Chương 76: Cho Lý Nam thử một lần.
Thượng tuần tháng chín phòng tổ chức thị ủy và phòng tuyên truyền cùng liên hợp tổ chức một cuộc thi viết, chủ yếu là chúc mừng quốc khánh, yêu cầu tất cả cán bộ các cấp trong thành phố viết bài chúc mừng quốc khánh, bài viết khoảng năm ngàn chữ, không hạn chế thể loại, tiêu đề do chính người viết đặt.
Lý Nam rất coi trọng hoạt động này, viết văn chính là một trong những điểm mạnh của hắn, một hoạt động có thể làm cho hắn có cơ hội nổi tiếng, sao hắn có thể bỏ qua được?
Nhân khí phải tích lũy từng chút một, một người không có quan hệ và bối cảnh như Lý Nam chỉ có thể dựa vào chính mình, nắm bắt từng cơ hội để có thể tiến lên, chỉ như vậy mới có càng nhiều người nhận thức và tán thành hắn.
Lúc này Lý Nam đã hoàn toàn quen thuộc công tác của mình trong phòng văn thư, mặc dù nói trong phòng văn thư thành phố Vũ Dương có nhiều lãnh đạo, nhưng các vị lãnh đạo được phân công quản lý khác nhau, dưới tình huống bình thường bọn họ sẽ nắm chặt phân vùng quản lý của mình, không cho người khác động tay động chân vào, nói không hay sẽ dễ làm cho người ta bất mãn. Cũng vì điều này thế nên Lý Nam tuy quen mặt vài vị lãnh đạo nhưng kết giao là không nhiều, bây giờ hắn lại được Tiếu Đông Đông rất ưu ái, có chuyện gì cần thì Tiếu Đông Đông thường sai bảo hắn đi xử lý.
Cũng vì vậy mà trưởng khoa Chu Huy cảm thấy rất khó chịu, Tiếu Đông Đông càng coi trọng Lý Nam thì khả năng đối phó của hắn ngày càng kém. Vì tương lai của mình mà hắn phải tìm cách đối phó với Lý Nam, nhưng Lý Nam kia làm việc rất nghiêm túc, hầu như khó nắm bắt được yếu điểm, thế nên hắn không thể làm gì để nịnh nọt Cao công tử, tất nhiên cũng vì vậy mà tương lai của hắn càng thêm ảm đạm.
Chu Huy đặt việc thu thập Lý Nam và tương lai của mình lên cùng một hướng, chỉ khi nào hắn làm cho Cao công tử hài lòng, khi đó tương lai của hắn mới xuất hiện bước ngoặt.
Nhưng Chu Huy lại không dám thu thập Lý Nam một cách quá lộ liễu, dù sao thì Lý Nam cũng được lãnh đạo trực tiếp ưu ái, hắn cũng không ngốc đến mức đắc tội với lãnh đạo trực tiếp khi bản thân còn chưa được điều động đi nơi khác.
Thế nên khoảng thời gian này Chu Huy cảm thấy rất bực bội.
So ra thì mỗi ngày Lý Nam công tác trong phòng văn thư đều có thu hoạch.
Lý Nam tổng kết lại những gì mình đạt được từ khi đến Vũ Dương cho tới bây giờ, tuy hắn được phân công đến phòng văn thư, nhưng sau hai ba tháng cố gắng thì vẫn có thu hoạch. Đầu tiên là hắn có được sự tán thành của trưởng phòng Tiếu Đông Đông, ít nhất sẽ không có hại ở phòng văn thư; sau đó hắn có được tình hữu nghị tốt đẹp với Ngô Vân Phong, đây là trợ lực lớn trên con đường phát triển của hắn sau này. Đồng thời hắn còn thông qua Ngô Vân Phong để biết được Lưu Tiến, ít nhất thông qua quan hệ với Ngô Vân Phong sẽ có liên lạc tốt đẹp với Lưu Tiến. Hôm nay anh trai Lý Thần của hắn không những bỏ tiền nhập cổ phần vào mỏ đá của người bạn Lưu Tiến, còn được làm một nhân viên quản lý, ngoài phương diện được ăn hoa hồng, còn có việc để làm. Lý Nam cũng không hỏi anh trai xử lý những sự việc tương quan như thế nào, thật ra hắn rất có lòng tin với anh mình, hắn tin tưởng nếu anh mình có cơ hội thì nhất định sẽ có thể ra tay sáng nghiệp.
- Mình nhất định phải viết bài cho thật tốt, đây là cơ hội khó có được, dù trưởng phòng Lý Dật Phong còn nhớ đến mình hay không, nhưng hoạt động lần này là do phòng tổ chức kết hợp với phòng tuyên truyền tổ chức, người tham gia là rất nhiều, nếu như có được thứ hạng đứng đầu, như vậy sẽ càng có thêm nhiều người biết đến mình. Lý Nam thầm cho ra quyết định như vậy, lần này hắn phải viết bài cho thật tốt, tranh thủ cơ hội được nổi tiếng.
Sau khi biết được sự kiện tổ chức kỳ thi viết, Lý Nam bắt đầu mưu đồ, suy nghĩ, cố gắng tìm đọc các bài báo và tư liệu văn hiến ở thành phố Vũ Dương. Vì hắn biết rõ mặc dù không yêu cầu hạn chế về nội dung bài viết, chủ đề tự nghĩ ra, nhưng có một phương diện quan trọng chính là phải kết hợp với công tác của thành phố Vũ Dương, chỉ như vậy mới có thể lọt vào mắt xanh của ban giám khảo.
Vì thế Lý Nam mới đi đến thư viện thành phố Vũ Dương để làm thẻ, mỗi khi có thời gian rảnh thì đến đọc sách và tìm tư liệu.
Sau hơn mười ngày cố gắng thì bài viết của Lý Nam cuối cùng cũng hoàn thành, tiêu đề là: "Biến Vũ Dương thành trung tâm phát triển lớn phía nam của tỉnh Giang Thiên". Nội dung chính là kết hợp vị trí địa lý, tình hình tài nguyên và nội tình phát triển kinh tế của thành phố Vũ Dương ở tỉnh Giang Thiên, thông qua việc đẩy mạnh phát triển công nghiệp chế tạo, công nghiệp hóa chất, đẩy mạnh du lịch mua sắm, biến thành phố Vũ Dương thành trung tâm thương mại, trung tâm chế tạo, trung tâm hóa chất, trở thành trung tâm của khu vực phía nam tỉnh Giang Thiên.
Sau khi viết xong và sửa đi sửa lại vài lượt, cuối cùng cảm thấy không có bất kỳ vấn đề gì, Lý Nam mới gửi bài viết tham gia cuộc thi.
Dựa theo yêu cầu của cuộc thi, thời gian hết hạn nộp bài dự thi là ngày hai mươi ba tháng chín, sau đó sẽ tiến hành bình chọn bài viết tốt nhất, trong quá trình này những bài viết vĩ đại sẽ được đăng lên nhật báo Vũ Dương. Ngày ba mươi tháng chín sẽ có danh sách thứ hạng các bài viết đoạt giải được công bố trên nhật báo Vũ Dương.
Bài viết của Lý Nam được gửi đi vài ngày thì đã được đăng lên nhật báo Vũ Dương.
Trước đó nhật báo Vũ Dương cũng đã đăng vài bài dự thi rất hay, mỗi lần đều ở dạng xã luận, có kèm theo lời bình của chuyên gia.
Nhưng bài viết của Lý Nam lần này lại rất sạch sẽ, căn bản không có bất kỳ lời bình nào khác.
Mặc dù Lý Nam rất tự tin về trình độ của mình, nhưng khi thấy bài viết của mình được đăng lên nhật báo Vũ Dương, hắn cũng cảm thấy rất vui sướng.
Lần trước Lý Nam viết bài thành bản tin tham khảo, nhưng bản tin này người thường không được tiếp cận, bây giờ bài viết của hắn được đăng lên nhật báo Vũ Dương, tất cả mọi người đều được đọc, mọi người trong khoa số một phòng văn thư đều được xem qua. Đặc biệt là ở các cơ quan ủy ban nhân dân thành phố, mỗi phòng ban đều được phân phát nhật báo Vũ Dương.
Hôm nay Lý Nam xem như là người nổi tiếng của phòng văn thư, mọi người đều biết đơn vị của mình mới tiếp nhận một sinh viên có năng lực, còn là một người viết văn cực kỳ tốt. Khi thấy bài viết của Lý Nam được đăng báo, ấn tượng của mọi người với hắn đã trở nên sâu sắc hơn.
Lý Dật Phong cũng đọc bài viết của Lý Nam, hắn vừa hút thuốc vừa thỉnh thoảng gật đầu. Chỉ trong thời gian ba tháng Lý Nam đã hai lần xuất hiện trước mặt hắn, làm cho ấn tượng của hắn với người này càng thêm sâu sắc. Lần trước bài viết của Lý Nam thành bản tin tham khảo, bây giờ lại được đăng lên nhật báo Vũ Dương, hai bài viết này đều có nội dung sâu sắc, đều kết hợp chặt chẽ với tình hình công tác thực tế ở thành phố Vũ Dương.
"Lý Nam thật sự rất tốt, bài viết đáng để đọc và học tập, xem ra đặt người này ở phòng văn thư cũng không phù hợp." Lý Dật Phong lẩm bẩm nói.
Lý Dật Phong là thường ủy thị ủy, trưởng phòng tổ chức, rất khó có thể thường hay nhớ đến một cán bộ trẻ tuổi như vậy được.
Chủ yếu là Lý Nam để lại cho Lý Dật Phong ấn tượng rất sâu sắc, ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt hắn đã có hảo cảm với Lý Nam, sau đó Lý Nam có năng lực không tồi đã liên tục xuất hiện trước mặt hắn, làm cho hắn cảm thấy người này có chút đáng tiếc và lãng phí.
Khoảng thời gian này phòng tổ chức thị ủy đang cho ra phương án cải cách nhân sự, thế nên có rất nhiều công tác bận rộn. Dựa theo ý nghĩ của Lý Dật Phong sẽ chuẩn bị mượn đỡ vài cán bộ từ các đơn vị khác, thứ nhất có thể giảm áp lực cho nhân viên trong đơn vị, thứ hai cũng tạo cơ hội cho cán bộ trẻ có năng lực có được sân khấu để phát huy rèn luyện.
Lý Dật Phong đọc báo mà không khỏi nở nụ cười, Lý Nam này có biểu hiện rất tốt, như vậy để cho người này thử một lần.
Chương : Cho Lý Nam thử một lần.
Thượng tuần tháng chín phòng tổ chức thị ủy và phòng tuyên truyền cùng liên hợp tổ chức một cuộc thi viết, chủ yếu là chúc mừng quốc khánh, yêu cầu tất cả cán bộ các cấp trong thành phố viết bài chúc mừng quốc khánh, bài viết khoảng năm ngàn chữ, không hạn chế thể loại, tiêu đề do chính người viết đặt.
Lý Nam rất coi trọng hoạt động này, viết văn chính là một trong những điểm mạnh của hắn, một hoạt động có thể làm cho hắn có cơ hội nổi tiếng, sao hắn có thể bỏ qua được?
Nhân khí phải tích lũy từng chút một, một người không có quan hệ và bối cảnh như Lý Nam chỉ có thể dựa vào chính mình, nắm bắt từng cơ hội để có thể tiến lên, chỉ như vậy mới có càng nhiều người nhận thức và tán thành hắn.
Lúc này Lý Nam đã hoàn toàn quen thuộc công tác của mình trong phòng văn thư, mặc dù nói trong phòng văn thư thành phố Vũ Dương có nhiều lãnh đạo, nhưng các vị lãnh đạo được phân công quản lý khác nhau, dưới tình huống bình thường bọn họ sẽ nắm chặt phân vùng quản lý của mình, không cho người khác động tay động chân vào, nói không hay sẽ dễ làm cho người ta bất mãn. Cũng vì điều này thế nên Lý Nam tuy quen mặt vài vị lãnh đạo nhưng kết giao là không nhiều, bây giờ hắn lại được Tiếu Đông Đông rất ưu ái, có chuyện gì cần thì Tiếu Đông Đông thường sai bảo hắn đi xử lý.
Cũng vì vậy mà trưởng khoa Chu Huy cảm thấy rất khó chịu, Tiếu Đông Đông càng coi trọng Lý Nam thì khả năng đối phó của hắn ngày càng kém. Vì tương lai của mình mà hắn phải tìm cách đối phó với Lý Nam, nhưng Lý Nam kia làm việc rất nghiêm túc, hầu như khó nắm bắt được yếu điểm, thế nên hắn không thể làm gì để nịnh nọt Cao công tử, tất nhiên cũng vì vậy mà tương lai của hắn càng thêm ảm đạm.
Chu Huy đặt việc thu thập Lý Nam và tương lai của mình lên cùng một hướng, chỉ khi nào hắn làm cho Cao công tử hài lòng, khi đó tương lai của hắn mới xuất hiện bước ngoặt.
Nhưng Chu Huy lại không dám thu thập Lý Nam một cách quá lộ liễu, dù sao thì Lý Nam cũng được lãnh đạo trực tiếp ưu ái, hắn cũng không ngốc đến mức đắc tội với lãnh đạo trực tiếp khi bản thân còn chưa được điều động đi nơi khác.
Thế nên khoảng thời gian này Chu Huy cảm thấy rất bực bội.
So ra thì mỗi ngày Lý Nam công tác trong phòng văn thư đều có thu hoạch.
Lý Nam tổng kết lại những gì mình đạt được từ khi đến Vũ Dương cho tới bây giờ, tuy hắn được phân công đến phòng văn thư, nhưng sau hai ba tháng cố gắng thì vẫn có thu hoạch. Đầu tiên là hắn có được sự tán thành của trưởng phòng Tiếu Đông Đông, ít nhất sẽ không có hại ở phòng văn thư; sau đó hắn có được tình hữu nghị tốt đẹp với Ngô Vân Phong, đây là trợ lực lớn trên con đường phát triển của hắn sau này. Đồng thời hắn còn thông qua Ngô Vân Phong để biết được Lưu Tiến, ít nhất thông qua quan hệ với Ngô Vân Phong sẽ có liên lạc tốt đẹp với Lưu Tiến. Hôm nay anh trai Lý Thần của hắn không những bỏ tiền nhập cổ phần vào mỏ đá của người bạn Lưu Tiến, còn được làm một nhân viên quản lý, ngoài phương diện được ăn hoa hồng, còn có việc để làm. Lý Nam cũng không hỏi anh trai xử lý những sự việc tương quan như thế nào, thật ra hắn rất có lòng tin với anh mình, hắn tin tưởng nếu anh mình có cơ hội thì nhất định sẽ có thể ra tay sáng nghiệp.
- Mình nhất định phải viết bài cho thật tốt, đây là cơ hội khó có được, dù trưởng phòng Lý Dật Phong còn nhớ đến mình hay không, nhưng hoạt động lần này là do phòng tổ chức kết hợp với phòng tuyên truyền tổ chức, người tham gia là rất nhiều, nếu như có được thứ hạng đứng đầu, như vậy sẽ càng có thêm nhiều người biết đến mình. Lý Nam thầm cho ra quyết định như vậy, lần này hắn phải viết bài cho thật tốt, tranh thủ cơ hội được nổi tiếng.
Sau khi biết được sự kiện tổ chức kỳ thi viết, Lý Nam bắt đầu mưu đồ, suy nghĩ, cố gắng tìm đọc các bài báo và tư liệu văn hiến ở thành phố Vũ Dương. Vì hắn biết rõ mặc dù không yêu cầu hạn chế về nội dung bài viết, chủ đề tự nghĩ ra, nhưng có một phương diện quan trọng chính là phải kết hợp với công tác của thành phố Vũ Dương, chỉ như vậy mới có thể lọt vào mắt xanh của ban giám khảo.
Vì thế Lý Nam mới đi đến thư viện thành phố Vũ Dương để làm thẻ, mỗi khi có thời gian rảnh thì đến đọc sách và tìm tư liệu.
Sau hơn mười ngày cố gắng thì bài viết của Lý Nam cuối cùng cũng hoàn thành, tiêu đề là: "Biến Vũ Dương thành trung tâm phát triển lớn phía nam của tỉnh Giang Thiên". Nội dung chính là kết hợp vị trí địa lý, tình hình tài nguyên và nội tình phát triển kinh tế của thành phố Vũ Dương ở tỉnh Giang Thiên, thông qua việc đẩy mạnh phát triển công nghiệp chế tạo, công nghiệp hóa chất, đẩy mạnh du lịch mua sắm, biến thành phố Vũ Dương thành trung tâm thương mại, trung tâm chế tạo, trung tâm hóa chất, trở thành trung tâm của khu vực phía nam tỉnh Giang Thiên.
Sau khi viết xong và sửa đi sửa lại vài lượt, cuối cùng cảm thấy không có bất kỳ vấn đề gì, Lý Nam mới gửi bài viết tham gia cuộc thi.
Dựa theo yêu cầu của cuộc thi, thời gian hết hạn nộp bài dự thi là ngày hai mươi ba tháng chín, sau đó sẽ tiến hành bình chọn bài viết tốt nhất, trong quá trình này những bài viết vĩ đại sẽ được đăng lên nhật báo Vũ Dương. Ngày ba mươi tháng chín sẽ có danh sách thứ hạng các bài viết đoạt giải được công bố trên nhật báo Vũ Dương.
Bài viết của Lý Nam được gửi đi vài ngày thì đã được đăng lên nhật báo Vũ Dương.
Trước đó nhật báo Vũ Dương cũng đã đăng vài bài dự thi rất hay, mỗi lần đều ở dạng xã luận, có kèm theo lời bình của chuyên gia.
Nhưng bài viết của Lý Nam lần này lại rất sạch sẽ, căn bản không có bất kỳ lời bình nào khác.
Mặc dù Lý Nam rất tự tin về trình độ của mình, nhưng khi thấy bài viết của mình được đăng lên nhật báo Vũ Dương, hắn cũng cảm thấy rất vui sướng.
Lần trước Lý Nam viết bài thành bản tin tham khảo, nhưng bản tin này người thường không được tiếp cận, bây giờ bài viết của hắn được đăng lên nhật báo Vũ Dương, tất cả mọi người đều được đọc, mọi người trong khoa số một phòng văn thư đều được xem qua. Đặc biệt là ở các cơ quan ủy ban nhân dân thành phố, mỗi phòng ban đều được phân phát nhật báo Vũ Dương.
Hôm nay Lý Nam xem như là người nổi tiếng của phòng văn thư, mọi người đều biết đơn vị của mình mới tiếp nhận một sinh viên có năng lực, còn là một người viết văn cực kỳ tốt. Khi thấy bài viết của Lý Nam được đăng báo, ấn tượng của mọi người với hắn đã trở nên sâu sắc hơn.
Lý Dật Phong cũng đọc bài viết của Lý Nam, hắn vừa hút thuốc vừa thỉnh thoảng gật đầu. Chỉ trong thời gian ba tháng Lý Nam đã hai lần xuất hiện trước mặt hắn, làm cho ấn tượng của hắn với người này càng thêm sâu sắc. Lần trước bài viết của Lý Nam thành bản tin tham khảo, bây giờ lại được đăng lên nhật báo Vũ Dương, hai bài viết này đều có nội dung sâu sắc, đều kết hợp chặt chẽ với tình hình công tác thực tế ở thành phố Vũ Dương.
"Lý Nam thật sự rất tốt, bài viết đáng để đọc và học tập, xem ra đặt người này ở phòng văn thư cũng không phù hợp." Lý Dật Phong lẩm bẩm nói.
Lý Dật Phong là thường ủy thị ủy, trưởng phòng tổ chức, rất khó có thể thường hay nhớ đến một cán bộ trẻ tuổi như vậy được.
Chủ yếu là Lý Nam để lại cho Lý Dật Phong ấn tượng rất sâu sắc, ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt hắn đã có hảo cảm với Lý Nam, sau đó Lý Nam có năng lực không tồi đã liên tục xuất hiện trước mặt hắn, làm cho hắn cảm thấy người này có chút đáng tiếc và lãng phí.
Khoảng thời gian này phòng tổ chức thị ủy đang cho ra phương án cải cách nhân sự, thế nên có rất nhiều công tác bận rộn. Dựa theo ý nghĩ của Lý Dật Phong sẽ chuẩn bị mượn đỡ vài cán bộ từ các đơn vị khác, thứ nhất có thể giảm áp lực cho nhân viên trong đơn vị, thứ hai cũng tạo cơ hội cho cán bộ trẻ có năng lực có được sân khấu để phát huy rèn luyện.
Lý Dật Phong đọc báo mà không khỏi nở nụ cười, Lý Nam này có biểu hiện rất tốt, như vậy để cho người này thử một lần.