Cho nước vào ruộng, còn thả ít phân giúp đất tốt hơn.
Đất dưỡng tốt thì sang năm mới gieo trồng được.Đặng Lan ngã xuống, không kịp phòng bị mà cạp một miệng bùn đất, tức giận toàn thân phát run, " A...Có ai không....!Có người muốn giết tôi"Bên này Nghiêm Chi ngăn Lý Tiểu Nguyệt lại, thấy Khương Ninh thành công bà mới buông tay.Lý Tiểu Nguyệt chạy về phía Đặng Lan, " Mẹ ơi mẹ, mẹ không bị làm sao chứ?"Đặng Lan hung hăng tát cô một cái, " Tôi vừa mới ăn phân, cô mắt mù sao? Nhìn không ra được mẹ cô có hay không bị gì à?"Một cái tát làm mặt Lý Tiểu Nguyệt toàn bùn đất, con nhóc này gần đây luôn hậm hực, khó chịu.
Đặng Lan tát làm cô không cầm được nước mắt, " Rõ ràng do mẹ không chú ý, Khương Ninh chỉ dùng một chân đã đem mẹ ngã xuống, sao mẹ lại đánh tôi" Cô đem những oán hận trong lòng nói ra thế mà lại làm Đặng Lan nổi điên.Đặng Lan ngồi bịch xuống đất mắng chửi, "Trời ơi, con nhỏ tiện nhân này, cô muốn lật trời phải không?"Bà ta không đánh thắng Khương Ninh, con gái bà lại hùa theo bỏ đá xuống giếng, mặt già của bà biết bỏ vào đâu đây.Hai mẹ con phút chốc chó cắn chó, hình ảnh này nhìn thật cay đôi mắt.
Cố Khiêm Hành liếc nhìn Khương Ninh, cô dâu nhỏ của anh sẽ không bao giờ chịu thiệt.Khương Ninh vỗ vỗ tay, cầm cái cuốc, " Mẹ, anh Thiêm Hành, nhanh dọn dẹp một chút rồi về nhà, cho hai người kia ở đây đánh nhau đủ thì thôi."Hai mẹ con kia ở trong ruộng thế nhưng càng đánh càng hăng, đánh đến trên người đều là bùn đất.Khương Ninh không biết Đặng Lan nghĩ gì trong đầu, một quân cờ tốt bị bà đánh nát nhừ.
Đời trước tuy rằng Lý Đại Quải có sự nghiệp thành công, nhưng bà ta lại quá mức bất công, khiến cho Lý Tiểu Nguyệt thêm phản nghịch.Sau này khi có cuộc sống tốt, Lý Tiểu Nguyệt liền ăn chơi sa đọa, bị người khác lừa đi làm gà rồi bị bệnh về đường sinh dục, Lý Đại Quải cảm thấy mất mặt xấu hổ nên không cho cô ta đi bệnh viện điều trị.Cô nhớ hình như vào năm tuổi cô ta chết vì bệnh đường sinh dục.
Trước khi chết luôn nhớ đến sự bất công của Đặng Lan, cũng hận anh trai Lý Đại Quải vô tình vô nghĩa, cư nhiên nguyền rủa Lý Đại Quải chết bất đắc kỳ tử, nguyền rủa Đặng Lan phải xuống địa ngục.Sau khi cô ta chết, Đặng Lan trong người luôn có tâm bệnh, không lâu sau liền qua đời.
Hiện tại nhớ đến thật làm người thổn thức.Trước đây cô không quan tâm chuyện này là do Lý Tiểu Nguyệt chưa bao giờ cho cô sắc mặt tốt, cô thích Lý Đại Quải nhưng không phải thánh mẫu, luôn tốt với người khác vô điều kiện.Cô trọng sinh, dẫn đến một loạt hiệu ứng cánh bướm, hiện tại thấy tình huống của Lý Tiểu Nguyệt liền cảm thấy vận mệnh đời trước của cô ta khả năng không thay đổi được.Trong lòng có ác niệm, tự nhiên sẽ chịu trừng phạt của trời cao.
Nếu đời trước cô không bằng mọi cách giúp đỡ Lý Đại Quải thì chưa chắc anh ta sẽ giàu có, phát đạt.
Tuy nhiên cuối cùng cũng không thoát được cái chết bất đắc kỳ tử bị nổ banh xác.Trên đường về, Nghiêm Chi luôn lẩm bẩm, "Bà già kia không biết nghĩ cái gì, đó chính là con gái bà ta, thế mà bà ta cứ đánh đập con bé, dù là con trai hay con gái, không phải đều là miếng thịt trên người mình rơi xuống sao?""Mẹ ơi, không cần quan tâm đến bà ta, đây là số mệnh của con bé rồi.""Ừm, đúng vậy..."Ninh Ninh tốt như vậy mà nhà bọn họ không biết quý trọng, nhà này chắc trong đầu toàn phân.Ba người vừa về đến cửa nhà, đang muốn vào trong thì thím Vương cách vách vội vàng chạy tới, " Nghiêm tỷ ơi, con dâu em muốn sinh, lúc này đã đau lắm rồi, em phải đi tìm bà đỡ,""Em đi tìm sao? Thế không phải Đại Nha sẽ ở nhà một mình sao?""Đúng vậy Nghiêm tỷ, chị đến nhà giúp em xem Đại Nha một chút, em lập tức trở về."Khương Ninh vừa nghe, không ngăn được hoảng hồn khiếp vía.
Cô biết con dâu thím Vương, chị Đại Nha làm người rất tốt, trong bụng lại mang song thai.
Chồng chị ấy đi đào than đá, hàng năm ít khi ở nhà nên thím Vương luôn ở nhà chăm sóc chị ấy.Khó sinh.Đúng vậy, đời trước cũng vào lúc này, chị Đại Nha khó sinh, lúc thím Vương chạy ra ngoài tìm bà đỡ, chị ấy vì khó sinh mà mất, hai đứa nhỏ với chị ấy cùng nhau mất.Khương Ninh nhớ đến liền không đành lòng, kéo tay Nghiêm Chi, " Mẹ, con với mẹ đi, chị Đại Nha có thể mang song thai...!sinh sản chắc chắn rất gian nan."Nghiêm Chi ngây ngốc một chút, " Song thai? Đúng vậy, đúng vậy, bụng con bé thật sự rất lớn, đi nhanh...Chúng ta chạy nhanh đến xem con bé"Cố Thiêm Hành nhìn Khương Ninh tốt bụng hỏi, "Em có yêu cầu cái gì không? Anh đi chuẩn bị giúp em."Khương Ninh suy nghĩ nói với Cố Thiêm Hành, " anh Thiêm Hành, trong rương của em có chocolate đen, anh lấy ra giúp em.""Được" Cố Thiêm Hành cũng không hỏi nhiều.Lúc này nhiều người không biết, sản phụ sinh không có sức lực, thường thường là do tinh lực không đủ.
Chocolate là đồ bổ sung năng lượng nhanh nhất.Khương Ninh đang trên đường đi đến nhà thím Vương, cùng lúc nghe được âm thanh trẻ con của Tiểu Bạch, "Chủ nhân, chúc mừng ngài đã kích hoạt nhiệm vụ thứ nhất, mong ngài dùng toàn lực cứu sản phụ mang song thai này"Khương Ninh gấp gáp nói "Ta....cứu? Ta không biết đỡ đẻ, hơn nữa trường hợp này lại khó sinh, thời đại này không thể mổ bụng đâu""Chủ nhân, ngài đừng sốt ruột, Tiểu Bạch lập tức cho ngài đồ giải đẩy vị trí thai, chờ em một lát.Đúng, khó sinh đều do vị trí thai không đúng, lại là sinh đôi, có khả năng một đứa bé nằm sai vị trí, ngăn cản đứa bé còn lại muốn ra ngoài.
Như vậy hai đứa bé với mẹ cùng nhau vật lộn, cuối cùng vì khó sinh mà chết.Nếu cô có thể chỉnh lại vị trí thai, xác thực còn có chút hy vọng.
Tiểu Bạch nhanh chóng tìm được đồ giải, cũng không biết Tiểu Bạch có viết thêm gì không mà cô vừa nhìn đã hiểu, hơn nữa còn nhớ kĩ trong lòng.Vừa đến phòng của chị Đại Nha liền thấy mẹ chồng cô tay chân luống cuống, vô cùng hoảng sợ.Khương Ninh bình tĩnh nói, " Mẹ ơi, ngài đi nấu nước sôi đi, đem kéo cùng vải trắng toàn bộ cho vào nồi nấu tiêu độc.""Được, được."Nghiêm Chi không nghĩ nhiều, lập tức đi vào phòng bếp.
Tinh thần chị Đại Nha không phải rất tốt, Khương Ninh nhẹ giọng hỏi, "Chị Đại Nha, em là Khương Ninh, bây giờ em sẽ kiểm tra tử cung của chị xem đã mở phân nào chưa, chị đừng sợ nhé."Chị Đại Nha hơi thở mong manh nhìn thoáng qua Khương Ninh, như là bắt được cọng rơm cứu mạng, " Ninh Ninh, cứu con chị với...nhất định phải...""Chị và con sẽ không có việc gì"Khương Ninh nhanh chóng cởi quần kiểm tra tử cung của chị ấy, đã mở vài phân.
Cô không dám trì hoãn, sờ sờ bụng chị ấy, quả nhiên là thai nhi nằm sai vị trí.Cô chậm rãi nhắm chặt hai mắt, nhớ đến đồ giải, bắt đầu từ từ xoay, xoay một chút thì cô lấy chocolate cho chị Đại Nha ăn, sau đó lại bắt đầu xoay tiếp.Xoay suốt nửa giờ, hai đứa nhóc coi như nằm đúng vị trí, rất kiên cường cầu sự sống nha.
Hiện tại thực hiện kế hoạch hóa chỉ được sinh một con, cho nên một lần sinh được hai đứa bé, đúng là thiên đại phúc khí.Trong lòng Khương Ninh nghĩ nhất định phải dùng hết sức lực đỡ đẻ hai đứa bé an toàn ra đời.Đại Nha ăn chocolate xong mới có một chút sức lực, nhìn Khương Ninh, " Ninh Ninh, em vừa giúp chị xoay bụng, hiện tại bụng chị thế mà không đau nữa, chỉ là bụng rất căng.
Bây giờ chị có thể sinh chưa?"Khương Ninh lau mồ hôi cho chị rồi nói, "Chị Đại Nha, em học theo trong sách, chị hiện tại nghe theo em, chúng ta dùng sức, thừa dịp lúc bụng đau nhất, căng nhất đem đứa bé sinh ra, được không? Hơn nữa em có tin tốt muốn nói chính là trong bụng chị có hai đứa bé đó"Lúc này điều kiện có hạn, con gái da mặt mỏng, sẽ không đi bệnh viện trong thành kiểm tra, cho nên đến khi sinh vẫn không biết mình mang song thai..