Khá hoảng loạn sau khi bị thứ kỳ dị đó tấn công, Ngọc ngẩng đầu nhìn sinh vật đang ở vị trí lúc trước mà cô ẩn nấp, sinh vật đó có hình dạng là con nhện to bằng một con bò trưởng thành, đầu của nó thì thay thế bằng một khuôn mặt người.
Ngũ quan của nó rất vặn vẹo, vị trí trên trán của nó còn có con mắt, trông rất quỷ dị, mái tóc dài màu đen xõa tung bay trong gió.
Con nhện mặt người này sau khi tấn công hụt nó đứng trên ngọn cây nhìn về phía Ngọc.
Liếm.
Nó mở ra hàm răng sắc bén của mình lè lưỡi ra ngoài liếm láp như thể đang biểu hiện sự đói khát.
“Tinh anh trung kỳ”
Chợt Ngọc phát giác ra tu vi của con nhện mặt người này, nó hơn cô cả một đại cảnh giới.
Cơ bắp toàn thân của cô căng cứng lên, một giọt mồ hôi trượt từ trán của cô xuống.
Sự yên tĩnh xung quanh càng làm cô lạnh cả sống lưng.
Ngọc tập chung tinh thần đến cực hạn, việc thường xuyên luyện tập với khí tràng của Long hằng ngày giúp cô vẫn có thể đứng vững trước tình huống này, chí ít ý chí của cô sẽ không bị bẻ gãy trước.
Nhện mặt người động, nó nhảy về phía Ngọc với tốc độ rất nhanh.
Cô ngửi thấy một mùi tanh tưởi từ trên người con nhện mặt người này.
(Phập).
Cú vồ của nhện mặt người khiến mặt đất xi măng bị nứt vỡ ra, những khe nứt xuất hiện từ dưới tám cái chân của nó.
(Rít).
Tiếng rít từ con nhện mặt người, nó đã vồ hụt tên nhân loại kia điều này khiến nó trở nên tức giận, đây là lần thứt hai nó vồ hụt con mồi này mặc dù tu vi của nhân loại kia thấp hơn nó.
Nó quay người nhìn sang bên gốc cây nó vừa từ đó nhảy xuống.
Nơi đó có một bóng người đó chính là Ngọc lại một lần nữa kịp thời dùng dịch chuyển tức thời thoát đi.
Thật sự quá nguy hiểm, tốc độ của con nhện mặt người thật sự quát nhanh.
Nhanh hơn cả tốc độ vận hành kỹ năng dịch chuyển tức thời của cô, cũng may mắn cô đã dự phán từ trước mà làm ra hành động né tránh.
Ngọc chầm chậm lấy ba lô trên lưng của mình xuống, bên trong có máy truyền tin đặc chế dùng để phát tín hiệu cho Long.
Cô không dám hành động vội vàng sợ sẽ kích thích con nhện mặt người đó.
Có vẻ trong đầu nó vẫn còn một mặt khó hiểu vì sao một nhân loại có thực lực kém hơn lại tránh được trong tình huống đó.
(Vét…..)
Tiếng kéo khóa ba lô, Ngọc đưa tay vào trong.
(Rít!)
Con nhện mặt người nhận ra hành động của nhân loại kia có chút dị trạng, nó lập tức lao đến, tám cái chân nó nhanh chóng di chuyển trên mặt đất, thoáng chốc nó lại đứng trước mặt Ngọc.
Lần này Ngọc có chút phân tâm vì cô để đồ đạt trong ba lô có chút loạn làm cô sờ mãi mà không chạm được máy truyền tin khiến cô phản ứng chậm một nhịp.
Nhanh!
Ngón tay Ngọc đã chạm trúng máy truyền tin cô lập tức nắm lấy nó, tay còn lại xốc ba lô lên quăng thẳng vào mặt con nhện, hành động này không biết có hiệu quả cản lại tốc độ của con nhện hay không nhưng cô nghĩ đó là điều cần thiết.
Kỹ năng dịch chuyển của cô sắp sửa hoàn tất, vừa tập trung nhìn vào tiếp điểm không gian vừa phải lấy máy truyền tin, nhất tâm nhị dụng như thế vẫn còn khó khăn với cô.
“Không kịp”
Ý nghĩ vừa lóe lên cô dùng mũi chân nhảy về đằng sau.
Dịch chuyển tức thời.
(Phựt).
Ngọc thoát ra trong gan tất, lần này vừa nhảy vừa thi triển dịch chuyển tức thời khiến cô sau khi xuất hiện ở vị trí mới làm cô mất thăng bằng ngã xuống đất.
Nhện mặt người sắp phát hiện ra vị trí mà cô dịch chuyển, Ngọc nhanh chóng bấm nút màu vàng trên máy truyền tin.
Đây là chiếc máy mà các đội trong Hội vẫn thường sử dụng trong các trường hợp khẩn cấp khi có nguy hiểm cận kề mà không kịp thông báo bằng lời.
Nút màu xanh báo hiệu an toàn, màu vàng báo hiệu nguy hiểm cần giúp đỡ, màu đỏ là báo hiệu không cần ứng cứu phải chạy nhanh.
(Rít).
Nhện mặt người đã tới giới hạn kiên nhẫn của nó, lần này nó đưa bụng mình phía Ngọc.
Động tác này làm Ngọc liên tưởng đến một chuyện.
“Nhả tơ”
(Phụt, phụt).
Những sợi tơ nhện của nó bắn về phía Ngọc.
Trở lại với Long ngay khi hắn nghe được tiếng thét và nhanh chóng phóng đi, nhưng khi tới hiện trường hắn chỉ thấy đó là một vụ ẩu đã giữa một nhóm người.
Một trong số đó đã bị chém đứt lìa một cánh tay, tiếng la thảm thiết kia chắc là phát ra từ người này.
Tâm trạng của Long không tốt lắm, hắn và Ngọc đã chờ đợi suốt vài tiếng đồng hồ mà không thu hoạch được gì.
Chẳng lẽ suy đoán của hắn là sai, tốt nhất là nên nghe theo lời khuyên Ngọc tìm thêm người ở đội trị an giúp sức.
- Không thể nào, rõ ràng những dấu vết để lại cho thấy đó có thể là một con yêu thú.
Long nhỏ giọng thì thầm, dựa vào vị trí các hiện trường thì con yêu thú này có thể đang hoạt động săn mồi trong địa bàn này, theo tập tính của chúng nếu không có việc gì quấy nhiễu thì sẽ rất ít khi thay đổi bãi săn.
Long không khỏi đưa tay lên vuốt vuốt tóc của mình.
Hắn quyết định đi một vòng xung quanh xem.
Chợt
Tút tút tút!
- Là tiếng của máy truyền tin, âm thanh này là có người đang gặp nguy hiểm.
Là Ngọc!
Long vội vàng chạy về khu vực trước đó mà hắn đã canh giữa.
Máy truyền tin cũng có dùng thanh âm cảnh báo để phân biệt mức độ nguy hiểm.
Trên đó còn có một màn hình ra đa báo hiệu vị trí nữa, tất nhiên đối với Long thì nó hơi thừa thải vì hắn không nhìn được.
Phong bộ.
Long thi triển thân pháp có tốc độ nhanh nhất của mình, chỉ thấy hắn hóa thành một trận tàn ảnh biến mất giữa không trung.
Khi phạm vi tinh thần lực của Long đã bao phủ đến vị trí trước đó, thì hắn đã phát hiện ra tình huống của Ngọc có chút không ổn.
Cô ấy không di chuyển, có thứ gì đó đã trói buộc cô ấy.
- Thứ này là yêu thú.
Long nhíu mày khi cảm giác được hình thể của sinh vật kia.
Với tốc độ của hắn chớp mắt đã xuất hiện tại chiến trường.
- Định!
Long không kịp dùng kiếm của mình mà dùng tinh thần lực hóa thành thực chất công kích.
Niệm lực, Hư không cầm cố.
Nhện mặt người sau khi liên tục dùng tơ của mình thì đã trói được Ngọc lại, dù có dịch chuyển tức thời nhưng Ngọc cũng không thể vận dụng liên tục được mặt khác tốc độ phóng tơ của con nhện này còn nhanh hơn cả tốc độ di chuyển của nó.
Chẳng mấy chốc cô đã bị dính chặt trong lưới nhện.
Lần này sau khi bắt được cô thì nó lại không vội vàng tấn công mà từ từ lại gần đưa cái mặt có chút ghê tởm đó lại gần người cô.
(Khè khè!)
Mùi hôi thối, tanh tưởi từ miệng nó phả vào mặt cô, lúc né tránh cô đã một trận khó chịu lần này ở khoảng cách gần cái mùi này khiến cô muốn nôn ọe.
Nhện mặt người chậm rãi đưa cái lưỡi dài của nó liếm láp mặt Ngọc, nó từ từ há rộng miệng mình ra.
Cảm thấy tử vong sắp đến gần, trong lòng Ngọc chỉ có một suy nghĩ.
“Long cứu tôi”
Cô nhắm mắt lại, một giây, hai giây, ba giây sau không thấy có động tĩnh gì cô mở mắt ra thì thấy con nhện mặt người đứng im tại chỗ.
Nhìn nó có vẻ muốn cử động nhưng không được.
Ngọc vẫn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra thì con nhện mặt người lập tức bay qua một bên.
Một bóng người quen thuộc xuất hiện trước mắt cô.
- (Long!)
Đôi mắt cô có chút ẩm ướt, định nói gì đó nhưng phát giác ra mình mở miệng không có âm thanh.
Giờ cô mới nhớ là không gian nơi này không thể phát ra tiếng động nào.
- (Có ý tứ, cấm âm lĩnh vực).
Dị năng vốn được các cường giả đời trước lý giải đó chính là một loại thiên phú hay kỹ năng huyết mạch được kích phát do sự kích thích từ biến đổi của dị biến.
Sau một thời gian các vị cường giả đời trước chia dị năng làm chủng loại chính.
Dị năng hệ nguyên tố gồm các nguyên tố trong thiên địa ví như Hỏa, thủy, thổ…
Dị năng hệ cường hóa các loại giúp tự thân mạnh lên ví như biến đổi thân thể, pháp tướng.
Dị năng hệ phụ trợ những dị năng tác dụng chúc phúc lên người khác đều được gom vào hệ này.
Dị năng hệ tinh thần mị hoặc, cách không di vật, điều khiển kim loại… Tinh thần lực của Long cũng có thể được xếp vào hệ này mặc dù khi đạt tới cảnh giới Vương giả thì sẽ xuất hiện tinh thần lực nhưng ai biểu hắn khác người đâu.
Dị năng hệ không gian một loại năng lực liên quan đến không gian giống như dị năng của Nguyệt.
Dị năng hệ quy tắc được coi là bí ẩn nhất khi người sở hữu có thể dùng nó để áp chế trên một lĩnh vực, tỉ như cấm nói, cấm lưu chuyển chân khí.
Còn lĩnh vực hiểu nôm na chính là dị năng có thể thi triển ở một phạm vi rộng hơn.
Thông thường dị năng hệ quy tắc sẽ luôn đi với lĩnh vực.
Cho nên con yêu thú này cũng có chút đặc biệt.
Long định thử thử thực lực của nó, yêu thú có khuôn mặt hay bộ dáng giống người hắn còn chưa thấy qua đâu.
Long từ từ tiến lại gần, kiếm trong tay hắn đã sẵn sàng.
Nhện mặt người cảm giác được nhân loại mới xuất hiện này có chút cường, thủ đoạn cầm cố nó hồi nãy khiến nó e sợ.
Long đưa tay trái ra ngoắc ngoắc khiêu khích.
- (Lại đây)
Long nhíu mày, ở trong không gian không có thanh âm thật có chút không quen, đối với một người không thấy như hắn thì thanh âm chính là một thứ quý giá đối với hắn.
Thấy được sự khiêu khích từ nhân loại kia, nhện mặt người trở nên dữ tợn, nó hung hăng lao tới.
(Keng)
Kiếm của Long va chạm với chân trước của nó, thấy đòn công kích của mình bị chặn nhện mặt người như phát rồ dùng bốn chân phía sau định trụ bản thân, bốn chân phía trước vươn lên không ngừng công kích Long.
(Keng keng keng)
Một ít tia lửa văng ra, nhện mặt người cảm giác có chút đau ở chân nó, rõ ràng là chân của nó bị tổn hại khi va chạm kiếm của tên nhân loại này.
Nó thoái lui về sau bắt đầu đưa bụng mình về phía Long.
“Nhả tơ”
Thì ra mấy cái thứ vướng víu xung quanh này chính là tơ nhện của nó.
Long nháy mắt xuất hiện cạnh một bãi tơ do con nhện này phun ra trước đó khi tấn công Ngọc, hắn lấy kiếm của mình chọc chọc vào.
“Có chút dính dính, và co dãn, cũng khá chắc chắn nếu được dính với nhau với số lượng lớn”
Long cho ra đánh giá.
Hành động của Long cũng khiến nhện mặt người bất ngờ, nó rít gào một tiến để thị uy nhưng nó phát hiện thanh âm bây giờ bị năng lực của nó xóa bỏ nên tiếng gào của nó chỉ như một trò cười.
Nó bắt đầu thu hồi cấm âm lĩnh vực của mình.
Chốc lác âm thanh xung quanh khu vực này chở lại.
- Cảm giác này mới đúng, những âm thanh thật thân quen.
Long cảm khái.
Rít.
Tiếng rít chói tai của nhện mặt người vang lên khắp ngõ hẻm.
Không phải nói là cả khu hẻm này mới đúng.
- Thật khó nghe.
Long ngoáy ngoáy một bên lỗ tai của mình, hắn quyết định rồi nên kết thúc cái vụ án nhảm nhí này ngay bây giờ..