Đội của anh đội trưởng không lâu đã đến được con sông, họ đã mêt lả rồi bèn kiếm hoa quả xung quanh ăn thôi.
Bắt một con chim hay thỏ cho chúng ăn thử để xem có độc không
Qua sự việc trước họ đã cẩn thận hơn.
Đến thượng lưu con sông họ thấy con có một cái thác đổ xuống cái hồ, và chảy về nhánh sông.
Dòng nước trong veo có thể thấy được cả cá.
Cá ở đây lại không bị biến dị nguyên nhân do đâu?
Đã tiếng sau kể từ lúc họ đi, họ nhanh chóng lấy nước và quay về, Mình đầy thuơng tích bèn nghỉ chân trên mấy cành cây cổ thụ gần đó.
Anh đội trưởng băng bó cho mọi người, trị thuơng cho họ, anh phải cảm ơn Dung thiếu đã đưa cho anh cái túi thuốc này.
Có đủ các loại thuốc, ống tim, băng gạc,...!Họ nghỉ ngơi một chút lại về.
Bên này Dung Tề, Kinh Lục đang đi trong khu rừng, soi đèn pin thì nghe tiếng heo rừng kêu, họ bèn đi chậm và nhẹ nhàng để không kinh động đến nó.
Vừa lao đến, Dung Tề dùng cây giáo đâm nhưng lại hụt, làm cho con heo rừng to lớn kia có cơ hội tấn công, Dung Tề bị nó húc một cái, ngay đùi và tay anh bị chảy máu, nó không ngừng rủ xuống.
Kinh Lục kéo Dung Tề chạy, chạy đến một cây to, hai người họ leo lên trốn con heo, Kinh Lục băng bó cho Dung Tề, anh băng bó rất đẹp, nút thắc hình nơ, anh cười nói
" Hóa ra cũng gan dạ nhỉ nhưng cách này không logic lắm "
Dung Tề nhìn chằm chăm Kinh Lục
" Sao không buộc nút gúc mà lại buộc nơ, cậu thấy tôi giống con gái hả? "
Kinh Lục cười sảng khoái
" Có chút giống con gái nhưng đây không phải trọng điểm, lo tìm kế giết con heo rồi về, chúng ta đi giờ rồi"
Ánh mắt Dung Tề kiên định được, hai người thì thầm bàn kế hoạch và tiến hành.
Dung Tề gây tiến động làm thu hút sự chú ý của con heo rừng.
Từ sau lưng con heo Kinh Lục nhảy lên đâm nó vài nhát lại bị nó vật ngã, anh sấp bị nó húc thì Dung Tề dùng khẩu súng lục Pk bắn nó một phát, nó đau đớn và xông vào Kinh Lục, anh né tránh nhưng lại bụ sừng của nó húc vào xương sương bên hông.
Anh chảy máu và hôn mê.
Dung Tề nhảy xuống dúng cây tre kia đam cho con heo thêm vài nhát để chắc là nó chết rồi sơ cứu cho Kinh Lục.
Anh phát ra âm thanh phẫn nộ
" Phải đưa anh ta về ngay, phải phẩu thuật "
Anh lấy bộ đàm liên hệ dinh thự bộ trưởng
Dinh thự Bộ trưởng
Ở nhà chính tiếng chuông reo
" reng...!reng...!reng"
Quản gia đang căn dặn chuẩn bị bữa ăn cho Ngài bộ trưởng thì nghe tiếng chuông liền bắt máy, ông vừa bắt âm thanh khiến ông nhăn mày
" Ngài bộ trưởng mau...!"
Quản gia hỏi " chào cậu tôi là quản gia, còn cậu là ai? "
anh sốt ruột quát " nối máy Ngài ấy cho tôi, tôi là Dung Tề của Dung gia "
Quản gia lập tức nối máy cho bộ trưởng
" thưa Ngài có cuộc gọi từ Amazon "
Ông bấm số chuyển cuộc gọi " Alo "
Dung Tề đáp " Mong Ngài cho trực thăng trong vòng phút.
Nếu không Kinh Lục không chịu được"
Ông đáp " được "
Ông kêu cháu mình vào
" Cháu mau cử trực thăng đến rừng già Amazon, mang theo một đội quân tinh nhuệ đi giúp họ đi "
James lên tiếng
" Uyển Tâm sao rồi ông? "
Ông im lặng rồi thở dài nói
" Ta không rõ chỉ biết tình hình không khả quan lắm "
Anh nói " Cháu đi ngay "
Ông cười " Đây là cơ hội ta cho cháu hãy trân trọng và cẩn thận"
Anh cười cúi đầu chào ông rồi quay đi.
Uyển Tâm mở mắt hoàn thần.
Cô nhìn bầu trời, đã tối vậy rồi sao.
Cô bèn đi săn may mắn lại thấy thỏ con.
Cô chấp tay nói
" Mong mày ra đi thanh thảnh, tao không muốn thế, nhưng để sinh tồn tao bèn quay mày lên ăn vậy.
"
Cô phóng con dao vào con thỏ, rồi lấy ít lá khô từ cây ăn thịt kia.
Cô nhìn hướng giờ và nói
" Cho tao xin tí lửa đi tiểu Hỏa "
Nói xong từ trong bụi cây um tùm con rắn màu xanh trườn ra, nó " khè khè " cô.
Nói sao cô phát hiện nó.
Cô nói
" Mày là linh thú vậy phải có khả năng đặc biệt, đó là chuyển màu và tàn hình phải không? "
nên vừa nãy cây ăn thịt kia không thấy mày.
Nó " khè " gật đầu tỏ sự đồng ý
Cô hỏi nó " Mày không đói sao? Sao không kiếm ăn đi, mày to vậy chắc ăn nhiều lắm.
"
Nói xong cô cầm dao, súng lên, làm Hỏa Hỏa cảnh giác và nghĩ
"Không lẽ cô giết nó sao"
Cô phì cười " Tao đi kiếm đồ ăn cho mày, để bụng đói không tốt đâu, sẵn tao kiếm ít thuốc đắp vết thuơng"
Nó trườn đến trước mặt cô, cúi đầu
" khè khè "
cô hỏi " Mày muốn tao lên đầu mày ngồi à "
Nó gât gật chờ cô leo lên, nó ngước đầu lên.
Cô nói " Tao càn làm một thứ mày đợi tao chút"
Cô lấy một số lá xanh quấm vào dây leo của cây ăn thịt kia, cô phát hiện nó rất chắc và không làm đau Hỏa Hỏa.
Chặt một cây nhỏ, lấy dao găm cày vỏ ngoài, mày cho nó nhẵn để không bị thuơng cô và Hỏa Hỏa.
Cô khóec lỗ rồi buộc dây vào làm thành một cái yên.
Cô đeo lên và nói
" Dây này nếu làm mày đau thì nhớ khè nha"
Nói xong cô lấy khúc gỗ còn dư làm đuốc, rồi nói vớ Hỏa Hỏa
" Cho tao tí lửa nào "
Cô không biết từ khi nào mình lại thân với Hỏa Hỏa vậy
Trung Quốc lúc này có người vẫn không ngủ được