Chương :
Trần Ninh nhìn về phía Tần Tước đang đứng trước mặt mình, buồn cho sự bắt hạnh của cô, tức giận vì cô không đấu tranh.
Lúc này, Levi’s đã từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần.
Ông ta híp mắt nhìn Trần Ninh, lạnh lùng nói: “Chiến thần Hoa Hạ Tràn Ninh, cậu không ngoan ngoãn ở Hoa Hạ, vậy mà lại vì một người phụ nữ chạy đến đây chịu chết?”
Levi’s xuất thân từ tập đoàn đỉnh cấp thế giới, từ nhỏ ông ta liền được đưa đến trại huấn luyện sát thủ Siberia để tiền hành huần luyện.
Trại huần luyện sát thủ Siberia là trụ sở huấn luyện sát thủ to nhất trên thế giới, cứ năm năm là một học kỳ, mỗi một kỳ học viên đến tiếp nhận huấn luyện có mười nghìn người.
Bình thường sau khi kết thúc năm năm, mười nghìn đứa trẻ học viên, cuối cùng sống sót chỉ có mười người ưu tú nhất, người còn lại này thường thường đều là vừa vào nghề thì đã là sát thủ đứng đầu thế giới.
Mà Levi’s thì là học viên No. của học kỳ năm đó.
Ông ta xuất thân cao quý, tài năng ngút trời, bởi vậy tuổi trẻ liền trở thành chủ nhân của Hắc Ám Thần Điện, được.
tôn là Hắc Ám đề vương.
Mặc dù ba năm trước Levis không tham gia cuộc chiến đâu vây quét Trần Ninh kia, nhưng ông ta cũng đã được nghe qua về chiến tích của Trần Ninh.
Đương nhiên, làm con cưng của trời như ông ta, đối với tên chiến thần Hoa Hạ là Trần Ninh này, là không phục.
Ông ta từng không chỉ một lần nghĩ đến việc gặp mặt Trần Ninh, nhưng không ngờ là sẽ ở trong tình huống này.
Ánh mắt của Trần Ninh rời khỏi người Tần Tước, nhìn về phía Levis, hờ hững nói: “Chịu chết?”
“Chỉ bằng những con chuột cống không thể nhìn thấy ánh sáng, chỉ dám trốn ở trong bóng tối làm một vài việc vặt vãnh, cũng muốn giết tôi sao?”
Trần Ninh vừa nói ra lời này, tất cả mọi người của Hắc Ám Thần Điện có mặt ở hiện trường mặt mũi đều tràn đầy vẻ giận dữ.
Là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới, lần thứ đầu tiên có người dám coi thường bọn họ như vậy.
Tần Tước lại nhịn không được ở trong lòng hô một tiếng khen hay!
Quá cường thê.
Quá bá khí.
Thiếu soái vẫn trước sau như một ngang tàng mà!
Ngày thường những người của Hắc Ám Thần Điện này, đều tự cho mình là chúa tể của mọi thứ, tự cho mình là người ở cao hơn người khác, bây giờ lại trực tiếp bị Thiếu soái nói là chuột cống.
Trong lòng Tần Tước cảm thấy mừng thầm, cảm thấy thật sự quá thoải mái.
Sắc mặt Levi’s tái xanh, trầm giọng nói: “Ai bằng lòng ra tay giết cậu ta, để cho cậu ta biết hậu quả khi đắc tội Hắc Ám Thần Điện chúng ta.”
“Tôi đến!”
Tham Lam ma vương Amun một trong Tứ Đại Ma Vương, giọng nói như sắm đáp.
Hắn trực tiếp đứng lên, đưa tay đẩy ghế ra, sau đó nện bước chân nặng nè, giống như một tòa núi bằng thịt nhỏ đi về phía Trần Ninh.
Hắn nhe răng cười nói: “Tiểu tử, tao muốn đánh vỡ đầu.”
Nói xong, hắn hơi ngồi xuống, ngay sau đó mặt đất dưới chân ầm một tiếng vỡ vụn, cả người hắn bay lên cao, giống như Phi Long Tại Thiên, một quyền lăng không đấm về phía Trần Ninh.
Tham Lam ma vương vừa ra tay là đòn sát thủ, một chiêu này như mãnh hỗ vò thỏ, tràn ngập sát khí.
Tần Tước cũng nhịn không được nhắc nhở: “Thiếu soái cần thận!”
Nhưng, trong khoảnh khắc giọng cô vang lên, Trần Ninh đã ra chiêu.
Chỉ thấy một chân của Trần Ninh lùi về phía sau lấy lực, chân kia đột nhiên nâng cao lên đá ra một cước.
Long trời lở đất!
Bốp!
Là tiếng giày màu đen đá vào đầu Tham Lam ma vương bạo vang lên.
Đoàn máu nỗ tung ra.
Sau đó liền nhìn thấy thân thể cồng kènh như núi thịt của Tham Lam ma vương, trực tiếp bay ra ngoài.
Âm ầm!
Khi thân thể của Tham Lam ma vương rơi xuống trước mặt đám người Levi’s, thì đã là một đống thịt chết rồi.
Cái gì?
Amun một trong Tứ Đại Ma Vương, lại bị một cước của Trần Ninh đá chết.