Sáng sớm cô lên phi cơ của Ngài bộ trưởng về nước, ông lo cho cô từ A đến Z.
Cô vừa ra khỏi sân bay lại có chiếc xe hơi đón, cô nói
" chở tôi đến viện nghiên cứu ".
Lúc này cô mặc đầm màu trắng dài tới gối, phía trên có ren màu trắng bao quanh bờ vai nhỏ bé của cô.
Mái tóc được buộc kiểu nửa đầu tự nhiên thêm kẹp màu trắng có đính ngọc trai làm cô th dịu dàng.
Mọi người thấy cô trở về mừng rỡ, hỏi han cô.
Cô chỉ cười đáp
" mọi người muốn tăng ca khuya sao? "
lập tức tiếng ồn ào trở nên im lặng, mọi người chạy mất hút, vì thế cô còn biệt danh khác là nữ ma đầu.
Dù vậy, họ vẫn rất quý cô do cô rất nghiêm túc và hết mình với công việc, cô nghiêm là tốt cho họ chứ không phải riêng cô.
Cô thấy mọi người trở lại làm việc cô cũng đi nhanh đến phòng thí nghiệm sinh hóa để lấy chất độc của lục cẩn thận đóng cửa
Cô lấy lục mãng ra tờ một chiếc túi cùng với viên ngọc màu lục kia.
Cô tiến hành đem chú rắn kia lên một cái kính trong suốt, Uyển Tâm với tay lấy ống nghiệm và một ít dung dịch quỳ tím để thử chất độc của nó ra sao? Sau đấy cô lấy một cây inox và nói với chú rắn
“ Cho tao lấy một ít nọc của mày làm thí nghiệm nào? Xong tao sẽ mua cho mày ít hoa làm giường ngủ cho mày ok không? ”
Chú rắn ưỡn thân lên đứng nghiêm như chào cờ, nó gật đầu “ khè khè “ rồi hả miệng to ra để cô lấy nọc độc.
Uyển Tâm cẩn thận lấy nọc từ trong miệng nó ra bỏ vào tấm kính nhỏ hình chữ nhật rồi cười nói
“ Cảm ơn nhé “
Xong cô lấy ít nọc của nó bỏ vào quì tím nó hóa màu đỏ sẫm, điều đó chứng tỏ nọc của chú rắn bé nhỏ này không chỉ độc mà còn ,mang tính axit cực mạnh.
“ Cốc cốc “ tiếng gõ cửa vang lên và có tiếng gọi
“ Giáo sư, thầy Leo gọi chị qua phòng thầy “
Cô nói “ chị nghe rồi nói thầy chị đang thí nghiệm, khoảng phút chị qua”
Cậu nhóc nói “ để em nói lại ạ”
Sau phút
cô đã thí nghiệm xong và biết các bước tiếp theo phải làm gì ? Cô cẩn thận bỏ nó vào lồ ng kính bên cạnh và dặn nó
“ Mày phải ngoan nha, lát tao về “
Cô vừa ra chú rắn vẫy đuôi mừng
“ cuối cùng tổ tông nó chịu đi rồi, không nó lại phải bị kìm hãm sự hung dữ vốn có của loài rắn quý tộc như nó a “
Uyển Tâm lên phòng giáo sư Leo,cô may mắn khi thầy là người hướng dẫn cô làm luận án tốt nghiệp thạc sĩ,luận án tiến sĩ, cô xem thầy như nguời cha thứ của cô vậy.
Ngoài ra, thầy còn là giám đốc của viện nghiên cứu này.
Là người được mệnh danh cha đẻ huyết sinh học cảu Trung Hoa.
Có thể nói thầy là người tiên phong giới thiệu ngành này phát triển ở quê hương.
Khi đấy thầy nói với truyền thông “ Cuộc đời tôi nhận duy nhất học trò “
Điều này chấn động giới y học lúc bấy giờ.
Cô lịch sự gõ cửa và gọi
“ thầy ơi, em là Uyển Tâm “
Giọng nói già nua vang lên và đầy sự nghiêm nghị “ vào đi !”
Cô bước vào thấy thầy cô đang đứng cạnh cửa sổ nhâm nhi tách trà, thấy cô thầy liền cười nói
“ Nghe nói con kiếm được chú rắn đó rồi sao? Khi nào làm thí nghiệm lâm sàng?”
Cô lễ phép đáp “ khoảng tuần ạ “
Thầy Leo đáp “ Ta biết rồi, con là học trò duy nhất của ta nên ta rất quan tâ m đến các nghiên cứu của con.
Ngoài ra, ta đã xin bản quyền và sở hữu công trình nghiên cứu giúp con với Tổ chức Y học Thế giới rồi.
Họ rất mong chờ kết quả nghiên cứu lần này của con “.
Cô cười đáp “ Dạ thầy, nếu không còn việc gì nữa em xin phép vè phòng thí nghiệm ạ “
Cô chuẩn bị đi thì thầy cô nói
“ Đem trà này về uống đi, nó có tác dụng an thần, trị khó ngủ hay đấy có thể giúp con ngủ ngon “
Cô cười rồi nói “ vậy em phải nhờ thầy pha trà sẵn rồi em chạy qua uống ké được không thầy “
Ông cười vui vẻ nói “ Con nhóc này vẫn như xưa luôn ỷ vảo ta “
Cô cười tít mắt đáp
“ vậy em đi nha thầy “
Sau khi rời khỏi phòng thầy Leo, cô quay lại phòng thí nghiêm thì thấy cậu nhóc tóc màu hạt dẻ, gương mặt trẻ con, cậu đang quan sát lồ ng kính tỉ mỉ mà không biết là cô đứng sau lưng cậu.
Cô lên tiếng làm cậu giât mình “ Justin”
Cậu hết hồn nói “ Giáo sư chị làm em hết hồn “
bỗng cậu nhìn cô ngưỡng mộ hỏi “ Sao chị bắt được nó vậy giáo sư ?”
Cô vau mày nói “ Sau này gọi tôi bỏ chữ giáo sư đi tôi hơn nhóc có khóa kêu chị được rồi “
rồi cô giải đáp thắc mắc “ nhờ bạn bắt hộ thôi không có gì giỏi đâu "
Cô nói “ nhóc học xong huyết học phân li chưa mà chạy vào đây vậy ?”
Cậu toát mồ hôi chạy ra ngay “ em sẽ học xong ngay giáo sư….
à không ….chị “
Justin chạy ra xong lại ngó đầu lại nói : “ Chị lát h mọi người tổ chức tiệc mừng chị bình an về á “
Cô cáu hỏi “ Vậy mà cũng tổ chức được à ? Nghiên cứu chưa đến đâu hết mà đã ăn mừng “
Nhóc Justin cười trừ nói “ Giáo sư Leo nói cần tẩy trần cho chị “
Cô nghe vậy đành im lặng nghe theo rồi lắc đầu “ Thầy ơi thầy em không cần tẩy trần đâu thầy rút lại thánh chỉ đi thầy “.