Hắn chuẩn bị đại phát thần uy, bạo phát uy thế Thiên Tiên, chỉ tiếc không đợi bạo phát, thân thể hắn đã trực tiếp một phân thành hai, ngay sau đó liền nhìn thấy ánh đao nhoáng lên một cái rồi biến mất, nhìn như một đao, lại là một đám người.
- Cẩn thận! Thúc giục Tiên khí, trấn áp lại! Bọn người kia có điều cổ quái! Đan Tuyền thấy có điều không đúng, lập tức bay ngược về phía sau, đồng thời thúc giục Tiên khí.
Những người khác cũng như vậy, Hoa Cảnh cũng cảnh báo thủ hạ.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Nhưng cùng lúc dó, một đám người phía trước nhất đã đụng vào nhau với đại quân Nhậm gia từ trong không gian lao ra ngoài, trong nháy mắt đã có mấy người bị chém chết.
Cảnh này đúng là làm cho Hoa Cảnh, Đan Tuyền thậm chí Thanh Long, Lý Vạn Pháp bọn họ chỉ ở một bên ngắm nhìn, còn đang do dự có nên ra tay hay không... bị hù dọa cho hoảng hồn, thật là đáng sợ, điều này sao có thể?
Nên biết, bọn họ đều tăng lên tới Thiên Tiên, thậm chí còn có Thiên Châu, Vân Phượng Nhi những người này đã đạt tới Kim Tiên. Đây chính là đại thế giới, nếu như không phải ở trong kho báu Tiên giới, thì bình thường sau khi đột phá là lập tức phi thăng, đây là đạo, đây là quy tắc, là không thể làm trái.
Nếu như ngay cả điều này đều có thể làm trái, thì chính là có thể làm trái quy tắc của đại thế giới này... Điều này... điều này sao có thể?
Thẳng đến mấy người Đan Tuyền, Hoa Cảnh cùng một số người nắm giữ Tiên khí bạo phát, lúc này mới tạm thời chặn lại thế công của đại quân Nhậm gia này.
- Thật hoang vắng, khí tức tĩnh mịch, đại thế giới Cổ Thần Vương, thông đạo nối thông hai giới, cái này... Thiên Châu đột nhiên ý thức được điều gì, cảm nhận được khí tức của không gian bên kia thông đạo Nhậm Kiệt mở ra, lập tức trong lòng trầm xuống, rồi dường như suy nghĩ minh bạch chuyện gì xảy ra, lập tức hiểu rõ những người Nhậm gia này vì sao đều có thể hung mãnh như vậy.
Bọn họ đi vào kho báu Tiên giới, đối phương cũng không có ở lại đại thế giới này, chỉ là thời khắc này khiến cho nàng chấn động khiếp sợ, để cho nàng giật mình là, đối phương làm sao có thể có lực lượng khổng lồ như thế, trực tiếp mở ra thông đạo giữa hai giới to lớn như vậy, hơn nữa còn đang tiếp tục... Điều này... điều này cũng quá khó tin đi!
- Huynh cứ làm việc bận rộn của huynh đi, dù sao muội cũng không có chuyện gì, đừng để chậm trễ kế hoạch bên kia của huynh! Nghe giọng nói của Nhậm Kiệt, nghe câu nói của hắn kia, lại nhìn thấy hắn mở ra thông đạo không gian cực lớn ở trước mặt, trong lòng Văn Thi Ngữ một trận ấm áp, tuy nhiên vẫn nhẹ giọng nói, lo lắng ảnh hưởng tới kế hoạch của Nhậm Kiệt.
Bởi vì Nhậm Kiệt từng giảng giải cặn kẽ uy lực của ngọc bội kia cho nàng biết, nàng biết rõ những người này không làm gì được mình, nàng có thể tùy ý nói cười quan sát bọn họ, chơi đùa với bọn họ. Dĩ nhiên, trong lòng nàng cũng biết rõ, Nhậm Kiệt cho nàng ngọc bội này là có mục đích khác, chính là mỗi khi vận dụng ngọc bội này, Nhậm Kiệt liền có thể tùy thời biết.
Chỉ là nàng cũng không muốn bởi vì chuyện bên này, mà ảnh hưởng tới kế hoạch chỉnh thể của Nhậm Kiệt.
- Kế hoạch vĩnh viễn không có biến hóa nhanh, bên này đã không cần bọn họ, bọn họ cũng đạt tới cực hạn rồi, hiện tại đúng lúc là cần chiến đấu, hơn nữa cũng không thể để đám người kia lớn lối với nữ nhân của bổn gia chủ mà không bị trừng phạt! Hiện tại đại quân đã trở về, chuyện còn lại muội chỉ huy đi, ta bên này... A... Còn thật có chút phiền phức... Thông đạo không gian to lớn trực tiếp nối thông như vậy, còn duy trì lâu như vậy, loại chuyện như vậy bình thường là hoàn toàn không thể tưởng tượng, nhưng hiện tại Nhậm Kiệt có quá nhiều lực lượng, thật ra cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông, không đáng kể chút nào.
Cho nên ngay cả chính hắn nói xong lời cuối cùng, cũng không nhịn được cười khổ.
- Nhậm Kiệt đúng không? Đi ra! Đúng lúc này, vang lên một giọng nói lạnh như băng, kèm theo là một đạo kiếm khí vô cùng khủng bố, trong nháy mắt đã vọt vào thông đạo không gian của Nhậm Kiệt khai thông.
- Chỉ ngươi như vậy, đâu cần sư phụ ta ra mặt! Hãy xem ta làm sao thu thập ngươi! "Ầm..." Ngay lúc đó, xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, rồi lại mở lớn bàn tay khổng lồ trực tiếp chộp tới đạo kiếm khí kia, càng kinh khủng là hắn lại mạnh mẽ bóp nát đạo kiếm khí.
Đây chính là đạo kiếm khí khủng bố đủ để một kiếm chém chết Kim Tiên trung kỳ, nhưng ở trước mặt bóng người to lớn này, lại đơn giản, dứt khoát bị bóp nát giống như là bóp nát một miếng băng mỏng bình thường.
Mà ngay sau đó, thân thể to lớn của Cổ Tiểu Bảo vẫn như cũ đen kịt kia xuất hiện, càng cường tráng hơn càng có vẻ nam nhân hơn, một tay bóp nát kiếm khí của Thiên Châu, một tay như cái ô che trời, bổ thẳng về phía Thiên Châu.
Trong tiếng nổ ầm ầm kinh khủng, giống như trời sập đất nứt.
"Ầm..." Thiên Châu lập tức dùng kiếm khí tạo thành một kiếm trận to lớn ngăn cản, nhưng cũng bị đánh bay ra ngoài, Cổ Tiểu Bảo đuổi sát theo không buông.
Mà lúc này, Đan Tuyền đang bị Nhất Nguyên lão tổ đánh cho mặc dù có Tiên khí, vẫn như cũ chỉ có thể toàn lực phòng thủ, kêu khổ không chịu nổi.
Tại sao có thể như vậy, lực công kích của Thiên Châu đã đạt đến Kim Tiên đỉnh phong, cho dù ở Tiên giới cũng phải là tầng đỉnh, cho dù Đại La Kim Tiên bình thường đều không làm gì được, tại sao có thể như vậy?
Không phải chứ? Không phải như vậy chứ!
Bên này tình huống như thế còn chưa tính, hắn vốn nghĩ là có Thiên Châu ra tay, lực lượng của nàng, cộng thêm Thiên Khiếu đã trở thành kiếm nô đủ để thoải mái thay đổi cục diện, dù sao cho dù đối phương đi vào đại thế giới Cổ Thần Vương cũng không bị hạn chế đột phá đến Thiên Tiên, nhưng chênh lệch giữa Thiên Tiên và Kim Tiên giống như trời và đất, mình bên này có Thiên Châu tuyệt đối là tất thắng.
Nhưng thế nào đều không nghĩ tới, lại là cục diện như vậy!
"Không xong, đáng ghét! Nhậm gia này cũng quá tà môn đi! Rốt cuộc Nhậm Kiệt làm sao làm được vậy? Không được phải mau mau nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này trước, còn như vậy đúng là rất nguy hiểm, mình cũng không nhất thiết ở nơi này tiêu hao dần như vậy..." Lúc này, Hoa Cảnh giáo chủ Tàn Hồn cũng hoàn toàn bị hết thảy hù dọa, hoàn toàn không nghĩ tới cục diện lại như thế.
Trước đó hắn cũng cảm giác chuyện không thích hợp, sau đó cũng dứt khoát rụt đầu không ra mặt, để một mình Đan Tuyền đi nhảy nhót, dù sao hắn hiểu rõ trong lòng.
Nhưng hiện tại tình huống biến hóa vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn, hắn đã bắt đầu nghĩ cách làm thế nào rút lui.
- Ngăn tên này lại! Tất cả mọi người chuẩn bị rút lui, không thể dây dưa tiếp với bọn chúng... Hơn nữa đúng lúc này hắn cũng nhìn thấy Cổ Tiểu Bảo xuất hiện, mà lại trực tiếp bóp nát kiếm khí khủng bố của Thiên Châu, càng làm cho hắn quyết định, nhìn phía sau đại đội Thiên Long Quân cũng chạy ra, hắn không còn có bất kỳ do dự nào, vội bảo Tàn Hồn Thiên Tử chặn phía sau, đồng thời hắn thông báo tất cả người Tàn Hồn rút lui.
- Rút lui, vậy... Tàn Hồn Thiên Tử gần đây vẫn luôn không hiểu rõ Hoa Cảnh đang nghĩ gì, vốn đang không có ngoại lực chèn ép, Tàn Hồn đấu với các đại giáo vô thượng khác còn chưa tính. Tình huống bây giờ bất đồng, có ngoại lực Nhậm gia này, cũng giống như Hoàng triều thượng cổ thời kỳ thượng cổ, hiện tại dù thế nào đều nên đoàn kết đối ngoại mới đúng!
Hơn nữa cho dù không vì người khác, Tàn Hồn cũng không thể tùy ý công kích người khác, sau tổn thất lớn như vậy không có phản ứng, kết quả biểu hiện của Hoa Cảnh cố tình khiến người ta không sao hiểu thấu. Giờ này mới vừa giao chiến một cái hắn liền hoảng sợ, muốn rút lui, càng làm cho Tàn Hồn Thiên Tử vừa mới tăng lên chuẩn bị đại chiến một trận, tức giận không thôi.
- Hừm... Hoa Cảnh không nghĩ tới Tàn Hồn Thiên Tử lại còn có nghi vấn, điều này ở trong Tàn Hồn là tuyệt đối không cho phép. Tuy nhiên hiện tại Tàn Hồn Thiên Tử còn mạnh hơn so với hắn, nhưng hắn vẫn rất là khó chịu, phát ra một thanh âm giọng mũi kéo dài.
- Dạ! Tàn Hồn Thiên Tử rất bất đắc dĩ, trong nháy mắt bạo phát uy thế của Trấn Thần Kỳ, cuồn cuộn mãnh liệt, lập tức đánh bay Kiếm Vương Long Ngạo, Đan Vương Ngọc Trường Không trước mặt hắn, đồng thời cũng bạo phát lực lượng quét ngang về phía Hải Thanh Vân đang đối chiến với Hoa Cảnh.
Vốn Tàn Hồn Thiên Tử vẫn chưa định bạo phát, còn chuẩn bị đại phát thần uy đánh một kích bị thương nặng đối thủ, thay đổi cả cục diện. Kết quả thời khắc này Hoa Cảnh lại bảo hắn chặn phía sau, cho những người khác rút lui... ở vào thời điểm này rút lui, trong lòng hắn rất oán hận...
Ẩn giấu lực lượng chuẩn bị bạo phát, rồi lại làm lực lượng chặn phía sau để bọn họ rút lui, hoàn toàn không có thể hiện ra giá trị xứng đáng, sau đó đối phương có phòng bị còn muốn lấy được hiệu quả thì rất khó. Dù sao trong đám người vừa mới lao ra ngoài kia, rõ ràng có thể nhìn ra Cổ Tiểu Bảo có thể chiến ngang với Thiên Châu, Nhậm Nhất Nguyên cùng Ngọc Vô Song không ngờ cũng đều có sức chiến đấu của Kim Tiên, một khi bại lộ thì khó thu được hiệu quả, nhưng dù trong lòng hắn khó chịu cũng phải làm theo lệnh của Hoa Cảnh.
- Hoa Cảnh! Ngươi muốn làm gì vậy? Ngươi là tên yếu đuối, đã nói cùng lên... mà ngươi... ngươi... Đột nhiên nhìn thấy Hoa Cảnh lại bảo Tàn Hồn Thiên Tử chặn phía sau, rồi dẫn người mình chuẩn bị trực tiếp mở thông đạo không gian rời đi, Đan Tuyền kêu gào như sấm.
Mặc dù nói mọi người không có kết minh gì, nhưng dù sao cùng một địch nhân. Vạn Pháp Giáo cùng Yêu Thần Giáo kia còn có thể nói thông được, bọn họ tạm thời không có bị công kích, nhưng bọn hắn thì khác, hiện tại mọi người còn có cơ hội đoàn kết lại, hắn muốn rút lui, chẳng lẽ hắn cho là sau khi hắn đi rồi, Nhậm gia sẽ tha cho bọn họ sao?
- Con bà nó! Đầu óc ngươi có bị bệnh không? A... Bây giờ ngươi đi, con bà nó, sau này ngươi nghĩ là các ngươi có thể tốt được sao? Đan Tuyền đã hoàn toàn phẫn nộ, không nhịn được mắng chửi.
Biểu hiện của Hoa Cảnh trước đó rất cổ quái, nhưng lúc đó, hắn nghĩ là Hoa Cảnh lười, không muốn ra.
Nhưng bây giờ là lúc liều mạng, hắn... hắn đầu óc có bị bệnh không? Mà chút đạo lý này đều không nghĩ ra!
Tác phong của Tàn Hồn hắn biết rõ, hẳn không phải là dạng này, hung tàn, tàn nhẫn, với trả thù tàn nhẫn mà xưng danh, chọc tới bọn họ thì dù là các đại giáo vô thượng khác đều sẽ nhức đầu không thôi, bởi vì bọn họ sẽ không chết không ngừng, dây dưa không bỏ.
Nhưng hiện tại thế nào có cảm giác Tàn Hồn hoàn toàn khác biệt với trước đây, tên Hoa Cảnh này lại giống như đổi là một người khác. Điều này khiến Đan Tuyền không sao nghĩ ra được, cho nên hắn tức giận đến quát mắng.
- Đan Tuyền giáo chủ! Đây rõ ràng là bẫy rập! Ở vào thời điểm này chúng ta không cần phải liều mạng, phải giữ lực lượng mau sớm rút lui, sau đó sẽ thương lượng nên làm gì! Tàn Hồn chúng ta cũng là đại thù không đội trời chung với Nhậm gia, về điểm này chúng ta nhất trí, nhưng rơi vào trong bẫy còn muốn liều mạng chính là hành động không khôn ngoan, chúng ta tốt hơn là trước rút lui rồi nói sau. Đan Tuyền giáo chủ! Chúng ta sau này hãy nói chuyện đại kế chung sức diệt Nhậm gia! Ta đi trước một bước... Hoa Cảnh âm thầm cười lạnh trong lòng: "Các ngươi muốn đấu giằng co thì các ngươi tự chiến đi! Hừ! Nhậm gia dù lợi hại mấy đi nữa thì sao chứ? Rất nhanh bọn chúng sẽ hoàn toàn diệt vong, hiện tại cần gì phải đi mạo hiểm liều mạng với bọn chúng!"
"Bịch..." - A... Người nào? Nhưng đúng lúc này, ngay lúc Hoa Cảnh thầm nghĩ trong lòng, cười âm lạnh định bước vào trong thông đạo không gian kia rời đi, đột nhiên bên cạnh hắn hiện ra một thân ảnh động một cái, trong nháy mắt cái đầu Hoa Cảnh tách rời với thân thể hắn.
Điều này đối với Pháp Thần Cảnh bình thường mà nói, đầu bị cắt rời đều không tính vào đâu; đạt tới trình độ tiên nhân thì chỉ cần thân thể không hoàn toàn bị hủy diệt cũng không sao; chỉ có điều trong nháy mắt cái đầu Hoa Cảnh bị người cắt đi, thân thể hắn liền bị thiêu đốt thành tro bụi, tiên hồn lực của hắn cũng hoàn toàn bị hủy diệt, cuối cùng hắn trơ mắt nhìn hết thảy, ý thức từ từ mơ hồ tiêu tán.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, bên cạnh hắn lại có biến cố này, tại sao có thể như vậy? Cuối cùng hắn cũng không nghĩ ra! Đừng nói là hắn, ngay cả người bên cạnh hắn cũng đều bị giật mình...
- Giáo chủ... Giáo chủ...
- Người nào, là ai...
- Bên kia... bóng đen kia! Hắn không phải người của mình, bắt hắn lại, giết hắn...
- Hắn giết giáo chủ! Giết hắn! "Ầm..."
Vốn mỗi người người trong Tàn Hồn đều rất bất đắc dĩ thực không hiểu rõ nhưng lại không thể không nghe mệnh lệnh của Hoa Cảnh, lập tức phải đi theo Hoa Cảnh rút lui lúc này hoàn toàn bùng nổ...
Hắn chuẩn bị đại phát thần uy, bạo phát uy thế Thiên Tiên, chỉ tiếc không đợi bạo phát, thân thể hắn đã trực tiếp một phân thành hai, ngay sau đó liền nhìn thấy ánh đao nhoáng lên một cái rồi biến mất, nhìn như một đao, lại là một đám người.
- Cẩn thận! Thúc giục Tiên khí, trấn áp lại! Bọn người kia có điều cổ quái! Đan Tuyền thấy có điều không đúng, lập tức bay ngược về phía sau, đồng thời thúc giục Tiên khí.
Những người khác cũng như vậy, Hoa Cảnh cũng cảnh báo thủ hạ.
"Ầm... Ầm... Ầm..." Nhưng cùng lúc dó, một đám người phía trước nhất đã đụng vào nhau với đại quân Nhậm gia từ trong không gian lao ra ngoài, trong nháy mắt đã có mấy người bị chém chết.
Cảnh này đúng là làm cho Hoa Cảnh, Đan Tuyền thậm chí Thanh Long, Lý Vạn Pháp bọn họ chỉ ở một bên ngắm nhìn, còn đang do dự có nên ra tay hay không... bị hù dọa cho hoảng hồn, thật là đáng sợ, điều này sao có thể?
Nên biết, bọn họ đều tăng lên tới Thiên Tiên, thậm chí còn có Thiên Châu, Vân Phượng Nhi những người này đã đạt tới Kim Tiên. Đây chính là đại thế giới, nếu như không phải ở trong kho báu Tiên giới, thì bình thường sau khi đột phá là lập tức phi thăng, đây là đạo, đây là quy tắc, là không thể làm trái.
Nếu như ngay cả điều này đều có thể làm trái, thì chính là có thể làm trái quy tắc của đại thế giới này... Điều này... điều này sao có thể?
Thẳng đến mấy người Đan Tuyền, Hoa Cảnh cùng một số người nắm giữ Tiên khí bạo phát, lúc này mới tạm thời chặn lại thế công của đại quân Nhậm gia này.
- Thật hoang vắng, khí tức tĩnh mịch, đại thế giới Cổ Thần Vương, thông đạo nối thông hai giới, cái này... Thiên Châu đột nhiên ý thức được điều gì, cảm nhận được khí tức của không gian bên kia thông đạo Nhậm Kiệt mở ra, lập tức trong lòng trầm xuống, rồi dường như suy nghĩ minh bạch chuyện gì xảy ra, lập tức hiểu rõ những người Nhậm gia này vì sao đều có thể hung mãnh như vậy.
Bọn họ đi vào kho báu Tiên giới, đối phương cũng không có ở lại đại thế giới này, chỉ là thời khắc này khiến cho nàng chấn động khiếp sợ, để cho nàng giật mình là, đối phương làm sao có thể có lực lượng khổng lồ như thế, trực tiếp mở ra thông đạo giữa hai giới to lớn như vậy, hơn nữa còn đang tiếp tục... Điều này... điều này cũng quá khó tin đi!
- Huynh cứ làm việc bận rộn của huynh đi, dù sao muội cũng không có chuyện gì, đừng để chậm trễ kế hoạch bên kia của huynh! Nghe giọng nói của Nhậm Kiệt, nghe câu nói của hắn kia, lại nhìn thấy hắn mở ra thông đạo không gian cực lớn ở trước mặt, trong lòng Văn Thi Ngữ một trận ấm áp, tuy nhiên vẫn nhẹ giọng nói, lo lắng ảnh hưởng tới kế hoạch của Nhậm Kiệt.
Bởi vì Nhậm Kiệt từng giảng giải cặn kẽ uy lực của ngọc bội kia cho nàng biết, nàng biết rõ những người này không làm gì được mình, nàng có thể tùy ý nói cười quan sát bọn họ, chơi đùa với bọn họ. Dĩ nhiên, trong lòng nàng cũng biết rõ, Nhậm Kiệt cho nàng ngọc bội này là có mục đích khác, chính là mỗi khi vận dụng ngọc bội này, Nhậm Kiệt liền có thể tùy thời biết.
Chỉ là nàng cũng không muốn bởi vì chuyện bên này, mà ảnh hưởng tới kế hoạch chỉnh thể của Nhậm Kiệt.
- Kế hoạch vĩnh viễn không có biến hóa nhanh, bên này đã không cần bọn họ, bọn họ cũng đạt tới cực hạn rồi, hiện tại đúng lúc là cần chiến đấu, hơn nữa cũng không thể để đám người kia lớn lối với nữ nhân của bổn gia chủ mà không bị trừng phạt! Hiện tại đại quân đã trở về, chuyện còn lại muội chỉ huy đi, ta bên này... A... Còn thật có chút phiền phức... Thông đạo không gian to lớn trực tiếp nối thông như vậy, còn duy trì lâu như vậy, loại chuyện như vậy bình thường là hoàn toàn không thể tưởng tượng, nhưng hiện tại Nhậm Kiệt có quá nhiều lực lượng, thật ra cũng chỉ là chín trâu mất một sợi lông, không đáng kể chút nào.
Cho nên ngay cả chính hắn nói xong lời cuối cùng, cũng không nhịn được cười khổ.
- Nhậm Kiệt đúng không? Đi ra! Đúng lúc này, vang lên một giọng nói lạnh như băng, kèm theo là một đạo kiếm khí vô cùng khủng bố, trong nháy mắt đã vọt vào thông đạo không gian của Nhậm Kiệt khai thông.
- Chỉ ngươi như vậy, đâu cần sư phụ ta ra mặt! Hãy xem ta làm sao thu thập ngươi! "Ầm..." Ngay lúc đó, xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, rồi lại mở lớn bàn tay khổng lồ trực tiếp chộp tới đạo kiếm khí kia, càng kinh khủng là hắn lại mạnh mẽ bóp nát đạo kiếm khí.
Đây chính là đạo kiếm khí khủng bố đủ để một kiếm chém chết Kim Tiên trung kỳ, nhưng ở trước mặt bóng người to lớn này, lại đơn giản, dứt khoát bị bóp nát giống như là bóp nát một miếng băng mỏng bình thường.
Mà ngay sau đó, thân thể to lớn của Cổ Tiểu Bảo vẫn như cũ đen kịt kia xuất hiện, càng cường tráng hơn càng có vẻ nam nhân hơn, một tay bóp nát kiếm khí của Thiên Châu, một tay như cái ô che trời, bổ thẳng về phía Thiên Châu.
Trong tiếng nổ ầm ầm kinh khủng, giống như trời sập đất nứt.
"Ầm..." Thiên Châu lập tức dùng kiếm khí tạo thành một kiếm trận to lớn ngăn cản, nhưng cũng bị đánh bay ra ngoài, Cổ Tiểu Bảo đuổi sát theo không buông.
Mà lúc này, Đan Tuyền đang bị Nhất Nguyên lão tổ đánh cho mặc dù có Tiên khí, vẫn như cũ chỉ có thể toàn lực phòng thủ, kêu khổ không chịu nổi.
Tại sao có thể như vậy, lực công kích của Thiên Châu đã đạt đến Kim Tiên đỉnh phong, cho dù ở Tiên giới cũng phải là tầng đỉnh, cho dù Đại La Kim Tiên bình thường đều không làm gì được, tại sao có thể như vậy?
Không phải chứ? Không phải như vậy chứ!
Bên này tình huống như thế còn chưa tính, hắn vốn nghĩ là có Thiên Châu ra tay, lực lượng của nàng, cộng thêm Thiên Khiếu đã trở thành kiếm nô đủ để thoải mái thay đổi cục diện, dù sao cho dù đối phương đi vào đại thế giới Cổ Thần Vương cũng không bị hạn chế đột phá đến Thiên Tiên, nhưng chênh lệch giữa Thiên Tiên và Kim Tiên giống như trời và đất, mình bên này có Thiên Châu tuyệt đối là tất thắng.
Nhưng thế nào đều không nghĩ tới, lại là cục diện như vậy!
"Không xong, đáng ghét! Nhậm gia này cũng quá tà môn đi! Rốt cuộc Nhậm Kiệt làm sao làm được vậy? Không được phải mau mau nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này trước, còn như vậy đúng là rất nguy hiểm, mình cũng không nhất thiết ở nơi này tiêu hao dần như vậy..." Lúc này, Hoa Cảnh giáo chủ Tàn Hồn cũng hoàn toàn bị hết thảy hù dọa, hoàn toàn không nghĩ tới cục diện lại như thế.
Trước đó hắn cũng cảm giác chuyện không thích hợp, sau đó cũng dứt khoát rụt đầu không ra mặt, để một mình Đan Tuyền đi nhảy nhót, dù sao hắn hiểu rõ trong lòng.
Nhưng hiện tại tình huống biến hóa vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn, hắn đã bắt đầu nghĩ cách làm thế nào rút lui.
- Ngăn tên này lại! Tất cả mọi người chuẩn bị rút lui, không thể dây dưa tiếp với bọn chúng... Hơn nữa đúng lúc này hắn cũng nhìn thấy Cổ Tiểu Bảo xuất hiện, mà lại trực tiếp bóp nát kiếm khí khủng bố của Thiên Châu, càng làm cho hắn quyết định, nhìn phía sau đại đội Thiên Long Quân cũng chạy ra, hắn không còn có bất kỳ do dự nào, vội bảo Tàn Hồn Thiên Tử chặn phía sau, đồng thời hắn thông báo tất cả người Tàn Hồn rút lui.
- Rút lui, vậy... Tàn Hồn Thiên Tử gần đây vẫn luôn không hiểu rõ Hoa Cảnh đang nghĩ gì, vốn đang không có ngoại lực chèn ép, Tàn Hồn đấu với các đại giáo vô thượng khác còn chưa tính. Tình huống bây giờ bất đồng, có ngoại lực Nhậm gia này, cũng giống như Hoàng triều thượng cổ thời kỳ thượng cổ, hiện tại dù thế nào đều nên đoàn kết đối ngoại mới đúng!
Hơn nữa cho dù không vì người khác, Tàn Hồn cũng không thể tùy ý công kích người khác, sau tổn thất lớn như vậy không có phản ứng, kết quả biểu hiện của Hoa Cảnh cố tình khiến người ta không sao hiểu thấu. Giờ này mới vừa giao chiến một cái hắn liền hoảng sợ, muốn rút lui, càng làm cho Tàn Hồn Thiên Tử vừa mới tăng lên chuẩn bị đại chiến một trận, tức giận không thôi.
- Hừm... Hoa Cảnh không nghĩ tới Tàn Hồn Thiên Tử lại còn có nghi vấn, điều này ở trong Tàn Hồn là tuyệt đối không cho phép. Tuy nhiên hiện tại Tàn Hồn Thiên Tử còn mạnh hơn so với hắn, nhưng hắn vẫn rất là khó chịu, phát ra một thanh âm giọng mũi kéo dài.
- Dạ! Tàn Hồn Thiên Tử rất bất đắc dĩ, trong nháy mắt bạo phát uy thế của Trấn Thần Kỳ, cuồn cuộn mãnh liệt, lập tức đánh bay Kiếm Vương Long Ngạo, Đan Vương Ngọc Trường Không trước mặt hắn, đồng thời cũng bạo phát lực lượng quét ngang về phía Hải Thanh Vân đang đối chiến với Hoa Cảnh.
Vốn Tàn Hồn Thiên Tử vẫn chưa định bạo phát, còn chuẩn bị đại phát thần uy đánh một kích bị thương nặng đối thủ, thay đổi cả cục diện. Kết quả thời khắc này Hoa Cảnh lại bảo hắn chặn phía sau, cho những người khác rút lui... ở vào thời điểm này rút lui, trong lòng hắn rất oán hận...
Ẩn giấu lực lượng chuẩn bị bạo phát, rồi lại làm lực lượng chặn phía sau để bọn họ rút lui, hoàn toàn không có thể hiện ra giá trị xứng đáng, sau đó đối phương có phòng bị còn muốn lấy được hiệu quả thì rất khó. Dù sao trong đám người vừa mới lao ra ngoài kia, rõ ràng có thể nhìn ra Cổ Tiểu Bảo có thể chiến ngang với Thiên Châu, Nhậm Nhất Nguyên cùng Ngọc Vô Song không ngờ cũng đều có sức chiến đấu của Kim Tiên, một khi bại lộ thì khó thu được hiệu quả, nhưng dù trong lòng hắn khó chịu cũng phải làm theo lệnh của Hoa Cảnh.
- Hoa Cảnh! Ngươi muốn làm gì vậy? Ngươi là tên yếu đuối, đã nói cùng lên... mà ngươi... ngươi... Đột nhiên nhìn thấy Hoa Cảnh lại bảo Tàn Hồn Thiên Tử chặn phía sau, rồi dẫn người mình chuẩn bị trực tiếp mở thông đạo không gian rời đi, Đan Tuyền kêu gào như sấm.
Mặc dù nói mọi người không có kết minh gì, nhưng dù sao cùng một địch nhân. Vạn Pháp Giáo cùng Yêu Thần Giáo kia còn có thể nói thông được, bọn họ tạm thời không có bị công kích, nhưng bọn hắn thì khác, hiện tại mọi người còn có cơ hội đoàn kết lại, hắn muốn rút lui, chẳng lẽ hắn cho là sau khi hắn đi rồi, Nhậm gia sẽ tha cho bọn họ sao?
- Con bà nó! Đầu óc ngươi có bị bệnh không? A... Bây giờ ngươi đi, con bà nó, sau này ngươi nghĩ là các ngươi có thể tốt được sao? Đan Tuyền đã hoàn toàn phẫn nộ, không nhịn được mắng chửi.
Biểu hiện của Hoa Cảnh trước đó rất cổ quái, nhưng lúc đó, hắn nghĩ là Hoa Cảnh lười, không muốn ra.
Nhưng bây giờ là lúc liều mạng, hắn... hắn đầu óc có bị bệnh không? Mà chút đạo lý này đều không nghĩ ra!
Tác phong của Tàn Hồn hắn biết rõ, hẳn không phải là dạng này, hung tàn, tàn nhẫn, với trả thù tàn nhẫn mà xưng danh, chọc tới bọn họ thì dù là các đại giáo vô thượng khác đều sẽ nhức đầu không thôi, bởi vì bọn họ sẽ không chết không ngừng, dây dưa không bỏ.
Nhưng hiện tại thế nào có cảm giác Tàn Hồn hoàn toàn khác biệt với trước đây, tên Hoa Cảnh này lại giống như đổi là một người khác. Điều này khiến Đan Tuyền không sao nghĩ ra được, cho nên hắn tức giận đến quát mắng.
- Đan Tuyền giáo chủ! Đây rõ ràng là bẫy rập! Ở vào thời điểm này chúng ta không cần phải liều mạng, phải giữ lực lượng mau sớm rút lui, sau đó sẽ thương lượng nên làm gì! Tàn Hồn chúng ta cũng là đại thù không đội trời chung với Nhậm gia, về điểm này chúng ta nhất trí, nhưng rơi vào trong bẫy còn muốn liều mạng chính là hành động không khôn ngoan, chúng ta tốt hơn là trước rút lui rồi nói sau. Đan Tuyền giáo chủ! Chúng ta sau này hãy nói chuyện đại kế chung sức diệt Nhậm gia! Ta đi trước một bước... Hoa Cảnh âm thầm cười lạnh trong lòng: "Các ngươi muốn đấu giằng co thì các ngươi tự chiến đi! Hừ! Nhậm gia dù lợi hại mấy đi nữa thì sao chứ? Rất nhanh bọn chúng sẽ hoàn toàn diệt vong, hiện tại cần gì phải đi mạo hiểm liều mạng với bọn chúng!"
"Bịch..." - A... Người nào? Nhưng đúng lúc này, ngay lúc Hoa Cảnh thầm nghĩ trong lòng, cười âm lạnh định bước vào trong thông đạo không gian kia rời đi, đột nhiên bên cạnh hắn hiện ra một thân ảnh động một cái, trong nháy mắt cái đầu Hoa Cảnh tách rời với thân thể hắn.
Điều này đối với Pháp Thần Cảnh bình thường mà nói, đầu bị cắt rời đều không tính vào đâu; đạt tới trình độ tiên nhân thì chỉ cần thân thể không hoàn toàn bị hủy diệt cũng không sao; chỉ có điều trong nháy mắt cái đầu Hoa Cảnh bị người cắt đi, thân thể hắn liền bị thiêu đốt thành tro bụi, tiên hồn lực của hắn cũng hoàn toàn bị hủy diệt, cuối cùng hắn trơ mắt nhìn hết thảy, ý thức từ từ mơ hồ tiêu tán.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, bên cạnh hắn lại có biến cố này, tại sao có thể như vậy? Cuối cùng hắn cũng không nghĩ ra! Đừng nói là hắn, ngay cả người bên cạnh hắn cũng đều bị giật mình...
- Giáo chủ... Giáo chủ...
- Người nào, là ai...
- Bên kia... bóng đen kia! Hắn không phải người của mình, bắt hắn lại, giết hắn...
- Hắn giết giáo chủ! Giết hắn! "Ầm..."
Vốn mỗi người người trong Tàn Hồn đều rất bất đắc dĩ thực không hiểu rõ nhưng lại không thể không nghe mệnh lệnh của Hoa Cảnh, lập tức phải đi theo Hoa Cảnh rút lui lúc này hoàn toàn bùng nổ...