Cuối cùng nhiệm vụ đưa cơm cho Ngao Trạch Vũ cũng đã hoàn thành xong.
Thượng Khiết My như thỏ con lon ton chạy về lớp.
Cô có hỏi tiết sau Anh có về học không, Anh nhẹ nhàng bảo là còn phải làm bài nên kêu Cô về lớp trước.
Trước khi Cô xoay người đi, Ngao Trạch Vũ còn bắt lấy cánh tay trắng như tuyết nhẹ nhàng dùng ngón tay cái xoa xoa lên làn da mịn màng, ánh mắt thăm tình nhìn Cô.
Vành tai Thượng Khiết My ửng hồng, nhìn chỗ cánh tay bị Anh nắm lấy, thấy động tác xoa xoa của Anh chỉ biết mím môi, mở to mắt nhìn không dám lên tiếng cũng chẳng dám di chuyển.
Trên đỉnh đầu có giọng nói ôn nhu cất lên.
"Sẽ nhanh thôi, Anh sẽ về học cùng em.
Ngoan! Đợi Anh về"
Cô hơi ngẩng đầu lén đưa mắt nhìn Anh rồi lại cúi xuống, gật đầu cái thật mạnh.
Gương mặt từ lúc nào đã đỏ lên như quả cà chua.
Anh nhẹ nhàng buông cánh tay đang nắm lấy, xoa xoa đầu nhỏ của Cô: "em đi đi"
Aaaaa nhắc tới tình cảnh đầy ý tứ đó, mặt Cô đến giờ còn mặt đỏ tim run.
Aa điên mất!!!!
Không được không được, đừng đập....A lộn không đập chết rồi sao...đừng đập nhanh đừng đập nhanh bình tĩnh, phải thật bình tĩnh.
Đúng rồi! Haizzz bình thường lại rồi.
Phù~
Nhưng mặt còn nóng.
Ah vào nhà vệ sinh rửa mặt cho mát, hạ nóng...đúng rồi.
~~~~~~
mở vòi nước
xè xè xè"
Haizz mặt bớt nóng rồi này.
Đi về lớp thôi!
Vừa xoay người, Cô đã bắt gặp có dáng người đứng ngoài cửa.
Bóng dáng này....là bạn của Đường Giả Nhi!
Lấy tay đỡ trán...!
Ôi trời ơi, xu cà na nữa rồi.
Lý Tố Tố và Uyển Hi đứng khoanh tay, miệng còn nhếch mép cười khẩy, đứng chéo chân dựa vào tường híp mắt nhìn Thượng Khiết My đang bất động tại chỗ.
Haizz bây giờ mình đi ra ngoài hay đi vào phòng toilet.
Thôi đi toilet lỡ bị nhốt luôn rồi sao, Cô coi trên phim thấy cảnh như vậy.
Đi ra ngoài là biện pháp tốt nhất.
Đúng!
nhẹ nhàng xoay người
Lưng hơi cúi xuống, cách đi như tên đang trộm đồ lén lút, chầm chậm tiến đến cửa ra, lòng thầm cầu nguyện: đừng để ý đến tôi đừng để ý đến tôi
"Đứng lại"
!!!!!!!
để ý đến tôi rồi sao...ha...hơ hơ hiuhiuhiu...Toang rồi
Cô như thỏ con, nhúc nhát đứng khép nép vào tường, tay nắm lấy vạc áo hai bên.
Cúi thấp đầu không dám nhìn họ.
Run rẩy hỏi: "các...cậu có...chuyện gì mà kêu mình thế...hi hì..."
Lý Tố Tố vẫn đứng tư thế dựa lưng vào tường.
Liếc nhìn Con thỏ đứng trong góc bị doạ đến sắc mặt dần xanh đi.
"Mai sinh nhật Giả Nhi, cậu ấy đã cất công mời cả lớp, mày nhất định phải đi"
Đường Giả Nhi biết mai cũng là sinh nhật của Cô, nếu Cô không đi thì kế hoạch mà cô ta gầy công sắp xếp coi như tan tành, sau này sẽ rất khó có dịp để vạch trần và...Ngao Trạch Vũ của Cô ta sẽ bị Thượng Khiết My sớm ngày dành lấy nên cơ hội này là duy nhất phải thực hiện! Vì thế, cô ta mới giả bộ nói với Lý Tố Tố rằng: "mình sợ cậu ấy sẽ không tham dự, mình muốn chụp ảnh cả lớp, mình muốn có thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ".
Chính vì câu nói ấy, mới khiến Lý Tố Tố đứng ở đây.
Hửm? Mời cả mình sao...mai Chủ nhật mình muốn ở nhà học bài cơ.
Nét mặt cứng đơ, cố cười nói: "thật ra....hơ hơ..mai mình phải...."
RẦM
"MÀY PHẢI ĐI!!!"
U LÀ CHÀI làm hú hồn dậy MÁ....!
Cô bị cú đấm vào tường của Lý Tố Tố làm cho giật mình.
Lùi về sau vài bước, nuốt nước miếng liên hồi....huhu từ chối sao đây, ca này khó à....!
Giọng nói run rẩy như sắp khóc: "Mình....haa....mình sẽ đi sẽ đi mà haa"
Lý Tố Tố đi lại gần, sát mặt vào trừng mắt nhìn Cô, tay dí vào vai đẩy đẩy vai cô ra sau.
Nghiến răng hù doạ:
"Mày không đi thì tao sẽ cho mày đi nơi khác vui hơn, khiến mày cười đến chảy nước mắt.
Hừ!"
Cô hít hơi khí lạnh, ánh mắt như nai con đang sợ hãi: "Mì...nh...biết rồi.
Mai mình sẽ đến"
Lý Tố Tố thu người lại, lườm Cô cái rồi quay lưng rời đi, trước khi đi còn hăm doạ câu.
"Nếu mày dám nói với mọi người rằng là bị ép đi, thì....coi chừng tao đó"
"Uyển Hi đi"
người bọn họ rời đi, Cô như tản băng tan, yếu xìu khụy chân xuống sàn, thở phào hơi vuốt vuốt ngực.
"Đáng sợ quá đi.
Cậu ấy như muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy, những ai chung lớp với cậu ấy...thật xấu số hiuhiu, chân mình đến giờ còn run"
Ý! Sắp đến giờ vào lớp rồi!!!!
Phải thật nhanh vào nếu không giáo viên sẽ la mất.
Bám lấy thành bồn rửa mặt, dùng sức đứng dậy, đi nhanh ra ngoài.
..
Thượng Khiết My đi nhanh vào lớp, thường Cô sẽ đi thẳng vào chỗ mình, tự nhiên hôm nay trời xui đất khiến, Cô nhìn xung quanh lớp học lượt...!
!!!!!!!!
Bạt bạt bạt
Ô kơ phaiii....kẻ xấu số là Cô.
Hiuhiu sao Lý Tố Tố lại học chung với mình chứ.
Đã thế còn có combo Đường Giả Nhi và cô bạn Uyển Hi.
Thôi xong! Về sau phải gặp mặt họ thường xuyên...làm sao đây~
Ông trời! Ông muốn thử thách con sao, thử thách này con không nhận có được không hiuhiu khó quá ~~
Nhìn Lý Tố Tố cái thấy ánh mắt Cậu ấy vừa hay nhìn lại, Cô giật mình thu tầm mắt lại, vội vàng đi vào chỗ ngồi, lật tập sách ra chôn mặt vào chăm chú học, không ngẩng đầu nhìn ai.
Huhu không ngẩng đầu lên Cô cũng biết bọn họ đang nhìn mình.
Lưng toát ra mồ hôi lạnh luôn rồi.
Lưu Ý Viên khó hiểu hỏi: "Tiểu Khiết cậu có sao không, cậu đọc sách như vậy sẽ bị cận thị đó, ngẩng đầu lên đi"
Vẫn giữ nguyên tư thế, giọng nói vọng ra từ cuốn sách: "Không...sao đâu, cậu cứ...cậu cứ học bài của mình đi, đừng để ý đến mình"
Tuy vẫn còn khó hiểu hành động của Cô bạn mình nhưng Lưu Ý Viên không hỏi nữa, xoay đầu nhìn vào sách mình đọc đọc.
Đọc như vầy khó thật chứ!!!
Đang chôn mặt vào sách trong tay, bỗng nhiên có người vỗ tay lên vai Cô, thấy Cô không phản ứng vỗ vỗ thêm vài lần, tưởng Lưu Ý Viên nghịch ngợm chọc nên Cô đẩy đẩy bả vai mình.
Nhưng mặt vẫn dí vào sách không ngẩng đầu lên.
____________
????????hé lô các bạn.
Little cố gắng ra chương đều đều cho mọi người nà.
Hì! Mình ra chương hơi khuya ạ, sr các bạn nha.
À mình thấy mọi người hay onl khuya á, mn đừng đọc buổi tối nha, sẽ hại mắt đó, Little hay đọc truyện ban đêm nên mình bị cận rồi nà, cận khổ lém các bẹn ơi hiuhiu.
Các bạn nhớ ngủ sớm nha, đừng thức quá khuya nà, Little giờ hối hận vì thức khuya lắm, mình bị lệch múi giờ, mấy tháng nay Little không ngủ được.
Ulachui gầu ghiaaa hè! ????.