" Lý Đại Quải! Ta là mẹ của con! ta một tay phân, một tay nước tiểu đem con nuôi đến lớn, con hồi báo ta như vậy sao? Lúc trước xảy ra nạn đói, con uống chính là máu của ta đó!"" Bởi vì bà là mẹ tôi cho nên bà liền muốn thao túng cuộc đời tôi sao! bức tôi cưới người mà tôi chán ghét! làm tôi đi vào con đường thân bại danh liệt...."Lý Đại Quải thẳng tay chỉ vào Đặng Lan, gân cổ lên, gào đến nước miếng văng khắp nơi.Đặng Lan hai mắt mở to, thân thể liên tiếp lùi về phía sau, bị vấp ngã mông ngồi xuống mặt đất, " Ta là vì cái gì? Ta rốt cuộc là vì ai? Con có biết hay không ?...a...!cuộc sống này vô pháp sống! Dùng máu nuôi để bây giờ con trai chỉ vào mũi ta mà mắng!"Bang!Lý Đại Quải cũng không có một tia không đành lòng, ngược lại xô văng cửa đi ra ngoài.Hai mẹ con ồn ào đến lợi hại, tiếng khóc của Đặng Lan làm cho Lý Tiểu Nguyệt ở trên giường tỉnh lại, ánh mắt nhìn bà ta đầy giận dữ, " Sao mẹ cứu con làm gì? Không bằng cho con chết đi"Đặng Lan gào to, " Chết, chỉ biết chết! chính bản thân mình thích đàn ông, sao không tự mình đoạt lấy! Khóc thì có lợi ích gì? Chết thì có lợi ích gì? Người ta cũng có liếc mắt nhìn con một cái sao?""Đoạt?"Lý Tiểu Nguyệt đột nhiên nắm chặt góc chăn.Đúng vậy.Cô vì cái gì không đi đoạt lấy, cô vì cái gì muốn đi tìm cái chết.
Thiêm Hành ca khẳng định không phải cưới cô gái trong thôn, có thể là cưới người thôn khác, không thì chính là người ở trong thành.Thím Cố đi nơi nào, cô lặng lẽ đi theo nơi ấy, chẳng phải sẽ biết sao.Lý Tiểu Nguyệt nghĩ đến đây, đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, " Đúng, con muốn đoạt"Đặng Lan trợn mắt liếc cô ta một cái," Phải xem con có bản lĩnh cướp được đến tay không.
Cố Thiêm Hành ở bộ đội quản lý người, mẹ vừa đến nhà cậu ta nhìn thấy TV lớn đó! Cố gia này giàu có, con gả qua cũng không có hại.
Nếu Cố Thiêm Hành chết, con cũng có thể tái giá, dù sao tuổi con còn nhỏ!"Lý Tiểu Nguyệt cắn môi dưới, " Con đã biết"....Ngày tháng Khoảng cách hôn kỳ của Khương Ninh và Cố Thiêm Hành còn có sáu ngày.Đây là thời điểm đặt mua vật phẩm.Thân thể Cố Thiêm Hành gần đây tốt một chút, cho nên tự mình đi gặp Tào sư trưởng.Cho nên bây giờ Nghiêm Chi phải một mình đi đặt mua vật phẩm, Khương Ninh là con gái của thư ký, ăn mặc tiêu dùng đều là đồ tốt.
Nghiêm Chi sợ mình chọn không tốt cho nên gọi Khương Ninh đi theo mua.Bất quá chỉ có năm ngày ngắn ngủn không thấy, Khương Ninh cả người cư nhiên gầy đi một vòng, Nghiêm Chi nhìn mà đau lòng, " Ninh Ninh, cháu sao lại gầy nhiều như vậy, có phải trong người nơi nào không thoải mái hay không?"Khương Ninh sờ mặt mình, " Thím, ngài xem trên mặt cháu còn nhiều đốm tàn nhang không?""Ít, khuôn mặt cũng nhỏ lại, cháu chắc phải gầy ít nhất mười cân rồi đó.
Ai ui, bé con, cháu đừng có lăn lộn thân thể mình như vậy, béo chút thì có sao, cơ thể khỏe mạnh là được.Thím nghe Nguyệt Hoa nói, cháu khi còn nhỏ bị bệnh nặng một hồi, thân thể quan trọng.
Thiêm Hành mỗi ngày chịu nhiều khổ, cháu nhưng ngàn vạn lần đừng để bị bệnh,"Nghiêm Chi quan tâm phát ra từ nội tâm.Khương Ninh trong lòng cảm thấy ấm áp, thực tự nhiên khoác tay bà, thấp giọng nói, " Thím, cháu béo cùng tàn nhang đó là bởi vì thầy thuốc kia ác độc cho một ít dược không tốt nên mới bị như vậy.
Gần đây cháu với mẹ cùng nhau uống thuốc điều trị, cháu ăn uống vẫn bình thường nhưng cơ thể vẫn gầy xuống đó""Ai ui Ai ui, hình như đúng là như vậy, khuôn mặt cháu bây giờ trắng trắng mịn mịn, nhìn so với trước kia khí sắc tốt hơn nhiều," Nghiêm Chi vui mừng lôi kéo cô nhìn từ trên xuống dưới.Bỗng nhiên trên mặt hiện lên một chút cô đơn..." Thím làm sao vậy?"Nghiêm Chi lắc đầu, nói qua chuyện khác," Không có gì, chúng ta đi thôi.
Chờ một lát người đến nhiều chật chội lắm"Dù bà không nói thì cô cũng có thể đoán ra.
Bà chắc nghĩ đến sức khỏe của anh Thiêm Hành đi.Bây giờ cô thay đổi xinh đẹp như vậy nhưng mà anh Thiêm Hành bệnh tình vẫn chưa khỏe hẳn, bà sợ anh Thiêm Hành không xứng với cô.Khương Ninh thân mật khoác tay Nghiêm Chi, vẻ mặt e lệ hỏi," Anh Thiêm Hành gần đây vội vàng chuyện gì vậy thím? Thân thể anh ấy có tốt lên chút nào không thím?"Nghiêm Chi nhìn bộ dáng thẹn thùng của Khương Ninh, vỗ nhẹ tay cô," Thằng bé thân thể tốt hơn nhiều rồi, cho nên hôm nay muốn đi gặp Tào sư trưởng, có thể là đang thương lượng chuyện công tác."" Dạ...!còn sáu ngày nữa, cháu chính là vợ anh ấy.
Về sau cháu sẽ mỗi ngày chiếu cố anh ấy, nhất định sẽ đem thân thể anh ấy tốt lên," Khương Ninh cho Nghiêm Chi một lời hứa giúp bà an tâm.Nghiêm Chi vui mừng nắm chặt tay cô, hai người thân như mẹ con cùng nhau vào cửa hàng bách hóa mua sắm vật phẩm.Ở phía xa, Lý Tiểu Nguyệt thấy vậy trừng lớn hai mắt không thể tưởng tượng được.Là Khương Ninh sao?Thiêm Hành ca muốn cưới chính là Khương Ninh sao?Sao có thể, cô ta vừa béo vừa xấu như vậy, anh trai cô đều không cần, mà anh cư nhiên lại muốn?Anh ấy đầu óc có bệnh sao?Mấu chốt nhất chính là cô ta mới vừa ly hôn đó.Lý Tiểu Nguyệt không muốn tin tưởng, lôi kéo đại thẩm bên cạnh hỏi hỏi, mới biết được đó chính xác là Khương Ninh.
Hơn nữa hôn kỳ của bọn họ còn tổ chức vào sáu ngày sau!Lý Tiểu Nguyệt không thể bình tĩnh nổi, muốn tiếp tục đuổi theo bọn họ nhìn xem.Mà Khương Ninh đang cùng Nghiêm Chi nói chuyện, cảm giác có người theo dõi các cô nhưng xoay người lại thì không thấy ai.Tiếng Tiểu Bạch bất ngờ vang lên," Chủ nhân, có người đi theo các ngài đó, ngài phải cẩn thận..."Khương Ninh ừ một tiếng, cố ý đưa Nghiêm Chi đi xung quanh hai vòng rồi sau đó trốn sau góc tường.Nghiêm Chi không rõ nguyên do hỏi, " Ninh Ninh, cháu làm gì vậy?"Có người theo dõi chúng ta"Khương Ninh lấy tay che miệng, ý bảo Nghiêm Chi không cần lên tiếng.Vừa nhìn liền thấy Lý Tiểu Nguyệt vội vã chạy qua.Nghiêm Chi sắc mặt biến đổi, " Thì ra là Lý Tiểu Nguyệt! thôi xong! Cô ta hai ngày trước ở trong thôn nháo chuyện, cô ta chắc chắn đã đoán được cháu là cô dâu sắp cưới của tiểu Thiêm rồi."" Cô ta trong thôn nháo chuyện gì vậy thím?"Nghiêm Chi đem chuyện cô ta hai ngày trước tìm chết, rõ ràng rành mạch kể cho Khương Ninh nghe.
Khương Ninh vừa nghe lông mày liền nhíu lại.Lý Tiểu Nguyệt này thật đúng là....Nghiêm Chi nhìn vẻ mặt u sầu của Khương Ninh nói, " Ninh Ninh, cháu đừng lo lắng, Tiểu Thiêm khẳng định không thèm nhìn cô ta dù chỉ một cái, bọn cháu là trời định nhân duyên, mặc kệ cô ta lăn lộn như thế nào cũng không làm được gì đâu."Khương Ninh suy tư gật đầu, cùng Nghiêm Chi tiếp tục đi chợ.Mà bên này Lý Tiểu Nguyệt bị mất dấu hai người, liền trực tiếp trở về thôn Đại Lăng.Về đến nhà, liền nhìn thấy anh trai suy sút như người mất hồn, nói" Anh trai...!anh chấp nhận rơi xuống vực sâu như vậy sao?"Lý Đại Quải nâng nâng mí mắt, nhìn thoáng qua Lý Tiểu Nguyệt nhưng không quan tâm đến cô ta.Lý Tiểu Nguyệt tức giận đùng đùng đánh lên người anh," anh có biết không Khương Ninh sau khi làm anh thân bại danh liệt, chuẩn bị tái giá với Cố Thiêm Hành đó! Em hôm nay đi theo thím Cố vào thành, tận mắt nhìn thấy!"Lý Đại Quải đột nhiên ngồi bật dậy, " Em nói cái gì? Khương Ninh sẽ gả cho Cố Thiêm Hành à?" Đúng, em đã hỏi những người xung quanh, hôn kỳ của bọn họ sẽ tổ chức vào ngày tháng này"Lý Đại Quải không nói chuyện, sắc mặt một chút âm trầm, tay nắm chặt thành nắm đấm, ánh mắt căm hận!" Anh trai, anh nhất định không cam lòng phải không? Cô ta đem anh hại thảm như vậy, mà vừa quay đầu đã muốn gả cho người đàn ông khác"Lý Tiểu Nguyệt liền nghĩ lôi kéo Lý Đại Quải cùng nhau thu thập Khương Ninh, không cho cô ta gả cho Thiêm Hành ca.Lý Đại Quải nhìn Lý Tiểu Nguyệt, " Cô nghĩ đơn giản muốn tôi phá hư hôn kỳ của hai người đó, không cho bọn họ tổ chức được hôn lễ này, sau đó cô liền có hy vọng gả cho Cố Thiêm Hành, cô cảm thấy có khả năng không? Người đàn ông kia liếc cùng không thèm liếc nhìn cô một cái."" Anh trai, vậy anh muốn nén giận như vậy à? Nhìn cô ta gả đến cách vách nhà chúng ta, sau đó ân ân ái ái cùng Cố Thiêm Hành sao?".