Sự kiện Phương Tử Cách bị bắt cóc gây huyên náo rất lớn trong trường, nhưng đám người bình thường cũng không dám lãng vãng trước mặt cậu.
Hà Tống đâu? Dù trong trường học không hề chủ động gây sự, nhưng mà người người ai cũng biết đây là một nhân vật hung ác. Hiện ở trường học nhìn quan hệ của Hà Tống và Phương Tử Cách cũng không phải là bình thường, cũng thực sự sợ Phương Tử Cách lại xảy ra vấn đề rồi phải gánh trách nhiệm, cho nên hận không thể bắt Hà Tống làm vệ sĩ cho Phương Tử Cách.
Giáo viên chủ nhiệm bây giờ nhìn Hà Tống vừa mắt hơn nhiều, Hà Tống cũng danh chánh ngôn thuận bắt Phương Tử Cách treo trên eo.
Nhưng mà hiện tại Phương Tử Cách học tập rất căng thẳng, không có thời gian đến nhà Hà Tống Còn nhà Phương Tử Cách, có ba mẹ cậu ở đó —— không có điều kiện để âu yếm?!
Đây đúng là hành hạ! Hai bên mới vừa tình nguyện, tránh không được phải có một quãng thời gian như trong hủ mật, với cả đang là mấy đứa trẻ ranh to xác tuổi thanh xuân, ai mà nhịn nỗi?
Không có chuyện gì, không thể đến nhà, thì còn trường học. Chuyện này sao có thể làm khó Hà Tống được cơ chứ?
Hà Tống mang theo Phương Tử Cách đến từng chỗ lần lượt thử từng chút một. Ngày hôm nay ở phòng y tế, ngày mai ở phòng thiết bị nếu không phải trời rất là lạnh, rừng cây nhỏ cũng là chỗ tốt đấy. WC nam là thuận tiện nhất, tan học có thể đi —— người khác đi tiểu ở bên ngoài, tán gẫu, hai người bọn họ ở bên trong hôn không biết trời đất là gì.
Chờ học tập đã theo kịp tiến độ, cái nẹp trên tay lấy xuống, băng vải trên đầu cũng gỡ đi, Phương Tử Cách nói với Hà Tống muốn đi học ít võ phòng thân.
Hà Tống vừa nghĩ, bản thân mình cũng có lúc không thể ở bên cạnh, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất? Được, vậy thì học?
Thế nhưng hắn phải cũng đi cùng.
Nhờ Hà Cao cố vấn có lớp dạy võ nào đáng tin hay không, Hà Cao hơi nhướng mày nói không biết, ngược lại là Tiểu Ngọc giới thiệu một chỗ, nghe nói là nghe được từ chỗ anh chàng đẹp trai kỳ cục nào đó —— tự thể nghiệm, đồng thời sau khi học thành trở về, hiệu quả cũng rất đáng khen ngợi.
Hà Tống hỏi hiệu quả cũng rất đáng khen ngợi là sao? Tiểu Ngọc cười lạnh: Hỏi đại ca cậu đó.
Hà Tống miệng còn chưa kịp mở, đã bị Hà Cao lảy một cái tát mặt lật sang bên.
Xem ra hiệu quả thật là rất đáng khen ngợi.
Hà Tống lập tức dẫn Phương Tử Cách đi, vừa nhìn thấy tràng quán rất chính quy rất có khí thế. Phương Tử Cách không hiểu tại sao lại có cảm giác nhao nhao rất muốn đến thử.
Do người quen giới thiệu, nên có hai buổi quan sát trải nghiệm. Hai người vừa thay đổi đạo phục ra sân, Hà Tống đã lập tức đen mặt.
Ban đầu còn nhẫn nhịn, sau đó chết sống không nhịn được nữa. Túm Phương Tử Cách qua một bên nói không con mẹ nó học nữa!
Phương Tử Cách buồn bực nói sao vậy?
Hà Tống kéo cổ tay áo của bộ võ phục một cái: Mẹ kiếp! Cổ tay kéo một cái núm vú đã bị lộ ra toàn bộ rồi!
Khuôn mặt của Phương Tử Cách chợt đỏ chót, nói cậu ở bên ngoài nói mò cái gì vậy… Mặc đồ này không phải đều như vậy sao? Lại nói thêm, tớ cũng không phải nữ, lộ thì lộ, đâu có sao.
Hà Tống mặt trầm xuống: Con mẹ nó cậu nói cái gì đó? Có tin hiện tại tôi đè cậu xuống đất làm luôn hay không?
Phương Tử Cách bị hắn dọa sợ, nói vậy tớ buộc đai chặt một chút, tớ sẽ không luyện với người khác, hai đứa mình luyện cùng nhau.
Sắc mặt của Hà Tống hơi bớt giận.
Nhưng mà hai người bọn họ càng không luyện được. Hà Tống căn bản không thể xuống tay với Phương Tử Cách được, cũng không nỡ, thật vất vả lắm mới đè lên trên mặt đất, nhưng nà ánh mắt hai người mới qua lại, là hắn lại muốn đánh một pháo!
Vậy thì cứ đánh đi, mặc võ phục và play!
Phòng vệ sinh trong tòa văn phòng ở CBD rất sạch sẽ lại ấm áp, cuối tuần bên trong cũng không có nhiều người.
CBD là viết tắt của Central Business District – là khu vực trung tâm hành chính và thương mại của một thành phố. Đây là nơi sầm uất, nhộn nhịp và tập trung rất nhiều nhà cao tầng.
Hà Tống từ từ kéo quần áo của Phương Tử Cách ra hai bên: “Cưng nhìn xem một chút, cái núm vú này có thể để cho người khác nhìn thấy hay không hả?”
đầu v* nhỏ của Phương Tử Cách kia so với người khác lại vô cùng nộn thịt, trắng trẻo mập mạp, thoạt nhìn cực kỳ ***. Hà Tống vừa nhìn đã muốn cắn một cái, hút hút một cái, hút để nó biến thành một quả anh đào chín mọng.
Nếu có thể kết hợp với tiểu côn th*t và tiểu *** huyệt đang chảy nước, vậy thì còn đẹp đến nhường nào.
“Bảo bối nhi, tạo dáng đi nào.”
“Làm gì nha…” Phương Tử Cách biết rõ nhưng vẫn còn hỏi.
“Sau này lại cho cậu chụp” —— Lời này từ chính miệng cậu nói ra, Hà Tống sao có thể cho cậu nuốt lại cơ chứ? Hắn đã sớm chuẩn bị hơn khoảng trăm trò để chờ cậu đây.
Phương Tử Cách ngồi lên nắp bồn cầu, dựa theo yêu cầu của hắn bày ra những tư thế đầy ***.
Tự mình cởi áo võ phục kéo qua hai bên đẩy quần ngoài và quần lót tới mắt cá chân, treo ở một bên chân, hai chân mở lớn, vặn bung cánh mông ra.
Cần lộ tất cả đều lộ, không che chút gì.
Hà Tống chỉ mới xem, thân dưới đã dựng lên thành túp lều. Phương Tử Cách cũng bị ánh mắt của hắn làm cho khuôn mặt đỏ ửng thở hổn hển, xung quanh hiện ra bầu không khí “Học sinh xuất sắc chụp ảnh GV vừa thuần khiết lại đầy *** đãng”.
Hà Tống liếm môi, từ trong túi đeo lưng lấy ra một cây bút, viết chữ lên cặp đùi của cậu.
“Ưm lão công lão công đừng hút ”
Bức ảnh chụp xong nhanh chóng được lưu lại.
Phương Tử Cách bị hắn nắm lấy eo, ưỡn ngực để hắn hút núm vú, hút đến một trận tê dại, côn th*t đã sớm cứng lên.
Cậu càng rên rĩ, Hà Tống hút càng hăng say. Đôi môi và đầu lưỡi chơi hai đầu nhũ hồng nộn vểnh cao lên, tay trượt xuống dưới khe mông, tất nhiên là đã ướt đẫm.
“Lão công… Lão công…”
Hai tay Phương Tử Cách luồn vào bên trong đũng quần của Hà Tống, âu yếm thịt heo bổng của hắn kia.
An ủi lẫn nhau, hôn môi, trò chơi khởi động lúc nào cũng có thể đạt được hiểu ngầm. Phương Tử Cách vẫn bày tư thế kia, hai tay tự nâng mông của mình, lấy ngón tay đẩy mép *** huyệt sang bên.
“Lão công… Tiến vào… Tiến vào…”
Thỏa mãn yêu cầu của tức phụ mới là lão công tốt, Hà Tống không nói hai lời liền đỡ cây gậy đâm vào.
Hai chân bị gấp lại đặt trước ngực, đây là tư thế Hà Tống thích nhất. Mỗi một phát cắm vào có thể xuyên tận bên trong bụng, một chút đã có thể đâm Phương Tử Cách khóc lên.
“Thật sâu… Lão công…! Bụng sẽ hư…!”
Hà Tống chậm rãi đẩy đưa, an ủi: “Sẽ không, nơi này của bảo bối nhi rắn chắc lắm, sắp nuốt chửng lão nhị của tôi vào rồi!”
“A… A… A… A… A…!”
Phương Tử Cách không thể nhìn thấy *** huyệt của mình, nhưng mà cậu có thể nhìn thấy cái côn th*t liên tục đâm vào rút ra kia.
Trơ mắt nhìn món đồ kia ra ra vào vào bên trong mông mình, trong đầu đều là “Ưm xuyên vào đi thật thô thật dài thật mạnh! Rút ra ngoài…Ưm lại vào trong ư ư thật đầy thật thoải mái!”
Dáng dấp Phương Tử Cách bị côn th*t của mình thuần phục bày ta tư thế *** đãng này, đều thu hết vào trong đáy mắt Hà Tống.
Hắn thích Phương Tử Cách vì mình mà thể hiện ra các loại biểu tình: Sợ sệt, thẹn thùng, khổ sở, chịu đựng, tức giận, mỉm cười, gào khóc, *** loạn, phóng đãng —— Phương Tử Cách thật giống như chỉ có ở trước mặt hắn mới sinh động như vậy mà thôi.
Dáng dấp này, cũng không thể để cho người khác nhìn thấy.
“A! Lão công! A a a a a! Quá… Quá nhanh…!”
Âm thanh thân thể va chạm cực lớn, đâm đến nỗi Phương Tử Cách nhiều lần muốn từ trên nắp bồn cầu tuột xuống. Hà Tống giống như quyết tâm, liên tiếp công kích vài bộ phận yếu đuối nhạy cảm của cậu, cái bụng của Phương Tử Cách chợt co co, một bên bắn ra một bên khóc suyễn.
Hà Tống dùng hai tay cố định cậu ở dưới thân mình, *** huyệt nóng bỏng kia làm cho hắn mê muội, mỗi lần đâm vào rồi rút ra cũng có thể kích thích hắn tột đỉnh. Dẫn đến côn th*t của hắn giống như càng ngày càng cứng, càng ngày càng lớn, hắn quả thực không dám nghĩ đến một khắc bắn tinh ra kia sẽ có bao nhiêu sảng khoái?!
“Tiên sư nó, tiểu *** đãng này!” Hà Tống nhìn chưc mình viết trên đùi của Phương Tử Cách, phẫn hận nói: “Ông đây phải đâm cho đến khi cưng chỉ biết mỗi cây gậy này!”
Ma sát bên trong phốc phốc xuy xuy ứa ra nước, chỉ cần côn th*t đâm vào là sẽ phát ra tiếng
“Biết… Lão công… Hiện tại đã biết…!”
Không phải Hà Tống, cậu mới sẽ không như vậy đâu!
“Còn chưa đủ đâu!” Hà Tống hồi đáp.
Hắn bắt đầu công kích về phía thịt huyệt đỏ xẫm kia, mỗi lần rút ra cũng có thể nhìn thấy được thịt mềm bên trong
“A…! A…! A…! A a a a! Lão công!”
Phương Tử Cách cảm nhận được Hà Tống muốn bắn, côn th*t kia đâm mạnh sâu vào trong cơ thể cậu, rung động phun ra từng luồng từng luồng dịch thể.
Hà Tống để im côn th*t bên trong cơ thể cậu một lúc —— hắn có thể cảm nhận rõ ràng Phương Tử Cách đang thở dốc, gào khóc, biến hóa đè ép của đường ruột và *** huyệt.
dương v*t mềm nhũn trượt đi ra ngoài. Phương Tử Cách hơi hơi bật người dậy, dịch thể *** thủy liền chảy ào ào ra ngoài.
“Bảo bối nhi đừng nhúc nhích.”
“Ừm…?”
Âm thanh chụp ảnh vang lên. Chờ Hà Tống chụp xong rồi, mới để cho Phương Tử Cách đứng lên chỉnh lý mình.
Chân đau, thắt lưng đau, cái mông đau, còn có bủn rủn và mệt nhọc sau khi đạt đến cao trào, Phương Tử Cách đừng nói là tiếp tục trải nghiệm võ phòng thân, ngay cả đi ra ngoài cũng phải nghỉ ngơi mất nửa ngày trời.
Hà Tống dứt khoát ôm cậu ngồi lên nắp bồn cầu nghỉ ngơi: “Xem lão công chụp gì nè.”
Phương Tử Cách mới nhìn thấy rõ Hà Tống viết gì trên đùi cậu: “chuyên dụng của Hà Tống”, còn vẽ thêm một cái mũi tên chỉ về hậu huyệt.
Phương Tử Cách mắc cở gần chết.
“Xem tiếp nè.” Hà Tống nói, lật tới tấm tiếp theo, Phương Tử Cách nước mắt giàn giụa nhìn ống kính, đầu nhũ non hồng, dịch thể bên trong theo *** huyệt mở rộng mà chảy ra ngoài.
Hà Tống còn bỏ thêm hai cái nhãn lên hai tấm hình: Trước khi sử dụng trước, sau khi sử dụng.
“Cậu thật phiền…!”
Phương Tử Cách muốn giận dỗi với hắn, vừa quay đầu đi đã bị Hà Tống ngăn miệng lại.
Ôm hôn một lúc, cậu cũng quên mất vì sao lại mình giận dỗi.
Sự kiện Phương Tử Cách bị bắt cóc gây huyên náo rất lớn trong trường, nhưng đám người bình thường cũng không dám lãng vãng trước mặt cậu.
Hà Tống đâu? Dù trong trường học không hề chủ động gây sự, nhưng mà người người ai cũng biết đây là một nhân vật hung ác. Hiện ở trường học nhìn quan hệ của Hà Tống và Phương Tử Cách cũng không phải là bình thường, cũng thực sự sợ Phương Tử Cách lại xảy ra vấn đề rồi phải gánh trách nhiệm, cho nên hận không thể bắt Hà Tống làm vệ sĩ cho Phương Tử Cách.
Giáo viên chủ nhiệm bây giờ nhìn Hà Tống vừa mắt hơn nhiều, Hà Tống cũng danh chánh ngôn thuận bắt Phương Tử Cách treo trên eo.
Nhưng mà hiện tại Phương Tử Cách học tập rất căng thẳng, không có thời gian đến nhà Hà Tống Còn nhà Phương Tử Cách, có ba mẹ cậu ở đó —— không có điều kiện để âu yếm?!
Đây đúng là hành hạ! Hai bên mới vừa tình nguyện, tránh không được phải có một quãng thời gian như trong hủ mật, với cả đang là mấy đứa trẻ ranh to xác tuổi thanh xuân, ai mà nhịn nỗi?
Không có chuyện gì, không thể đến nhà, thì còn trường học. Chuyện này sao có thể làm khó Hà Tống được cơ chứ?
Hà Tống mang theo Phương Tử Cách đến từng chỗ lần lượt thử từng chút một. Ngày hôm nay ở phòng y tế, ngày mai ở phòng thiết bị nếu không phải trời rất là lạnh, rừng cây nhỏ cũng là chỗ tốt đấy. WC nam là thuận tiện nhất, tan học có thể đi —— người khác đi tiểu ở bên ngoài, tán gẫu, hai người bọn họ ở bên trong hôn không biết trời đất là gì.
Chờ học tập đã theo kịp tiến độ, cái nẹp trên tay lấy xuống, băng vải trên đầu cũng gỡ đi, Phương Tử Cách nói với Hà Tống muốn đi học ít võ phòng thân.
Hà Tống vừa nghĩ, bản thân mình cũng có lúc không thể ở bên cạnh, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất? Được, vậy thì học?
Thế nhưng hắn phải cũng đi cùng.
Nhờ Hà Cao cố vấn có lớp dạy võ nào đáng tin hay không, Hà Cao hơi nhướng mày nói không biết, ngược lại là Tiểu Ngọc giới thiệu một chỗ, nghe nói là nghe được từ chỗ anh chàng đẹp trai kỳ cục nào đó —— tự thể nghiệm, đồng thời sau khi học thành trở về, hiệu quả cũng rất đáng khen ngợi.
Hà Tống hỏi hiệu quả cũng rất đáng khen ngợi là sao? Tiểu Ngọc cười lạnh: Hỏi đại ca cậu đó.
Hà Tống miệng còn chưa kịp mở, đã bị Hà Cao lảy một cái tát mặt lật sang bên.
Xem ra hiệu quả thật là rất đáng khen ngợi.
Hà Tống lập tức dẫn Phương Tử Cách đi, vừa nhìn thấy tràng quán rất chính quy rất có khí thế. Phương Tử Cách không hiểu tại sao lại có cảm giác nhao nhao rất muốn đến thử.
Do người quen giới thiệu, nên có hai buổi quan sát trải nghiệm. Hai người vừa thay đổi đạo phục ra sân, Hà Tống đã lập tức đen mặt.
Ban đầu còn nhẫn nhịn, sau đó chết sống không nhịn được nữa. Túm Phương Tử Cách qua một bên nói không con mẹ nó học nữa!
Phương Tử Cách buồn bực nói sao vậy?
Hà Tống kéo cổ tay áo của bộ võ phục một cái: Mẹ kiếp! Cổ tay kéo một cái núm vú đã bị lộ ra toàn bộ rồi!
Khuôn mặt của Phương Tử Cách chợt đỏ chót, nói cậu ở bên ngoài nói mò cái gì vậy… Mặc đồ này không phải đều như vậy sao? Lại nói thêm, tớ cũng không phải nữ, lộ thì lộ, đâu có sao.
Hà Tống mặt trầm xuống: Con mẹ nó cậu nói cái gì đó? Có tin hiện tại tôi đè cậu xuống đất làm luôn hay không?
Phương Tử Cách bị hắn dọa sợ, nói vậy tớ buộc đai chặt một chút, tớ sẽ không luyện với người khác, hai đứa mình luyện cùng nhau.
Sắc mặt của Hà Tống hơi bớt giận.
Nhưng mà hai người bọn họ càng không luyện được. Hà Tống căn bản không thể xuống tay với Phương Tử Cách được, cũng không nỡ, thật vất vả lắm mới đè lên trên mặt đất, nhưng nà ánh mắt hai người mới qua lại, là hắn lại muốn đánh một pháo!
Vậy thì cứ đánh đi, mặc võ phục và play!
Phòng vệ sinh trong tòa văn phòng ở CBD rất sạch sẽ lại ấm áp, cuối tuần bên trong cũng không có nhiều người.
CBD là viết tắt của Central Business District – là khu vực trung tâm hành chính và thương mại của một thành phố. Đây là nơi sầm uất, nhộn nhịp và tập trung rất nhiều nhà cao tầng.
Hà Tống từ từ kéo quần áo của Phương Tử Cách ra hai bên: “Cưng nhìn xem một chút, cái núm vú này có thể để cho người khác nhìn thấy hay không hả?”
đầu v nhỏ của Phương Tử Cách kia so với người khác lại vô cùng nộn thịt, trắng trẻo mập mạp, thoạt nhìn cực kỳ . Hà Tống vừa nhìn đã muốn cắn một cái, hút hút một cái, hút để nó biến thành một quả anh đào chín mọng.
Nếu có thể kết hợp với tiểu côn tht và tiểu huyệt đang chảy nước, vậy thì còn đẹp đến nhường nào.
“Bảo bối nhi, tạo dáng đi nào.”
“Làm gì nha…” Phương Tử Cách biết rõ nhưng vẫn còn hỏi.
“Sau này lại cho cậu chụp” —— Lời này từ chính miệng cậu nói ra, Hà Tống sao có thể cho cậu nuốt lại cơ chứ? Hắn đã sớm chuẩn bị hơn khoảng trăm trò để chờ cậu đây.
Phương Tử Cách ngồi lên nắp bồn cầu, dựa theo yêu cầu của hắn bày ra những tư thế đầy .
Tự mình cởi áo võ phục kéo qua hai bên đẩy quần ngoài và quần lót tới mắt cá chân, treo ở một bên chân, hai chân mở lớn, vặn bung cánh mông ra.
Cần lộ tất cả đều lộ, không che chút gì.
Hà Tống chỉ mới xem, thân dưới đã dựng lên thành túp lều. Phương Tử Cách cũng bị ánh mắt của hắn làm cho khuôn mặt đỏ ửng thở hổn hển, xung quanh hiện ra bầu không khí “Học sinh xuất sắc chụp ảnh GV vừa thuần khiết lại đầy đãng”.
Hà Tống liếm môi, từ trong túi đeo lưng lấy ra một cây bút, viết chữ lên cặp đùi của cậu.
“Ưm lão công lão công đừng hút ”
Bức ảnh chụp xong nhanh chóng được lưu lại.
Phương Tử Cách bị hắn nắm lấy eo, ưỡn ngực để hắn hút núm vú, hút đến một trận tê dại, côn tht đã sớm cứng lên.
Cậu càng rên rĩ, Hà Tống hút càng hăng say. Đôi môi và đầu lưỡi chơi hai đầu nhũ hồng nộn vểnh cao lên, tay trượt xuống dưới khe mông, tất nhiên là đã ướt đẫm.
“Lão công… Lão công…”
Hai tay Phương Tử Cách luồn vào bên trong đũng quần của Hà Tống, âu yếm thịt heo bổng của hắn kia.
An ủi lẫn nhau, hôn môi, trò chơi khởi động lúc nào cũng có thể đạt được hiểu ngầm. Phương Tử Cách vẫn bày tư thế kia, hai tay tự nâng mông của mình, lấy ngón tay đẩy mép huyệt sang bên.
“Lão công… Tiến vào… Tiến vào…”
Thỏa mãn yêu cầu của tức phụ mới là lão công tốt, Hà Tống không nói hai lời liền đỡ cây gậy đâm vào.
Hai chân bị gấp lại đặt trước ngực, đây là tư thế Hà Tống thích nhất. Mỗi một phát cắm vào có thể xuyên tận bên trong bụng, một chút đã có thể đâm Phương Tử Cách khóc lên.
“Thật sâu… Lão công…! Bụng sẽ hư…!”
Hà Tống chậm rãi đẩy đưa, an ủi: “Sẽ không, nơi này của bảo bối nhi rắn chắc lắm, sắp nuốt chửng lão nhị của tôi vào rồi!”
“A… A… A… A… A…!”
Phương Tử Cách không thể nhìn thấy huyệt của mình, nhưng mà cậu có thể nhìn thấy cái côn tht liên tục đâm vào rút ra kia.
Trơ mắt nhìn món đồ kia ra ra vào vào bên trong mông mình, trong đầu đều là “Ưm xuyên vào đi thật thô thật dài thật mạnh! Rút ra ngoài…Ưm lại vào trong ư ư thật đầy thật thoải mái!”
Dáng dấp Phương Tử Cách bị côn tht của mình thuần phục bày ta tư thế đãng này, đều thu hết vào trong đáy mắt Hà Tống.
Hắn thích Phương Tử Cách vì mình mà thể hiện ra các loại biểu tình: Sợ sệt, thẹn thùng, khổ sở, chịu đựng, tức giận, mỉm cười, gào khóc, loạn, phóng đãng —— Phương Tử Cách thật giống như chỉ có ở trước mặt hắn mới sinh động như vậy mà thôi.
Dáng dấp này, cũng không thể để cho người khác nhìn thấy.
“A! Lão công! A a a a a! Quá… Quá nhanh…!”
Âm thanh thân thể va chạm cực lớn, đâm đến nỗi Phương Tử Cách nhiều lần muốn từ trên nắp bồn cầu tuột xuống. Hà Tống giống như quyết tâm, liên tiếp công kích vài bộ phận yếu đuối nhạy cảm của cậu, cái bụng của Phương Tử Cách chợt co co, một bên bắn ra một bên khóc suyễn.
Hà Tống dùng hai tay cố định cậu ở dưới thân mình, huyệt nóng bỏng kia làm cho hắn mê muội, mỗi lần đâm vào rồi rút ra cũng có thể kích thích hắn tột đỉnh. Dẫn đến côn tht của hắn giống như càng ngày càng cứng, càng ngày càng lớn, hắn quả thực không dám nghĩ đến một khắc bắn tinh ra kia sẽ có bao nhiêu sảng khoái?!
“Tiên sư nó, tiểu đãng này!” Hà Tống nhìn chưc mình viết trên đùi của Phương Tử Cách, phẫn hận nói: “Ông đây phải đâm cho đến khi cưng chỉ biết mỗi cây gậy này!”
Ma sát bên trong phốc phốc xuy xuy ứa ra nước, chỉ cần côn tht đâm vào là sẽ phát ra tiếng
“Biết… Lão công… Hiện tại đã biết…!”
Không phải Hà Tống, cậu mới sẽ không như vậy đâu!
“Còn chưa đủ đâu!” Hà Tống hồi đáp.
Hắn bắt đầu công kích về phía thịt huyệt đỏ xẫm kia, mỗi lần rút ra cũng có thể nhìn thấy được thịt mềm bên trong
“A…! A…! A…! A a a a! Lão công!”
Phương Tử Cách cảm nhận được Hà Tống muốn bắn, côn tht kia đâm mạnh sâu vào trong cơ thể cậu, rung động phun ra từng luồng từng luồng dịch thể.
Hà Tống để im côn tht bên trong cơ thể cậu một lúc —— hắn có thể cảm nhận rõ ràng Phương Tử Cách đang thở dốc, gào khóc, biến hóa đè ép của đường ruột và huyệt.
dương vt mềm nhũn trượt đi ra ngoài. Phương Tử Cách hơi hơi bật người dậy, dịch thể thủy liền chảy ào ào ra ngoài.
“Bảo bối nhi đừng nhúc nhích.”
“Ừm…?”
Âm thanh chụp ảnh vang lên. Chờ Hà Tống chụp xong rồi, mới để cho Phương Tử Cách đứng lên chỉnh lý mình.
Chân đau, thắt lưng đau, cái mông đau, còn có bủn rủn và mệt nhọc sau khi đạt đến cao trào, Phương Tử Cách đừng nói là tiếp tục trải nghiệm võ phòng thân, ngay cả đi ra ngoài cũng phải nghỉ ngơi mất nửa ngày trời.
Hà Tống dứt khoát ôm cậu ngồi lên nắp bồn cầu nghỉ ngơi: “Xem lão công chụp gì nè.”
Phương Tử Cách mới nhìn thấy rõ Hà Tống viết gì trên đùi cậu: “chuyên dụng của Hà Tống”, còn vẽ thêm một cái mũi tên chỉ về hậu huyệt.
Phương Tử Cách mắc cở gần chết.
“Xem tiếp nè.” Hà Tống nói, lật tới tấm tiếp theo, Phương Tử Cách nước mắt giàn giụa nhìn ống kính, đầu nhũ non hồng, dịch thể bên trong theo huyệt mở rộng mà chảy ra ngoài.
Hà Tống còn bỏ thêm hai cái nhãn lên hai tấm hình: Trước khi sử dụng trước, sau khi sử dụng.
“Cậu thật phiền…!”
Phương Tử Cách muốn giận dỗi với hắn, vừa quay đầu đi đã bị Hà Tống ngăn miệng lại.
Ôm hôn một lúc, cậu cũng quên mất vì sao lại mình giận dỗi.