Hạ Nông toàn bộ tâm tư đều đặt trên người ta,dù biết trong tam giới không có ai đáng là đối thủ của ta,nhưng theo bản năng vẫn chuyển người đứng chắn trước mặt ta,hai mắt cảnh giác nhìn nữ kỵ sĩ trên ngựa.
Lúc này bộ dạng Hạ Nông tuy chỉ như một nữ tử thuần khiết,nhưng cổ sát khí lạnh lẽo như hư như thực vẫn tỏa tới phía nữ kỵ sĩ,thân hình nữ kỵ sĩ không khỏi r ét run,"Kim dương" danh câu thối lui vài bước,trong đôi mắt to tràn ngập sự sợ hãi.
Nữ kỵ sĩ cố gắng đè nén trái tim đang đập mạnh nói "Xin đừng hiểu nhầm,ta chỉ muốn hỏi hai vị có biết chỗ ở của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc đại biểu ở đâu ko?"
Nàng ta cởi bỏ chiếc mũ trên đầu,một suối tóc vàng kim như mây tỏa ra,một khuôn mặt tuyệt mĩ,khải giáp trên người càng làm tôn thêm khí khái hào hùng,nàng ta nói tiếp "Ta tên là Ca Ny- Tuyết lan đặc,là đại biểu của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc,nhưng do có chuyện riêng nên bây giờ mới tới."
Ta cùng Hạ Nông không biết nữ kỵ sĩ tên Ca Ny- Tuyết lan đặc này cùng với Lị Vi Nhã Băng Thanh Ảnh Băng Tuyết Nhân cùng trong thập đại mĩ nữ của thánh ma đại lục,danh xưng "Kỵ sĩ chi hoa"là con gái của tể tướng Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc,tinh thông chiến trận binh pháp,thanh danh cực thịnh.
Ta vuốt nhẹ mái tóc dài óng ả của Hạ Nông,hướng về vị nữ kỵ sĩ trước mặt chỉ một phía nói "Ở bên kia"
Trong đôi mắt Ca Ny có chút dị quang,trên ngựa hành lễ kỵ sĩ nói "Đa tạ,xin hỏi quý tính hai vị"
Ta cười nói "Tại hạ Ngô Lai đại biểu của Ba Bố Ni Tạp vương quốc,còn đây là Hạ Nông là nữ nhân của ta.
Ca Ny thần thái tức thì đình trệ,nói "Hóa ra ngài là "Ái Nhĩ Tiên Khắc Phá Hoại Thần" đỉnh đỉnh đại danh,Ca Ny vừa rồi thật thất kính."
Ai,thật là ác danh truyền xa mà,ta thầm cười khổ,vừa muốn trả lời thì nghe thấy tiếng bước chân vội vàng vang lên,chỉ thấy một thanh niên tuấn mĩ mang khải giáp hoàng kim cùng vài chục kỵ sĩ,kiếm sĩ mang áo giáp đi tới chỗ bọn ta.
Ta quay đầu,nhớ tới Lị Vi Nhã cùng Áo Lệ Na đã giới thiệu qua thanh niên này,là Ước Đa La vương tử của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc,một mĩ nam tử lừng danh của thánh ma đại lục.
Ca Ny từ trên ngựa nhẩy xuống,quỳ xuống hành lễ nói "Ca Ny-Tuyết Lan Đặc tham kiến Ước Lan Đa vương tử."
Ước Đa La vương tử đi tới nửa bước nắm đôi tay thanh tú Ca Ny giúp nàng ta đứng dậy,nói"Ca Ny,chúng ta đều là người nhà mà,đâu cần đa lễ như vậy"
Hắn quay đầu nhìn ta cùng Hạ Nông,lộ ra thần thái ghen tị cùng háo sắc,nói "hóa ra là Ngô Lai tiên sinh cùng Hạ Nông tiểu thư cũng ở đây a."
Ca Ny không lộ vẻ gì rút tay khỏi tay Ước Đa La vương tử nói "Vương tử,thuộc hạ vừa hoàn thành niệm vụ,hôm nay mới tới đây tham gia đại hội,vừa mới gặp Ngô Lai tiên sinh hỏi về chỗ ở của ngài."
Ước Đa La thu ánh mắt nóng bỏng khỏi người Hạ Nông nói "Tốt quá rồi,đến được là tốt rồi,Ngô Lai tiên sinh,ngươi có 'Huyễn Chi Kiếm Sĩ' ta cũng có 'Kỵ Sĩ Chi Hoa',đều là thập đại mĩ nhân a."
Hạ Nông đột nhiên lạnh lùng nói "dựa vào ngươi, muốn bằng vai với chủ nhân ta sao?không biết tự lượng sức."
Ước Đa La chưa từng bị một tuyệt sắc mĩ nữ nào đối xử thiếu khách khí đến vậy,tức thì mặt trắng bệch vô cùng ngượng ngùng,đám kỵ sĩ hộ vệ mặc dù cũng muốn trút giận hộ vương tử,chỉ là thần uy của ta cùng Hạ Nông bọn chúng đã tự mình chứng kiến,nào còn dám nói nửa lời.
Ca Ny ánh mắt lộ vẻ tán thưởng nhìn Hạ Nông,xem ra đối với vị vương tử tuấn mĩ này chẳng có chút hảo cảm.
Ta nhìn lên bầu trời,thấy thái dương cũng đã lên cao,mưa tuyết cũng đã ngừng rơi,thời điểm diễn ra đại hội cũng không còn xa,ta liền ôm Hạ Nông biến mất trong không chung,một chiêu "Không gian chuyển di" liền khiến đám người Lai Nhân Cáp Đặc ngây ngốc nhìn.
Ca ny- Tuyết lan đặc ánh mắt chăm chú nhìn về chỗ bọn ta biến mất,ánh mắt thập phần phức tạp,không biết đang nghĩ gì.
Ta mang Hạ Nông trực tiếp chuyển di tới chỗ Á Dạ,Lị Vi Nhã,Băng Thanh Ảnh,Băng Tuyết Nhân,bốn đại mĩ nữ đang tắm rửa trong phòng(Vũ Y thuần năng lượng không cần tắm rửa),ta xuất hiện trong phòng,bọn họ sau khi kinh ngạc liền giận giữ la hét.
Ta kéo đầu Lị Vi Nhã cùng Hạ Nông vào lòng,cố ý ánh mắt đảo qua lại trên người Băng Thanh Ảnh cùng Băng Tuyết Nhân,nhị nữ tức thì đỏ mặt,mĩ nữ thánh khiết cùng cao quý nữ vương đầu cúi thấp đầu không dám ngửng lên.
Á Dạ hờn dỗi nói "Chủ nhân a,người sớm đã mang Hạ Nông ra ngoài ngắm cảnh,lại không nói với Á Dạ một tiếng,người ta vừa tỉnh dậy đã thấy Băng Thanh Ảnh tỉ tỉ cùng Băng Tuyết Nhân nữ vường cùng người ta đã……."
Băng Thanh Ảnh cùng Băng Tuyết Nhân tứ thì xấu hổ hận không có lỗ nào để chui vào,bọn họ không biết ta định đối đãi với họ thế nào,Băng Thanh Ảnh vốn đã cùng ta tâm ý tương đồng,Băng Tuyết Nhân lại hứng khởi trở thành nữ nhân của ta,vị tiểu nữ vương lúc này nhận ra lúc trước gặp mặt đã bị Ngô Lai hấp dẫn,dù bướng bỉnh nhưng tiềm thức vẫn muốn gây sự chú ý của ta.
Trong lòng nàng vừa xấu hổ vừa sợ hãi,sợ ta chối bỏ chuyện hôm qua,tối qua nàng ta chủ động hiến dâng thân thể mình cho Ngô Lai.trái tim nàng cũng hiến dâng cho hắn,nếu hắn……
Ta cắn nhẹ lên tai Hạ Nông cùng Lị Vi Nhã,sau đó thả bọn họ ra tới hai nữ nhân vừa xấu hổ vừa ưu tư,dùng thanh âm nghiêm túc rất hiếm khi của mình nói "Ta,Ngô Lai tại đây xin thề,từ này sinh mệnh ta sẽ bảo vệ Ảnh nhi cùng Tuyết nhi,khiến họ mãi mãi hạnh phúc khoái lạc,nếu trái lời thề trời tru đất diệt."
Nhị nữ từ trong hai mắt nước mắt chẩy ra như minh châu trong suốt,xà vào lòng ta,Băng Thanh Ảnh thổn thức nói "Ta,Băng Thanh Ảnh tại đây xin thề,từ này vĩnh viễn là nữ nhân của Ngô Lai,chỉ yêu mình chàng."
Nước mắt của Băng Tuyết Nhân chẩy trên người ta khuôn mặt hạnh phúc nói "ta cũng vậy"
Ta ôm chặt bọn họ,Á Dạ tứ nữ cũng đi tới,bẩy người ôm lấy nhau như một bông hoa.
Ngô Lai ta nguyện dùng sinh mệnh mình bảo vệ họ,thương yêu bọn họ,chuyện trở về cố hương đã là chuyện xa săm.
Hoặc giả,lưu tại thánh ma đại lục này,làm bạn cùng bọn họ mới thực sự là lựa chọn của ta.
Ngày thứ hai của đại hội bắt đầu,bọn ta ngồi tại vị trí,Áo Lệ Na công chúa nhìn thấy ta liền oán hớn nói "Ngô Lai,sao đêm qua ngươi dùng kết giới bao trùm phòng vậy?,hại ta có chuyện muốn thương lượng cùng ngươi mà không được
Nói xong nàng ta lộ vẻ u oán cùng tức giận,đôi môi hồng nhuận nhô cao,bộ dạng khả ái cùng cực.
Ta đương nhiên không thể thật thà trả lời,chỉ đáp hàm hồ qua loa.
Lúc này Mạt Khắc lão huynh đã trên vũ đấu bĉ đ�ng đài,dù trước mắt bọn ta thực lực hắn không cao,nhưng với đối thủ thú nhân chiến sĩ trước mặt,vị "Đại địa kỵ sĩ" này vung kiếm như gió bão,tung hoành tứ phương,rất là oai phong.
Ta thấy thế biết Mạt Khắc chắc chắn thắng,liền chuyển chú ý sang ma pháp băng đài,tại đó đang diễn ra trận đại chiến ma pháp kịch liệt.
Khiến người khác kinh ngạc nhất là song phương đều là tinh linh,hai tinh linh đều huyễn hóa thành nhân hình,một cực phẩm mĩ nữ cùng một mĩ nam tử tuấn mĩ vô bì,e ngay cả Ước Đa La vương tử đệ nhất nam tử của thánh ma đại lục còn kém nửa phần.
Ta cảm thấy ma lực hai tinh linh cực mạnh,còn hơn cả thủy tinh linh công chúa Hổ Phách đã từng giao thủ cùng ta,hai người dùng phong hệ cùng lôi hệ cao cấp ma pháp,ma pháp băng đài dưới sự tàn phá giờ biến thành một đống lộn xộn.
Áo Lệ Na ngồi cạnh ta nhỏ giọng nói "Ngô Lai,bọn họ là phong tinh linh công chúa Phỉ Thúy cùng lôi tinh linh vương tử Thiểm Điện,nghe nói ma lực không dưới bẩy vị đại ma pháp sư,giờ thấy quả nhiên lợi hại a."
Ta gật đầu nói "Tinh linh tộc quả là lợi hại,luận về năng lực ma pháp ma nói sợ là tương đương thần tộc cùng ma tôc,nhân loại không thể bằng.
Áo Lệ Na nói "Ngươi không phải thắng bọn họ sao?"
Ta cười khổ nói "Ta là ngoại lệ,trước không có ai,sau này sợ cũng không có nốt."
Một tiếng nổ lớn truyền tới, "Long quyển phong bạo" của phong tinh linh công chúa cùng "Phích lịch cửu thiên" của lôi tinh linh vương tử hai loại cao cấp ma pháp quyện vào nhau,giống như ta cùng Hổ Phách công chúa lúc trước,kết giới băng đài tức bị ma lực cường đại phá vỡ,năng lượng ào ạt cuộn ra ngoài.
Đã có tiền lệ hôm trước,đám đại biểu dưới đài không kinh hoảng thất thố như hôm trước,những ma pháp sư trong bọn họ liền phát ra các chủng loại phòng ngự kết giới,ngăn chặn khí lưu tràn tới.
Hai thân ảnh bị khí lưu cuốn vào không chung,chính là phong tinh linh công chúa cùng lôi tinh linh vương tử.
Hôm trước ma pháp năng lượng bạo chuyển thực tế là ta thầm phát ra ma lực áp chế,vì thế nên Hổ Phách không chút thương tổn,lúc này không bị ai áp chế,hai vị tinh linh bị khí lưu cuồng vạo cuốn quanh,vô pháp thoát thân.
Ta nhìn thấy thế trong lòng bất nhẫn,vung tay phát ra một bạch sắc quang cầu trong suốt bắn vào trong dòng khí lưu,chính là thánh quang hệ ma pháp - - "Quang chi lễ tán" ma pháp có khả năng trung hòa năng lượng.
Bẩy vị đại ma pháp sư trong lòng đang hoảng hốt,nhìn "Quang chi lễ tán" của ta mới thở phào(Lâm Tạp tuy cũng có thể dùng,nhưng cũng cần một lúc lâu niệm một tràng chú văn dài),trong mắt Băng Thanh Ảnh phát ra tình ý mê hoặc,chăm chú nhìn ta.
Khí lưu cuồng bạo bị "Quang chi lễ tán" trung hòa tiêu tán,hai tinh linh trên không trung cuối cùng cũng ổn định thân hình,vẫy đôi cánh mỏng trở lại băng đài.
Trận này tự nhiên là hòa.
Âm thanh lạnh lẽo của Hạ Nông truyền vào tai ta "Chủ nhân,hai tinh linh đó đang tới."
Chỉ thấy phong tinh linh công chúa cùng lôi tinh linh vương tử không hẹn cùng đi tới,đến trước mặt ta hành lễ nói "Đa tạ pháp sư vừa rồi đã giúp đỡ,Phỉ Thúy,Thiểm Điện vô cùng cảm tạ."
Một thanh âm ôn nhu trầm tĩnh vang lên "Ngô Lai pháp sư tuy thích giúp người,nhưng cũng không thích khách sáo như vậy,Thiểm Điện,Phỉ Thúy hai người không cần quá cung kính vậy."
Ta thấy thủy tinh linh công chúa Hổ Phách cùng tiểu bảo bối Băng Tuyết Nhân đứng cách không xa,Hổ Phách huyễn hóa thành nhân hình còn cao hơn Băng Thanh Ảnh một cái đầu,phong tư thanh thoát vui vẻ.
Băng Tuyết Nhân đêm trước từ tiểu hài biến thành nữ nhân càng rạng rỡ khiến người khác nìn thở,khí tức thanh khiết giờ còn thêm vài phần thành thục,đôi mắt trong như biển tình nhìn ta,làm tim ta đập loạn nhịp:tiểu ni tử này,tuổi còn nhỏ tuổi vậy đã có mị lực điên đảo chúng sinh vậy,sợ sau này ta mê mệt đến chết mất a.
Hổ Phách đi vội tới cạnh Phỉ Thúy cùng Thiểm Điện,tam vị tinh linh mĩ nữ tuấn nam càng khiến người khác mãn nhãn.
Ta nói với Phỉ Thúy cùng Thiểm Điện "Chỉ là việc nhỏ,hai người đâu cần quá khách khí"
Không chỉ vô cùng kiều mĩ,đặc biệt nhất là khí chất tiêu sái hấp dẫn người,Phỉ Thúy công chúa dịu dàng nói "Đối với tinh linh chúng ta mà nói,nhận ân người khác mà không báo là đại kị.Ngô Lai pháp sư,phong tinh linh bọn ta nợ ngài món ân tình này,nếu cần chúng ta chỉ cần gọi một tiếng,phong tinh linh nguyện hoàn thành nguyện vọng của ngài."
Thiểm Điện vương tử tuấn mĩ nói "Lôi tinh linh ta cũng vậy,sau này xin Ngô Lai pháp sư tùy ý sai khiến bọn ta".
Tinh linh trời sinh thần khiết không chút tâm kế,càng cực trọng ân nghĩa,một khi đã có ân với bọn họ,họ sẽ vì ngươi dù chết cũng không hối hận.Đương nhiên,nhưng tinh linh đều trội hơn nhân loại ở nhiều phương diện,cực ít người có thể có ân với bọn họ.
Thủy tinh linh tộc sống trong băng tuyết vương quốc,giúp bảo vệ quốc gia,đấy cũng bởi ngày trước băng tuyết nữ vương đã có đại ân với thủy tinh linh vương.
Ta muốn từ chối nhưng lại bị lời nói bọn họ dọa cho đến sợ,vội vàng nói "Không cần vậy,không cần vậy,các người đâu cần làm thế."
Băng Tuyết Nhân trung gian nói "Tốt thôi,các người không cần nói qua nói lại vậy,chuyện này nói sau.Đúng rồi,Ngô Lai tiên sinh, 'Đại Địa Kỵ Sĩ' của Lôi Nhân công quốc không phải là bằng hữu của ngài sao?,xem ra hắn chắc thắng rồi."
Ta ngẩng đầu nhìn lên vũ đấu băng đài,chỉ thấy Mạt Khắc kiếm quang như cầu vồng khiến đối thủ trái tránh phải né,cuối cùng kiếm trong tay bị đánh bay mất.
Trọng tài liền tuyên bố "đại biểu Lôi Nhân công quốc chiến thắng."
Mạt Khắc cười thu kiếm,bước xuống băng đài.
Trận tiếp theo là Ba Bố Ni Tạp lên đài,hôm nay đám bất phục khí đều như nhìn thấy quỷ,bóng dáng Á Dạ cùng Hạ Nông vừa xuất hiện trên đài,đám đối thủ liền giơ tay chịu thua,đến xuất thủ cũng không dám,khiến hội đồng trọng tài nhìn thấy chỉ lắc lắc đầu ngán ngẩm.
Xem ra chức quán quân đại hội này đã chắc về tay bọn ta,Ác Đặc vương quốc đương nhiên cười đến không ngậm mồm vào nổi.
Vì thế,ngày thứ hai nhẹ nhàng trôi qua,trở về chỗ ở ta như lạc vào vườn hoa,nhìn tuyệt sắc mĩ nữ bên cạnh,ta trong lòng không khỏi đắc ý cùng cực.
Băng Thanh Ảnh cùng Băng Tuyết Nhân cũng ở cùng bọn ta,nữ nhân đã ăn trái cấm đều điên cuồng không ngớt,thánh nữ thánh khiết hay nữ vương cao quý trong lòng ta đều thành đứa trẻ vòi vĩnh đáng yêu.
Đêm đó tự nhiên xuân quang vô hạn,phong lưu tuyết nguyệt,sáu vị cực phẩm mĩ nữ dều phóng túng,tần tình mời mọc ta,ta đương nhiên vui vẻ hưởng thụ.
Nhìn mặt trời ngày mới mọc,nhìn đám mĩ nữ uể oải bên cạnh,ta đột nhiên có một linh cảm đáng sợ,có thể ta sẽ không bao giờ gặp lại họ nữa.
Ta cố ép mình quên đi linh cảm đáng sợ đó.
Cuối cùng hôm nay cũng là ngày cuối của "Chư tộc vũ đấu ma pháp đại hội","Thủy tinh chi tâm" cùng "Băng tinh kiếm" đã là vật trong tay,chỉ cần mang về cho Ác Đặc quốc vương,ta cũng trả xong món nợ này,cũng là lúc ta có thể tiêu dao khoái hoạt,dù không thể trở về cùng gia đình,nhưng có những nữ nhân mĩ lệ làm bạn cùng ta,ta thấy không chút hối hận.
Một cổ năng lượng truyền nhập vào tim ta,ta cảm thấy có một khối năng lượng kích vào kết giới của ta,lại còn là hắc ám năng lượng dù cực yếu nhưng duy nhất chỉ có ma tộc mới có.
Hôm nay ta bố trí kết giới chính là "Mạch động hộ tráo",thuần chất là phòng ngự kết giới,trước công kích mạnh mẽ còn khó thể bị tổn thương,hà huống ma tộc sinh vật yếu ớt kia.
Ta từ vòng tay của đám nữ nhân đứng dậy,ý niệm nhất động thân hình được bao phủ trong "Tâm chi khải giáp,sau đó bố trí hắc ám hệ kết giới "Dạ bích" xung quanh bọn họ,cách ly mọi âm thanh cùng hình ảnh,rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.
Đi tới đình viện,một tiểu hắc ảnh xuất hiện trước mắt ta,đấy là một hắc sắc ma thú nhỏ bé đầu giống như li miêu,bộ dạng thập phần khả ái,đằng sau lưng là hai cánh mỏng như cánh dơi,cố gắng lao vào "Mạch động hộ tráo" kết giới.
Ta gỡ bỏ kết giới,tiểu ma thú tức thì bay tới trước mặt ta quỳ xuống nói "ma giới truyền tấn ma thú xin ra mắt đại công tước,xin hỏi Á Dạ công chúa tại đâu?,tiểu nhân có chuyện khẩn cấp cần bẩm báo."
Á Dạ từng nói với ta về truyền tấn ma thú,chính là một loại ma thú không có chút công kích lực,nhưng lại có năng lực "Không gian chuyển di" cùng trí tuệ cực cao,có thể nói nhiều loại ngôn ngữ,trong ma giới thường được dùng để truyện tống sự kiện tin tức khẩn cấp
Ta nói với truyền tấn ma thú "Ngươi chờ ở đây một chút."
Ta quay người trở về phòng,
Sau khi giải trừ "Dạ bích",ta nói "đám nha đầu này,mau dậy đi,có chuyện rồi."
Đám mĩ nữ lười nhác lầm bầm vài tiếng,nhưng không ai tỉnh dậy,đêm qua ta thực sự đã rút hết sức lực bọn họ.
Ta bất lực lắc đầu,vừa tới chỗ Á Dạ định lay tỉnh,Hạ Nông đã như trước tỉnh dậy,cố gắng ngồi dậy nói "chủ nhân,chuyện gì xẩy ra vậy?"
Nhìn quang cảnh dụ hoặc trước mắt,ta không phỏi nuốt nước bọt,nói "ma giới xuất hiện một truyện tấn ma thú,nói rằng có sự tình thập phần khẩn cấp cần báo.
Hạ Nông liền tỉnh ngủ,là quân nhân ma giới,tự nhiên biết nếu không có chuyện khẩn cấp thì không thể dùng truyền tấn ma thú,liền vội vàng mặc quần Áo Lệ Na,nói "Cứ để công chúa ngủ tiếp,Hạ Nông cùng người đi ra."
Hạ Nông mặc quần áo,cũng không kịp tắm rửa,kéo ta chạy ra cửa.
Ma thú vội vàng quỳ xuống đất nói "Hóa ra không chiến tướng quân cũng ở đây,tiểu nhân xin bái kiến."
Hạ Nông nói "ít lời thừa thôi,có chuyện quan trọng gì?"
Ma thú nói "Khải bẩm đại công tước,tướng quân,có đại sự,ngày hôm qua,thiên giới đột nhiên cử đại binh tiến công ma giới,do Lâm Toa công chúa của thống lĩnh,thiên giới thần tộc cử thiên sứ cao thủ tham gia,thế như chẻ tre,ma giới quân đội liên tục bị đánh lui,ma vương phái tiểu nhân đến thông tri cho đại công tước cùng công chúa nhanh chóng trở về ma giới tham chiến.
Chuyện gì?sao tự nhiên nẩy sinh lại chuyện này?phiền phức a.
Hạ Nông bình tĩnh nói "trước giờ đều là chúng ta chủ động tiến binh tấn công,lần này sao thiên giới lại chủ động xuất thủ?"
Ma thú nói "nghe nói nửa tháng trước,thần tượng của chư thần thiên giới bị hắc ám quang cầu bắn vỡ tan thành từng mảnh,thiên giới nói đấy là hắc ám hệ chung cực ma pháp pháp 'Địa Ngục Hạo Kiếp',vì thế tổ chức tấn công ma giới,hừm,bọn chúng nhất định là nói rối,ngoại trừ Lộ Tây Pháp đại vương còn ai có thể dùng 'Địa Ngục Hạo Kiếp',nhất định bọn chúng tạo cớ để biện minh cho sự xâm lược của mình.
Hạ Nông ánh mắt hướng về ta,ta tức thì nhớ tới khi xưa để lập uy trước "Hắc ám long kỵ binh" ta đã phát ra "Địa ngục hạo kiếp",theo trí nhớ ta thì lúc đó ta bắn lên không trung……
Sao có thể…. sao có thể trùng hợp vậy.