Ba người ăn uống no say để chuẩn bị cho việc tìm kiếm huyền trượng ánh sáng, tuy phu nhân của Long Vương là một con thỏ nhưng bà vẫn ăn được cá nướng, tiên bóng tối chỉ thay đổi bề ngoài và làm phép thuật không còn chứ khẩu vị ăn được như con người thì bình thường
Đến tối, hai người bế con thỏ đến gần núi Sơn Hoa. Phía trước họ là một lâu đài được bao trùm bởi một màu xanh tinh khiết, kiến trúc của lâu đài này có vẻ rất cổ xưa, chiều cao khoảng 20 tầng của một chung cư và rộng khoảng 20 mét vuông mọi vật dụng đồ dùng trong đó đều làm từ băng nguyên chất và khí lạnh của buổi tối sẽ không bao giờ làm cho băng trong lâu đài tan chảy
- Hai con vào đó đi, ta ở đây đi dạo một chút - con thỏ nói
- Vậy người hãy cẩn thận nha - win nói xong nắm tay nealy kéo vào trong
Nealy giật mình, cô định rút tay ra nhưng... anh nắm chặt quá, với sức con gái “ yếu đuối “ như cô thì sao mà rút nổi, phải công nhận tay anh rất ấm, nó như sưởi ấm cho cô tránh đi khí trời lạnh lẻo của ban đêm
Bà thỏ thấy vậy thầm mừng cho thằng con trai đã kiếm được một đứa vợ, ai chứ nealy là bà chịu liền, có con dâu là nealy vừa “ ngoan hiền “ vừa nấu ăn ngon ai mà không thích chứ ( tg nhớ chưa có viết cảnh kết hôn của một cặp nào hết mà)
Trong lâu đài này như là một cái mê cung vậy đó, đi hết ngỏ này lại có hai ngã rẽ, win chọn rẽ bên trái, nealy thì rẽ bên phải, không biết làm sao nên hai người đành chơi trò con nít vậy
- Oánh tù xì ra cái gì ra cái này
- Haha, tui thắng, rẽ phải nào - nealy nắm tay win dắt qua bên phải
Không ngờ anh lại thua một đứa con gái trong trò con nít này, thật là nhục mà, nhưng win đâu có nghĩ đến cái nắm tay đột ngột này của nealy đâu, đang bực tâm trí đâu mà nghĩ ngợi lung tung
Còn cô chả biết ăn trúng cái gì mà tự nhiên đi nắm tay thằng cha này, mà thôi kệ, dù gì cũng nắm rồi, muốn rút ra cũng muộn
Win và nealy cứ đi thẳng theo con đường này, rồi có bậc thang đi lên hai người đi theo mấy bậc thang đó để lên lầu, thế là đã lên được một tầng rồi hai tầng và 20 tầng
Tầng thứ hai mươi có một căn phòng kín, win đi lại nắm chốt cửa để mở ra nhưng bị khóa rồi, anh đành dùng phép để phá tung cánh cửa
Hai người bước vào trong, chỉ duy nhất một cái giá đở làm từ băng để nâng huyền trượng ánh sáng, ngoài vật đó ra trong căn phòng này không có một thứ gì khác
Nealy từ từ tiến lại gần, cầm cây huyền trượng ra khỏi giá đở và rồi một luồng sáng bay đi, lâu đài đột ngột thay đổi, căn phòng hai người đang đứng trở thành phòng ngủ, nếu cô không lầm thì đây là căn phòng dành cho công chúa vì chiếc giường mang màu đỏ truyền thống, bàn trang điểm, tủ quần áo toàn trang phục dành cho công chúa
Con người hiện ra rất nhiều, khoảng 30 người và họ nói trong vui mừng, đại loại như các câu...
- Được giải thoát rồi
- Vui quá đi mất
...
- Các vị là... - win nói
- À xin tự giới thiệu, chúng tôi là thần hộ mệnh của đại dương, bị phong ấn nhiều năm liền tại lâu đài này mà không một ai dám bước chân đến, cũng có thể nói chúng tôi như bị tàn hình, có nhiều người vào đây để ăn cắp tiền, tôi thường chỉ huy mọi người làm nhiều trò vui để hù họ, và từ đó không ai dám bước chân vào lâu đài trừ các vị - một cô gái rất xinh đẹp, đội vương miệng đi ra
- Tôi là hoàng tử của đại dương, rất vui được làm quen - win nói
- Còn tôi là công chúa địa ngục, hân hạnh được biết các vị - nealy nói
- Chúng thần mạo phạm công chúa và hoàng tử rồi, xin thứ lổi - cả đám người quỳ rạp cúi đầu xuống đất
Thiên giới là như vậy, khi một ai ám bắt chuyện với công chúa và hoàng tử đã là một cơ hội hiếm có, huống chi thấy hai người từ nảy đến giờ mà không chào hỏi
- Không sao, ta không trách các người, không biết không có tội - win nói
Nealy có hỏi rằng tại sao không thấy tiên bóng tối đến, vị công chúa ấy giải thích là trong lâu đài này sử dụng phép thuật thì không một ai từ bên ngoài có thể đánh hơi được cả, hai người chào tạm biệt họ và đem huyền trượng đi, win cũng chạm tay vào huyền trượng và một cây khác hiện ra rất giống cặp huyền trượng sinh đôi, hai người chia ra để giữ
Trước khi đi, thần hộ mệnh có đưa cho nealy một chiếc lắc tay bằng thủy tinh, bảo rằng khi nào cần sự trợ giúp thì hãy nói vào đó, nealy cẩn thận đeo chiếc lắc vào tay phải rồi rời đi
Con thỏ vẫn chờ ở bên ngoài lâu đài win ôm bà thỏ rồi cùng nealy về biệt thự
=========================
Tác giả có rất ít thời gian để viết truyên, lịch học của tg bị kính hết rồi, khi nào rảnh tg mới có thể viết được, mong các bn thông cảm
Đến tối, hai người bế con thỏ đến gần núi Sơn Hoa. Phía trước họ là một lâu đài được bao trùm bởi một màu xanh tinh khiết, kiến trúc của lâu đài này có vẻ rất cổ xưa, chiều cao khoảng 20 tầng của một chung cư và rộng khoảng 20 mét vuông mọi vật dụng đồ dùng trong đó đều làm từ băng nguyên chất và khí lạnh của buổi tối sẽ không bao giờ làm cho băng trong lâu đài tan chảy
- Hai con vào đó đi, ta ở đây đi dạo một chút - con thỏ nói
- Vậy người hãy cẩn thận nha - win nói xong nắm tay nealy kéo vào trong
Nealy giật mình, cô định rút tay ra nhưng... anh nắm chặt quá, với sức con gái “ yếu đuối “ như cô thì sao mà rút nổi, phải công nhận tay anh rất ấm, nó như sưởi ấm cho cô tránh đi khí trời lạnh lẻo của ban đêm
Bà thỏ thấy vậy thầm mừng cho thằng con trai đã kiếm được một đứa vợ, ai chứ nealy là bà chịu liền, có con dâu là nealy vừa “ ngoan hiền “ vừa nấu ăn ngon ai mà không thích chứ ( tg nhớ chưa có viết cảnh kết hôn của một cặp nào hết mà)
Trong lâu đài này như là một cái mê cung vậy đó, đi hết ngỏ này lại có hai ngã rẽ, win chọn rẽ bên trái, nealy thì rẽ bên phải, không biết làm sao nên hai người đành chơi trò con nít vậy
- Oánh tù xì ra cái gì ra cái này
- Haha, tui thắng, rẽ phải nào - nealy nắm tay win dắt qua bên phải
Không ngờ anh lại thua một đứa con gái trong trò con nít này, thật là nhục mà, nhưng win đâu có nghĩ đến cái nắm tay đột ngột này của nealy đâu, đang bực tâm trí đâu mà nghĩ ngợi lung tung
Còn cô chả biết ăn trúng cái gì mà tự nhiên đi nắm tay thằng cha này, mà thôi kệ, dù gì cũng nắm rồi, muốn rút ra cũng muộn
Win và nealy cứ đi thẳng theo con đường này, rồi có bậc thang đi lên hai người đi theo mấy bậc thang đó để lên lầu, thế là đã lên được một tầng rồi hai tầng và 20 tầng
Tầng thứ hai mươi có một căn phòng kín, win đi lại nắm chốt cửa để mở ra nhưng bị khóa rồi, anh đành dùng phép để phá tung cánh cửa
Hai người bước vào trong, chỉ duy nhất một cái giá đở làm từ băng để nâng huyền trượng ánh sáng, ngoài vật đó ra trong căn phòng này không có một thứ gì khác
Nealy từ từ tiến lại gần, cầm cây huyền trượng ra khỏi giá đở và rồi một luồng sáng bay đi, lâu đài đột ngột thay đổi, căn phòng hai người đang đứng trở thành phòng ngủ, nếu cô không lầm thì đây là căn phòng dành cho công chúa vì chiếc giường mang màu đỏ truyền thống, bàn trang điểm, tủ quần áo toàn trang phục dành cho công chúa
Con người hiện ra rất nhiều, khoảng 30 người và họ nói trong vui mừng, đại loại như các câu...
- Được giải thoát rồi
- Vui quá đi mất
...
- Các vị là... - win nói
- À xin tự giới thiệu, chúng tôi là thần hộ mệnh của đại dương, bị phong ấn nhiều năm liền tại lâu đài này mà không một ai dám bước chân đến, cũng có thể nói chúng tôi như bị tàn hình, có nhiều người vào đây để ăn cắp tiền, tôi thường chỉ huy mọi người làm nhiều trò vui để hù họ, và từ đó không ai dám bước chân vào lâu đài trừ các vị - một cô gái rất xinh đẹp, đội vương miệng đi ra
- Tôi là hoàng tử của đại dương, rất vui được làm quen - win nói
- Còn tôi là công chúa địa ngục, hân hạnh được biết các vị - nealy nói
- Chúng thần mạo phạm công chúa và hoàng tử rồi, xin thứ lổi - cả đám người quỳ rạp cúi đầu xuống đất
Thiên giới là như vậy, khi một ai ám bắt chuyện với công chúa và hoàng tử đã là một cơ hội hiếm có, huống chi thấy hai người từ nảy đến giờ mà không chào hỏi
- Không sao, ta không trách các người, không biết không có tội - win nói
Nealy có hỏi rằng tại sao không thấy tiên bóng tối đến, vị công chúa ấy giải thích là trong lâu đài này sử dụng phép thuật thì không một ai từ bên ngoài có thể đánh hơi được cả, hai người chào tạm biệt họ và đem huyền trượng đi, win cũng chạm tay vào huyền trượng và một cây khác hiện ra rất giống cặp huyền trượng sinh đôi, hai người chia ra để giữ
Trước khi đi, thần hộ mệnh có đưa cho nealy một chiếc lắc tay bằng thủy tinh, bảo rằng khi nào cần sự trợ giúp thì hãy nói vào đó, nealy cẩn thận đeo chiếc lắc vào tay phải rồi rời đi
Con thỏ vẫn chờ ở bên ngoài lâu đài win ôm bà thỏ rồi cùng nealy về biệt thự
=========================
Tác giả có rất ít thời gian để viết truyên, lịch học của tg bị kính hết rồi, khi nào rảnh tg mới có thể viết được, mong các bn thông cảm