"Ặc, chàng... tên khốn kiếp này." Nhược Vi bị Hiên Viên Hạo nói cứng họng, nàng dùng sức nhéo Hiên Viên Hạo một cái.
Hai người náo loạn một hồi mới rời giường, Nhược Vi cho Thụy ca và Đào Đào ăn điểm tâm rồi đi Vinh Thọ đường bồi lão thái thái và lão thái gia. Sau đó sẽ đi thỉnh an cha mẹ chồng rồi mới trở về Trúc viên. Hai người tính dẫn Thụy ca và Đào Đào đi tham quan nơi ở mới.
Thụy ca ở phía đông Trúc viên, Đào Đào ở phía tây Trúc Viên.
Hai huynh đệ lần đầu tiên đến đây cũng không tỏ ra sợ sệt. Dù sao được an bài ở đây đã là một chuyện rất tốt.
Vừa có thời gian là hai huynh đệ liền đi thỉnh an mấy vị trưởng bối, làm cho mấy người đó có muốn không yêu thích cũng không được.
Nhược Vi và Hiên Viên Hạo sẽ ở đây một năm, sau đó nàng sẽ về Liễu gia thôn. Nếu như mấy vị trưởng bối cũng về theo thì đúng là chuyện tốt, dù sao ba mẹ chồng của nàng cũng rất thích Liễu gia thôn.
Sau khi Nhược Vi và Hiên Viên Hạo thành hôn được nửa tháng thì Hiên Viên gia nhận được thiệp mời của Thượng Quan gia, mời Cố Thanh Liên và Nhược Vi đến xem kịch. Nhược Vi không có hứng thú với chuyện này nhưng dù sao nàng cũng phải giữ mặt mũi cho Hiên Viên Hạo.
Nhược Vi và Cố Thanh Liên chuẩn bị trang phục phù hợp để đến buổi tiệc. Ngày đó, hai người dậy thật sớm để chuẩn bị, sau đó ngồi xe ngựa đến Thượng Quan gia.
Lúc đến nơi, khách khứa đã đến khá đông, Thượng Quan phu nhân đang đứng ở cửa đón khách.
Thượng Quan phu nhân mắt tinh nhìn thấy Cố Thanh Liên dẫn theo một cô gái thì vội vàng chạy lại nghênh đón. Ở Kinh Thành không ai không biết công tử của Hiên Viên gia cưới một cô thôn nữ làm vợ. Hôm nay Thượng Quan phu nhân mời Cố Thanh Liên và nàng dâu mới cưới đến đây chỉ sợ là có dụng ý khác.
Mọi người nhin thấy phu nhân của Hiên Viên gia dẫn theo một cô gái xuống xe thì chắc chắn cô ấy chỉ có thể là tân nương tử.
Đợi đến lúc cô gái kia đến gần thì mắt mọi người như tỏa sáng. Cô gái này mặc trang phục màu trắng ngà, bên hông đeo ngọc bội. Khi di chuyển, ngọc bội phát ra tiếng động rất trong trẻo.
Đôi mắt sáng như sao, gò má trắng ngọc, vẻ đẹp rực rỡ dưới ánh mặt trời lại càng thêm chói mắt. Mọi người bị rung động hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần.
Thượng Quan phu nhân cũng sửng sốt một hồi mới phản ứng kịp. "Ơ, đây là con dâu của tỷ tỷ sao? Thật là xinh đẹp mà." Thượng Quan phu nhân nói chuyện cứ như là rất thân thiết với Cố Thanh Liên.
Nhược Vi có chút bất mãn nhíu đầu lông mày, nàng phải cố lắm mới không để lộ tâm trạng của mình. Lời nịnh hót của Thượng Quan phu nhân sao mà khó nghe đến thế.
"Nhược Vi! Đây là Thượng Quan phu nhân, người mời hai mẫu tử chúng ta đến đây xem kịch." Cố Thanh Liên bình tĩnh nói.
"Nhược Vi xin chào Thượng Quan phu nhân, Nhược Vi mới tới Kinh Thành, sau này vẫn cần phu nhân chăm sóc nhiều hơn!" Nhược Vi lễ phép nói.
"Phu nhân gì chứ, kêu bá mẫu là được rồi. Thật là một đứa bé ngoan, tỷ tỷ thật có phúc mới rước được một nàng dâu như vậy." Vẻ mặt của Thượng Quan phu nhân rất giả dối nói.
"Cám ơn bá mẫu, Nhược Vi xin hậu tạ." Nhược Vi cũng rất khôn khéo đáp lại.
Sau khi tới phòng khách, Thượng Quan phu nhân nói mấy câu với Cố Thanh Liên rồi ra ngoài tiếp khách.
Nhược Vi đi theo phía sau Cố Thanh Liên, thành công diễn vai trò nàng dâu mới cưới. Lúc cần ngượng ngùng thì ngượng ngùng, lúc nên hào phóng thì hào phóng.
Khách khứa tới đây hôm nay chủ yếu là muốn nhìn xem Nhược Vi có bộ dạng như thế nào.
Lúc xem kịch thì cũng không hơn gì, đám phu nhân tiểu thư cứ len lén nhìn Nhược Vi. Còn nàng thì làm bộ như lơ đãng nhìn sang làm mấy người đó giật cả mình.
Nhược Vi cảm thấy mình cứ như là con khỉ làm xiếc cho người ta xem. Nàng thật muốn hét lên: Nhìn cái gì mà nhìn, chưa nhìn thấy người đẹp bao giờ à? Thế nhưng nàng chỉ dám nghĩ trong lòng.
Mọi người thấy tiểu thôn cô trong truyền thuyết lại xinh đẹp như vậy thì nhất thời bị đã kích. Có người muốn xem chuyện vui thì giờ này không cười nổi. Còn có người thì tức đến nghẹn họng.
Lại có người ganh tỵ với vẻ đẹp của Nhược Vi.
Lễ cập kê của Nhược Vi chuẩn bị cũng không phải rất long trọng, Nhược Vi cảm thấy không cần thiết mời nhiều người mình không thích đến tham dự lễ cập kê của mình, nhưng những ai cùng mình có giao hảo chân chính Nhược Vi vẫn mời tới đây.
Ở lễ cập kê Cố Thanh Liên đưa ra quà tặng mà bà và lão thái thái đã chuẩn bị, ngày nay đi qua, ở thời đại này thì Nhược Vi cũng đã chính thức bước vào hàng ngũ những người trưởng thành.
Nhược Vi cập kê thì người vui vẻ nhất dĩ nhiên phải tính đến đó chính là Hiên Viên Hạo rồi, Nhược Vi cập kê thì Hiên Viên Hạo lại tiến gần thêm một bước có thể ôm mỹ nhân về, Hiên Viên Hạo sao lại có thể không vui.
Sau khi trở lại Kinh Thành, Cố Thanh Liên liền ở nhà bắt tay vào chuẩn bị hôn sự của Hiên Viên Hạo, mặc dù ngày thành thân của Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi là vào tháng mười, nhưng Hiên Viên gia cũng chỉ có Hiên Viên Hạo là con trai một và là trưởng tử, hiện tại thì tốt rồi không dễ dàng Hiên Viên Hạo mới muốn thành thân, mấy vị trưởng bối trong nhà không dùng hết toàn lực chuẩn bị cho hôn lễ của Hiên Viên Hạo là không thể nào.
Có tới vài tháng dùng để chuẩn bị hôn sự của Hiên Viên Hạo, nhưng nói không chừng mẹ chồng nàng dâu hai người còn ngại thời gian quá ngắn.
Sau khi Nhược Vi cập kê, thì ở nhà bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho mình, hơn nữa còn muốn thêu giá y cho bản thân, chuẩn bị lễ ra mắt sau khi thành thân, chuyện Nhược Vi cần làm còn có rất nhiều.
Thụy ca đã trúng cử, nếu như bản thân Thụy ca không muốn làm quan, thì hiện tại với những gì đã đặt được trên sự nghiệp học hành Thụy ca đã có thể buông lỏng một chút rồi, Nhược Vi tìm Thụy ca nói qua cái vấn đề này, Thụy ca nói mình khảo thí đạt được Cử nhân là được rồi, mình là lão đại trong nhà, về sau là muốn trấn giữ ở nhà.
Nhược Vi cho rằng Thụy ca đây là bởi vì tự bản thân lớn hơn Đào Đào, cho nên đã tự đem toàn bộ trách nhiệm đều chồng chất lên trên người mình, mới nói không muốn làm quan, khuyên Thụy ca nếu như yêu thích cái gì thì hãyđi làm cái đó, chuyện trong nhà không cần lo lắng, Thụy ca biết Nhược Vi nghĩ sai rồi, nói với Nhược Vi, mình không có miễn cưỡng, là thật tâm không muốn làm quan, Nhược Vi mới thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra thì Nhược Vi cũng không hi vọng Thụy ca làm quan, quan trường quá hắc ám, không thích hợp với tính tình của Thụy ca, thật ra thì tính tình Thụy ca có đôi khi cũng tương đối bướng bỉnh, trên quan trường đôi lúc sẽ rất thua thiệt.
Thụy ca nói với Nhược Vi muốn về sau cũng giống như Cố Khải, đọc sách dạy dỗ học trò, Nhược Vi cảm thấy cái này cũng rất thích hợp với Thụy ca, Thụy ca thích đọc sách, nhưng lại không thích hợp quan trường.
Nhược Vi cảm thấy vì tương lai của Thụy ca mà có ý tưởng muốn xây một tòa thư viện ở Liễu gia thôn, nói như vậy Thụy ca vẫn ở trong tầm mắt mình rồi, hơn nữa Thụy ca cũng có thể làm chuyện mà mình thích, đến lúc đó cũng mời Cố Khải tới thư viện dạy học, còn có Nhạc tiên sinh, sau đó lại mời một vài người có học thức nhân phẩm tốt tới thư viện, như vậy Thụy ca nhất định sẽ vui lòng.
Ở Liễu gia thôn xây một tòa thư viện cũng xem như là vì hậu thế Liễu gia thôn mà tạo phúc rồi, tin tưởng Thụy ca nhất định sẽ vui với việc làm này.
Thụy ca tâm tính cũng rất thích hợp làm tiên sinh, đến lúc đó đem thư viện giao cho Thụy ca quản lý, bảo đảm Thụy ca mỗi ngày vui đến quên cả trời đất.
Thụy ca biểu lộ sau này sẽ không đi làm quan, cũng coi như là giúp Nhược Vi buông xuống một nửa trái tim lơ lửng vì hai người đệ đệ, những năm gần đây Nhược Vi luôn rất lo lắng hai người đệ đệ tương lai lại muốn vào quan trường, Nhược Vi mặc dù không để cho người khác phát hiện ra lo lắng của mình, nhưng vẫn không an tâm, hiện tại Thụy ca có thể không cần lo lắng, nhưng còn có Đào Đào. Nhược Vi còn phải lo lắng mấy năm nữa.
Bởi vì chuyện năm nay Nhược Vi muốn thành thân, Liễu gia không còn mở rộng sự phát triển giống như mấy năm trước nữa, mà chỉ cũng cố những cơ sở được gây dựng từ mấy năm trước mà thôi, chuyện này thật ra thì cũng là có lợi đối với Liễu gia, phát triển quá nhanh cũng không phải là tốt, bên trong nội bộ nhất định sẽ cất dấu rất nhiều khuyết điểm tạm thời còn không có hiển hiện ra, nhưng một khoảng thời gian về sau, những sai lầm kia tích lũy càng nhiều nhất định sẽ bộc phát ra ngoài.
Sẽ dùng thời gian một năm này để tìm ra nhưng vướng mắc đó mà đem ra giải quyết cho xong, một năm nghỉ ngơi lấy lại sức, một năm sau, lại giương bản lĩnh lớn hơn nữa, cũng chưa hẳn là không thể.
Hơn nữa hiện tại sản nghiệp Liễu gia cũng không nhỏ, dùng một năm này để gia cố lại nền móng cho thật vững chắc cũng tốt, con đường sau này mới có thể đi dài hơn xa hơn, mới có thể đi tốt hơn vững vàng hơn.
Mùa đông, nhà ấm lớn khiến Liễu gia lời một khoản rất lớn, tiền lời từ nhà ấm lớn đã chiếm hơn một phần năm so với tiền thu vào từ các sản nghiệp khác trong nhà, điều này làm cho Nhược Vi rất kinh ngạc, mặc dù Nhược Vi biết cái này sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cũng rất kinh ngạc. Hơn nữa bởi vì mới bắt đầu, nhà ấm lớn cũng chưa có đạt tới quy mô lớn nhất mà đã kiếm được nhiều tiền như vậy, nếu năm nay gia tăng kích thước, lợi nhuận kia lại càng cao hơn nữa.
Hơn nữa Vi các thu vào đã rất tốt, không ngờ lợi nhuận từ nhà ấm lớn lại lớn hơn nữa, khiến Nhược Vi có loại ý tưởng muốn đem nhà ấm lớn làm lớn hơn nữa, nhưng Nhược Vi biết trước mắt mà nói vẫn không thể vội vã hấp tấp như vậy, không thể làm gì khác hơn là để xuống ý định này.
Thật ra thì mấy năm này Nhược Vi còn có một nơi cũng thu vào rất nhiều tiền, sau khi Nhược Vi đem cây kim ngân ra trồng, số lượng hàng năm trồng trọt từ từ gia tăng, hiện tại cây kim ngân trồng được kích thước đã rất lớn rồi.
Nhược Vi biết chỗ tốt của cây kim ngân, dùng một cái tên khác ở các nơi mở ra tiệm thuốc, hiện tại những tiệm thuốc mà Nhược Vi vụng trộm mở kia đã có được chút danh tiếng, nhưng tiệm thuốc kia nguyên liệu chủ chốt chính là lấy cây kim ngân dùng để chế thành một vài loại thuốc viên, có rất nhiều công hiệu, có rất nhiều người giang hồ cũng biết danh tiếng mà đến mua.
Phương thuốc ở trong tay Nhược Vi, dĩ nhiên phương thuốc này là Nhược Vi tìm được bên trong sách ở trong không gian.
Mấy năm này Nhược Vi tốn rất nhiều tâm huyết để gây dựng sự nghiệp cho gia đình này, bản thân mình cũng không có thời gian nghỉ ngơi thật tốt, năm nay mượn chuyện thành thân cũng có thể ít vận động đầu óc một chút, ít hao tổn tinh thần một chút.
Nguyên nhân Nhược Vi vội vàng phát triển Liễu gia có một phần cũng là bởi vì thân phận của Hiên Viên Hạo, mặc dù Hiên Viên Hạo có thể không thèm để ý, nhưng luôn luôn vẫn có người sẽ bới móc, cho nên Nhược Vi chỉ có cố gắng để cho thực lực của mình trở nên mạnh hơn, mới có thể cùng Hiên Viên Hạo kề vai sát cánh.
Hiên Viên gia là gia tộc lớn, Nhược Vi gả cho Hiên Viên Hạo là phải đối mặt với cả một gia tộc, sau này còn có thể sẽ phải nhận trọng trách của đương gia chủ mẫu.
Cho nên sau khi Nhược Vi xác định được tâm ý của mình đối với Hiên Viên Hạo xong liền không cho bản thân mình có cơ hội lùi bước nữa, vì tương lai hai người, cắn răng hướng vị trí mạnh hơn cao hơn mà đi tới.
Vì Hiên Viên Hạo vì tương lai của hai người mà nỗ lực.