- Để cho hắn trở thành Tế ti Linh Tế? Để cho một tên không phải là Tế ti trở thành Tế ti Linh Tế? Hắc hồ miêu là yêu thú vận rủi, mang đến cho chúng ta vận rủi và bất hạnh. Mọi người phải nghe ta nói...Hiện giờ cho phép hắn trở thành Tế ti Linh Tế chính là hủy bỏ bản thân một người Tế ti Linh Tế.
Bên trong một doanh trướng có treo đầy những giáo nghĩa Tế ti và các sự tích quang minh, Hứa Thư Thành tức giận quát to lên:
- Đây là một cuộc giao dịch. Điện Tế ti làm như vậy là vi phạm giáo nghĩa Tế ti.
- Không có ai hủy bỏ một Tế ti Linh Tế.
Một nữ Tế ti có khuôn mặt dài, vóc người cao lớn như một nam tử lãnh đạm cúi đầu, bình thản nói. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Hứa Thư Thành bỗng nhiên ngẩn người, nhìn thẳng nữ Tế ti mặc áo bào tro, lạnh giọng nói:
- Ngươi nói những lời này là có ý gì?
Nữ tế ti mặc áo bào tro nói:
- Có yêu thú mới được gọi là Tế ti Linh Tế. Trước khi ngươi có một yêu thú khác làm đồng bạn, hủy bỏ ngươi cũng không tính là hủy bỏ một Tế ti Linh Tế!
- Ngươi dám nói với ta như vậy?
Hứa Thư Thành híp mắt lại, cười lạnh:
- Ngươi đừng quên rằng ngươi cũng chỉ là một Tế ti Trấn Hồn.
- Văn thư này của điện Tế Ti chỉ có tác dụng thông báo, để cho mọi người biết điện Tế Ti đồng ý thân phận Tế ti của Lâm Tịch, từ đấy điện Tế ti đã có thêm một Tế ti Linh Tế. Nhưng có vài văn thư của điện Tế ti những người khác lại không biết.
Nữ Tế ti mặc áo bào tro vẫn cúi đầu, lạnh lùng nói:
- Ta được đề cử lên làm Đại tế ti áo đỏ, nếu như trong ba năm kế tiếp ta không làm ra chuyện gì ô nhục quang minh, ta sẽ được thăng lên làm Đại tế ti áo đỏ chính thức.
- Cái gì?
Khuôn mặt vốn tái nhợt của Hứa Thư Thành bỗng nhiên trắng bệch, bảy tên Tế ti còn lại trong doanh trướng cũng kinh ngạc, thần thái sợ hãi tràn ngập trong mắt họ.
Nhưng sự khiếp sợ của nữ tế ti mặc áo bào tro dành cho bọn hắn còn chưa dừng lại.
Nàng nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, Hứa Thư Thành thấy ẩn trong đôi mắt của nàng là một loại ánh sáng màu trắng kỳ lạ.
Con ngươi của nữ Tế ti có diện mạo nghiêm túc này cũng giống như những người Vân Tần bình thường khác, nhưng trong đôi mắt đen của nàng lại có ánh sáng màu trắng bao lấy, lượn quanh không ngừng.
Hứa Thư Thành cảm thấy sợ hãi vô cùng, bất giác lui về phía sau mấy bước.
- Ngươi hoàn toàn không tự giác ngộ được...Hơn nữa, ta không ngại nhắc nhở ngươi một chút. Thân phận Tế ti Linh Tế của Lâm Tịch đã được bốn vị đại nhân Đại tế ti, bao gồm Đỗ đại tế ti, Chuông đại tế ti, Giang đại tế ti, Dung đại tế ti cùng với Đại tế ti Vũ Hóa Linh Dục đại nhân cùng chung quyết nghị. Không có người nào có thể nghi ngờ thân phận Tế ti Linh Tế của hắn. Chất vấn hắn chính là chất vấn các đại nhân, chất vấn điện Tế ti, đó là dị đoan hắc ám. Đã từng làm một Tế ti Linh Tế, ta hi vọng ngươi có thể coi trọng thân phận của Tế ti Linh Tế, chứ không phải sa ngã trở thành dị đoan hắc ám.
Nữ tế ti mặc áo bào tro nghiêm mặt nhìn Hứa Thư Thành.
Bởi vì cặp mắt của nàng tản phát ánh sáng màu trắng, lộ vẻ uy nghiêm thâm sâu như biển, nên một lần nữa Hứa Thư Thành lui về sau mấy bước, cả người đổ mồ hôi lạnh không ngớt, không dám nói thêm lời nào.
Nữ tế ti mặc áo bào tro không nói thêm lời nào, xoay người bước ra khỏi doanh trướng, đi thẳng vào chỗ Lâm Tịch đang ở mà không có ai dám ngăn cản.
- Ta tên Hoàng Phổ Thù, đại biểu cho điện Tế ti. Điện Tế ti đã chấp nhận thân phận Tế ti Linh Tế của ngươi.
Nhìn Lâm Tịch đang ngồi xếp bằng trong doanh trướng, vừa mới mở mắt ra, nữ Tế ti mặc áo bào tro lập tức đi thẳng vào vấn đề.
Nàng thấy Lâm Tịch trước tiên thở dài một cái, sau đấy vỗ vỗ Tam vĩ hắc hồ miêu bên cạnh mình.
...
Đợi đến một lúc sau Lâm Tịch mới quan sát vị khách không mời mà đến.
Hắn thấy nữ Tế ti này cao lớn đầy đặn, khuôn mặt dài hơn người bình thường, tướng mạo giống như một nam tử oai hùng, không thể nói là xinh đẹp được, thậm chí cái tên Hoàng Phổ Thù của nàng ta cũng không phải là tên một người con gái nên có. Hắn nhìn thấy ánh sáng màu trắng nhàn nhạt lóe lên trong mắt nữ tế ti này, không nhịn được thở dài, lắc đầu nói:
- Muốn chứng minh quang minh, cũng không cần bắt buộc người phải mạo hiểm...
Hoàng Thổ Phù có thể nhận ra ẩn ý trào phúng và thâm sâu trong câu nói của Lâm Tịch, nhưng nàng không tức giận, ngược lại rất bình tĩnh ngồi đối diện với Lâm Tịch, nói:
- Cho dù là nơi có quang minh chiếu rọi, ắt cũng còn tồn tại bóng ma, dĩ nhiên không phải bất kỳ Tế ti nào cũng có tấm lòng quang minh. Nhưng theo thời gian, những hắc ám ấy sẽ bị biến mất trong điện Tế ti. Ngươi phải hiểu rằng, nếu không phải ngươi đã trải qua những vinh quang chói rọi, nếu không phải hôm nay ngươi có bí mật trọng đại tác dụng quan trọng đối với đế quốc, ngươi cũng không thể trở thành Tế ti Linh Tế. Ngươi có thể trở thành Tế ti Linh Tế không phải vì nguyên nhân nào khác, mà là vì bản thân ngươi quang minh, ngươi cần gì phải chất vấn và giễu cợt quang minh? Ngoài ra, mặc dù ngươi đã là Tế ti Linh Tế chân chính, nhưng còn rất nhiều điều ngươi cần phải học tập. Bởi vì ngươi thậm chí không biết quang minh trong mắt của ta chính là những phương pháp tu hành đặc biệt của điện Tế ti. Ngươi còn chưa hiểu rõ điện Tế ti là nơi như thế nào.
Lâm Tịch vuốt nhẹ đầu Cát Tường. Từ những kinh nghiệm ở thế giới từng sống, hắn luôn nghĩ rằng những tổ chức nói rằng mình đại biểu cho quang minh như điện Tế Ti, nếu như không phải biến thành nơi tụ tập của những tên lừa đảo, thì cũng trở thành bù nhìn của hoàng quyền. Đối với hoàng quyền chí cao ở thế gian này, hắn không hề có sự kính ý, tựa như tên hoàng đế Đại Mãng đã làm chuyện không ai dám làm kia, phần lớn mọi người ở nơi này đều coi đó là chuyện đại nghịch bất đạo, nhưng hắn lại thấy rất bình thường, nhiều lắm cũng chỉ là hơi kinh ngạc vì không ngờ trên đời này còn có những nhân vật như Đế Nghiêu, Đế Thuấn. Còn đối với những người từ nhỏ đã coi mình là hoàng đế, luôn cho rằng những người khác khi thấy họ phải cong người dập đầu bái lễ, miệng thì luôn nói việc này việc kia là đại nghịch bất đạo mới là người đáng buồn cười. Đối với điện Tế ti này, hắn dĩ nhiên không hề kính sợ, nhưng hắn tự nhiên sẽ không tự đi chuốc lấy phiền toái. Thay vì phải nói nhiều với Hoàng Phổ Thù, hắn cảm thấy đề cập đến chuyện tu hành đúng là đáng giá hơn rất nhiều. Cho nên, hắn lập tức tỏ ra khiêm nhường, nhìn đôi mắt phát ra ánh sáng của Hoàng Phổ Thù, hỏi:
- Theo như ý ngươi, điện Tế ti có những phương pháp tu hành đặc biệt ư?
Hoàng Phổ Thù nhìn Lâm Tịch, gật đầu:
- Trước khi có đế quốc Vân Tần này, đã có học viện Thanh Loan. Cũng như thế, vào lúc đế quốc Vân Tần còn chưa thành lập, trời đất này đã có Tế ti. Tế ti tồn tại là để tuyên truyền quang minh, mặc dù không thể so sánh với học viện Thanh Loan hay những thánh địa khác trong việc tu luyện hồn lực, nhưng điện Tế ti cũng có phương pháp tu hành độc lập. Có thể được đề danh trở thành Đại tế ti áo đỏ, họ sẽ bắt đầu được nhận phương pháp tu hành.
- Nói cách khác, chỉ có những đại nhân vật có địa vị cực cao trong điện Tế ti mới có thể nhận được các truyền thừa phương pháp tu hành này. Xem ra phương pháp tu hành của điện Tế ti vô cùng mạnh mẽ.
Lâm Tịch thở nhẹ một câu.
Lần này là hắn thật tâm than thở, bởi vì sau khi thấy Trì Tiểu Dạ và Thánh sư núi Luyện Ngục, hắn càng cảm thấy thế gian này thật có quá nhiều nơi không thể biết đến, có quá nhiều cường giả và những phương pháp tu hành mà thế gian chưa từng được thấy.
- Ngươi đã là Tế ti Linh Tế, chỉ cần ngươi không hoài nghi chính mình và quang minh, sau này ngươi nhất định có cơ hội tu luyện bí pháp điện Tế ti.
Hoàng Phổ Thù nhìn Lâm Tịch, thật lòng khuyên lấy.
- Nữ tu hành Huyệt man kia đã chết, chết trong tay thống lĩnh Hắc long quân. Thống lĩnh Hắc long quân là mật thám Đường Tàng.
Lâm Tịch gật đầu, nói với giọng điệu mà An Khả Y hay nói:
- Ta rất muốn dẫn nữ tu hành kia về, nhưng không thành công. Tuy nhiên, trong quá trình đấy, ta đã biết được bí mật tại sao rắn mối khổng lồ có thể đi dưới mặt đất cùng với việc làm cách nào để khống chế rắn mối khổng lồ.
- Có cáo buộc ngươi tư thông với địch.
Hoàng Phổ Thù không vội vả nghe bí mật cưỡi rắn mối khổng lồ, mà trước hết nhìn Lâm Tịch, nghiêm túc và chân thành nói:
- Ngươi có dám dùng danh tính Tế ti để đảm bảo ngươi không tư thông với địch?
- Dĩ nhiên, chúng ta từ đầu đến cuối đều là địch nhân, ta sẽ lấy bất kỳ thứ gì để thề.
Lâm Tịch không hề nghĩ ngợi mà chắc chắn trả lời, trả lời hết sức bình thản...Bởi vì giữa hắn và Trì Tiểu Dạ chưa bao giờ nói hai bên là bằng hữu...thậm chí ngay cả lúc rời đi, hắn và Trì Tiểu Dạ, Hỏa Vương đã khẳng định hai bên vẫn là địch nhân.
Quan hệ đối địch giữa Vân Tần và Huyệt man không thay đổi, quan hệ giữa hắn và Trì Tiểu Dạ, Hỏa Vương cũng không thể thay đổi.
Khi Lâm Tịch nói những lời này, đôi mắt tỏa ánh sáng màu trắng của Hoàng Phổ Thù chăm chú nhìn Lâm Tịch. Nữ Tế ti mặc áo bào tro này đang dùng một bí thuật được điện Tế ti truyền cho, nàng không cảm nhận được hắc ám trong đôi mắt Lâm Tịch, nên nàng khẽ thở nhẹ một cái. Khuôn mặt luôn lạnh lùng và nghiêm nghị của nàng nhất thời trở nên nhu hòa.
Nàng phủi tay.
Màn cửa doanh trướng lại được vén lên, một Tế ti học đồ mang theo giấy bút tiến tới, khom mình hành lễ với Hoàng Phổ Thù và lâm Tịch, sau đấy kính sợ ngồi ở bên dưới.
- Từ từ nói đi.
Hoàng Phổ Phù nhìn Lâm Tịch, nhẹ giọng nói.
- Được.
Lâm Tịch gật đầu, bắt đầu nói những chuyện của mình...Tất nhiên là những ngày qua hắn đã suy nghĩ cẩn thận, sửa lại nội dung câu chuyện mình định kể.
Hắn cũng không biết học viện Tiên Nhất bởi vì sợ học viện Thanh Loan nên đã lựa chọn phương án hoàn toàn im lặng, toàn lực ủng hộ hắn lấy được thân phận Tế ti Linh Tế, đồng thời học viện Tiên Nhất còn cách chức Địch Sầu Phi, điều đi trông coi quặng mỏ ở đầm nước đen, làm bạn với vô số tù nhân hèn hạ đang chờ chết trong quặng mỏ sâu dưới lòng đất. Hắn nghĩ rằng trong câu chuyện của mình nên có Địch Sầu Phi và Hoàng Hỏa Tiếu, mà đối phương hẳn đã phát hiện Thánh sư núi Luyện Ngục và Hỏa Vương, hơn nữa lại có tên tướng lãnh Vân Tần cầm chiếc rìu to lớn. Mặc dù tướng lãnh Vân Tần đó là sư huynh học viện Thanh Loan, nhưng hắn cũng không biết đối phương rốt cuộc đã nói những gì, cho nên, câu chuyện hắn chuẩn bị kể đã biến quan hệ giữa hắn và Trì Tiểu Dạ trở thành hai người vô tình gặp nhau trong lúc chạy trốn. Về phần nữ nhạc công mặc hồng sam cùng với Thủ dạ giả học viện Thanh Loan, hắn chỉ đơn giản nói mình không quan biết họ, những chuyện còn lại hắn đều nói thật, không sửa đổi thêm bất kỳ câu từ nào.
Hắn cũng không biết rằng đối với những chuyện có ảnh hưởng đến chiến công quá lớn, quân bộ sẽ phái người kiểm tra đối chiếu sự thật, cho nên, hắn không thể ngờ rằng câu chuyện ban đầu hắn không sửa đổi đã giúp hắn lập được đại công.
...
- Đầu tiên ngươi phát hiện điều khác lạ, nên một mình một người tiến vào huyệt động rắn tia chớp? Sau đó phát hiện nữ tu hành Huyệt man? Biết được phương pháp nàng khống chế bọ cánh cứng?
- Thánh sư núi Luyện Ngục...các ngươi đã giết chết một Thánh sư núi Luyện Ngục?
- Đối mặt với sự vây giết của Hoàng Hỏa Tiếu, ngươi đã nhảy vào trong đại hồng thủy hồ bùn để chạy trốn...Sau đó lợi dụng địa thế sông ngòi từ tính để bắn trọng thương Hoàng Hỏa Tiếu?
Lâm Tịch đã sửa đổi nội dung. Theo như Lâm Tịch kể chuyện thì những việc đã xảy ra đối với hắn là rất bình thường, nhưng khi rơi vào trong tai nữ Tế ti Hoàng Phổ Thù và Tế ti học đồ ở bên cạnh, nó thật sự không khác gì một tiếng nổ mạnh.
Vì truy tìm tung tích địch nhân, dám một mình tiến vào huyệt động rắn tia chớp? Rốt cuộc cần lòng can đảm đến mức nào?
Giết chết một Thánh sư núi Luyện Ngục, đây là chiến công to lớn như thế nào?
Phát hiện Hoàng Hỏa Tiếu là mật thám Đại Mãng, cuối cùng chạy trốn...lại tìm cách biết được bí mật cưỡi rắn mối khổng lồ từ miệng nữ tu hành Huyệt man, đồng thời đoạt được một con rắn mối khổng lồ trong đại đội Huyệt man tới tiếp cứu, đây là một chiến công cần dũng khí và lòng quả cảm đến như thế nào?
Hai Tế ti rung động.
Quân bộ vùng núi Dương Tiêm rung động.
Một đội quân được thành lập bởi các binh sĩ tinh nhuệ cùng với những Tế gi đi theo giám sát nhanh chóng ra khỏi doanh trại, đi tới địa phương Lâm Tịch đã nói để bắt đầu kiểm tra.
Không bao lâu sau, các tin tức kiểm tra lập tức được truyền về.
Trong huyệt động rắn tia chớp kia, đúng là có một nơi nuôi dưỡng bọ cánh cứng của Huyệt man.
Ở đấy có dấu vết bọ cánh cứng tạo thành những đường ngầm...có nơi xảy ra đại chiến giữa những người tu hành...Sau đấy, thi thể của tên Thánh sư núi Luyện ngục được chôn dưới bùn lầy Lâm Tịch đã nói cũng được lôi ra bên ngoài...Tiếp đó là hồ bùn, là sông ngòi từ tính...những tin tức kiểm tra chính xác liên tiếp truyền đến, làm rung động cả quân bộ vùng núi Dương Tiêm, thậm chí là cả biên quan Long Xà.
Sự tích đầy vinh quang và tràn đầy sự tôn kính với lòng quả cảm, dũng khí này nhanh chóng lan khắp sơn mạch Long Xà, không có ai có thể ngăn cản được.