Đối với Cố Diễn, cuộc sống đại học không phải điều gì mới mẻ, hằng ngày đều là lên lớp – về nhà ngủ – ra quán ăn – đi làm, chỉ 4 hoạt động trên không hơn không kém.
Bình thường những lúc trống tiết thật sự có phần nhàm chán, trước đây Cố Diễn từng dành dụm tiền làm thêm mua được máy vi tính, lúc rảnh rỗi thì lên mạng dạo chơi, chat chit với Thẩm Dật.
Mà tại sao phải chat chit với Thẩm Dật? Vì với tính cách kia của Thẩm Dật khiến Cố Diễn khá lo lắng y sẽ bị buồn chết, vả lại 3 thanh niên cùng phòng rõ ràng không có tình cảm tốt đẹp lắm đối với Thẩm Dật, bạn chung phòng mà thiếu đoàn kết là không ổn.
Trong lúc lướt web, Cố Diễn bất ngờ phát hiện tiểu thuyết mạng thể loại xuyên việt trùng sinh chưa được biết đến, nói cách khác, không có tác giả nào viết về đề tài này, cho nên Cố Diễn bắt đầu sáng tác truyện đầu tiên của chính mình.
Dựa theo hệ thống bài võ bình thường mà nói, sau khi người ta trùng sinh, một là báo thù, hai là lợi dụng trí nhớ của đời trước để gầy dựng sự nghiệp, như Cố Diễn, từ lúc trùng sinh về cấp ba đến giờ đã hơn một năm.
Cậu nghĩ một chút về gã thần kinh Trình Nguyên kia, cảm thấy báo thù hay là thôi đi, lại suy nghĩ về cuộc sống bù đầu vào game gần đây của mình, cậu quyết định, mình muốn viết tiểu thuyết.
Cốt truyện của tác phẩm đơn giản mà cũ rích, nhân vật chính bất ngờ xuyên về thời cổ trang, dùng kỹ thuật hiện đại và tri thức lịch sử để trở thành nhân sinh người thắng.
Tầm thường đến mức thô thiển.
Cố Diễn đặt bút danh, viết mấy vạn chữ dạt dào rồi lưu lại, đến giờ thì post lên, sau đó ký kết, ra giá, tiểu thuyết có thể loại mới mẻ độc đáo, vừa phát hành đã lan truyền rầm rộ như bão tố, trong lúc nhất thời tiểu thuyết xuyên việt bỗng dưng hot lên, Cố Diễn hoàn thành tác phẩm, lần đầu tiên trong đời nhận được tiền nhuận bút, bắt đầu tìm cách cho ra đời tiểu thuyết tiếp theo về đề tài trùng sinh.
Mà lúc này, quan hệ trong ký túc xá vẫn không thay đổi gì, Cố Diễn, Triệu Thôn, Liễu Mục, ba người này không cần nhắc đến, còn Thẩm Dật.
Như lời Triệu Thôn nói, ‘tên Thẩm Dật này chẳng khác nào con rùa rụt cổ, từ sáng đến tối không thấy bóng dáng đâu, muốn nó xuất hiện như trúng số độc đắc, mà nói một hai chữ thì nó chết hay sao, coi cái cách nó nhìn tao, tao tưởng tao quỵt nợ tiền nó không bằng.’
Thành thử cũng tưởng tượng được quan hệ giữa mọi người và Thẩm Dật là thế nào rồi.
Vậy mà Cố Diễn và tảng băng Thẩm Dật tự nhiên thân thiết nhau, hoàn toàn là một bất ngờ.
Nguyên nhân là vì Trình Hâm.
Một lần cuối tuần nọ, Trình Hâm gọi Cố Diễn ra ngoài chơi, đến giữa chừng thì bị Trình Hâm thần kinh kéo về nhà cô nàng, trên đường đi cô không ngừng lải nhải với Cố Diễn rằng mình đang crush một người, là gia sư của em trai ở nhà, thủ khoa thành phố, siêu cấp học bá, quan trọng là đẹp trai đến thất điên bát đảo.
Sau đó rất bất ngờ, gặp được Thẩm Dật.
À thì ra, Thẩm Dật chính là tên thủ khoa thành phố siêu cấp học bá đẹp trai điên đảo, gia sư của em Trình Hâm.
Thẩm Dật thấy Cố Diễn cũng giật mình, Trình Hâm giới thiệu hai người với nhau xong mới nhận ra, hình như bọn họ quen biết.
“Cậu ấy là bạn cùng phòng của tớ.” Trình Hâm ép hỏi Cố Diễn mới cứng đờ nói.
Rồi Cố Diễn hỏi Thẩm Dật thì biết được, người này từ sáng đến tối không thấy mặt là vì đi làm thêm nghề gia sư ở ngoài, mà Cố Diễn rất hứng khởi đối với công việc gia sư này của Thẩm Dật, đề tài được triển khai, tự nhiên Thẩm Dật cũng trò chuyện thật nhiều cùng cậu, Cố Diễn biết giá trị của Thẩm Dật không tệ chút nào, rất nhiều bậc phụ huynh muốn mời y dạy, y cũng có nguyện vọng định mở một trung tâm học thêm, mời vài thầy cô chuyên ngành đến giúp đỡ.
Cố Diễn nghe Thẩm Dật phân tích xong, đột nhiên cảm thấy, thanh niên trai tráng cũng nên có sự nghiệp của riêng mình, liền ngỏ ý cậu rất có hứng thú với công việc dạy học, Thẩm Dật hào phóng bảo có thể giới thiệu học sinh cho Cố Diễn.
Cùng lúc với việc viết tiểu thuyết thứ hai, Cố Diễn còn kiêm luôn nghề dạy thêm cho vài học sinh.
Mặc dù bận rộn, nhưng mỗi ngày trải qua đều rất phong phú, khi học kỳ một kết thúc cũng là lúc bản thảo tiểu thuyết thứ hai của Cố Diễn hoàn thành, thể loại trùng sinh sau khi xuyên việt bỗng chốc được phổ biến, tiểu thuyết đầu tiên viết về đề tài này gặt hái được không ít thành công, đem đến cho Cố Diễn rất nhiều tiền nhuận bút, thậm chí còn lăm le xuất bản, Cố Diễn và Thẩm Dật dần dần thân thiết hơn, hai người cùng nhau tính toán, dự định đồng thời mở trung tâm học thêm.
Ngoại trừ khóa học bình thường còn có phụ đạo bên ngoài, cùng với một vài lớp năng khiếu, ví dụ như mỹ thuật, âm nhạc, nhảy múa, hai người lên một sớ kế hoạch dài.
Trong nháy mắt năm mới lại sắp đến, Trình Nguyên đầy tủi hờn đưa Cố Diễn đến trạm xe lửa.
Thời gian đi học chỉ được gặp người yêu 2 ngày mỗi tuần không nói, thỉnh thoảng đối phương còn bị nào là Nhiễm Thiên nào là Trình Hâm rồi Liễu Mục, Triệu Thôn gọi ra ngoài chơi, đi một phát biến mất mấy tiếng đồng hồ không thấy đâu, thật khó khăn mới đến kỳ nghỉ đông thì tám chuyện điện thoại với Thẩm Dật suốt ngày, vì thế số lượng điện thoại bị Trình Nguyên đập phá đã lên ngót nghét chục cái.
Đương nhiên, hắn không dám ném trước mặt Cố Diễn, chỉ lén lút xả giận một mình.
Qua tết, Cố Diễn cũng chẳng ở nhà lâu, trực tiếp trở về Yển Đô, bắt đầu cùng Thẩm Dật triển khai những kế hoạch đã vạch ra.
Mở trung tâm học thêm, vị trí cũng rất quan trọng, đoạn đường phải dễ đi, số tiền trong tài khoản ngân hàng đương nhiên cũng thâm hụt rất lớn, điều kiện gì gì càng không cần phải nói.
Hai người chia nhau chạy chọt khắp các nơi chốn xem nhà, cuối cùng quyết định một nhà có bề ngoài đơn giản nằm trên vị trí vàng ở mặt tiền, gần đó còn có trường trung học cấp hai và cấp ba, ngôi nhà có thiết kế tầng lửng, gian sảnh rất lớn.
Kế đến chính là hoạch định chương trình học, tuyển giáo viên, PR vân vân…
Cố Diễn và Thẩm Dật phân phối xong quyền nắm cổ phần trung tâm, sau đó dựa vào quan hệ với Trình Nguyên, hoàn tất các loại thủ tục rất nhanh, trung tâm cũng chính thức đi vào hoạt động, tất cả chậm rãi tiến vào quỹ đạo.
Thế nhưng Trình Nguyên vô cùng ai oán.
Sau tết khó khăn lắm mới gặp được Cố Diễn trở về, kết quả từ sáng đến tối cậu đều bôn ba bên ngoài, bảo rằng đi tìm chỗ, được, hắn nhẫn nhịn, tìm chỗ xong lao đầu vào xử lý các loại giấy tờ thủ tục, Cố Diễn vẫn bận bù đầu tối mắt, dù sao chỉ mới khai trương, Trình Nguyên liền đứng sau hỗ trợ PR, mãi đến khi mọi thứ đều hoạt động ổn định, kết quả lại chạm ngay thời điểm khai giảng, cho nên Trình Nguyên bùng nổ, hắn bày tỏ phản đối với Cố Diễn, phản đối không hiệu lực, Trình Nguyên chỉ có thể âu sầu rủ rê bọn người Lưu Giác đi nhậu nhẹt.
Vẻ mặt lúc đó của Cố Diễn cực kỳ chân thành nói với hắn, “Đàn ông phải có sự nghiệp của riêng mình, chờ em kiếm được thật nhiều tiền rồi cưới anh.” Nghe vậy Trình Nguyên cảm động khóc thét, tất cả bất bình đều trở nên tan biến.
“Ồ? Anh dâu không đến sao?” Lưu Giác gặp Trình Nguyên đi một mình, đần độn hỏi, gã cảm giác Trình Nguyên và Cố Diễn dính nhau như anh em sinh đôi, từ lúc hai người quen Trình Nguyên không còn đi một mình đến những chỗ như thế này.
Lý Dương tát cái bẹp vào lưng Lưu Giác, nói bình thường người này rất thông minh, cớ sao ngay giờ linh lại hay thích tìm đường chết như thế? Hết chuyện để nói à?
“Lại đây, Nguyên thiếu, uống rượu.” Lý Dương cười rót cho Trình Nguyên cốc rượu, nói.
Trình Nguyên nhận lấy, sắc mặt âm trầm không lên tiếng.
Tác giả có lời muốn nói:
Thật ra trên văn án tôi không ghi chú rõ đặc biệt sẽ không có CP phụ là BL ~ không thích viết toàn dân BL lắm.
Đừng thổ tào vụ tiểu thuyết khụ khụ, tôi rối rắm đã lâu đối với sự nghiệp của Cố Diễn sau khi trùng sinh, rốt cục cảm thấy, nếu Cố Diễn dấn thân vào giới kinh doanh, thật sự tôi không viết ra được, thôi cho đơn giản hơn đi.
Truyện cũng sắp hoàn rồi, khi bắt đầu viết đã bảo đảm kế hoạch 8 tranh 10 (chắc là độ dài gì đó), ít nhất phải 8w nhưng tranh thủ viết 10w, chẳng qua cảm giác 10w thật khó, càng viết càng bế tắc, có lẽ tôi chỉ hợp với đoản văn [quỳ xuống đất]
Bình thường những lúc trống tiết thật sự có phần nhàm chán, trước đây Cố Diễn từng dành dụm tiền làm thêm mua được máy vi tính, lúc rảnh rỗi thì lên mạng dạo chơi, chat chit với Thẩm Dật.
Mà tại sao phải chat chit với Thẩm Dật? Vì với tính cách kia của Thẩm Dật khiến Cố Diễn khá lo lắng y sẽ bị buồn chết, vả lại 3 thanh niên cùng phòng rõ ràng không có tình cảm tốt đẹp lắm đối với Thẩm Dật, bạn chung phòng mà thiếu đoàn kết là không ổn.
Trong lúc lướt web, Cố Diễn bất ngờ phát hiện tiểu thuyết mạng thể loại xuyên việt trùng sinh chưa được biết đến, nói cách khác, không có tác giả nào viết về đề tài này, cho nên Cố Diễn bắt đầu sáng tác truyện đầu tiên của chính mình.
Dựa theo hệ thống bài võ bình thường mà nói, sau khi người ta trùng sinh, một là báo thù, hai là lợi dụng trí nhớ của đời trước để gầy dựng sự nghiệp, như Cố Diễn, từ lúc trùng sinh về cấp ba đến giờ đã hơn một năm.
Cậu nghĩ một chút về gã thần kinh Trình Nguyên kia, cảm thấy báo thù hay là thôi đi, lại suy nghĩ về cuộc sống bù đầu vào game gần đây của mình, cậu quyết định, mình muốn viết tiểu thuyết.
Cốt truyện của tác phẩm đơn giản mà cũ rích, nhân vật chính bất ngờ xuyên về thời cổ trang, dùng kỹ thuật hiện đại và tri thức lịch sử để trở thành nhân sinh người thắng.
Tầm thường đến mức thô thiển.
Cố Diễn đặt bút danh, viết mấy vạn chữ dạt dào rồi lưu lại, đến giờ thì post lên, sau đó ký kết, ra giá, tiểu thuyết có thể loại mới mẻ độc đáo, vừa phát hành đã lan truyền rầm rộ như bão tố, trong lúc nhất thời tiểu thuyết xuyên việt bỗng dưng hot lên, Cố Diễn hoàn thành tác phẩm, lần đầu tiên trong đời nhận được tiền nhuận bút, bắt đầu tìm cách cho ra đời tiểu thuyết tiếp theo về đề tài trùng sinh.
Mà lúc này, quan hệ trong ký túc xá vẫn không thay đổi gì, Cố Diễn, Triệu Thôn, Liễu Mục, ba người này không cần nhắc đến, còn Thẩm Dật.
Như lời Triệu Thôn nói, ‘tên Thẩm Dật này chẳng khác nào con rùa rụt cổ, từ sáng đến tối không thấy bóng dáng đâu, muốn nó xuất hiện như trúng số độc đắc, mà nói một hai chữ thì nó chết hay sao, coi cái cách nó nhìn tao, tao tưởng tao quỵt nợ tiền nó không bằng.’
Thành thử cũng tưởng tượng được quan hệ giữa mọi người và Thẩm Dật là thế nào rồi.
Vậy mà Cố Diễn và tảng băng Thẩm Dật tự nhiên thân thiết nhau, hoàn toàn là một bất ngờ.
Nguyên nhân là vì Trình Hâm.
Một lần cuối tuần nọ, Trình Hâm gọi Cố Diễn ra ngoài chơi, đến giữa chừng thì bị Trình Hâm thần kinh kéo về nhà cô nàng, trên đường đi cô không ngừng lải nhải với Cố Diễn rằng mình đang crush một người, là gia sư của em trai ở nhà, thủ khoa thành phố, siêu cấp học bá, quan trọng là đẹp trai đến thất điên bát đảo.
Sau đó rất bất ngờ, gặp được Thẩm Dật.
À thì ra, Thẩm Dật chính là tên thủ khoa thành phố siêu cấp học bá đẹp trai điên đảo, gia sư của em Trình Hâm.
Thẩm Dật thấy Cố Diễn cũng giật mình, Trình Hâm giới thiệu hai người với nhau xong mới nhận ra, hình như bọn họ quen biết.
“Cậu ấy là bạn cùng phòng của tớ.” Trình Hâm ép hỏi Cố Diễn mới cứng đờ nói.
Rồi Cố Diễn hỏi Thẩm Dật thì biết được, người này từ sáng đến tối không thấy mặt là vì đi làm thêm nghề gia sư ở ngoài, mà Cố Diễn rất hứng khởi đối với công việc gia sư này của Thẩm Dật, đề tài được triển khai, tự nhiên Thẩm Dật cũng trò chuyện thật nhiều cùng cậu, Cố Diễn biết giá trị của Thẩm Dật không tệ chút nào, rất nhiều bậc phụ huynh muốn mời y dạy, y cũng có nguyện vọng định mở một trung tâm học thêm, mời vài thầy cô chuyên ngành đến giúp đỡ.
Cố Diễn nghe Thẩm Dật phân tích xong, đột nhiên cảm thấy, thanh niên trai tráng cũng nên có sự nghiệp của riêng mình, liền ngỏ ý cậu rất có hứng thú với công việc dạy học, Thẩm Dật hào phóng bảo có thể giới thiệu học sinh cho Cố Diễn.
Cùng lúc với việc viết tiểu thuyết thứ hai, Cố Diễn còn kiêm luôn nghề dạy thêm cho vài học sinh.
Mặc dù bận rộn, nhưng mỗi ngày trải qua đều rất phong phú, khi học kỳ một kết thúc cũng là lúc bản thảo tiểu thuyết thứ hai của Cố Diễn hoàn thành, thể loại trùng sinh sau khi xuyên việt bỗng chốc được phổ biến, tiểu thuyết đầu tiên viết về đề tài này gặt hái được không ít thành công, đem đến cho Cố Diễn rất nhiều tiền nhuận bút, thậm chí còn lăm le xuất bản, Cố Diễn và Thẩm Dật dần dần thân thiết hơn, hai người cùng nhau tính toán, dự định đồng thời mở trung tâm học thêm.
Ngoại trừ khóa học bình thường còn có phụ đạo bên ngoài, cùng với một vài lớp năng khiếu, ví dụ như mỹ thuật, âm nhạc, nhảy múa, hai người lên một sớ kế hoạch dài.
Trong nháy mắt năm mới lại sắp đến, Trình Nguyên đầy tủi hờn đưa Cố Diễn đến trạm xe lửa.
Thời gian đi học chỉ được gặp người yêu 2 ngày mỗi tuần không nói, thỉnh thoảng đối phương còn bị nào là Nhiễm Thiên nào là Trình Hâm rồi Liễu Mục, Triệu Thôn gọi ra ngoài chơi, đi một phát biến mất mấy tiếng đồng hồ không thấy đâu, thật khó khăn mới đến kỳ nghỉ đông thì tám chuyện điện thoại với Thẩm Dật suốt ngày, vì thế số lượng điện thoại bị Trình Nguyên đập phá đã lên ngót nghét chục cái.
Đương nhiên, hắn không dám ném trước mặt Cố Diễn, chỉ lén lút xả giận một mình.
Qua tết, Cố Diễn cũng chẳng ở nhà lâu, trực tiếp trở về Yển Đô, bắt đầu cùng Thẩm Dật triển khai những kế hoạch đã vạch ra.
Mở trung tâm học thêm, vị trí cũng rất quan trọng, đoạn đường phải dễ đi, số tiền trong tài khoản ngân hàng đương nhiên cũng thâm hụt rất lớn, điều kiện gì gì càng không cần phải nói.
Hai người chia nhau chạy chọt khắp các nơi chốn xem nhà, cuối cùng quyết định một nhà có bề ngoài đơn giản nằm trên vị trí vàng ở mặt tiền, gần đó còn có trường trung học cấp hai và cấp ba, ngôi nhà có thiết kế tầng lửng, gian sảnh rất lớn.
Kế đến chính là hoạch định chương trình học, tuyển giáo viên, PR vân vân…
Cố Diễn và Thẩm Dật phân phối xong quyền nắm cổ phần trung tâm, sau đó dựa vào quan hệ với Trình Nguyên, hoàn tất các loại thủ tục rất nhanh, trung tâm cũng chính thức đi vào hoạt động, tất cả chậm rãi tiến vào quỹ đạo.
Thế nhưng Trình Nguyên vô cùng ai oán.
Sau tết khó khăn lắm mới gặp được Cố Diễn trở về, kết quả từ sáng đến tối cậu đều bôn ba bên ngoài, bảo rằng đi tìm chỗ, được, hắn nhẫn nhịn, tìm chỗ xong lao đầu vào xử lý các loại giấy tờ thủ tục, Cố Diễn vẫn bận bù đầu tối mắt, dù sao chỉ mới khai trương, Trình Nguyên liền đứng sau hỗ trợ PR, mãi đến khi mọi thứ đều hoạt động ổn định, kết quả lại chạm ngay thời điểm khai giảng, cho nên Trình Nguyên bùng nổ, hắn bày tỏ phản đối với Cố Diễn, phản đối không hiệu lực, Trình Nguyên chỉ có thể âu sầu rủ rê bọn người Lưu Giác đi nhậu nhẹt.
Vẻ mặt lúc đó của Cố Diễn cực kỳ chân thành nói với hắn, “Đàn ông phải có sự nghiệp của riêng mình, chờ em kiếm được thật nhiều tiền rồi cưới anh.” Nghe vậy Trình Nguyên cảm động khóc thét, tất cả bất bình đều trở nên tan biến.
“Ồ? Anh dâu không đến sao?” Lưu Giác gặp Trình Nguyên đi một mình, đần độn hỏi, gã cảm giác Trình Nguyên và Cố Diễn dính nhau như anh em sinh đôi, từ lúc hai người quen Trình Nguyên không còn đi một mình đến những chỗ như thế này.
Lý Dương tát cái bẹp vào lưng Lưu Giác, nói bình thường người này rất thông minh, cớ sao ngay giờ linh lại hay thích tìm đường chết như thế? Hết chuyện để nói à?
“Lại đây, Nguyên thiếu, uống rượu.” Lý Dương cười rót cho Trình Nguyên cốc rượu, nói.
Trình Nguyên nhận lấy, sắc mặt âm trầm không lên tiếng.
Tác giả có lời muốn nói:
Thật ra trên văn án tôi không ghi chú rõ đặc biệt sẽ không có CP phụ là BL ~ không thích viết toàn dân BL lắm.
Đừng thổ tào vụ tiểu thuyết khụ khụ, tôi rối rắm đã lâu đối với sự nghiệp của Cố Diễn sau khi trùng sinh, rốt cục cảm thấy, nếu Cố Diễn dấn thân vào giới kinh doanh, thật sự tôi không viết ra được, thôi cho đơn giản hơn đi.
Truyện cũng sắp hoàn rồi, khi bắt đầu viết đã bảo đảm kế hoạch 8 tranh 10 (chắc là độ dài gì đó), ít nhất phải 8w nhưng tranh thủ viết 10w, chẳng qua cảm giác 10w thật khó, càng viết càng bế tắc, có lẽ tôi chỉ hợp với đoản văn [quỳ xuống đất]