Cuối cùng bà ta xấu hổ dẫn theo chồng mình, lúc này thực sự không có vì cái chức danh gì, ích lợi gì, thu thập hành lý chạy đến vùng núi xa xôi dạy học.
Sau khi biết được tin tức này, Sở gia mới dừng tay.
Sở Từ chỉ dò hỏi một chút về Lý Tương Mỹ, biết được đáp án liền không hỏi nhiều, thành tích đại học vẫn luôn khủng bố như cũ, mấy cái thần quỷ ngưu xà đó hiện tại đã sớm không dám lên tiếng.
Cũng coi như là đem mặt bọn họ đánh sưng lên đi?
Bị lệnh cưỡng chế ở nhà hảo hảo tĩnh dưỡng không thể tự mình lên sân khấu vả mặt Sở Từ nghĩ như vậy.
Sau đó Sở Từ ghi danh quốc nội vào một trường đại học toán học chuyện nghiệp, dưới sự trợ giúp Sở phụ bắt đầu tiếp xúc với công ty, một bộ dáng phải hảo hảo chăm sóc ca ca làm Lục Tấn dở khóc dở cười.
Hai người đính hôn vào sinh nhật hai mươi tuổi của Sở Từ, Sở mẫu không bao lâu liền tiếp nhận được từ con trai biến thành con rể, tuy rằng Lục Tấn là con ruột, nhưng mấy năm nay vẫn luôn là Sở Từ ở bên cạnh bà, hơn nữa Lục Tấn đã sớm không cần tình thương cha mẹ, hai người ở bên nhau ngược lại làm Sở mẫu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cũng không quá phản đối chuyện này.
Tuy rằng đối với Lục Tấn mà nói, ai có phản đối cũng không có hiệu quả.
Tuy Sở Từ mới chỉ hai mươi tuổi nhưng rất ít người dám xem thường cô trên thương trường, các phương diện khứu giác thực sự quá mẫn cảm, quả thực chỉ có thể dùng từ thiên tài để hình dung cô.
Chịu đựng cả đêm trước những ánh mắt của mấy nam nhân, yến tiệc kết thúc, sói xám ẩn núp đã lâu rốt cuộc không thể nhịn được.
Vừa mới về đến nhà, còn chưa thay lễ phục trên người, một móng vuốt từ đâu đã từ phía sau dò xét lại, đáy mắt tựa hồ mang hai phân mê hoặc.
Lục Tấn uống hai ly champagne, trên người mang theo một chút mùi rượu, nhưng tuyệt đối không có say đến nông nỗi.
Sở Từ liếc Lục Tấn một cái, khóe môi hắn câu lên cười, một bàn tay khác đặt lên eo cô, cằm đặt lên vai, đưa tay ném mắt kính sang một bên, đôi mắt thâm trầm mang theo sắc khi, đầu ngón tay chậm chạp đưa tới khóa kéo chiếc váy.
Bộ dáng muốn làm chuyện xấu.
Ngửi thật sâu hương khí trên người Sở Từ, Lục Tấn thở dài một hơi, cuối cùng là nghẹn tới khi tiểu cô nương đã hai mươi tuổi, không còn nhỏ.
Nhẫn nhịn lâu như vậy, hắn đều sợ chính mình xảy ra vấn đề.bg-ssp-{height:px}
"Từ Bảo..." Thanh âm trầm thấp khàn khàn, bàn tay vuốt ve eo Sở Từ, cuối cùng tiến phía trước nắm lấy nhu nị đẫy đà, "Em là của anh, những người khác không thể nhìn."
Liền biết là tuyên thệ chủ quyền.
Sở Từ bất mãn quay đầu cắn môi Lục Tấn, quần áo trên người đều bị hắn cởi ra.
Cuối cùng cũng là đem mặt người dạ thú y quan lột ra.
Ban đem trôi qua rất dài, một mảng kiều diễm chi sắc, không khí bên trong đều mang theo một loại hương vị không rõ.
[Giá trị yêu thích Lục Tấn +, hiện tại .]
[Nhiệm vụ hoàn thành, còn thừa thời gian vì thọ mệnh nguyên chủ tồn lưu.]
Cuối cùng, đến khi Lục cầm thú thỏa mãn dừng lại, nhìn tiểu cô nương sắp ngủ hung tợn nhéo hắn một phen, nhe tiểu răng nanh, một bộ dạng anh còn qua đây em liền cắn chết anh.
Lục Tấn cười khẽ, nắm tay Sở Từ đang chìm vào giấc ngủ say, quyến luyến hôn vào bàn tay cô, hơi than thở...
Từng cho rằng thế giới này nhàm chán không thú vị, đen tối vô vọng.
Thẳng đến khi cô xen vào, mới phát hiện, chỉ trong nháy mắt, thế giới của hắn——
Tràn ngập ánh nắng mặt trời.
...
Editor có lời muốn nói: Bão cho mấy nàng ăn khuya:
Hiện tại tui định edit một bộ khác, thể loại trọng sinh, vs.
Văn án các kiểu thì mấy nàng qua hồ sơ của tui, hay thì ủng hộ để tui có động lực.