0o0——–0o0
Khốn, a… khốn kiếp! Cal, ư~ anh….. đồ khốn gian trá, a, a ư~…..”
————–
Lovejoy “khuyên bảo” người bình thường không thể chịu được, Cal lật lại trí nhớ liền phát hiện Cal · Hockley vốn là một tên khốn ngạo mạn bá đạo, không có xã giao ban đêm, hắn ta cũng ngăn cản không được lão quản gia cứ năm phút đồng hồ lại khuyên bảo một lần. Lovejoy sẽ bưng cà phê, bánh bích quy nướng thơm lừng và bánh ngọt béo ngậy xuất hiện trong văn phòng của Cal, một bên nói liên miên cằn nhằn báo cáo toàn bộ mọi chuyện phát sinh trong nhà ngày hôm đó, một bên không ngừng đem mớ thức ăn nóng hổi tìm nhét vào trong bụng Cal.
Một tháng tăng trưởng mười lăm kg, cho dù thân là đàn ông con trai cũng quá mức bi thảm. Chính là vì thủ đoạn của lão quản gia, chủ nhân khối thân thể này đã dưỡng thành thói quen vận động và sinh hoạt nghỉ ngơi hợp lý, hắn tuyệt đối muốn cho chính mình “cường tráng” chứ không phải “mập mạp”, đương nhiên, thân thể hoàn hảo của Cal · Hockley hiện tại hoàn toàn bị Cal thu dùng, nhưng hắn sẽ không quên đoạn trí nhớ giảm béo thảm thương bên trong của chủ nhân khối thân thể này.
“Tốt, Lovejoy, ông cũng đi nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon.” Cal vội vàng cùng lão quản gia nói lời từ biệt, hắn bay nhanh vọt vào phòng nữ chủ, phía sau còn có câu không đồng ý của Lovejoy.
“Thưa ngài, vào nửa đêm vọt vào phòng một vị khác, không phải là việc một quý ngài nên làm.”
Cal đối với những lời này không thèm quan tâm, hắn hiện tại đang trong “tuần trăng mật tân hôn”, nếu không phải vì kiếm tiền, hắn nguyện ý mỗi ngày đổi một loại tư thế cùng Jack quay cuồng trên giường, kỳ thật cả người dính đầy mồ hôi cảm giác cũng không gì là không tốt, Jack trên giường nhiệt tình phản ứng đủ để bù lại hết thảy khuyết điểm.
Cal đẩy cửa, trong phòng ngủ của Jack trống rỗng, ngay cả giường cũng đều san bằng không có một tí hơi người. Đối với điều này, trong lòng Cal hết sức hiếu kỳ, trong nhà này không có bất cứ chuyện gì có thể giấu diếm được Lovejoy, cậu nhóc của hắn sẽ không chạy trốn quá xa, cho nên, đây kỳ thật là cuộc trốn tìm tràn ngập tình thú sao?
Cal nghiền ngẫm đem áo khoác, tây trang, caravat của mình đều cởi ra đặt trên sô pha, hắn thậm chí đem dây nịch rút xuống ném lên bàn trà. Cuốn cao ống tay áo, khóe miệng Cal mang theo hứng thú mười phần cười tươi thật cẩn thận đẩy cánh của thông với phòng mình ra.
Trên giường của hắn quả nhiên rất hỗn độn, chẳng qua, nơi này có dấu vết bị người nằm, nhưng không có thân ảnh Jack, cậu nhóc nhỏ của hắn rốt cuộc chạy tới nơi nào? Cal cũng không khỏi bắt đầu vò đầu, ngôi nhà riêng này thuộc về chủ nhân khối thân thể này, Cal mặc dù có toàn bộ trí nhớ, nhưng hắn đối với nơi này theo tâm lý mà nói cũng không quá quen thuộc, muốn tìm một cậu nhóc cố ý trốn, thật sự là phi thường khó khăn.
Cal trên mặt mang theo nụ cười dung túng nhún nhún vai, từ phòng của hắn còn có một thang lầu khuất — dùng để thoát hiểm — rất ít người lên đó, nơi đó cách vách với căn gác Jack dùng làm phòng vẽ, phân theo phòng ngủ nam chủ nữ chủ thông hướng hai gian phòng ở. Căn gác vốn là tương thông, nhưng khi Jack thu dọn thành phòng vẽ tranh đã dùng một tủ gỗ cực lớn chặn cánh cửa lại.
Jack và hắn trước mắt quan hệ thân thiết, cảm tình đã dần gia tăng, y sẽ không chạy trốn, như vậy chỉ còn lại khả năng là ở trên gác? Cal nghĩ đến khả năng này thì hơi bật cười, trên gác hẳn là ngoài đài kính thiên văn ra thì cái gì cũng đều không có đi?
Cal đá giày da trên chân rơi xuống, chỉ mang vớ lặng yên không một tiếng động đi lên lầu, Jack khoác một cái thảm lông dê dày ngồi dưới kính viễn vọng, trên mặt tràn đầy tươi cười ngạc nhiên vẫn không ngừng nhìn lên bầu trời. Dưới đất bừa bộn giấy vẽ và mấy cây bút, chẳng qua chúng nó đều bị Jack một chủ nhân có mới nới cũ vứt bỏ sang một bên, chỉ có thể mơ hồ thấy trên giấy phác họa rất nhiều cảnh trời đêm.
Cal nhẹ nhàng đứng phía sau Jack, hắn cẩn thận cầm lấy giấy vẽ, ánh sáng sao trời lấp lánh ngoài cửa sổ, Cal quan sát đến hình ảnh mơ hồ trên tay, một lần nữa thả giấy vẽ về lại cạnh cửa. Cal cười tủm tỉm gõ cửa phòng, Jack cuối cùng cũng liếc mắt một cái cho Cal chút lực chú ý.
“Cal, anh sao lại chạy tới đây, không phải nói hôm nay còn phải làm bạn với cha anh sao?”
Cal không khách khí dựa vào người Jack, hắn cố ý run run thân thể, sau đó choàng qua bả vai Jack nói: “Buổi tối anh thầm nghĩ muốn làm bạn em, trời thật lạnh quá đi~”
Jack đem tấm thảm lông dê lớn đang bọc trên người mình chia ra một nửa bao quanh Cal lại, khóe miệng Cal cong thêm mấy độ. Làn da bóng loáng trơn trụi biểu lộ sự thật — bên trong tấm thảm, trên người Jack căn bản là không có mặc áo, quần dài cũng chỉ là mặc hờ suy sụp bên hông, ngay cả cúc quần y cũng chưa gài lại.
Cal ra sau thay đổi tư thế ôm lấy phần eo Jack, hắn không đợi Jack phản đối liền cố ý vươn tay giữ chặt kính viễn vọng nhìn thoáng qua bên trong: “Jack, em gần đây tựa hồ khá hứng thú với cảnh vật tự nhiên, anh nhớ rõ lúc còn trên thuyền bên trong xấp giấy vẽ của em toàn bộ đều là nhân vật hội họa.”
“Tự nhiên vô cùng kỳ diệu, sắc thái biến ảo của người luôn không bằng cảnh quan tự nhiên càng thêm thần kỳ, bất quá em quả thật càng thích họa sĩ, trên người bọn họ đều có một câu chuyện xưa.” Jack đoạt lấy kính viễn vọng một lần nữa tập trung tinh thần nhìn lên bầu trời đêm, Cal lúc này mới phát hiện cậu nhóc của hắn thật không muốn đem lực chú ý chia cho hắn, so với hội họa, giá trị của hắn tựa hồ rẻ tiền hơn rất nhiều.
Cal xác định hắn mất hứng, vô cùng mất hứng. Đây là lần đầu tiên Jack xem nhẹ sự tồn tại của hắn như vậy, cho nên nói, hắn vẫn chờ mong Jack chuyên tâm theo đuổi nghệ thuật, không phải chính là tự mình tìm phiền toái cho mình sao? Nhìn tình địch vô cùng mạnh mà hắn tự tìm lấy, thật sự Cal cũng chưa tự tin có thể đánh bại nó.
“Tự nhấc đá đập vào chân mình, ha ha.” Cal nhỏ giọng cảm thán một câu, hắn kỳ thật đã rất rất mỏi mệt, Cal ôm lấy eo Jack, đem đầu mình gối lên vai Jack, toàn bộ sức nặng đều dựa vào thân thể Jack chống đỡ. Thân thể ấm áp dễ chịu, cơn buồn ngủ bắt đầu xâm nhập thần trí Cal, hắn yên tâm nhắm mắt lại, bên cạnh Jack hắn không cần phải lo lắng điều gì.
Jack chính là tâm của hắn, hắn có gì cần phải đề phòng chứ?
Cal yên tâm tiến vào mộng đẹp, trong mộng khóe miệng của hắn như cũ mang theo đường cong thỏa mãn. Cal trực tiếp tựa vào lưng Jack, nhưng sự thật Jack là một người phi thường mẫn cảm với hoàn cảnh, từ khi Cal bước vào gác y liền cảm giác được Cal tồn tại, y cố ý làm bộ như không biết gì là muốn biết Cal tìm tới vì điều gì.
Kết quả Cal cảm thấy y đang hết sức chuyên chú nên không lên tiếng dọa y, ngược lại chạy về cửa phòng cẩn thận gõ cửa. Jack nhất thời kinh ngạc, y phối hợp làm như mới vừa phát hiện Cal đến, tiếp tục quan sát mục đích của Cal. Không nghĩ tới Cal chỉ là ôm y nói không đến mấy câu đã ngủ.
Hơi thở ấm áp ẩm ướt phả trên cổ Jack, cảm giác nhột nhạt từ hơi thở của Cal gây rối y. Y lại một chút cũng không muốn động. Tiếng hít thở của Cal bình tĩnh như vậy, từ khi bọn họ cùng một chỗ chưa bao giờ hưởng thụ qua một buổi tối yên bình như thế này. Jack nhẹ nhàng cử động xương sống đau nhức tê còng, cứ duy trì tư thế khom lưng thật sự là quá mệt mỏi, huống chi trên lưng y còn chống đỡ một người đàn ông cường tráng.
Cal dường như cảm giác được Jack di động, hắn càng thêm dùng sức siết chặt eo Jack, kéo theo thân thể Jack ngã ra sau nằm xuống trên mặt đất. Jack thân thể gầy và Cal thân thể cường tráng dựa vào thể trọng thì căn bản không thể so sánh được, y chỉ cảm thấy trời đất rung chuyển quay vòng, gục vào trong lòng Cal — thời điểm ngã sấp xuống Cal thế nhưng vẫn không quên bám lấy cổ Jack, ôm y đặt vào ***g ngực.
Jack ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Cal vẫn đang ngủ say, y vươn tay vuốt ve hai má Cal, rốt cục triệt để buông xuống tâm tình phòng bị đối với Cal. Thủ đoạn Cal đối đãi với người từng là vị hôn thê của hắn quá mức tàn nhẫn vô tình, kể từ đó có một thứ gì đó bén nhọn đâm vào trong lòng Jack. Sau đó hai đứa bé vô tội bị liên lụy vào cứu viện trong tai nạn trên biển, càng khiến Jack nhịn không được khinh thường.
Sau khi lên giường, phản ứng của Cal càng làm Jack thêm bất an, y không thể không suy xét việc y và Cal quen biết ngay từ đầu chính là một âm mưu. Bàn tay Cal tựa hồ mang theo ma lực, hắn mỗi một lần vuốt ve xoa nắn đều khiến thần trí Jack mơ hồ. Cal đối với đàn ông thuần thục như vậy, làm cho Jack không thể không hoài nghi có lẽ khuôn mặt có thể xem là anh tuấn của y và thân thể mới là mục tiêu của hắn.
Hiện tại y bị nuôi bên trong nhà riêng của Cal, bên người lúc nào cũng quay chung quanh một quản gia nghiêm túc cầm súng ống trong tay, hết thảy những điều này đều khiến Jack lo lắng địa vị của mình trong lòng Cal và tương lai có nên hay không phí thời gian núp dưới đôi cánh của một người đàn ông khác. Hành động hiện tại của Cal cuối cùng cũng làm cho Jack an tâm, y cũng là đàn ông, Jack hoàn toàn có thể hiểu được một gã đàn ông quyền cao chức trọng, tâm tư giảo quyệt thành thục thì không có khả năng nằm bên cạnh “bạn giường” mà bình yên đi vào giấc ngủ.
Gác thật sự không phải một chỗ ngủ thoải mái, đêm tháng tư vẫn rất lạnh, thảm lông dê cho dù dày cách mấy, hai người đàn ông trưởng thành bọn họ cùng chia sẻ thì cũng quá keo kiệt. Không khí rét lạnh khiến Jack run run, y vỗ cánh tay Cal muốn kêu hắn tỉnh dậy, bọn họ phải trở về phòng ngủ.
“Cal, đừng ngủ, chúng ta trở về phòng thôi, bên trong gác rất lạnh.”
Cal mở mắt chỉ thấy Jack mang theo ánh mắt xinh đẹp tràn ngập lo lắng, hắn vươn tay đè gáy Jack, mạnh mẽ nhấn chìm cậu nhóc của hắn vào nụ hôn, sau đó nói trắng ra: “Anh sẽ làm cho em ấm lên.”
Tay kia vừa dứt lời đã muốn kéo quần dài lỏng lẽo của Jack xuống, nắm giữ bộ vị trí mạng, tay hắn vẫn thoáng mang theo cảm giác lạnh lẽo, nhưng cường độ xoa nắn rất có kỹ xảo, cánh tay Jack chống trên mặt đất trực tiếp mất đi khí lực, y xoa hai chân tựa vào người Cal, hai má dán sát vào Cal, thở hổn hển.
“Cal, trở về trên giường đi, nơi này, ưm … Rất cứng.”
Cal quay đầu hôn lên huyệt thái dương của Jack, thì thào nói nhỏ: “Quả thật là có chút cứng rắn, hơn nữa không có những thứ cần thiết, em sẽ bị thương.”
Cal liền trực tiếp nâng mông Jack lên ôm cậu nhóc tiến vào phòng ngủ, bọn họ ngã vào chiếc giường lớn mềm mại. Jack lớn gan đưa ra yêu cầu: “Em muốn làm bên chủ động.”
Cal nhướn mi nhìn Jack, nở nụ cười hồi lâu, nụ cười của hắn khiến Jack nản lòng thoái chí, thậm chí không tự chủ được có một loại ý nghĩ ủ rũ “dù sao cũng rất thoải mái, ai trên ai dưới đều không sao cả”. Nhưng Cal lại gật đầu. Hắn dùng một chút lực, lập tức thay đổi vị trí với Jack, Cal thậm chí thả lỏng giang hai tay nằm ở trên giường.
“Cal, cám ơn anh.” Jack lập tức kích động hẳn lên, y ôm lấy thân thể Cal không ngừng hôn môi, bàn tay vuốt ve bộ vị có thể làm cho đàn ông càng thêm vui sướng.
Cal mỉm cười nằm trên giường hưởng thụ Jack phục vụ, từ trong xoang mũi phát ra tiếng thở dốc thoải mái, Jack cảm thấy cơ hội của mình đã tới, y vuốt ve cơ bụng Cal dần dần di chuyển thấp xuống. Cal như cũ vẫn duy trì tươi cười thoải mái, tay hắn đặt tại phần eo Jack chậm rãi vuốt ve, lại một lần nữa trời đất chuyển dời, Jack một lần nữa ngã về chiếc giường mềm mại.
Chất lỏng trắng mịn hơi lạnh từ ngón tay Cal chảy vào cơ thể Jack, người đàn ông nằm trên người y nhẹ giọng nói: “Jack, anh nghĩ em đại khái hiểu lầm gì rồi.”
Mấy ngón tay đáng giận kia bới móc bên trong cơ thể Jack, phẫn nộ quát to chỉ có thể một lần nữa biến trở về khàn khàn thở dốc rên rỉ: “Khốn, a… khốn kiếp! Cal, ư~ anh này… đồ khốn gian trá, a, a ư~…..”
“Cám ơn khích lệ của em, Jack.” Cal cười dùng môi khóa chặt miệng Jack lại.
Ở căn phòng dưới lầu, ngài quản gia Lovejoy thở dài, tối hôm nay xem ra người bên trong nhà khó có thể ngủ được.
Ngày hôm sau Cal như cũ tinh thần sảng khoái đúng giờ rời giường, Jack cũng quy củ bị vây trong cơn ngủ mơ, Lovejoy với một đôi mắt quầng đen chuẩn bị một bữa sáng đầy oán niệm cho Cal.
Hải sâm, cá ngừ cali, tôm hùm, vi cá, hào…
Cal không khỏi líu lưỡi, hắn cảm thấy thân thể của chính mình vẫn còn rất khỏe mạnh, cũng không có cảm giác tay chân rụng rời, lão quản gia có phải hay không quá mức lo lắng sức khỏe thân thể hắn?
“Lovejoy, đây không phải là có chút quá bổ?”
“Không, thưa ngài, tôi cảm thấy dựa theo thời gian ba giờ mười sáu phút hai mươi bảy giây mà ngài và cậu Jack miệt mài cày cấy, thì những món này phi thường thích hợp cho bữa sáng. Lúc cậu Dawson rời giường, tôi còn sẽ chuẩn bị thêm cho cậu ấy một phần canh thịt gà rong biển hầm bơ.
Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lovejoy, cùng với hai vòng thâm đen nơi khóe mắt có vài nếp nhăn đại biểu cho tuổi tác, Cal khụ khụ vài tiếng, hắn quyết định vẫn cứ dựa theo bữa sáng Lovejoy chuẩn bị là được. Nghe lời người lớn luôn là không sai, nhưng mà…
“Lovejoy, bơ không cần dùng quá nhiều, còn có, hạn chế dầu mỡ, hơn nữa không cần sệt như vậy. Jack hẳn là sẽ không thích như thế.” Cal nói xong câu đó, thẳng đến khi ra khỏi cửa cũng chưa dám đối diện cùng lão quản gia, nhưng mà hắn nghĩ lão nhất định hiểu được đây là có ý gì.
Đàn ông, hẳn là đều sẽ hiểu được…..nhỉ…
Khốn, a… khốn kiếp! Cal, ư~ anh….. đồ khốn gian trá, a, a ư~…..”
————–
Bên trong nhà riêng Cal đối mặt với ánh mắt trách cứ của lão quản gia, cố gắng phát huy công lực da mặt dày, cố gắng đem toàn bộ giác quan vứt hết ra ngoài. Cal trưng ra khuôn mặt tươi cười hỏi: “Jack đã ngủ chưa?”
Lovejoy “khuyên bảo” người bình thường không thể chịu được, Cal lật lại trí nhớ liền phát hiện Cal · Hockley vốn là một tên khốn ngạo mạn bá đạo, không có xã giao ban đêm, hắn ta cũng ngăn cản không được lão quản gia cứ năm phút đồng hồ lại khuyên bảo một lần. Lovejoy sẽ bưng cà phê, bánh bích quy nướng thơm lừng và bánh ngọt béo ngậy xuất hiện trong văn phòng của Cal, một bên nói liên miên cằn nhằn báo cáo toàn bộ mọi chuyện phát sinh trong nhà ngày hôm đó, một bên không ngừng đem mớ thức ăn nóng hổi tìm nhét vào trong bụng Cal.
Một tháng tăng trưởng mười lăm kg, cho dù thân là đàn ông con trai cũng quá mức bi thảm. Chính là vì thủ đoạn của lão quản gia, chủ nhân khối thân thể này đã dưỡng thành thói quen vận động và sinh hoạt nghỉ ngơi hợp lý, hắn tuyệt đối muốn cho chính mình “cường tráng” chứ không phải “mập mạp”, đương nhiên, thân thể hoàn hảo của Cal · Hockley hiện tại hoàn toàn bị Cal thu dùng, nhưng hắn sẽ không quên đoạn trí nhớ giảm béo thảm thương bên trong của chủ nhân khối thân thể này.
“Tốt, Lovejoy, ông cũng đi nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon.” Cal vội vàng cùng lão quản gia nói lời từ biệt, hắn bay nhanh vọt vào phòng nữ chủ, phía sau còn có câu không đồng ý của Lovejoy.
“Thưa ngài, vào nửa đêm vọt vào phòng một vị khác, không phải là việc một quý ngài nên làm.”
Cal đối với những lời này không thèm quan tâm, hắn hiện tại đang trong “tuần trăng mật tân hôn”, nếu không phải vì kiếm tiền, hắn nguyện ý mỗi ngày đổi một loại tư thế cùng Jack quay cuồng trên giường, kỳ thật cả người dính đầy mồ hôi cảm giác cũng không gì là không tốt, Jack trên giường nhiệt tình phản ứng đủ để bù lại hết thảy khuyết điểm.
Cal đẩy cửa, trong phòng ngủ của Jack trống rỗng, ngay cả giường cũng đều san bằng không có một tí hơi người. Đối với điều này, trong lòng Cal hết sức hiếu kỳ, trong nhà này không có bất cứ chuyện gì có thể giấu diếm được Lovejoy, cậu nhóc của hắn sẽ không chạy trốn quá xa, cho nên, đây kỳ thật là cuộc trốn tìm tràn ngập tình thú sao?
Cal nghiền ngẫm đem áo khoác, tây trang, caravat của mình đều cởi ra đặt trên sô pha, hắn thậm chí đem dây nịch rút xuống ném lên bàn trà. Cuốn cao ống tay áo, khóe miệng Cal mang theo hứng thú mười phần cười tươi thật cẩn thận đẩy cánh của thông với phòng mình ra.
Trên giường của hắn quả nhiên rất hỗn độn, chẳng qua, nơi này có dấu vết bị người nằm, nhưng không có thân ảnh Jack, cậu nhóc nhỏ của hắn rốt cuộc chạy tới nơi nào? Cal cũng không khỏi bắt đầu vò đầu, ngôi nhà riêng này thuộc về chủ nhân khối thân thể này, Cal mặc dù có toàn bộ trí nhớ, nhưng hắn đối với nơi này theo tâm lý mà nói cũng không quá quen thuộc, muốn tìm một cậu nhóc cố ý trốn, thật sự là phi thường khó khăn.
Cal trên mặt mang theo nụ cười dung túng nhún nhún vai, từ phòng của hắn còn có một thang lầu khuất — dùng để thoát hiểm — rất ít người lên đó, nơi đó cách vách với căn gác Jack dùng làm phòng vẽ, phân theo phòng ngủ nam chủ nữ chủ thông hướng hai gian phòng ở. Căn gác vốn là tương thông, nhưng khi Jack thu dọn thành phòng vẽ tranh đã dùng một tủ gỗ cực lớn chặn cánh cửa lại.
Jack và hắn trước mắt quan hệ thân thiết, cảm tình đã dần gia tăng, y sẽ không chạy trốn, như vậy chỉ còn lại khả năng là ở trên gác? Cal nghĩ đến khả năng này thì hơi bật cười, trên gác hẳn là ngoài đài kính thiên văn ra thì cái gì cũng đều không có đi?
Cal đá giày da trên chân rơi xuống, chỉ mang vớ lặng yên không một tiếng động đi lên lầu, Jack khoác một cái thảm lông dê dày ngồi dưới kính viễn vọng, trên mặt tràn đầy tươi cười ngạc nhiên vẫn không ngừng nhìn lên bầu trời. Dưới đất bừa bộn giấy vẽ và mấy cây bút, chẳng qua chúng nó đều bị Jack một chủ nhân có mới nới cũ vứt bỏ sang một bên, chỉ có thể mơ hồ thấy trên giấy phác họa rất nhiều cảnh trời đêm.
Cal nhẹ nhàng đứng phía sau Jack, hắn cẩn thận cầm lấy giấy vẽ, ánh sáng sao trời lấp lánh ngoài cửa sổ, Cal quan sát đến hình ảnh mơ hồ trên tay, một lần nữa thả giấy vẽ về lại cạnh cửa. Cal cười tủm tỉm gõ cửa phòng, Jack cuối cùng cũng liếc mắt một cái cho Cal chút lực chú ý.
“Cal, anh sao lại chạy tới đây, không phải nói hôm nay còn phải làm bạn với cha anh sao?”
Cal không khách khí dựa vào người Jack, hắn cố ý run run thân thể, sau đó choàng qua bả vai Jack nói: “Buổi tối anh thầm nghĩ muốn làm bạn em, trời thật lạnh quá đi~”
Jack đem tấm thảm lông dê lớn đang bọc trên người mình chia ra một nửa bao quanh Cal lại, khóe miệng Cal cong thêm mấy độ. Làn da bóng loáng trơn trụi biểu lộ sự thật — bên trong tấm thảm, trên người Jack căn bản là không có mặc áo, quần dài cũng chỉ là mặc hờ suy sụp bên hông, ngay cả cúc quần y cũng chưa gài lại.
Cal ra sau thay đổi tư thế ôm lấy phần eo Jack, hắn không đợi Jack phản đối liền cố ý vươn tay giữ chặt kính viễn vọng nhìn thoáng qua bên trong: “Jack, em gần đây tựa hồ khá hứng thú với cảnh vật tự nhiên, anh nhớ rõ lúc còn trên thuyền bên trong xấp giấy vẽ của em toàn bộ đều là nhân vật hội họa.”
“Tự nhiên vô cùng kỳ diệu, sắc thái biến ảo của người luôn không bằng cảnh quan tự nhiên càng thêm thần kỳ, bất quá em quả thật càng thích họa sĩ, trên người bọn họ đều có một câu chuyện xưa.” Jack đoạt lấy kính viễn vọng một lần nữa tập trung tinh thần nhìn lên bầu trời đêm, Cal lúc này mới phát hiện cậu nhóc của hắn thật không muốn đem lực chú ý chia cho hắn, so với hội họa, giá trị của hắn tựa hồ rẻ tiền hơn rất nhiều.
Cal xác định hắn mất hứng, vô cùng mất hứng. Đây là lần đầu tiên Jack xem nhẹ sự tồn tại của hắn như vậy, cho nên nói, hắn vẫn chờ mong Jack chuyên tâm theo đuổi nghệ thuật, không phải chính là tự mình tìm phiền toái cho mình sao? Nhìn tình địch vô cùng mạnh mà hắn tự tìm lấy, thật sự Cal cũng chưa tự tin có thể đánh bại nó.
“Tự nhấc đá đập vào chân mình, ha ha.” Cal nhỏ giọng cảm thán một câu, hắn kỳ thật đã rất rất mỏi mệt, Cal ôm lấy eo Jack, đem đầu mình gối lên vai Jack, toàn bộ sức nặng đều dựa vào thân thể Jack chống đỡ. Thân thể ấm áp dễ chịu, cơn buồn ngủ bắt đầu xâm nhập thần trí Cal, hắn yên tâm nhắm mắt lại, bên cạnh Jack hắn không cần phải lo lắng điều gì.
Jack chính là tâm của hắn, hắn có gì cần phải đề phòng chứ?
Cal yên tâm tiến vào mộng đẹp, trong mộng khóe miệng của hắn như cũ mang theo đường cong thỏa mãn. Cal trực tiếp tựa vào lưng Jack, nhưng sự thật Jack là một người phi thường mẫn cảm với hoàn cảnh, từ khi Cal bước vào gác y liền cảm giác được Cal tồn tại, y cố ý làm bộ như không biết gì là muốn biết Cal tìm tới vì điều gì.
Kết quả Cal cảm thấy y đang hết sức chuyên chú nên không lên tiếng dọa y, ngược lại chạy về cửa phòng cẩn thận gõ cửa. Jack nhất thời kinh ngạc, y phối hợp làm như mới vừa phát hiện Cal đến, tiếp tục quan sát mục đích của Cal. Không nghĩ tới Cal chỉ là ôm y nói không đến mấy câu đã ngủ.
Hơi thở ấm áp ẩm ướt phả trên cổ Jack, cảm giác nhột nhạt từ hơi thở của Cal gây rối y. Y lại một chút cũng không muốn động. Tiếng hít thở của Cal bình tĩnh như vậy, từ khi bọn họ cùng một chỗ chưa bao giờ hưởng thụ qua một buổi tối yên bình như thế này. Jack nhẹ nhàng cử động xương sống đau nhức tê còng, cứ duy trì tư thế khom lưng thật sự là quá mệt mỏi, huống chi trên lưng y còn chống đỡ một người đàn ông cường tráng.
Cal dường như cảm giác được Jack di động, hắn càng thêm dùng sức siết chặt eo Jack, kéo theo thân thể Jack ngã ra sau nằm xuống trên mặt đất. Jack thân thể gầy và Cal thân thể cường tráng dựa vào thể trọng thì căn bản không thể so sánh được, y chỉ cảm thấy trời đất rung chuyển quay vòng, gục vào trong lòng Cal — thời điểm ngã sấp xuống Cal thế nhưng vẫn không quên bám lấy cổ Jack, ôm y đặt vào ***g ngực.
Jack ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Cal vẫn đang ngủ say, y vươn tay vuốt ve hai má Cal, rốt cục triệt để buông xuống tâm tình phòng bị đối với Cal. Thủ đoạn Cal đối đãi với người từng là vị hôn thê của hắn quá mức tàn nhẫn vô tình, kể từ đó có một thứ gì đó bén nhọn đâm vào trong lòng Jack. Sau đó hai đứa bé vô tội bị liên lụy vào cứu viện trong tai nạn trên biển, càng khiến Jack nhịn không được khinh thường.
Sau khi lên giường, phản ứng của Cal càng làm Jack thêm bất an, y không thể không suy xét việc y và Cal quen biết ngay từ đầu chính là một âm mưu. Bàn tay Cal tựa hồ mang theo ma lực, hắn mỗi một lần vuốt ve xoa nắn đều khiến thần trí Jack mơ hồ. Cal đối với đàn ông thuần thục như vậy, làm cho Jack không thể không hoài nghi có lẽ khuôn mặt có thể xem là anh tuấn của y và thân thể mới là mục tiêu của hắn.
Hiện tại y bị nuôi bên trong nhà riêng của Cal, bên người lúc nào cũng quay chung quanh một quản gia nghiêm túc cầm súng ống trong tay, hết thảy những điều này đều khiến Jack lo lắng địa vị của mình trong lòng Cal và tương lai có nên hay không phí thời gian núp dưới đôi cánh của một người đàn ông khác. Hành động hiện tại của Cal cuối cùng cũng làm cho Jack an tâm, y cũng là đàn ông, Jack hoàn toàn có thể hiểu được một gã đàn ông quyền cao chức trọng, tâm tư giảo quyệt thành thục thì không có khả năng nằm bên cạnh “bạn giường” mà bình yên đi vào giấc ngủ.
Gác thật sự không phải một chỗ ngủ thoải mái, đêm tháng tư vẫn rất lạnh, thảm lông dê cho dù dày cách mấy, hai người đàn ông trưởng thành bọn họ cùng chia sẻ thì cũng quá keo kiệt. Không khí rét lạnh khiến Jack run run, y vỗ cánh tay Cal muốn kêu hắn tỉnh dậy, bọn họ phải trở về phòng ngủ.
“Cal, đừng ngủ, chúng ta trở về phòng thôi, bên trong gác rất lạnh.”
Cal mở mắt chỉ thấy Jack mang theo ánh mắt xinh đẹp tràn ngập lo lắng, hắn vươn tay đè gáy Jack, mạnh mẽ nhấn chìm cậu nhóc của hắn vào nụ hôn, sau đó nói trắng ra: “Anh sẽ làm cho em ấm lên.”
Tay kia vừa dứt lời đã muốn kéo quần dài lỏng lẽo của Jack xuống, nắm giữ bộ vị trí mạng, tay hắn vẫn thoáng mang theo cảm giác lạnh lẽo, nhưng cường độ xoa nắn rất có kỹ xảo, cánh tay Jack chống trên mặt đất trực tiếp mất đi khí lực, y xoa hai chân tựa vào người Cal, hai má dán sát vào Cal, thở hổn hển.
“Cal, trở về trên giường đi, nơi này, ưm … Rất cứng.”
Cal quay đầu hôn lên huyệt thái dương của Jack, thì thào nói nhỏ: “Quả thật là có chút cứng rắn, hơn nữa không có những thứ cần thiết, em sẽ bị thương.”
Cal liền trực tiếp nâng mông Jack lên ôm cậu nhóc tiến vào phòng ngủ, bọn họ ngã vào chiếc giường lớn mềm mại. Jack lớn gan đưa ra yêu cầu: “Em muốn làm bên chủ động.”
Cal nhướn mi nhìn Jack, nở nụ cười hồi lâu, nụ cười của hắn khiến Jack nản lòng thoái chí, thậm chí không tự chủ được có một loại ý nghĩ ủ rũ “dù sao cũng rất thoải mái, ai trên ai dưới đều không sao cả”. Nhưng Cal lại gật đầu. Hắn dùng một chút lực, lập tức thay đổi vị trí với Jack, Cal thậm chí thả lỏng giang hai tay nằm ở trên giường.
“Cal, cám ơn anh.” Jack lập tức kích động hẳn lên, y ôm lấy thân thể Cal không ngừng hôn môi, bàn tay vuốt ve bộ vị có thể làm cho đàn ông càng thêm vui sướng.
Cal mỉm cười nằm trên giường hưởng thụ Jack phục vụ, từ trong xoang mũi phát ra tiếng thở dốc thoải mái, Jack cảm thấy cơ hội của mình đã tới, y vuốt ve cơ bụng Cal dần dần di chuyển thấp xuống. Cal như cũ vẫn duy trì tươi cười thoải mái, tay hắn đặt tại phần eo Jack chậm rãi vuốt ve, lại một lần nữa trời đất chuyển dời, Jack một lần nữa ngã về chiếc giường mềm mại.
Chất lỏng trắng mịn hơi lạnh từ ngón tay Cal chảy vào cơ thể Jack, người đàn ông nằm trên người y nhẹ giọng nói: “Jack, anh nghĩ em đại khái hiểu lầm gì rồi.”
Mấy ngón tay đáng giận kia bới móc bên trong cơ thể Jack, phẫn nộ quát to chỉ có thể một lần nữa biến trở về khàn khàn thở dốc rên rỉ: “Khốn, a… khốn kiếp! Cal, ư~ anh này… đồ khốn gian trá, a, a ư~…..”
“Cám ơn khích lệ của em, Jack.” Cal cười dùng môi khóa chặt miệng Jack lại.
Ở căn phòng dưới lầu, ngài quản gia Lovejoy thở dài, tối hôm nay xem ra người bên trong nhà khó có thể ngủ được.
Ngày hôm sau Cal như cũ tinh thần sảng khoái đúng giờ rời giường, Jack cũng quy củ bị vây trong cơn ngủ mơ, Lovejoy với một đôi mắt quầng đen chuẩn bị một bữa sáng đầy oán niệm cho Cal.
Hải sâm, cá ngừ cali, tôm hùm, vi cá, hào…
Cal không khỏi líu lưỡi, hắn cảm thấy thân thể của chính mình vẫn còn rất khỏe mạnh, cũng không có cảm giác tay chân rụng rời, lão quản gia có phải hay không quá mức lo lắng sức khỏe thân thể hắn?
“Lovejoy, đây không phải là có chút quá bổ?”
“Không, thưa ngài, tôi cảm thấy dựa theo thời gian ba giờ mười sáu phút hai mươi bảy giây mà ngài và cậu Jack miệt mài cày cấy, thì những món này phi thường thích hợp cho bữa sáng. Lúc cậu Dawson rời giường, tôi còn sẽ chuẩn bị thêm cho cậu ấy một phần canh thịt gà rong biển hầm bơ.
Nhìn sắc mặt nghiêm túc của Lovejoy, cùng với hai vòng thâm đen nơi khóe mắt có vài nếp nhăn đại biểu cho tuổi tác, Cal khụ khụ vài tiếng, hắn quyết định vẫn cứ dựa theo bữa sáng Lovejoy chuẩn bị là được. Nghe lời người lớn luôn là không sai, nhưng mà…
“Lovejoy, bơ không cần dùng quá nhiều, còn có, hạn chế dầu mỡ, hơn nữa không cần sệt như vậy. Jack hẳn là sẽ không thích như thế.” Cal nói xong câu đó, thẳng đến khi ra khỏi cửa cũng chưa dám đối diện cùng lão quản gia, nhưng mà hắn nghĩ lão nhất định hiểu được đây là có ý gì.
Đàn ông, hẳn là đều sẽ hiểu được…..nhỉ…