Tần Mục đã nói đến nước này, Vương Hiểu Nhạc đã biết không có kết quả, trong mắt hiện lên tia oán độc. Tần Mục cười khẽ, thanh niên này còn chưa rèn luyện ra đôi cánh đã muốn bay, thật sự vô cùng khờ đại. Hắn đứng lên, liếc mắt nhìn Vương Hiểu Nhạc thật sâu, nói:
- Một câu khuyên bảo chân thành cuối cùng, khôn vặt không phải là thông minh.
Vương Hiểu Nhạc chật vật rời khỏi nhà Tần Mục, sau đó lão Mã cũng cáo từ rời đi, Tần Mục không lưu hắn. Vân Băng đã tới, lão Mã nếu còn ở lại có chút kỳ lạ, duy nhất làm cho Tần Mục cảm thấy bất đắc dĩ chính là Đan Lan quyết tâm ngồi với hắn, chết sống không chịu quay về phòng ngủ, điều này làm cho Tần Mục vô cùng đau đầu.
- Đan Lan, tối nay cô qua bên đối diện ngủ đi, tôi có chút việc cần bàn với Vân lão bản.
Cuối cùng Tần Mục nói ra những lời này, cảm thấy vô cùng khó chịu. Không ngờ người giúp việc trong nhà lại có ngày bò lên đè trên đầu hắn sao?
Đan Lan a một tiếng, nhìn Tần Mục, lại nhìn Vân Băng, trên gương mặt đen sẫm hiện lên tia dị sắc, luống cuống tay chân đứng lên đi ra ngoài. Khi mở cửa lại bị đụng đầu, khiến Tần Mục cùng Vân Băng đều bật cười.
- Sao hôm nay lại đến, có chuyện gì sao?
Đợi khi trong phòng chỉ còn lại hai người, Tần Mục hỏi thăm. Chuyện của hắn cùng Vân Băng đã bị Vân Thiên Nhạc hay biết, lúc này Vân Băng hẳn nên ở lại nhà, không nên đến nhà Tần Mục.
- Không có việc gì không thể ở đến đây sao?
Vân Băng hừ một tiếng, nhìn bình rượu Ngũ Lương nói:
- Cuộc sống không tệ ah, còn uống rượu Ngũ Lương. Vừa lúc, hôm nay em cũng muốn uống rượu, anh bồi cùng em đi.
Tần Mục ậm ừ một tiếng, từ sau khi hai người có quan hệ, Vân Băng ngày càng thay đổi, chẳng khác gì cô gái nhỏ yếu đuối tìm chỗ nương tựa vào. Tần Mục đi vào phòng bếp, cầm ra bình Mao Đài, hai người ngồi uống rượu cùng nhau.
- Hôm nay Doãn tiểu thư gọi cho em.
Uống xong một chén rượu, Vân Băng đem mục đích nói ra:
- Sự kiện kia, nàng muốn em làm cùng nàng.
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Sao nàng cứ nhất quyết như vậy không chịu thay đổi. Kỳ hạn giao hàng cũng không dễ chơi như vậy, trên thị trường thay đổi trong nháy mắt, nàng nghĩ bằng vào chút thực lực của nàng thì thật sự có thể khống chế kinh tế Châu Á, thật quá ngây thơ rồi.
Vân Băng lắc đầu nói:
- Nàng nói rất mê người, lấy ra số liệu phi thường chân thật. Em tin tưởng nếu anh xem, nhất định sẽ nhìn rất tốt về tình thế kinh tế năm nay.
Tần Mục thở dài, nói:
- Không chỉ đơn giản vậy đâu, nếu em muốn làm tại Trung Quốc, anh đề nghị em có thể thử xem một chút, nhưng muốn làm toàn bộ Châu Á, muốn lợi nhuận món lãi kếch xù trong thời gian ngắn hạn, thật sự là chuyện hoang đường, năm nay là năm đầu tiên kinh tế Châu Á sẽ hỏng mất.
Vân Băng thoáng lặng người, bật cười nói:
- Anh lại hù em có đúng không, bộ dạng nghiêm trang thật là thực sự. Hiện tại Doãn tiểu thư đã bồi hết toàn bộ tài sản vào rồi, đến bây giờ đã có chút lợi nhuận, nếu hiện tại em nhập cục, nói không chuẩn có thể kiếm đầy bồn đầy bát.
Nói chuyện với phụ nữ đúng là giảng không thông, Tần Mục đột nhiên sản sinh ra loại cảm giác này, một người phụ nữ đã bị mê đảo, không còn chút lý tính tồn tại. Điều này cũng khó trách, kinh tế Châu Á kể từ khi tiến vào thập niên 90, luôn lộ ra xu thế bay nhanh phát triển, chỉ có chút ít đại ngạc kinh tế mới có thể từ giữa cảm nhận được nguy cơ xơ xác tiêu điều.
Nghĩ đến đây, đầu óc Tần Mục có chút hồ đồ. Hiện tại đã đến tháng 4 dương lịch, lẽ ra lúc này bên Thái Lan đã sớm xuất hiện nguy cơ tài chính, vì sao đến bây giờ còn không chút sứt mẻ? Phương hướng hiệu ứng cánh bướm làm cho hắn không thể nắm chắc, nhưng hệ thống tài chính Thái Lan tồn tại lỗ hổng nghiêm trọng, cho dù bởi Tần Mục mà sản sinh ảnh hưởng hiệu ứng cánh bướm, nhưng xu hướng đại cục không thể nào thay đổi, hệ thống tài chính chỉ cần gặp phải đập vào mãnh liệt, sớm hay muộn sẽ hỏng mất.
Vân Băng thấy Tần Mục không nói lời nào, cho rằng hắn không trả lời được, cười hì hì, rót rượu, gác chân lên, nhìn hắn mang theo biểu tình đắc thắng.
Tần Mục nhìn thấy biểu tình của nàng, nhất thời nở nụ cười, nói:
- Em nghĩ quá ngây thơ, người đàn bà Doãn Chiếu Cơ kia tiêu tiền thì thật lợi hại, nhưng nói tới kiếm tiền, nàng không được.
Vân Băng a một tiếng, thật hứng thú hỏi:
- Anh nói nghe một chút, em chăm chú lắng nghe đây. Nói thật, em cảm giác năng lực Doãn Chiếu Cơ vẫn rất không tệ, nhất là Song Biên tập thị, đó là một danh tác của nàng nha.
Tần Mục nhất thời bật cười, lời này của Vân Băng thật châm chọc vô cùng. Danh tác lớn nhất của Doãn Chiếu Cơ không ngờ là Song Biên tập thị, chỉ sợ Vân Băng không hề chứng kiến cảnh tượng Doãn Chiếu Cơ bị người dùng bút máy chỉ vào đầu lại tưởng rằng súng lục công nghệ cao, vô cùng lúng túng. Tần Mục rót chén rượu, ngưng thần suy nghĩ nhưng không nắm được mấu chốt sự tình. Hôm nay hắn quá mức mệt nhọc, đầu óc có chút chết lặng, hắn chỉ khuyên:
- Nếu quả thật muốn chơi một tay lớn, vậy em tốt nhất tố khống, nói vậy mới có thể kiếm lớn một số thôi.
Vân Băng a một tiếng, nghi hoặc hỏi:
- Cái gì gọi là tố không?
Tần Mục hít sâu một hơi, không thể tin được nhìn Vân Băng, hỏi:
- Ngay cả tố không mà em cũng không biết? Chẳng thể trách em lại tin lời của người đàn bà ngu ngốc Doãn Chiếu Cơ kia.
Vân Băng làm bộ như muốn đánh Tần Mục, hắn bật cười đứng lên nói:
- Hôm nay công việc quá nhiều, đầu óc anh có chút không thanh tỉnh. Như vậy đi, ngày mai anh tìm chuyên gia cho em hỏi chuyện.
Hắn đã sớm đem tin tức năm nay tại Châu Á sắp bùng nổ gió lốc tài chính báo cho Chu Tiểu Mai cùng Lưu Đan, thao tác cụ thể hắn không biết rõ ràng, chỉ cần chỉ định xu hướng, chuyện cụ thể sẽ có chuyên gia phụ trách, đây là chỗ tốt khi làm lãnh đạo, không cần hiểu biết quá chi tiết mọi việc, chỉ cần có thể nắm chắc phương hướng hành động thì tốt hơn.
Lời nói của Tần Mục không khỏi làm Vân Băng bối rối, nàng vội vàng đứng dậy muốn ra về. Tần Mục chụp lại cánh tay của nàng, bế bổng nàng đi vào trong phòng.
Sáng hôm sau tỉnh lại, Vân Băng mềm nhũn trên giường, Tần Mục thầm hô một tiếng hoang đường. Hàn Tuyết Lăng đang mang thai con hắn, hắn lại ở đây trụy lạc, tuy rằng Hàn Tuyết Lăng không trách hắn, nhưng hắn vẫn biết tính tình nàng rất ghen tuông.
- Ân?
Vân Băng đưa tay muốn ôm Tần Mục, phát hiện không thấy, mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ thì nhìn thấy hắn đang ngồi trước máy tính xem gì đó, liền dùng mền bao quanh thân thể, nhích đến gần, nghi hoặc hỏi:
- Đang làm gì đó?
Tần Mục huy huy tay, dừng lại, nghiêng đầu híp mắt cười nói:
- Tỉnh?
Vân Băng ừ một tiếng, chỉ chỉ máy tính hỏi lại. Tần Mục vừa dùng msm liên hệ với Chu Tiểu Mai, hỏi thăm chuyện bố cục gió lốc tài chính Châu Á. Chu Tiểu Mai trả lời hiện tại nhóm người Soros hoạt động rất thường xuyên, nhất là Soros, thường ra vào các ngân hàng lớn, không ngừng tiếp xúc với các chủ quản.
- Một câu khuyên bảo chân thành cuối cùng, khôn vặt không phải là thông minh.
Vương Hiểu Nhạc chật vật rời khỏi nhà Tần Mục, sau đó lão Mã cũng cáo từ rời đi, Tần Mục không lưu hắn. Vân Băng đã tới, lão Mã nếu còn ở lại có chút kỳ lạ, duy nhất làm cho Tần Mục cảm thấy bất đắc dĩ chính là Đan Lan quyết tâm ngồi với hắn, chết sống không chịu quay về phòng ngủ, điều này làm cho Tần Mục vô cùng đau đầu.
- Đan Lan, tối nay cô qua bên đối diện ngủ đi, tôi có chút việc cần bàn với Vân lão bản.
Cuối cùng Tần Mục nói ra những lời này, cảm thấy vô cùng khó chịu. Không ngờ người giúp việc trong nhà lại có ngày bò lên đè trên đầu hắn sao?
Đan Lan a một tiếng, nhìn Tần Mục, lại nhìn Vân Băng, trên gương mặt đen sẫm hiện lên tia dị sắc, luống cuống tay chân đứng lên đi ra ngoài. Khi mở cửa lại bị đụng đầu, khiến Tần Mục cùng Vân Băng đều bật cười.
- Sao hôm nay lại đến, có chuyện gì sao?
Đợi khi trong phòng chỉ còn lại hai người, Tần Mục hỏi thăm. Chuyện của hắn cùng Vân Băng đã bị Vân Thiên Nhạc hay biết, lúc này Vân Băng hẳn nên ở lại nhà, không nên đến nhà Tần Mục.
- Không có việc gì không thể ở đến đây sao?
Vân Băng hừ một tiếng, nhìn bình rượu Ngũ Lương nói:
- Cuộc sống không tệ ah, còn uống rượu Ngũ Lương. Vừa lúc, hôm nay em cũng muốn uống rượu, anh bồi cùng em đi.
Tần Mục ậm ừ một tiếng, từ sau khi hai người có quan hệ, Vân Băng ngày càng thay đổi, chẳng khác gì cô gái nhỏ yếu đuối tìm chỗ nương tựa vào. Tần Mục đi vào phòng bếp, cầm ra bình Mao Đài, hai người ngồi uống rượu cùng nhau.
- Hôm nay Doãn tiểu thư gọi cho em.
Uống xong một chén rượu, Vân Băng đem mục đích nói ra:
- Sự kiện kia, nàng muốn em làm cùng nàng.
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Sao nàng cứ nhất quyết như vậy không chịu thay đổi. Kỳ hạn giao hàng cũng không dễ chơi như vậy, trên thị trường thay đổi trong nháy mắt, nàng nghĩ bằng vào chút thực lực của nàng thì thật sự có thể khống chế kinh tế Châu Á, thật quá ngây thơ rồi.
Vân Băng lắc đầu nói:
- Nàng nói rất mê người, lấy ra số liệu phi thường chân thật. Em tin tưởng nếu anh xem, nhất định sẽ nhìn rất tốt về tình thế kinh tế năm nay.
Tần Mục thở dài, nói:
- Không chỉ đơn giản vậy đâu, nếu em muốn làm tại Trung Quốc, anh đề nghị em có thể thử xem một chút, nhưng muốn làm toàn bộ Châu Á, muốn lợi nhuận món lãi kếch xù trong thời gian ngắn hạn, thật sự là chuyện hoang đường, năm nay là năm đầu tiên kinh tế Châu Á sẽ hỏng mất.
Vân Băng thoáng lặng người, bật cười nói:
- Anh lại hù em có đúng không, bộ dạng nghiêm trang thật là thực sự. Hiện tại Doãn tiểu thư đã bồi hết toàn bộ tài sản vào rồi, đến bây giờ đã có chút lợi nhuận, nếu hiện tại em nhập cục, nói không chuẩn có thể kiếm đầy bồn đầy bát.
Nói chuyện với phụ nữ đúng là giảng không thông, Tần Mục đột nhiên sản sinh ra loại cảm giác này, một người phụ nữ đã bị mê đảo, không còn chút lý tính tồn tại. Điều này cũng khó trách, kinh tế Châu Á kể từ khi tiến vào thập niên 90, luôn lộ ra xu thế bay nhanh phát triển, chỉ có chút ít đại ngạc kinh tế mới có thể từ giữa cảm nhận được nguy cơ xơ xác tiêu điều.
Nghĩ đến đây, đầu óc Tần Mục có chút hồ đồ. Hiện tại đã đến tháng 4 dương lịch, lẽ ra lúc này bên Thái Lan đã sớm xuất hiện nguy cơ tài chính, vì sao đến bây giờ còn không chút sứt mẻ? Phương hướng hiệu ứng cánh bướm làm cho hắn không thể nắm chắc, nhưng hệ thống tài chính Thái Lan tồn tại lỗ hổng nghiêm trọng, cho dù bởi Tần Mục mà sản sinh ảnh hưởng hiệu ứng cánh bướm, nhưng xu hướng đại cục không thể nào thay đổi, hệ thống tài chính chỉ cần gặp phải đập vào mãnh liệt, sớm hay muộn sẽ hỏng mất.
Vân Băng thấy Tần Mục không nói lời nào, cho rằng hắn không trả lời được, cười hì hì, rót rượu, gác chân lên, nhìn hắn mang theo biểu tình đắc thắng.
Tần Mục nhìn thấy biểu tình của nàng, nhất thời nở nụ cười, nói:
- Em nghĩ quá ngây thơ, người đàn bà Doãn Chiếu Cơ kia tiêu tiền thì thật lợi hại, nhưng nói tới kiếm tiền, nàng không được.
Vân Băng a một tiếng, thật hứng thú hỏi:
- Anh nói nghe một chút, em chăm chú lắng nghe đây. Nói thật, em cảm giác năng lực Doãn Chiếu Cơ vẫn rất không tệ, nhất là Song Biên tập thị, đó là một danh tác của nàng nha.
Tần Mục nhất thời bật cười, lời này của Vân Băng thật châm chọc vô cùng. Danh tác lớn nhất của Doãn Chiếu Cơ không ngờ là Song Biên tập thị, chỉ sợ Vân Băng không hề chứng kiến cảnh tượng Doãn Chiếu Cơ bị người dùng bút máy chỉ vào đầu lại tưởng rằng súng lục công nghệ cao, vô cùng lúng túng. Tần Mục rót chén rượu, ngưng thần suy nghĩ nhưng không nắm được mấu chốt sự tình. Hôm nay hắn quá mức mệt nhọc, đầu óc có chút chết lặng, hắn chỉ khuyên:
- Nếu quả thật muốn chơi một tay lớn, vậy em tốt nhất tố khống, nói vậy mới có thể kiếm lớn một số thôi.
Vân Băng a một tiếng, nghi hoặc hỏi:
- Cái gì gọi là tố không?
Tần Mục hít sâu một hơi, không thể tin được nhìn Vân Băng, hỏi:
- Ngay cả tố không mà em cũng không biết? Chẳng thể trách em lại tin lời của người đàn bà ngu ngốc Doãn Chiếu Cơ kia.
Vân Băng làm bộ như muốn đánh Tần Mục, hắn bật cười đứng lên nói:
- Hôm nay công việc quá nhiều, đầu óc anh có chút không thanh tỉnh. Như vậy đi, ngày mai anh tìm chuyên gia cho em hỏi chuyện.
Hắn đã sớm đem tin tức năm nay tại Châu Á sắp bùng nổ gió lốc tài chính báo cho Chu Tiểu Mai cùng Lưu Đan, thao tác cụ thể hắn không biết rõ ràng, chỉ cần chỉ định xu hướng, chuyện cụ thể sẽ có chuyên gia phụ trách, đây là chỗ tốt khi làm lãnh đạo, không cần hiểu biết quá chi tiết mọi việc, chỉ cần có thể nắm chắc phương hướng hành động thì tốt hơn.
Lời nói của Tần Mục không khỏi làm Vân Băng bối rối, nàng vội vàng đứng dậy muốn ra về. Tần Mục chụp lại cánh tay của nàng, bế bổng nàng đi vào trong phòng.
Sáng hôm sau tỉnh lại, Vân Băng mềm nhũn trên giường, Tần Mục thầm hô một tiếng hoang đường. Hàn Tuyết Lăng đang mang thai con hắn, hắn lại ở đây trụy lạc, tuy rằng Hàn Tuyết Lăng không trách hắn, nhưng hắn vẫn biết tính tình nàng rất ghen tuông.
- Ân?
Vân Băng đưa tay muốn ôm Tần Mục, phát hiện không thấy, mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ thì nhìn thấy hắn đang ngồi trước máy tính xem gì đó, liền dùng mền bao quanh thân thể, nhích đến gần, nghi hoặc hỏi:
- Đang làm gì đó?
Tần Mục huy huy tay, dừng lại, nghiêng đầu híp mắt cười nói:
- Tỉnh?
Vân Băng ừ một tiếng, chỉ chỉ máy tính hỏi lại. Tần Mục vừa dùng msm liên hệ với Chu Tiểu Mai, hỏi thăm chuyện bố cục gió lốc tài chính Châu Á. Chu Tiểu Mai trả lời hiện tại nhóm người Soros hoạt động rất thường xuyên, nhất là Soros, thường ra vào các ngân hàng lớn, không ngừng tiếp xúc với các chủ quản.