Ngồi được một lát thì nhân viên mang rượu vang lên, kèm theo đó là một bó hoa hồng Ohara màu đỏ được xếp thành hình trái tim, trang trí thêm bằng hoa sao trắng nhỏ nhỏ xinh xinh.
Anh đứng dậy nhận bó hoa, sau đó liền khom người cúi xuống trước mặt cô, đưa bó hoa vào tay cô:
"Bông hoa đẹp nhất xứng với nàng công chúa yêu kiều nhất"
Cô nhận lấy bó hoa, hương thơm ngào ngạt của hoa hồng len lỏi vào từng giác quan.
Miệng cô cười nhưng mắt lại rơi lệ cảm động.
Mơ ước cả thời thanh xuân của cô đã biến thành sự thật ngay lúc này.
Vầng trăng sáng ngời cao vợi của năm đó giờ lại rơi vào vòng tay cô.
"Đừng khóc, em cười lên xinh đẹp hơn" anh đặt một nụ hôn lên giọt nước mắt đang rơi xuống trên má cô, khẽ thì thầm bên tai.
"Anh...nói lại một câu kia được không" mắt cô vẫn còn rưng rưng.
"Được, bất kỳ lúc nào em muốn anh đều sẽ nói cho em nghe" anh giúp cô chỉnh lại mái tóc, sau đó thì nói tiếp: "Anh thích em.
Anh không biết rất lâu trong lời nói của em là bao lâu nhưng anh đã đến chậm hơn em một bước trong tình cảm của chúng ta rồi thì nhất định anh sẽ cố gắng nhiều hơn, bù đắp tất cả những tháng ngày anh chưa kịp đến".
Cô gật đầu cười, giơ tay ra muốn ôm anh, anh khom người thấp hơn nữa để vừa tầm với của cô.
Cô vòng tay ôm cổ anh, giọng nghẹn ngào: "Em sẽ nhớ hết những lời anh nói hôm nay.
Anh nhất định phải nói được làm được.
Nếu không em sẽ ghét anh đó".
"Nhất định" anh mỉm cười vỗ về an ủi cô.
Sau đó anh trở về chỗ ngồi, nâng ly rượu vang lên nói:
"Công chúa, chúng ta còn thiếu một ly rượu giao bôi"
Hôn lễ của họ quả thực không có nghi thức này vì tất cả đều được làm đơn giản, là cô yêu cầu bỏ nghi thức này cho đỡ rườm rà.
Hôm nay, anh dùng cách này để bù đắp cho cô.
Khi chưa yêu thì không chú ý, khi đã đặt cô vào trong lòng rồi thì anh không muốn cô phải chịu ấm ức bất cứ chuyện gì.
Cả hai đứng dậy, vòng tay vào nhau, thực hiện một nghi thức uống rượu giao bôi như bao đôi tình nhân khác trong lễ cưới.
"Cảm ơn em vì đã yêu anh"
Ý nghĩa của bó hoa hồng Ohara mà anh tặng cô cũng là tình yêu và sự biết ơn.
Anh đặt ly rượu xuống, dùng hai tay nâng khuôn mặt ửng hồng e thẹn của cô lên, in một nụ hôn say đắm lên cánh môi đỏ mọng mềm ẩm.
Cái hôn này vẫn rất đỗi dịu dàng và trân trọng.
Hương thơm của rượu vang lan toả trong khoang miệng, anh tham lam muốn nuốt lấy toàn bộ sự ngọt ngào của cô.
Ngược lại với người đang vô cùng đắm chìm và thưởng thức như anh thì cô lại ngốc nghếch không biết phải làm sao, hoàn toàn đi theo sự dẫn dắt của anh, thậm chí còn quên cả thở.
Dù cô không còn là một cô gái trẻ, đã sắp đầu đến nơi rồi nhưng cô chỉ có kiến thức lý thuyết, đến giờ mới tập tành thực hành.
Khi rời khỏi môi cô, anh khẽ cười trêu chọc: "Công chúa không biết hôn rồi, xem ra sau này phải dạy em nhiều hơn một chút".
Cô e thẹn ngồi xuống lấy bó hoa che mặt để bình tĩnh lại.
Anh nhẹ nhàng vươn tay xoa đầu cô dỗ dành:
"Đừng xấu hổ, em không biết hôn, anh rất vui"
Đương nhiên là cực kỳ vui vì anh là người được thấy sự ngây ngô của cô khi hôn, chứng tỏ rằng trước anh cô chưa từng có ai hoặc có cũng chưa phát triển xa.
Anh cảm thấy rất có thành tựu vì điều này.
Sau đó anh bấm chuông trên bàn, nhân viên lần lượt mang các món ăn lên, bọn họ cùng nhau thưởng thức một bữa tối lãng mạn.
...
Về đến nhà, khi cô tắm rửa xong ngồi trước bàn trang điểm dưỡng da thì anh cũng đã tắm xong, ngồi khoanh chân trên giường, chống tay ngắm nhìn cô.
Không cần phải nhìn lén, trực tiếp nhìn thẳng, bây giờ bọn họ đang trong quan hệ yêu đương rồi anh cũng không cần làm ra dáng vẻ nghiêm túc nữa.
Cô cảm thấy hơi mất tự nhiên liền hỏi: "Anh nhìn em làm gì? Mòn mất bây giờ đấy".
"Tò mò về mấy món đồ em dùng thôi mà" anh lấp lim.
Anh đâu có nhìn vào mấy món mỹ phẩm và máy móc cô dùng để dưỡng da, toàn là nhìn vào gương mặt xinh đẹp trong trẻo của cô.
Anh thích dáng vẻ này của cô hơn khi đã trang điểm.
Trông cô lúc này thoải mái và giàu sức hút hơn rất nhiều.
"Nói điêu nhiều quạ bắt diều hâu tha đấy anh không biết à?" cô rời khỏi ghế, ngồi lên giường ôm cổ anh, gí sát mặt vào gần anh rồi nói: "Muốn nhìn thì cứ nhìn thôi, hoa của nhà mình, nhìn bao lâu cũng được.
Nhưng anh mà dám nhìn hoa nhà hàng xóm thì em xử anh đó".
Anh thoải mái vòng tay ôm lấy vòng eo mềm mại của cô, kéo cô vào lòng nhanh chóng đặt một nụ hôn lên cái miệng lém lỉnh kia.
Vì đang ở nhà nên anh cũng mạnh dạn hơn rất nhiều, không chỉ là cánh môi chạm nhau mà còn cắn nhẹ lên đôi môi mịn màng của cô nữa.
Sau đó anh buông nhẹ ra rồi nói: "Đừng nín thở".
Đợi cô lấy hơi, thở đều xong rồi anh lại sáp tới tiếp tục hôn, lần này đã cạy mở hàm răng trắng, len lỏi vào bên trong khám phá những ngóc ngách trong miệng cô.
Cô vẫn chưa hôn khá hơn chút nào, anh mê luyến tận hưởng hết sự ngọt ngào của người trong lòng rồi khẽ buông cô ra nói: "Em làm lại, làm như anh vừa làm, em chủ động".
Cô che mặt ngại ngùng, lắc đầu liên tục.
"Không dám à?" anh trêu chọc, tay còn bấm nhẹ một cái trên eo làm cô buồn buồn.
"Ai nói em không dám chứ?" cô nghe thế thì hất mặt lên kiêu ngạo, cô còn hôn anh trước khi anh hôn cô đó, dù chỉ là hôn vào trán lúc anh ngủ nhưng vẫn là cô đến trước, cô không thể để mình thua thiệt vào lúc này được.
Anh rời tay khỏi người cô, chống cả hai tay về phía sau, người hơi ngả ra rồi nghiêng đầu ra hiệu cho cô, anh nói: "Mời em".
Cô chần chừ một lát rồi cũng tiến lại gần, nhắm mắt đặt một nụ hôn lên môi anh.
Cô ngoan ngoãn làm theo đúng thứ tự vừa rồi của anh.
Đầu tiên là chạm vào cánh môi, tiếp theo khẽ c ắn môi dưới rồi lại rón rén tiến vào khoang miệng.
Cô cảm nhận được hương thơm thanh mát của kem đánh răng mà anh vừa dùng, cả người cũng nóng bừng vì thẹn thùng.
Thấy cô thực sự làm theo đúng từng bước anh vừa làm rồi không biết làm gì tiếp định rời đi thì suýt nữa anh đã bật cười ra tiếng.
Cô gái ngốc nghếch này còn cho là đang làm bài tập về nhà hay sao? Anh lập tức giành lại quyền chủ động, vòng tay ôm cô, để cô tiến vào lòng mình, say mê cắn mt cánh môi thơm mềm.
Anh dùng đầu lưỡi tiến sâu vào cái miệng nhỏ nhắn, dây dưa quấn quýt cùng cô đến nỗi cả người cũng nóng ran, nơi nào đó đã bắt đầu có phản ứng.
Anh tham lam hôn xuống cần cổ trắng ngần, lưu lại dấu hôn trên đó như đánh dấu chủ quyền.
Anh có cảm giác như mình được giải thoát khỏi gông cùm do chính bản thân mình tạo ra, thoải mái bước đến bên người mà trái tim mình lựa chọn.
Những nụ hôn rơi xuống cổ cô như mưa, cô cảm giác không phải anh đang hôn mà như muốn ăn cô luôn vậy.
Anh mở một cúc cổ áo ngủ, hôn nhẹ dọc theo xương quai xanh gợi cảm của cô.
Càng hôn càng say đắm không muốn rời.
"Mở mắt nhìn anh"
Nãy giờ cô vẫn nhắm mắt vì thẹn thùng, anh thấy thế thì bảo cô mở mắt ra nhìn anh, anh muốn cô nhớ được khi anh yêu thương cô là dáng vẻ như thế nào, muốn lưu lại ấn tượng thật sâu trong tâm trí cô.
Cô không nghe lời, lại lắc đầu.
"Em không mở mắt đừng trách anh làm quá nhé" nói rồi anh áp cô xuống giường, dùng một tay chặn giữ hai tay cô trên đỉnh đầu, ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp chờ cô mở mắt.
Không còn cách nào khác, cô đành mở đôi mắt ra nhìn anh mơ hồ.
"Thế có phải ngoan không" anh hài lòng đặt một nụ hôn nhẹ lên đuôi mắt cô rồi lại nói: "Em nói xem anh là ai?"
"Hoàng...Duy..."
"Hửm?" anh dùng tay còn lại bấm nhẹ một cái trên eo cô cảnh cáo.
"Chồng...em..." cô ngập ngừng một lát rồi mới ấp úng nói.
"Ngoan" anh lại vuốt nhẹ tóc mai của cô khen ngợi.
Sau đó anh lại hỏi: "Em có biết nếu chúng ta tiếp tục thì tiếp theo sẽ là chuyện gì không?"
Cô ngơ ngác lắc đầu, sau đó đột nhiên hiểu ra ý anh liền e thẹn gật đầu, mặt cũng nóng bừng lên như ngồi cạnh bếp than.
Cô ngượng ngùng nói: "Có thể...từ từ đã...không?"
Anh mỉm cười ghé vào tai cô thì thầm: "Anh biết em chưa sẵn sàng.
Anh lo sẽ làm em sợ rồi bỏ anh mà đi mất.
Anh sẽ chờ đến khi em đủ tin tưởng vào tình cảm của anh, được không?"
Cô gật đầu.
Anh ngồi thẳng dậy, tựa vào thành giường ngồi ngay ngắn như thể vừa rồi không xảy ra chuyện gì.
Cô cũng ngồi dậy, định chạy luôn về phòng thì bị anh tóm lại.
Anh ôm cô một cái thật chặt rồi nói: "Anh có thể đợi em đến bất cứ khi nào, nhưng sau này anh muốn mỗi ngày đều có thể như vừa rồi, em không được từ chối nhé, được không?"
"Được" cô im lặng một lát rồi mới lí nhí đồng ý.
"Chúc em ngủ ngon" anh lại hôn nhẹ lên trán cô cái nữa rồi mới thả cô về phòng.
Cô ba chân bốn cẳng chạy ngay về phòng.
Đóng cửa lại rồi mà nhớ tới những chuyện đỏ mặt vừa rồi cô vẫn thấy trái tim mình đập thình thịch từng nhịp vừa nhanh vừa mạnh.
Cảm giác cứ như có một con nai đang chạy loạn trong lồ ng ngực mình vậy.
Không phải mới mấy ngày trước bọn họ còn nói chuyện mà chẳng nhìn vào mặt nhau sao? Bây giờ đã tới bước chúc ngủ ngon cũng phải hôn rồi.
Tất nhiên cô rất thích nhưng mà tốc độ này cũng khiến người ta run sợ quá.
Cô về rồi thì anh phải đi tắm nước lạnh, có cô vợ xinh đẹp trong nhà nhưng không thể doạ người ta sợ nên chỉ có thể dùng cách này để làm dịu bản thân mà thôi.
Anh tự nhủ ngày mai không thể quá trớn như hôm nay nữa, ôm hôn nhẹ nhàng một chút là được.