Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hồ của ta, có xinh đẹp không?” Tiểu Long Nữ không biết từ bao giờ đã đứng sau lưng Tiết Đồng, vẫn với chất giọng ngọt ngào nàng nói. Tiết Đồng vô thức gật đầu. Nàng mỉm cười:
“Hồ này của ta có tên là Thiên Long, là nơi mà hơn một nghìn năm trước có con rồng thiêng là thú cưng của ngọc hoàng đại đế đã đáp xuống, tương truyền rằng, nước hồ này chính là nước mắt của con rồng kia. Nước hồ này mang theo linh khí ngàn năm, trong veo và ngọt ngào như sữa mẹ. Nhờ nguồn linh khí này mà Bình trấn trăm năm qua sống trong yên bình, no ấm và hạnh phúc. Pháp sư kia mang theo mầm bệnh xuống hồ, mầm bệnh này nương vào linh khí mà sinh sôi phát triển trở thành quái thú. Khi nước hồ được thanh lọc bởi giọt nước mắt của Nữ oa nương nương thì quái thú buộc lòng phải chết. Tất cả những viên đá lấp lánh dưới đáy hồ kia đều là ma tinh của chúng” Nói rồi Tiểu Long Nữ phẩy tay, tất cả ma tinh đều bay lên và thu vào trong cái túi nhỏ, Tiết Đồng vô cùng ngạc nhiên, sao cái túi đó có thể đựng hết từng ấy viên ma tinh, nhìn ra ít nhất cũng phải lên đến hàng vạn viên ( vạn = ). Thấy vẻ mặt của Tiết Đồng, Tiểu Long nữ lại lần nữa mỉm cười.
“Chiếc túi này được gọi là túi không đáy, nó có thể đựng được vạn vật kể cả con người (tương tự túi thần kỳ của Doraemon ^^). Tiểu Tiết Nhi, số quái này đều do cô giết, chiếc túi này đương nhiên là của cô” Nghe vậy, mắt Tiết Đồng trở nên sáng rực, phải biết là không chỉ những viên ma tinh kia là hiếm có mà cả chiếc túi kia cũng là bảo vật vạn người tranh đoạt. Kho và túi mà hệ thống game cho cũng đâu phải vô hạn, nó không thể đựng được quá nhiều thứ, mỗi một đồ vật đều phải ở ô riêng và số lượng ô là có hạn. Tuy rằng có thể xếp chồng nhưng chỉ những vật giống nhau mới có thể xếp chồng như thế. Cầm được chiếc túi trong tay, Tiết Đồng rất có cảm giác muốn nhảy lên sung sướng. Lần này phải nói là mũi tên bắn trúng - con chim. Tiết Đồng chưa kịp nói lời cảm ơn thì Tiểu Long nữ đã tiếp tục nói:
“Số ma tinh này, có tác dụng gấp đôi so với ma tinh thường, chúng cho khả năng nâng cấp kĩ năng rất cao, ngoài ra nếu xay nhỏ rồi đem đun lên làm thuốc thì nó có khả năng phục hồi mana và Hp rất lớn, nếu trong quá trình phục hồi, cô không đánh nhau hay sử dụng đến nội lực thì nó có thể giúp cô hồi đầy dù cô có mức máu cao như thế nào đi chăng nữa” Nghe xong những lời này, Tiết Đồng thật sự có cảm giác muốn lao đến ôm lấy Tiểu Long Nữ, chỉ là…
“Tuy nhiên, số ma tinh này tuy nhiều nhưng có hạn, cô không thể tìm nó ở bất cứ đâu nữa đâu, trước khi dùng hãy nghĩ thật kĩ, đừng để mình hối tiếc”
“Ân” Tiết Đồng gật đầu thật mạnh. Chuyện này, đương nhiên nàng hiểu rõ…nhưng mọi chuyện đến với nàng thật sự quá dễ dàng, nàng thật sự cảm thấy biết ơn Ân nhiều lắm. Thấy thái độ của Tiết Đồng, Tiểu Long Nữ lại mỉm cười hiền, tuy rằng là NPC nhưng để trò chơi có thêm cảm giác chân thật, mọi NPC đều được trang bị cảm xúc như của con người. Chính xác thì, ngoài nhân vật chính, mọi nhân vật khác đều là NPC kể cả Tiết Dung, Tiết lão cha, và những nhân vật sau này nữa…Bởi vậy, Tiểu Long Nữ cảm thấy rất quý Tiết Đồng nang nói tiếp:
“Chỗ ma tinh đó là do Tiết Nhi cô nương giết quái mà có, nó nghiễm nhiên là của cô, còn đây mới là quà cảm tạ mà ta đã hứa lúc trước” Tiểu Long Nữ nói, sau đó nàng lại phất tay, cây quyền trượng màu vàng kim tỏa ánh hào quang lấp lánh xuất hiện. Cây quyền trượng nhìn rất đẹp mắt, trên thân còn khắc hình con rồng đang uốn lượn, thân rồng khảm viên ngọc mang màu tượng trưng cho nguyên tố sáng lấp lánh.
“Đây là Hoàng Kim Trượng, là một trong những thần khí đứng đầu Lạc Hồn giới. Khi có nó trong tay, sức mạnh của cô sẽ tăng gấp đôi, sau này khi cô tăng cấp thì sức mạnhcủa trượng cũng sẽ tăng theo sức mạnh của cô. Ngoài ra, nó sẽ giúp cô tăng sinh lực, giảm thời gian hồi chiêu, tăng sát thương các hệ, tăng thời gian gây choáng lên đối thủ. Nó có thể đỡ % sát thương phép giống như vũ khí của kiếm sư. Đặc biệt, vũ khí này giúp cô hợp nhất các hệ tạo ra skill mới theo đúng ý muốn của cô.” Nghe xong, mắt Tiết Đồng sáng rực, cả người nàng như muốn lập tức lao lên chộp lấy cây vũ khí, thiếu điều chảy nước miếng (Như vậy thì mất hình tượng quá ^^) Thấy thái độ phấn khích của Tiết Đồng, Tiểu Long Nữ quả có chút bất đắc dĩ, nàng thật sự nghĩ rằng nếu còn giữ cây quyền trượng này lâu hơn chút nữa, người đang đứng trước mặt kia sẽ không hề khách khí lao lên giật về tay luônquá...Cây quyền trượng đã nằm trong tay, cả tâm hồn của Tiết Đồng trực tiếp bay theo gió, nàng cứ mân mê hoài cây trượng không thèm để ý đến bất cứ ai nữa. Tiểu Long Nữ bất đắc dĩ lắc đầu, nàng biết, đối với pháp sư thì có trong tay thần khí như vậy quả thực mơ cũng không dám nghĩ đến. Nay nàng ý lại bỗng dưng nắm được bảo vật như vậy, không ngẩn ngơ mới là lạ. Hắng nhẹ giọng Tiểu Long Nữ nói tiếp:
“Ngoài ra, nếu muốn lấy thần trượng này, cô phải dẫn thêm người nữa đi cùng”Câu nói này đưa Tiết Đồng về với thực tại, nàng im lặng chờ đợi Tiểu Long Nữ nói tiếp, hiểu ý nàng Tiểu Long Nữ cũng không để nàng chờ đợi quá lâu.
“Đó là thần thú trấn thủ thần khí, thần khí đi đâu thần thú sẽ phải ở đó, đó là thần thú đứng đầu trong các thần thú, nhờ linh khí nơi đây mà tu luyện nên có sức mạnh vô cùng cường đại, hiện tại đã tu luyện đến cấp rồi” Một lần nữa Tiết Đồng có nguy cơ rớt nước miếng, trời ạ, lại thêm một thần thú, số nàng quả thực quá đỏ, đỏ hơn cả Xuân tóc đỏ trong số đỏ của Vũ Trọng Phụng nữa. Đúng là tự nhiên trúng giải độc đắc mà. Chỉ làm nhiệm vụ mà nhận được từng ấy thứ quả là trong mơ nàng cũng không dám nghĩ đến. Mũi tên này của nàng không những chết con chim mà có lẽ chết đến cả chục con chim rồi.
Nhìn khuôn mặt “thực không thể tin nổi” của Tiết Đồng, Tiểu Long Nữ quả không dám bắt nàng chờ lâu hơn nữa. Nàng phẩy tay, cả nàng và Tiết Đồng cùng bay lên trên mặt nước, phẩy tay lần nữa, con thú vô cùng to xác lững thững xuất hiện. Nó có thân hình rất kỳ lạ nhưng lại cũng rất quen. Nửa rồng, nửa thú. Trên đầu nó có sừng như nai, hai tai như chó, mắt như đại bàng, trán lạc đà, mũi và bờm sư tử, miệng rộng, thân ngựa, chân hươu, toàn thân được bao bọc bởi lớp vảy rồng bóng loáng, cả người có lửa cháy rừng rực.
“Giới thiệu với Tiểu Tiết Nhi, đây là Hỏa Kỳ Lân, là thần thú đứng đầu trong mọi thần thú, có nhiệm vụ trấn thủ thần khí Thần trượng, bây giờ thần trượng là của cô, cô sẽ là chủ nhân của Hỏa Kỳ Lân, hai người mau lập khế ước đi” Con thú kia có vẻ hung dữ lắm, nó bước lên phía trước khiến lửa muốn cháy chân mày Tiết Đồng, nàng đứng im để thần thú soi thật lâu, cũng không ngần ngại ngẩng cao đầu, thật lâu sau đó, Hỏa Kỳ Lân lùi lại hơi cúi đầu, tức là nó đã nhận thức nàng làm chủ. Tiết Đồng vô cùng vui mừng, nàng mở bảng menu và lập khế ước chủ-thú
“Khế ước chủ-thú, thần thú hệ hỏa, xác nhận, kí” Một ánh sáng màu đỏ ấm áp bao bọc lấy toàn bộ thân thể người- thú, dòng khí nóng khẽ lan tràn khắp cơ thể Tiết Đồng.
“Póc” làn khói trắng bao bọc lấy cơ thể Hỏa Kỳ Lân, sau khi lần khói tan, cô bé vô cùng xinh xắn xuất hiện, cô bé vận trên mình một bộ trang phục đỏ rực rỡ, trên đầu còn cái sừng đỏ rực, dưới chân cưỡi lên hai hỏa cầu để bay trên không trung. Đôi mắt màu xanh quyến rũ, và một đôi tai dài vô cùng đặc biệt không hề giống đôi tai tam giác của Miêu nhi chút nào.
“Chủ nhân” cô bé cất giọng, một giọng nói hơi khàn nhưng vô cùng cao ngạo đậm nét khí chất vương giả, nàng rất thích. Nàng mỉm cười gật đầu với cô bé nói:
“Từ nay ta gọi em là Lân nhi, như vậy… có được không?” Lân nhi nghe vậy khẽ gật đầu, đang định đi vào không gian thú cưng thì Tiết Đồng triệu hồi Miêu nhi và Hồ nhi
“ba người làm quen đi, sau này có thể sẽ giúp đỡ nhau.” Tuy nhiên, vừa thấy Lân nhi, con thú kia đã vội vã cúi đầu, còn Lân nhi cao ngạo ngẩng cao đầu không nói câu nào trực tiếp đi vào không gian thú cưng. Trên mặt Tiết Đồng lập tức hiện dấu ??? to đùng.
“Sao thế?” nàng hỏi
“Chủ nhân có điều không biết, giữa các thần thú cũng phân biệt giai cấp, đối với những thần thú họ Lân, Rồng, Phượng…những thần thú như chúng em chỉ thuộc hàng tôi tớ, bọn em gặp họ phải cúi đầu, còn nếu họ bắt chuyện với bọn em có nghĩa là đang hạ thấp bản thân mình, đó là quy tắc ngầm trong giới thú, từ khi sinh ra bọn em đã phải thuộc lòng điều đó” Hồ nhi từ tốn giải thích, Tiết Đồng im lặng, nàng hoàn toàn không biết điều này, cũng hoàn toàn không thích điều này, điều nàng ghét nhất chính là phân biệt đối xử.
“Chẳng biết chủ nhân thấy sao, riêng em chỉ thấy lũ thần thú ấy là đồ kiêu ngạo, đáng ghét” Miêu nhi trẻ con bĩu môi nói. Hồ nhi thì tỏ vẻ trưởng thành hơn nó lườm Miêu nhi khiến nàng mèo đành im re. Sau đó Tiết Đồng đành phải cho người vô không gian thú cưng.
“Tiểu Tiết Nhi” tiếng Tiểu Long Nữ lần nữa vang lên
“Long cô nương” Tiết Đồng quay lại chắp tay cung kính, Tiểu Long nữ mỉm cười.
“Tiểu Tiết Nhi, ta lần nữa cảm ơn cô vì giúp ta thanh lọc Thánh Địa, nay ta muốn giúp cô trở về mặt đất, cô thấy sao?”
“Được như vậy thì còn gì bằng, đa tạ Long cô nương” vừa dứt lời Tiết Nhi thấy mình rơi vào một không gian trắng xóa không thấy bến bờ, không có bất cứ thứ gì bên cạnh. Khi không gian ấy vỡ tan, nàng nhận ra mình đang đứng tại chỗ hồi trưa mình tách đất đi xuống. Chỉ có điều, bây giờ trăng đã lên cao…