0o0——–0o0
“Muốn thử ngủ cùng với tôi không?”
————-
“Này, kẻ có tiền, anh không lạnh sao?” y ngẩng đầu nhìn Cal đối diện. Thoáng thất thần, hắn không nghĩ tới có thể nhận được sự quan tâm của cậu nhóc , điều này làm cho nụ cười trên mặt càng thêm ôn nhu.
“Có chút lạnh, đúng lúc trên đây không có ai, muốn học khiêu vũ của giới thượng lưu tà ác không? Vũ hội ngày mai, cậu sẽ cần tới.” Cal nói xong khom người, hướng y đưa tay, làm động tác mời như đối với phụ nữ.
“Ặc, anh cũng thật…..được rồi, đến đi, dù sao hiện tại tôi cũng không ngủ được, chúng ta học tập đi.” y thô lỗ làm cong mái tóc vàng của mình, sau đó dùng lực nắm lấy tay Cal nhảy khỏi ghế. Cal có chút lảo đảo, câu nhóc lại vui sướng phát ra tiếng cười..
Hắn nhịn không được lắc đầu, vươn tay dùng sức kéo y vào lòng, một cánh tay siết khẽ eo cậu nhóc – mềm dẻo thon gọn, xúc cảm dâng tràn. Cal thanh thanh cổ họng nói: “Cậu và tôi phải đồng điệu trong từng bước di chuyển, tất cả đều có bí quyết, ví dụ như động tác kế tiếp là sang phải như vậy tôi trước khi bước qua phải cậu phải điều chỉnh mình bước sang trái, dùng thân thể để cảm nhận, biên độ lớn nhỏ cùng động tác kế tiếp có liên hệ.”
Cal nói xong dẫn y di chuyển một bước, hắn phát hiện y có vẻ cứng ngắc, không tương xứng với thân thể mềm mại vốn có.
“Dawson, đừng tại thời điểm thân thể chưa vững mà bước!” Cal cẩn báo đã chậm, hắn và y đã muốn ngã xuống, hơn nữa y sẽ nằm dưới thân hắn.
Cal buộc chặt cánh tay đem hai má cậu nhóc đặt trên vai mình trong lúc ngã dùng lực xoay người ‘Oành’..một tiếng, bọn họ rơi xuống đất – Cal hiện tại nằm dưới, y nằm trong lòng hắn.
“…..Ặc kẻ có tiền, anh thật sự là một người lịch thiệp, tôi không phải phụ nữ, anh lại bảo vệ tôi.” y trong lòng Cal buồn bực cười một hồi, không chút khách khí trêu chọc Cal.
Cal bất đắc dĩ nhún vai, hắn dùng sức muốn đứng lên thì y ở trong lòng hắn đè lại khiến hắn không thể ngồi dậy, vài lần như vậy hắn vẫn chưa đứng lên được. y rõ ràng ngăn chặn Cal. Hắn nhìn vào đỉnh đầu tinh quái của cậu nhóc, khóe môi cong lên
“Cậu không đứng dậy?”
“Anh không đẩy tôi ra sao?”
“Đứng lên đi, tôi cảm thấy có chút lạnh.” Cal đưa tay xoa gáy y , sau đó nâng eo y dậy giúp y nâng thân thể dậy, y cũng chủ động giữ chặt bàn tay của Cal kéo hắn lên.
Cal đứng lên thì phát hiện ra bộ tây trang màu trắng đã bị dơ, trên mặt đất nhìn sạch sẽ nhưng nằm trên đó cọ cọ một hồi thì toàn bộ lưng, đùi của Cal đều lấm lem vệt đen. y không chút khách khí nhìn Cal vui vẻ cười: “Ha ha ha, tôi vẫn cảm thấy những kẻ có tiền thích mặc tây trang là một phiền toái lớn, hiện tại xem ra quả thế, ha ha ha, khiến tôi liên tưởng đến một chú chó lấm lem!”
Cal dừng lại động tác phủi quần áo, đem y ôm lại: “Cho nên động tác quan trọng là lên xuống, xoay tròn, hơn nữa phải dẫn dắt bạn nhảy của cậu.”
“Anh không lạnh sao?”
“Thân thể của cậu thực ấm áp.”
“…..nhưng mà vì sao mà anh lại dẫn tôi khiêu vũ, lẽ ra cái chúng ta nên học phải là dạy tôi cách dẫn mới đúng chứ?” y nhìn động tác của Cal, một lần nữa nghi ngờ. Cal trong lòng tiếc nuối thở dài, hắn chiếm tiện nghi ….. còn chưa đủ, nhưng nếu y đã phát hiện ra thì hắn không còn lý do mà giấu giếm.
Cal tươi cười xin lỗi: “Xin lỗi, tôi quên mất điểm này, được rồi, cho cậu ôm tôi.”
Ai ôm ai đều có thể, đều là Cal chiếm tiện nghi. y thử ôm lấy eo Cal, rồi ngồi phịch xuống ghế: “Anh nói đùa với tôi à, anh so với tôi cao hơn, cường tráng hơn. Ôm anh tôi nhảy thế nào được.”
“Được rồi, ngày mai cậu tới tìm tôi, tôi sẽ cho một vị tiểu thư am hiểu khiêu vũ hỗ trợ.” Cal gật đầu, căn bản không gì khó, hắn thậm chí có thể suy xét trực tiếp cho mượn vị hôn thê của mình. Rose sẽ hứng thú với một Dawson vừa sáng sủa, nhiệt tình, lại điển trai pha lẫn chút ngại ngùng.
Ở phương diện nào đó mà nói, Cal không thích vị hôn thê của mình, bởi vì bọn họ đều là thợ săn – con mồi nhiều như vậy đều bị Rose đoạt đi, hắn lấy cái gì mà ăn?
“Đúng rồi, vì sao cậu không quay về khoang thuyền ngủ?” Cal kỳ quái hỏi, tàu Titanic chìm cậu nhóc không biết, thời tiết lạnh như vậy y lên đây làm gì?
Cậu nhóc bĩu môi, ngượng ngùng gãi gãi mái tóc nói: “Tôi ngủ rất dễ bị đánh thức, người trong phòng lại ngáy rất lớn.
“Như thế nào, cậu không ngáy ngủ sao?” Cal trêu chọc hỏi.
“Đương nhiên không! Anh không nghĩ là tất cả người khoang hạng ba đều ngáy ngủ à ?”
“Ồ không, nhưng tôi nhớ rõ trên tàu Titanic có quy định rằng cấm khách hang khoang hạng ba tiến vào khu quý tộc, hóa ra là vì một nguyên nhân – bọn họ đều ngáy ngủ, đây quả là một việc thô lỗ.” Cal nói xong nở nụ cười.
“Muốn thử ngủ cùng tôi không?” Cal nhìn y khơi khơi cằm, y chỉ chần chờ một giây, sau đó nhanh chóng nhảy dựng ra khỏi ghế.
“Đi thôi, Thượng đế a, tôi đã chịu đựng quá đủ cái ghế cứng rắn này!”
Trở lại phòng ngủ của nam chủ nhân, Cal chỉ vào giường nói: “Chỉ có một giường, cậu ngủ thành thật một chút, đương nhiên trước khi đi ngủ, phải tắm rửa sạch sẽ. Tôi ngủ trước.”
Cal nói xong trực tiếp xoay người cởi bỏ quần áo bẩn. y nhìn dáng người cường tráng của Cal xoay người đẩy cửa phòng tắm. Cal loáng thoáng nghe được thanh âm của cậu nhóc: “Rõ ràng không làm việc gì cả, thế mà lại có cơ bắp.”
“Muốn thử ngủ cùng với tôi không?”
————-
Cậu nhóc chà chà xoa xoa tay, không để ý nói: “Rất ấm áp, cảm ơn áo khoác của anh.”
“Này, kẻ có tiền, anh không lạnh sao?” y ngẩng đầu nhìn Cal đối diện. Thoáng thất thần, hắn không nghĩ tới có thể nhận được sự quan tâm của cậu nhóc , điều này làm cho nụ cười trên mặt càng thêm ôn nhu.
“Có chút lạnh, đúng lúc trên đây không có ai, muốn học khiêu vũ của giới thượng lưu tà ác không? Vũ hội ngày mai, cậu sẽ cần tới.” Cal nói xong khom người, hướng y đưa tay, làm động tác mời như đối với phụ nữ.
“Ặc, anh cũng thật…..được rồi, đến đi, dù sao hiện tại tôi cũng không ngủ được, chúng ta học tập đi.” y thô lỗ làm cong mái tóc vàng của mình, sau đó dùng lực nắm lấy tay Cal nhảy khỏi ghế. Cal có chút lảo đảo, câu nhóc lại vui sướng phát ra tiếng cười..
Hắn nhịn không được lắc đầu, vươn tay dùng sức kéo y vào lòng, một cánh tay siết khẽ eo cậu nhóc – mềm dẻo thon gọn, xúc cảm dâng tràn. Cal thanh thanh cổ họng nói: “Cậu và tôi phải đồng điệu trong từng bước di chuyển, tất cả đều có bí quyết, ví dụ như động tác kế tiếp là sang phải như vậy tôi trước khi bước qua phải cậu phải điều chỉnh mình bước sang trái, dùng thân thể để cảm nhận, biên độ lớn nhỏ cùng động tác kế tiếp có liên hệ.”
Cal nói xong dẫn y di chuyển một bước, hắn phát hiện y có vẻ cứng ngắc, không tương xứng với thân thể mềm mại vốn có.
“Dawson, đừng tại thời điểm thân thể chưa vững mà bước!” Cal cẩn báo đã chậm, hắn và y đã muốn ngã xuống, hơn nữa y sẽ nằm dưới thân hắn.
Cal buộc chặt cánh tay đem hai má cậu nhóc đặt trên vai mình trong lúc ngã dùng lực xoay người ‘Oành’..một tiếng, bọn họ rơi xuống đất – Cal hiện tại nằm dưới, y nằm trong lòng hắn.
“…..Ặc kẻ có tiền, anh thật sự là một người lịch thiệp, tôi không phải phụ nữ, anh lại bảo vệ tôi.” y trong lòng Cal buồn bực cười một hồi, không chút khách khí trêu chọc Cal.
Cal bất đắc dĩ nhún vai, hắn dùng sức muốn đứng lên thì y ở trong lòng hắn đè lại khiến hắn không thể ngồi dậy, vài lần như vậy hắn vẫn chưa đứng lên được. y rõ ràng ngăn chặn Cal. Hắn nhìn vào đỉnh đầu tinh quái của cậu nhóc, khóe môi cong lên
“Cậu không đứng dậy?”
“Anh không đẩy tôi ra sao?”
“Đứng lên đi, tôi cảm thấy có chút lạnh.” Cal đưa tay xoa gáy y , sau đó nâng eo y dậy giúp y nâng thân thể dậy, y cũng chủ động giữ chặt bàn tay của Cal kéo hắn lên.
Cal đứng lên thì phát hiện ra bộ tây trang màu trắng đã bị dơ, trên mặt đất nhìn sạch sẽ nhưng nằm trên đó cọ cọ một hồi thì toàn bộ lưng, đùi của Cal đều lấm lem vệt đen. y không chút khách khí nhìn Cal vui vẻ cười: “Ha ha ha, tôi vẫn cảm thấy những kẻ có tiền thích mặc tây trang là một phiền toái lớn, hiện tại xem ra quả thế, ha ha ha, khiến tôi liên tưởng đến một chú chó lấm lem!”
Cal dừng lại động tác phủi quần áo, đem y ôm lại: “Cho nên động tác quan trọng là lên xuống, xoay tròn, hơn nữa phải dẫn dắt bạn nhảy của cậu.”
“Anh không lạnh sao?”
“Thân thể của cậu thực ấm áp.”
“…..nhưng mà vì sao mà anh lại dẫn tôi khiêu vũ, lẽ ra cái chúng ta nên học phải là dạy tôi cách dẫn mới đúng chứ?” y nhìn động tác của Cal, một lần nữa nghi ngờ. Cal trong lòng tiếc nuối thở dài, hắn chiếm tiện nghi ….. còn chưa đủ, nhưng nếu y đã phát hiện ra thì hắn không còn lý do mà giấu giếm.
Cal tươi cười xin lỗi: “Xin lỗi, tôi quên mất điểm này, được rồi, cho cậu ôm tôi.”
Ai ôm ai đều có thể, đều là Cal chiếm tiện nghi. y thử ôm lấy eo Cal, rồi ngồi phịch xuống ghế: “Anh nói đùa với tôi à, anh so với tôi cao hơn, cường tráng hơn. Ôm anh tôi nhảy thế nào được.”
“Được rồi, ngày mai cậu tới tìm tôi, tôi sẽ cho một vị tiểu thư am hiểu khiêu vũ hỗ trợ.” Cal gật đầu, căn bản không gì khó, hắn thậm chí có thể suy xét trực tiếp cho mượn vị hôn thê của mình. Rose sẽ hứng thú với một Dawson vừa sáng sủa, nhiệt tình, lại điển trai pha lẫn chút ngại ngùng.
Ở phương diện nào đó mà nói, Cal không thích vị hôn thê của mình, bởi vì bọn họ đều là thợ săn – con mồi nhiều như vậy đều bị Rose đoạt đi, hắn lấy cái gì mà ăn?
“Đúng rồi, vì sao cậu không quay về khoang thuyền ngủ?” Cal kỳ quái hỏi, tàu Titanic chìm cậu nhóc không biết, thời tiết lạnh như vậy y lên đây làm gì?
Cậu nhóc bĩu môi, ngượng ngùng gãi gãi mái tóc nói: “Tôi ngủ rất dễ bị đánh thức, người trong phòng lại ngáy rất lớn.
“Như thế nào, cậu không ngáy ngủ sao?” Cal trêu chọc hỏi.
“Đương nhiên không! Anh không nghĩ là tất cả người khoang hạng ba đều ngáy ngủ à ?”
“Ồ không, nhưng tôi nhớ rõ trên tàu Titanic có quy định rằng cấm khách hang khoang hạng ba tiến vào khu quý tộc, hóa ra là vì một nguyên nhân – bọn họ đều ngáy ngủ, đây quả là một việc thô lỗ.” Cal nói xong nở nụ cười.
“Muốn thử ngủ cùng tôi không?” Cal nhìn y khơi khơi cằm, y chỉ chần chờ một giây, sau đó nhanh chóng nhảy dựng ra khỏi ghế.
“Đi thôi, Thượng đế a, tôi đã chịu đựng quá đủ cái ghế cứng rắn này!”
Trở lại phòng ngủ của nam chủ nhân, Cal chỉ vào giường nói: “Chỉ có một giường, cậu ngủ thành thật một chút, đương nhiên trước khi đi ngủ, phải tắm rửa sạch sẽ. Tôi ngủ trước.”
Cal nói xong trực tiếp xoay người cởi bỏ quần áo bẩn. y nhìn dáng người cường tráng của Cal xoay người đẩy cửa phòng tắm. Cal loáng thoáng nghe được thanh âm của cậu nhóc: “Rõ ràng không làm việc gì cả, thế mà lại có cơ bắp.”