“ Nhị tiểu thư, điều này sao có thể, các nàng làm sao có thể cho người một bữa thịnh soạn như vậy!”
“ Ăn đi, về sau đồ ăn ngươi liền trực tiếp đi đến phòng bếp lấy, các nàng sẽ không giám gây khó khăn cho ngươi.”
“ Thật vậy chăng?”
“ Ừ ” Mộc Lưu Nguyệt gật gật đầu.
“ Nhị tiểu thư, vì sao Y Lan cảm giác tinh thần của người không giống như trước”. Y Lan cầm một miếng cánh gà, ở một bên vừa ăn vừa nói.
Y Lan mười tuổi liền vào tướng phủ theo hầu Mộc Lưu Nguyệt, nhân phẩm tốt, nếu không đã bị bọn thị nữ ác độc trong phủ ảnh hưởng!.
Mấy ngày nay, nếu không phải Y Lan vẫn che chở nàng, chỉ sợ nàng đã sớm chết.
Nghĩ đến mấy ngày nay, Y Lan vì nàng làm hết thảy, lấy tiền hang tháng của chính mình đi mua thuốc, còn giúp nàng chăm sóc mẫu thân đang sinh bệnh, mấy ngày nay thật là khổ cho nha đầu kia.
Nghĩ vậy, đáy lòng Mộc Lưu Nguyệt hiện lên một chút tình cảm ấm áp, sau này nàng nhất định sẽ cho Y Lan có cuộc sống tốt hơn.
Sau khi ăn xong, Lưu Nguyệt nằm trên giường ngắm nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, một lúc sau Mộc Lưu Nguyệt ngồi dậy, hai tay tạo thành chữ thập, tĩnh tâm tu luyện.
Nàng vẫn chưa phát hiện toàn thân nàng bị bao phủ bởi ánh sáng bạch quang, lung linh huyền ảo, như cảnh trong mơ.
Ngồi ở trên giường hít sâu một hơi, hẳn đến khi hào quang biến mất, nàng phát hiện chính mình đang ở trong một tòa hư cảnh, phía trên hiện ra một dòng chữ: ảo cảnh không gian.
Đây là cái địa phương gì???
Đây là cảnh vực hư vô sao, sương trắng lượn lờ, phảng phất như tiên cảnh, áng sáng thất thải một tầng lại một tầng vô cùng đẹp mắt.
Trong sương mù xuất hiện một hình ảnh, bên trong hiện lên một mỹ nhân, ống tay áo khẽ phất lên tựa hồ như đang múa, lại như đang luyện một bộ bí tịch võ công.
Mộc Lưu Nguyệt mở to hai mắt nhìn, có chút không tưởng tượng nổi.
Trong lòng hiện lên một chút nghi vấn, Mộc Lưu Nguyệt hướng về chính giữa hư ảnh đại điện đi tới, theo cướp bộ đến gần, bên trong hình ảnh càng hiện ra rõ ràng.
Trong đầu xuất hiện thanh âm từ ái: “ Hài tử, ngươi cần phải cường đại hơn, ngươi có sứ mệnh bảo hộ muôn dân thiên hạ”.
“ Ai ” Thanh âm của ai vậy, Lưu Nguyệt cảnh giác lên tiếng.
“ Nơi này đều là của mẹ đẻ ngươi lưu lại truyền thừa cho ngươi, ngươi có thể bắt đầu tu luyện từ thứ đơn giản nhất!” Bên tai truyền đến âm thanh mảnh khảnh, khẽ lướt qua như một trận gió.
Ách, âm thanh này, cùng với lúc trước rõ ràng không phải một người.
Mộc Lưu Nguyệt từ trong kinh sợ hồi phục lại tinh thần, nhìn về một bên, nguyên lại là một gốc cây, lại còn có thể tự mình di chuyển được.
“ Chủ nhân, ta gọi là tiểu Thanh, ta là một mộc yêu ngàn năm, từng được mẫu thân người tạo nên”.
“ Mẫu thân ta đi nơi nào?”
“ Không biết” Tiểu Thanh lắc đầu, tỏ vẻ nó cũng không rõ ràng.
Quên đi, một ngày nào đó nàng sẽ biết rõ ràng hết thảy.
Lưu Nguyệt để ý bốn phía, phát hiện không gian này tổng cộng chia làm chín tầng, mỗi tầng đều có bí tịch võ công, còn có thêm một ít đan dược, sing cơ đan, các loại hạ phẩm đan dược, còn có một ít vũ khí hạ phẩm. Đợi chút!
Theo tu vi tăng lên, dường như bên trong có gì đó không đúng lắm.
Mộc Lưu Nguyệt đưa tay đến, lại bị một trận bạch quang cản lại.
“ Trước đừng nhúc nhích ”
Dứt lời, cành lá tiểu thanh như một đạo ánh sáng hướng đến thân thể Mộc Lưu Nguyệt, nàng cảm giác mi tâm đau xót, trong đầu hiện lên một đạo âm thanh “ Kế ước chủ tớ đạt thành”.
“ Chủ nhân, ngươi hiện tại có thể bước đầu tu luyện”.
Mộc Lưu Nguyệt gật đầu, nơi này thật sự là một nơi tuyệt hảo để tu luyện.
Ở đây sương mù nồng đậm, linh lực dồi dào, nơi tu luyện cảnh cũng đẹp.
Trong con ngươi hiện lên một chút ánh sáng lưu quang lấp lánh, Mộc Lưu Nguyệt khẽ nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi, trong ảo cảnh của yêu mộc ngàn năm, khắp nơi tỏa ra một chút mùi thơm, sương trắng vấn vít.
Mộc Lưu Nguyệt trong đầu hiện lên những hình ảnh, tĩnh tâm tu luyện.
Thời gian qua cực nhanh, trên trán Mộc Lưu Nguyệt lúc này hiện lên một tầng mồ hôi, trong cơ thể nàng hiện lên một cỗ khí nóng đang tranh đấu, cỗ khí kia thập phần chống đối sự dung hợp của nàng. Edit + Beta: LanhThienNhi255.