Sân trường Đại học tổng hợp Bắc Kinh
Hôm nay là ngày chào đón tân sinh viên, tiếng nói ríu rít cười đùa của tân sinh viên đến trường, có người quen có bạn bè cùng nhau kiếm chỗ ngồi.
Đây là ngôi trường nổi tiếng với chất lượng học tập, dù thời xưa đây là trường dành cho quý tộc nhưng từ lúc thầy Trương Hữu Dư làm hiệu trưởng thì nó đã không còn là trường dành cho quý tộc nữa.
Hiện tại nó đã trở thành trường đào tạo tinh anh của Trung Hoa nói chung và thế giới nói riêng.
Ở đây không còn dựa vào gia thế để nói chuyện mà dựa vào thực lực nói chuyện, miễn là bạn có tài cho dù bạn xuất thên thấp kiếm vẫn được tôn trọng.
Dù bạn giàu có nhưng thành tích không tốt bạn vẫn bị đuổi khỏi trường.
Bạn ỷ vào gia thế tốt mà ức hiếp bạn bè nghèo hơn bạn sẽ bị kỉ luật trước toàn trường.
Bạn phô trương thanh thế cũng không sao miễn là bạn học tốt hòa đồng bạn bè, không hùa nhau ăn hiếp bạn khác thì mọi chuyện bạn làm cũng sẽ xem là tâm điểm.
Nhà giàu là một lợi thế không thể thiếu vì bạn không lo tiền học thế nào? Nhưng nhà nghèo lại khác học phí trường khiến họ điêu đứng nhưng trường có chế độ hỗ trợ sinh viên nên đó là điều mà khiến cho nhiều người nghèo cảm động.
Bạn có thể đóng / học phí vì có học bổng dành cho từng ngành khoa và trường, sau khi bạn tốt nghiệp có việc làm thì có thể trả lại cho trường sau.
Bỗng nhiên một chiếc siêu xe BMW i màu trắng đậu trước cổng trường.
Một cô gái có mái tóc đen óng với gương mặt chữ điền thanh tú, có lẽ vì còn nhỏ nên đường nét trên mặt chưa rõ nhưng sẽ là một mỹ nhân trong tương lai, cô bước xuống cùng với gương mặt lạnh lùng, phong thái mạnh mẽ.
Cô là Uyển Tâm là sinh viên có số điểm đứng đầu cả nước, và là sinh viên nhỏ tuổi nhất cô chỉ mới tuổi thôi.
Cô có biệt danh là Thiếu nữ tài hoa hay một cách gọi khác là Tuyết nhân tài
Cô là con nuôi nhà Mạc y gia, ngoài ra cô còn là tiểu thư nhà Đông Phương con gái của cựu tướng quân Đông Phương Hào, gia tộc chính trị quyền lực.
Dù ba mẹ cô qua đời nhưng cô còn ông nội và chú Mạc, cô sẽ cố gắng vì họ luôn dõi theo cô.
Cô bé nhỏ năm nào còn cười đùa vui vẻ giờ lại trầm lặng ít nói, chỉ qua một đêm cô đã không còn tươi cười nữa mà với một gương mặt vô cảm .Từ đó cô gái nhỏ hoạt bát lại thành người sống nội tâm dù bên ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong lại đầy cô đơn và mong được yêu thuơng, cô mong ba mẹ có thể trở về nhưng không họ đã xa cô mãi mãi.
Cô cần mạnh mẽ hơn mạnh hơn.
Vô sô ánh mắt theo dõi cô nhưng cô vẫn thờ ơ bước đến phía một cậu ấm tò mò hỏi
" Cô nàng này là ai thế? tao thấy quen mà không nhớ là ai"
Thằng bạn cười cậu ta một cách bó tay mà nói
" Đó là sinh viên trường mình đàn em khóa dưới khoa huyết học và sinh học tế bào"
cậu ta nói tiếp
" không phải cô nàng mà là cô nhóc mới có tuổi à là tân sinh viên tuổi nhỏ mà điểm cao nhất toàn nước, không chỉ vậy con bé đó là con nuôi của nhà họ Mạc "
Cậu ta bị dọa sợ mà choáng váng muốn xỉu
"Cái gì? Con nhóc đó là con nuôi nhà Mạc gia sao? "
" Nhà đã là toàn quái vật rồi ! Sao đến con nuôi cũng không kém dị nhân thế.
Ông trời không công bằng a đến con nuôi cũng quái vật thế ai sống cho nổi"
Ai cũng biết đây là hai khoa có số lượng sinh viên ít nhất và khó ra nhất là khoa huyết học và sinh học tế bào và khoa y dược chuyên ngành nội thần kinh chứ, tuyển chọn từ cả nước và cả nước khác đến chỉ có tròn người.
Tỉ lệ tốt nghiệp của hai ngành này rất thấp, vì độ khó cao nhưng một khi đã tốt nghiệp sẽ trở thành tinh anh của xã hội mà tỉ lệ tốt nghiệp cao học lại càng hiếm.
Năm nay chắc chắn là Họa Hổ Tàng Long.
(Giấc mơ kết thúc)