Vì chuyện hôm qua hình như anh ghét cô hơn thì phải, lúc dậy cô sờ sang bên cạnh đã lạnh nguội không còn hơi ấm ,chắc hẳn anh đã dậy và đi làm rồi.
Cô với chiếc điện thoại h rồi còn gì nữa.
Cô vệ sinh cá nhân rồi bước xuống nhà ăn sáng, đến trưa cũng chỉ có cô và quản gia ăn trưa, còn anh ăn ở cơ quan tối mới về.
Đầu cô lại nảy ra ý tưởng, cô thấy quản gia chuẩn bị đi chợ thì tiến lại gần
" dì Trương, dì đi chợ sao ạ?
" đúng rồi, Tiểu Kiều sao vậy cháu?"
" Dạ cháu muốn đi cùng dì đi chợ, cháu muốn nấu cho anh ấy bữa cơm, bác biết anh ấy thích ăn gì đúng không ạ?"
Cái con bé này hôm nay uống có lộn thuốc không vậy! Nghe nói tiểu thư nhà họ lúc có chút bướng bỉnh thật nhưng biết yêu trẻ kính già, được cưng chiều từ nhỏ ,làm gì biết nấu ăn.
" Dì biết, mà cháu có biết chế biến không đó"
" Cháu!.
"
Cô gãi nhẹ đầu e thẹn.
Cô chưa từng nấu ăn bao giờ, rửa bát cũng chưa,chỉ biết ăn thôi, e rằng là khó làm lắm, nhưng cô muốn thử thách bản thân một lần.
Bà quản gia cũng hiểu nên không hỏi nữa, không muốn làm khó cô.
Nhìn Tịnh Kiều e thẹn vậy có chút đáng yêu!.
.
" Không sao, bà biết! học dần sẽ làm tốt thôi, chuyện gì cũng vậy, không phải tự nhiên một phát là làm được luôn đâu, phải có sự học hỏi ,rèn luyện thường xuyên!.
.
mới có thể thành công được.
Thôi không nói nhiều nữa ha, đi thôi"
" vâng"
Cô gật đầu rồi đi theo bà
Tiếng sau , cũng là gần h chiều rồi, hai người đi chợ chiều về, nguyên liệu đã đầy đủ.
" bây giờ dì chỉ cho cháu biết chúng ta sẽ làm những món gì đi ạ"
"Những món gì nói bây giờ toàn là những món Thượng Nam thích, ví dụ như là : cá kho với cà chua,dì đã mua cả con cá về rồi đây, súp lơ luộc, gà chiên, trứng rán mỡ hành!.
"
" Những món anh ấy thích như vậy thì bây giờ nấu món gì trước ạ?"
" Giờ cháu đi rửa cà chua, súp lơ cho dì, để dì thái cho"
" Không được, dì chỉ cần đứng một bên chỉ cho cháu làm thôi được không? Cháu muốn thử sức"
" thôi được rồi! dì không làm ,dì đứng chỉ cho ha"
Sau đó cô nghe bà chỉ từng tý một, nhưng mà nó lạ lắm ,sao cô không thấy giống trong giấy ghi hướng dẫn dì Trương đưa cho nhỉ.
Tại nãy quên mua nước mắm nên dì Trương đã đi mua rồi.
Giờ căn bếp này còn tồn tại đến ngày mai nữa là do cô cả.
Chết tiệt sao cà chua này mình tách mãi hạt vẫn chưa hết nhỉ, còn cả cái súp lơ gì mà già thế cứng như này.
" he he, Cá kho chắc chín lâu nên mình kho cá trước"
" Cô cho nồi lên, đổ nước vào cho cà chua vào lẫn, đun sôi!.
thấy nước sôi cô thả cá vào.
Con cá chưa được qua mổ sẻ nên khi cho vào nồi nóng nó vẫn còn bơi bơi vùng vẫy.
Nhưng gì mà làm khó được cô.
Tịnh Kiều lấy nắp đậy lại.
" Yes,chắc chắn là như này rồi, mình quá thông minh"
Mặc kệ cái nồi cá kia, con cá bơi văng nước tứ tung, do đậy nắp nên giẫy đành đạch.
Cô chuyển sang rán trứng.
Cô nghĩ: món này nhìn đơn giảm, game này dễ!
Cô mải mê rán trứng mà lửa để to đùng đùng, cô mặc kệ chạy lên lầu lấy điện thoại xuống gọi dì Trương đến đâu rồi.
Còn nồi cá trên kia thì do sôi quá lâu nên cạn nước, cá thì cũng hết dãy rồi, nói chung là ngẻo rồi!.
.
khói nghi ngút bốc lên kèm theo mùi khét, cô cứ tưởng như vậy là cá đang dần chín nên có mùi thơm như vậy,không mảy quan tâm.
Lấy điện thoại xuống nhà gọi cho bà thì bà bảo đang trên đường về rồi.
cô ngửi thấy mùi khét đắng, khét cháy.
Tịnh Kiều ngớ người, chết rồi ,cá kho!.
trứng!
Tịnh Kiều chạy vào,trứng ốp chảo đen sì sì, bốc khói nghi ngút, cô nhanh tay tắt bếp.
Nhìn sang nồi cá, không ổn rồi, mở vung ra, do quá bỏng nên cô làm rơi nắp xuống nền
" xoảng!.
.
"
Âm thanh chói tai của cái vung và nền nhà.
Chẳng mấy chốc căn bếp đẹp đẽ, trang trọng, giờ đen sì, đầy khói khét lẹt.
Cùng lúc này cũng là lúc anh trở về.
Vừa vào đến nhà thấy khói toả ra từ bên trong,còn kèm theo mùi cháy khét lẹt.
Anh đến gần thấy Tịnh Kiều đang loay hoay ở bếp kia anh cũng đoán được phần nào rồi!
" Tịnh Kiều,em làm gì vậy hả"
anh trừng mắt nhìn cô
" em! em "
Cô vừa hoảng loạn vừa sợ, chỉ muốn nấu ăn cho anh một bữa thôi mà! Thảm hại vậy sao!.
.
" Em làm cái bếp ra cái dạng gì rồi,nào trứng thì cháy khét ,con này là cá bóng đêm hay gì"
" Em xin lỗi!!!"
" Lần sau, tôi cấm em vào trong bếp nấu ăn, không tôi cắt tay.
Hôm nay mà cháy hết chỗ này thì cô cũng bị thiêu theo luôn đấy, tôi không kịp về cứu em đâu"
" Dạ! "
"Dì Trương đâu"
bà từ ngoài đi vào
" Thiếu gia ngài về"
"dì lần sau đừng cho Tiểu Kiều vào bếp nữa,dì xem cô ta làm ra cái dạng gì rồi,còn phải bếp nữa không?"
" Xin lỗi thiếu gia, là do tôi! "
"Thôi, không truy cứu nữa,dì vào dọn dẹp rồi nấu gì đó qua loa thôi là được rồi "
"Vâng"