Sau khi hàn huyên vài câu với Lý Nam thì người đàn ông lớn tuổi cũng không còn quá tức giận như lúc đầu, hắn cũng biết gây náo loạn cũng không có kết quả tốt, dù sao thì vấn đề của mình cũng là vấn đề của cả nước, có rất nhiều người không lấy lại được tiền của mình. Nếu như mọi người đến gây náo loạn và đều lấy được tiền, như vậy không phải người khác cũng học theo, chẳng phải ngày nào cũng có người vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố để đòi tiền của mình sao?
- Được rồi.
Người đàn ông lớn tuổi nói:
- Cậu mới đến nhận công tác sao? Là sinh viên mới ra trường à?
Lý Nam mỉm cười nói:
- Vâng, cháu là sinh viên trường đại học Thiên Đô, năm nay tham gia thi nhân viên nhà nước, hôm nay vừa mới đến phòng văn thư báo danh, bây giờ thậm chí còn chưa được làm thủ tục báo danh nữa.
- Cháu của tôi năm nay cũng học ở đại học Thiên Đô.
Người đàn ông lớn tuổi chợt khẽ cười, coi như đã tìm được tiếng nói chung với Lý Nam.
- Tổ trưởng, chúng ta đến phòng văn thư thôi, để bọn họ có thể giải thích rõ ràng.
Vài người đàn ông lớn tuổi khác được Tiếu Đông Đông thuyết phục đã đi đến nói.
- Được rồi, chúng ta đi.
Người đàn ông gật đầu nói, bộ dạng rất khí thế:
- Nếu như ai có gì muốn nói thêm thì cùng đi, không thì cứ về trước, nhiều người đến phòng văn thư cũng không có tác dụng gì.
Sau khi nghe những lời này thì mọi người chung quanh suy nghĩ giây lát, cảm thấy mình không có tình huống đặc biệt để phản ánh, thế là dặn dò vài câu với những người sẽ đến phòng văn thư, sau đó quay về.
- Tiểu Lý, cậu và bác trai này cùng lên đi.
Tiếu Đông Đông lên tiếng phân phó, vừa rồi nàng ra sức khuyên giải người khác nhưng cũng chú ý đến tình huống phát sinh giữa Lý Nam và người đàn ông lớn tuổi kia. Lúc bắt đầu nàng có chú lo lắng khi thấy người đàn ông ra tay đánh Lý Nam, nhưng sau này hai người lại nói chuyện với nhau rất hòa ái, nàng cảm thấy yên lòng hơn, đồng thời cảm thấy tiểu tử Lý Nam kia thật sự khá tốt.
Người đàn ông lớn tuổi này rõ ràng là đứng đầu nhóm người đến đây kêu oan, nhưng Lý Nam có thể xử lý được gọn gàng như vậy, rõ ràng là có năng lực.
- Vâng, trưởng phòng Tiếu.
Lý Nam lên tiếng, sau đó cùng người đàn ông lớn tuổi lên xe tải.
Người đàn ông lớn tuổi đứng bên cạnh xe nói với Tiếu Đông Đông:
- Chị là trưởng phòng Tiếu sao? Thật sự xấu hổ quá, tôi là người nóng tính, thiếu chút nữa đã đánh chị rồi.
Lý Nam thầm nghĩ nào phải là thiếu chút nữa, rõ ràng đã ra tay rồi.
- Không sao, mọi người đều là quá kích động mà thôi.
Tiếu Đông Đông mỉm cười nói:
- Chỉ cần có thể nói rõ ràng sự việc thì không có vấn đề.
Mọi người lên xe, không bao lâu thì đến phòng văn thư. Lúc này phó khoa số một Duẫn Hồng Sinh đã sắp xếp phòng họp, dọn nước khoáng lên bàn, mọi người ngồi vây quanh một chỗ vừa uống nước vừa nói chuyện.
Thực tế lần này người dân muốn đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố cũng là vì muốn thông qua phương thức này đê yêu cầu ủy ban nhân dân thành phố gây gáp lực cho cấp ủy chính quyền thị trấn, mục đích là muốn nhanh chóng lấy lại tiền.
Đồng thời mọi người cũng có nghe được một số tin đồn, ví dụ như quỹ đã bị tham ô, nghe nói sau khi bị triệt tiêu thì khó thể lấy được lãi, thậm chí là còn không lấy được vốn, điều này làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ căng thẳng. Hơn nữa sau khi có được tổ trưởng tổ dân phố đi đầu, bọn họ đã vài lần đến vây quanh văn phòng thị trấn để kêu oan, sau đó còn đến cấp ủy chính quyền quận để kẻ khổ, cuối cùng dứt khoát chạy đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố .
Tiếu Đông Đông đã sớm hiểu rõ vấn đề này, nàng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng lời giải thích.
Đầu tiên Tiếu Đông Đông bác bỏ những tin đồn thất thiệt, đây rõ ràng là những tin đồn không đáng tin.
Sau đó Tiếu Đông Đông lấy ra những văn kiện chỉ thị tương quan, chủ yếu giới thiệu tình huống lúc này cấp ủy chính quyền thành phố đang tiến hành thanh kiểm tra, sau đó còn nói ra những bước công tác tiếp theo.
Sau khi nghe xong lời nói của Tiếu Đông Đông thì mọi người lại đưa ra vài lời nghi vấn, nhưng tất cả đều được nàng giải đáp kỹ lưỡng rõ ràng.
- Tóm lại cấp ủy chính quyền thành phố rất coi trọng sự kiện này, mong mọi người cứ tin tưởng vào tôi, chúng tôi sẽ tuyệt đối phụ trách tài sản của mọi người. Chỉ cần mọi người kiên nhẫn chờ thêm một chút, cũng đừng tin những tin đồn thất thiệt. Mặt khác nếu như mọi người tiếp tục đi gây rối, cũng không nhận được tiền ngay, hơn nữa nếu như gây ra chuyện gì quá lớn, chỉ sợ sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật. Sau này nếu như mọi người có tình huống gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với chúng tôi, chúng tôi đảm bảo sẽ nhanh chóng và kịp thời đưa ra những câu trả lời thuyết phục nhất.
Tiếu Đông Đông bày ra bộ dạng cố gắng khuyên bảo:
- Sau này mọi người cũng đừng nên đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố nữa, đỡ phải ngồi xe đến phòng văn thư, vì tôi thấy chị gái này bị say xe, nếu chạy tới chạy lui như vậy là rất vất vả...
Sau khi mọi người nghe được lời nói đùa của Tiếu Đông Đông thì không khỏi mỉm cười, bầu không khí rất hài hòa.
Lý Nam ở bên cạnh chăm chú lắng nghe những lời trao đổi giữa Tiếu Đông Đông và mọi người, hắn cảm thấy trưởng phòng Tiếu là người có kinh nghiệm, nàng trả lời cực kỳ cẩn thận mọi câu hỏi, hơn nữa lại có thái độ hòa ái dễ gần, có thể làm cho người ta sinh ra cảm giác tín nhiệm.
- Không hỗ danh là lãnh đạo phòng văn thư, thật sự rất có trình độ, nếu đổi lại là mình thì thái độ sẽ không tốt như vậy, thế nên sau này mình phải chú tâm học hỏi.
Lý Nam thầm nghĩ.
Sau khi tiến hành trao đổi thì những người đến từ thị trấn Hà Thị đã cơ bản được thuyết phục, bọn họ đều lên tiếng rằng sẽ quay về nhà, sau đó nếu như có vấn đề gì sẽ tiến hành liên lạc với Tiếu Đông Đông. Mặc dù Tiếu Đông Đông chỉ là cán bộ cấp phó cục, chỉ bằng cấp bậc của phó chủ tịch quận ở địa phương bọn họ, thế nhưng trong suy nghĩ của bọn họ thì lãnh đạo cấp phó cục của thành phố mở miệng sẽ có độ tin cậy cao hơn lãnh đạo dưới địa phương.
Sau đó Tiếu Đông Đông sắp xếp trưởng khoa số một Chu Huy đưa mọi người ra bến xe, để bọn họ bắt xe về nhà. Dựa theo yêu cầu của Tiếu Đông Đông, vốn là phải mua vé xe cho mọi người, thế nhưng người đàn ông lớn tuổi trong nhóm từ chối, nói vé xe chỉ là mười đồng, hắn là người dẫn mọi người đến đây, thế nên sẽ phụ trách đưa mọi người quay về.
Sau khi nghe nói như vậy thì Lý Nam có thêm vài phần hảo cảm.
Ban đầu khi thấy người đàn ông lớn tuổi này chưa nói gì đã muốn đánh người, hắn không khỏi cảm thấy phản cảm. Sau đó hắn đã hiểu hơn về người này, cảm thấy người đàn ông này thật sự không tệ. Bây giờ thấy người ta có gan đảm đương sự việc, không khỏi thầm nghĩ hèn gì người này có uy tín rất cao trong nhóm người đến đây kêu oan.
- Tiểu Lý, cậu biểu hiện rất tốt.
Sau khi mọi người rời đi thì Tiếu Đông Đông mỉm cười nói với Lý Nam:
- Thật sự đáng giá khen ngợi, sau này cần phải chịu khó học tập rèn luyện nhiều hơn.
Lý Nam khiêm tốn nói:
- Thật ra tôi cũng không làm gì cả, chỉ là nói chuyện vài câu với bác trai kia mà thôi.
Tiếu Đông Đông nói:
- Như vậy là tốt rồi, chỉ cần có thể di chuyển chủ đề rời khỏi chủ đề chính, như vậy có thể kéo gần khoảng cách giữa hai bên, mới có thể tiến hành bước công tác khuyên giải tiếp theo. Nhưng hôm nay có một việc cậu cần phải chú ý, đó là khi công tác không được động tay chân với người khác, một là chỉ sợ sẽ có hại, hai là có thể gặp phải tình huống rất khó khăn, tạo nên ảnh hưởng không tốt. Dù sao thì người ta đến kêu oan cũng là có nguyên nhân, trong mắt nhiều người thì bọn họ là một quần thể yếu thế, nếu như động tay động chân, dù thế nào thì chúng ta cũng là người sai.
Sau khi hàn huyên vài câu với Lý Nam thì người đàn ông lớn tuổi cũng không còn quá tức giận như lúc đầu, hắn cũng biết gây náo loạn cũng không có kết quả tốt, dù sao thì vấn đề của mình cũng là vấn đề của cả nước, có rất nhiều người không lấy lại được tiền của mình. Nếu như mọi người đến gây náo loạn và đều lấy được tiền, như vậy không phải người khác cũng học theo, chẳng phải ngày nào cũng có người vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố để đòi tiền của mình sao?
- Được rồi.
Người đàn ông lớn tuổi nói:
- Cậu mới đến nhận công tác sao? Là sinh viên mới ra trường à?
Lý Nam mỉm cười nói:
- Vâng, cháu là sinh viên trường đại học Thiên Đô, năm nay tham gia thi nhân viên nhà nước, hôm nay vừa mới đến phòng văn thư báo danh, bây giờ thậm chí còn chưa được làm thủ tục báo danh nữa.
- Cháu của tôi năm nay cũng học ở đại học Thiên Đô.
Người đàn ông lớn tuổi chợt khẽ cười, coi như đã tìm được tiếng nói chung với Lý Nam.
- Tổ trưởng, chúng ta đến phòng văn thư thôi, để bọn họ có thể giải thích rõ ràng.
Vài người đàn ông lớn tuổi khác được Tiếu Đông Đông thuyết phục đã đi đến nói.
- Được rồi, chúng ta đi.
Người đàn ông gật đầu nói, bộ dạng rất khí thế:
- Nếu như ai có gì muốn nói thêm thì cùng đi, không thì cứ về trước, nhiều người đến phòng văn thư cũng không có tác dụng gì.
Sau khi nghe những lời này thì mọi người chung quanh suy nghĩ giây lát, cảm thấy mình không có tình huống đặc biệt để phản ánh, thế là dặn dò vài câu với những người sẽ đến phòng văn thư, sau đó quay về.
- Tiểu Lý, cậu và bác trai này cùng lên đi.
Tiếu Đông Đông lên tiếng phân phó, vừa rồi nàng ra sức khuyên giải người khác nhưng cũng chú ý đến tình huống phát sinh giữa Lý Nam và người đàn ông lớn tuổi kia. Lúc bắt đầu nàng có chú lo lắng khi thấy người đàn ông ra tay đánh Lý Nam, nhưng sau này hai người lại nói chuyện với nhau rất hòa ái, nàng cảm thấy yên lòng hơn, đồng thời cảm thấy tiểu tử Lý Nam kia thật sự khá tốt.
Người đàn ông lớn tuổi này rõ ràng là đứng đầu nhóm người đến đây kêu oan, nhưng Lý Nam có thể xử lý được gọn gàng như vậy, rõ ràng là có năng lực.
- Vâng, trưởng phòng Tiếu.
Lý Nam lên tiếng, sau đó cùng người đàn ông lớn tuổi lên xe tải.
Người đàn ông lớn tuổi đứng bên cạnh xe nói với Tiếu Đông Đông:
- Chị là trưởng phòng Tiếu sao? Thật sự xấu hổ quá, tôi là người nóng tính, thiếu chút nữa đã đánh chị rồi.
Lý Nam thầm nghĩ nào phải là thiếu chút nữa, rõ ràng đã ra tay rồi.
- Không sao, mọi người đều là quá kích động mà thôi.
Tiếu Đông Đông mỉm cười nói:
- Chỉ cần có thể nói rõ ràng sự việc thì không có vấn đề.
Mọi người lên xe, không bao lâu thì đến phòng văn thư. Lúc này phó khoa số một Duẫn Hồng Sinh đã sắp xếp phòng họp, dọn nước khoáng lên bàn, mọi người ngồi vây quanh một chỗ vừa uống nước vừa nói chuyện.
Thực tế lần này người dân muốn đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố cũng là vì muốn thông qua phương thức này đê yêu cầu ủy ban nhân dân thành phố gây gáp lực cho cấp ủy chính quyền thị trấn, mục đích là muốn nhanh chóng lấy lại tiền.
Đồng thời mọi người cũng có nghe được một số tin đồn, ví dụ như quỹ đã bị tham ô, nghe nói sau khi bị triệt tiêu thì khó thể lấy được lãi, thậm chí là còn không lấy được vốn, điều này làm cho bọn họ cảm thấy cực kỳ căng thẳng. Hơn nữa sau khi có được tổ trưởng tổ dân phố đi đầu, bọn họ đã vài lần đến vây quanh văn phòng thị trấn để kêu oan, sau đó còn đến cấp ủy chính quyền quận để kẻ khổ, cuối cùng dứt khoát chạy đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố .
Tiếu Đông Đông đã sớm hiểu rõ vấn đề này, nàng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng lời giải thích.
Đầu tiên Tiếu Đông Đông bác bỏ những tin đồn thất thiệt, đây rõ ràng là những tin đồn không đáng tin.
Sau đó Tiếu Đông Đông lấy ra những văn kiện chỉ thị tương quan, chủ yếu giới thiệu tình huống lúc này cấp ủy chính quyền thành phố đang tiến hành thanh kiểm tra, sau đó còn nói ra những bước công tác tiếp theo.
Sau khi nghe xong lời nói của Tiếu Đông Đông thì mọi người lại đưa ra vài lời nghi vấn, nhưng tất cả đều được nàng giải đáp kỹ lưỡng rõ ràng.
- Tóm lại cấp ủy chính quyền thành phố rất coi trọng sự kiện này, mong mọi người cứ tin tưởng vào tôi, chúng tôi sẽ tuyệt đối phụ trách tài sản của mọi người. Chỉ cần mọi người kiên nhẫn chờ thêm một chút, cũng đừng tin những tin đồn thất thiệt. Mặt khác nếu như mọi người tiếp tục đi gây rối, cũng không nhận được tiền ngay, hơn nữa nếu như gây ra chuyện gì quá lớn, chỉ sợ sẽ phải chịu trách nhiệm pháp luật. Sau này nếu như mọi người có tình huống gì thì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với chúng tôi, chúng tôi đảm bảo sẽ nhanh chóng và kịp thời đưa ra những câu trả lời thuyết phục nhất.
Tiếu Đông Đông bày ra bộ dạng cố gắng khuyên bảo:
- Sau này mọi người cũng đừng nên đến vây quanh cổng ủy ban nhân dân thành phố nữa, đỡ phải ngồi xe đến phòng văn thư, vì tôi thấy chị gái này bị say xe, nếu chạy tới chạy lui như vậy là rất vất vả...
Sau khi mọi người nghe được lời nói đùa của Tiếu Đông Đông thì không khỏi mỉm cười, bầu không khí rất hài hòa.
Lý Nam ở bên cạnh chăm chú lắng nghe những lời trao đổi giữa Tiếu Đông Đông và mọi người, hắn cảm thấy trưởng phòng Tiếu là người có kinh nghiệm, nàng trả lời cực kỳ cẩn thận mọi câu hỏi, hơn nữa lại có thái độ hòa ái dễ gần, có thể làm cho người ta sinh ra cảm giác tín nhiệm.
- Không hỗ danh là lãnh đạo phòng văn thư, thật sự rất có trình độ, nếu đổi lại là mình thì thái độ sẽ không tốt như vậy, thế nên sau này mình phải chú tâm học hỏi.
Lý Nam thầm nghĩ.
Sau khi tiến hành trao đổi thì những người đến từ thị trấn Hà Thị đã cơ bản được thuyết phục, bọn họ đều lên tiếng rằng sẽ quay về nhà, sau đó nếu như có vấn đề gì sẽ tiến hành liên lạc với Tiếu Đông Đông. Mặc dù Tiếu Đông Đông chỉ là cán bộ cấp phó cục, chỉ bằng cấp bậc của phó chủ tịch quận ở địa phương bọn họ, thế nhưng trong suy nghĩ của bọn họ thì lãnh đạo cấp phó cục của thành phố mở miệng sẽ có độ tin cậy cao hơn lãnh đạo dưới địa phương.
Sau đó Tiếu Đông Đông sắp xếp trưởng khoa số một Chu Huy đưa mọi người ra bến xe, để bọn họ bắt xe về nhà. Dựa theo yêu cầu của Tiếu Đông Đông, vốn là phải mua vé xe cho mọi người, thế nhưng người đàn ông lớn tuổi trong nhóm từ chối, nói vé xe chỉ là mười đồng, hắn là người dẫn mọi người đến đây, thế nên sẽ phụ trách đưa mọi người quay về.
Sau khi nghe nói như vậy thì Lý Nam có thêm vài phần hảo cảm.
Ban đầu khi thấy người đàn ông lớn tuổi này chưa nói gì đã muốn đánh người, hắn không khỏi cảm thấy phản cảm. Sau đó hắn đã hiểu hơn về người này, cảm thấy người đàn ông này thật sự không tệ. Bây giờ thấy người ta có gan đảm đương sự việc, không khỏi thầm nghĩ hèn gì người này có uy tín rất cao trong nhóm người đến đây kêu oan.
- Tiểu Lý, cậu biểu hiện rất tốt.
Sau khi mọi người rời đi thì Tiếu Đông Đông mỉm cười nói với Lý Nam:
- Thật sự đáng giá khen ngợi, sau này cần phải chịu khó học tập rèn luyện nhiều hơn.
Lý Nam khiêm tốn nói:
- Thật ra tôi cũng không làm gì cả, chỉ là nói chuyện vài câu với bác trai kia mà thôi.
Tiếu Đông Đông nói:
- Như vậy là tốt rồi, chỉ cần có thể di chuyển chủ đề rời khỏi chủ đề chính, như vậy có thể kéo gần khoảng cách giữa hai bên, mới có thể tiến hành bước công tác khuyên giải tiếp theo. Nhưng hôm nay có một việc cậu cần phải chú ý, đó là khi công tác không được động tay chân với người khác, một là chỉ sợ sẽ có hại, hai là có thể gặp phải tình huống rất khó khăn, tạo nên ảnh hưởng không tốt. Dù sao thì người ta đến kêu oan cũng là có nguyên nhân, trong mắt nhiều người thì bọn họ là một quần thể yếu thế, nếu như động tay động chân, dù thế nào thì chúng ta cũng là người sai.