Biệt thự Decarse cạnh biển Ligura-Genoava- Italy
Trên bầu trời có hai chiếc phi cơ chuyên dụng đang bay đến trụ sở chính của mafia Ý, trên đó có một chàng trai đang ôm cô gái một cách nâng niu như báu vật.
Cô gái vẫn không biết gì trái lại là ngủ rât yên tĩnh và ngoan ngoãn.
Máy bay hạ cánh xuống một sân bay lớn, quạt vẫn còn quay
“ vù vù “
Mọi người nghi thức chào anh, anh phản xạ nhanh ra hiệu cho họ bảo” không”, tất cả họ đồng loạt cúi đàu độ chào anh, họ thấy trong lòng anh có một cô gái mà dung mạo rất đẹp nha và vô cùng quyến rũ nữa, khi ngủ nhìn dễ cưng thật, tất cả đều tò mò cô gái đó là ai? Thoạt nhìn còn rất trẻ nha không lẽ là cháu gái.
Họ lại nhớ đến gia tộc Decarse gần đây không có con gái của các trưởng lão mà.
Nói đến con gái mang họ Decarse thì một người là cô của Ngài Vinzento, bà ấy cũng đã ngoài rồi và một người nữa là cháu của Ngài ấy mới có tuổi.
Cô gái đó là ai? Họ hướng tới người thân cận của Ngài ấy là Renzate Decarse.
Liền hỏi người hộ vệ đảm nhiệm trách nhiệm đi cùng anh.
Anh ta cười cười nói
“ Cô bé đó là Róse “
Họ há hốc mồm kinh ngạc, nhưng lại bị Renzate cảnh cáo nói
“Tốt nhất gọi cô bé đó là phu nhân “
Dường như họ đã được đả thông dây trí não vậy.
Họ vui mừng không thôi, cha tái sinh của họ Father De lại mang phụ nữ về lại còn là nữ chủ nhân tương lai, ngôi biệt thự này và căn cứ của họ sẽ không lạnh lẽo như nam cực ngàn năm nữa.
Trong ngôi biệt thự này mệnh lệnh là trên hết, trái mệnh lệnh giết không tha.
Từ trước đến nay ngôi biệt thự này không có bóng dáng của người phụ nữ nào, căn cứ thì có vai cô đem lòng ngưỡng mộ thiếu chủ nha, bởi sự lạnh lùng và xa cách nên những người phụ nữ đó không dám đến gần trự một người, con gái của hộ về tiền nhiệm Jenny Luxias.
Cô ta là người phụ nữ có quyền ở đây sau thiếu chủ Vinzento.
Cô ta hay cậy quyền thế mà bắt nạt thuộc hạ, hay đến biệt thự này làm phiền thiếu chủ, đã từng bị thiếu chủ ném xuống biển nhưng vẫn bám dai như đ ĩa.
Hiện tại cô ta không dám bén mãng đến đây biệt thự này do thiếu chủ nuôi bầy sói và một con bạch hổ nha, cô ta dám đến sao.
Trụ sở mafia thì không cần phải nói ai cũng biết cô ta bám theo thiếu chủ như sam, phải nói là ngay cả họ nhìn thôi cũng ngứa mắt rồi.
Hôm nay họ chứng kiến cảnh tượng khiến họ kinh ngạc không thôi đó là thiếu chủ dẫn con gái về, nhìn có lẽ là một tiểu thư con nhà ai đó.
-----------------------------------------------------------
Chiều tối tại biệt thự Decarse
Trong một căn phòng chủ đạo là màu trắng và xanh lam, cô gái đã tỉnh giấc, nhìn trần nhà với đôi mắt mơ màng, cô gái nói nhỏ
“ đây là đâu ?sao lại có cảm giác thân quen nhưng mình không có ấn tuongjnw nào về nó hết vậy ? “
Tiếng người đàn ông gõ cửa nói
“ Tiểu thư mời cô xuống ăn cơm “
Cô nhìn xung quanh rồi lại nhìn mình
“ Còn nguyên a hên quá “
Uyển Tâm xuống giường mang đôi dép bông ấp áp vào chân đến một phòng khác mở cửa, cô bị tất cả cảnh vật trong đó bất ngờ, đây toàn là quần áo nữ phiên bản giới hạn của Channel, Gucci,..,các thương hiệu đắc đỏ mà cô đã nhìn thấy chúng nhưng không có cơ hội được mặc nha, cô đỡ trán nói
“ Ai kêu mình bận quá làm chi “
Cô ngửi thấy người mình toàn mùi rượu và tên người có cảm giác như cô đang bốc mùi vậy, cô với tay lấy một bộ váy mày tím nhạt được may ren phần gần vai và tay, phần eo được thắt một chiếc nơ màu tím đậm, nhìn chiếc váy đép làm nha.
Tắm xong cô kéo cửa lại giật mình khi có một nam nhân đang nhìn cô dường như anh ta đợi cô rất lâu rồi.
Uyển Tâm ngơ ngơ hỏi
“ Anh là ai vây ?”
Anh nho nhã nói
“ Em không nhớ tôi sao? Con dao nhỏ cứa vào tay “
Cô chợt nhớ ra anh là đứa trẻ bị bắt chung với cô, cô nói
“ Anh Vinento “
Anh ta tỏ vẻ vui nhưng lại đem theo sự chất vấn cô
“ Nhớ sao? Em làm anh tổn thương quá “
Cô hỏi anh
“ Anh về nước khi nào vậy ?”
Anh cười nói
“ Anh không về nước nha “
Cô lại thắc mắc hỏi
“ Tại sao anh gặp được em, em đang ở Trung Hoa mà “
Anh nói một câu rồi chuồn xuống phòng ăn
“ Italy”
Đại não cô hiện lên vài dấu chầm hỏi
“ Không lẽ cô đang ở Ý chứ ?”
Cô lập tức hoảng hồn nói
“ Mình ở đây giờ này ? Vậy viện nghiên cứu thì như thế nào??”
Cô đi xuống cầu thang đến bàn ăn cô giận dữ nói
“ Vinzento sao anh lại đưa em đến đây hả? Em còn đi làm vì quốc gia kính yêu của em nữa “
Anh lại hòa nhã muốn làm hòa với cô nói
“ Anh xin phép cho em nghỉ tuần để đi chơi cho xả stress rồi “
Mọi người canh gác xung quanh há hốc nhìn
“ đây là thiếu chủ của họ sao”
“ Người không gần nữ nhân giờ lại đang lấy lòng cô gái nhỏ đó “
Tóm lại cô gái nhỏ có lai lịch gì vây? Họ rất tò mò nha và cái tên Róse mà hộ vệ Renzate Decarse nói
“ Ngài nghĩ xem cô ấy là ai ?”
Renzate nói nghiêm túc
“ các cậu không cần biết nhiều, biết nhiều hại thân”
Mọi người tin lời anh hộ về nói nha, vì anh ta nói tất cả đều đúng hết, luật là luật không thể đổi trừ phi người lập ra nó muốn đổi.
Anh hộ vệ nhìn thiếu chủ của mình mà suy nghĩ
“ Đã rất lâu rồi thiếu chủ không cười và tự do tự tại như vậy, anh theo thiếu chủ từ lúc nhỏ đến hiện tại, chỉ khi có xuất hiện của Róse thiếu chủ mới là chính mình “
Năm đó tin tức kim bài sát thủ Róse biến mất, làm cho cả thế giới ngầm phải dốc lực tìm kiếm nhưng chuyện năm đó chỉ có hai người biết được Róse là con cháu Đông Phương gia, nên cái tên Róse nhuư biến thành bọt biển tan vào đại dương.
Cái tên không được nhắc đến trong trụ sở chính của mafia Ý.
Buổi tối diễn ra rất vui vẻ và hòa hợp như vợ chồng son đang ăn cơm vậy.
Sau khi ăn tối xong Vinzento và Uyển Tâm cùng nhau trò chuyện ở phòng khách cùng với tiếng nhạc Mozart du dương.
Nói chuyện một lúc cô để ý nhìn Vinzento nói
“ Sau năm anh có vẻ khác hẳn hen ra dáng ông chủ cool ngầu nè “
“ Đẹp trai hơn nhưng mà anh như khúc gỗ vậy? khi nào anh mới có vợ đây? ”
Anh nhìn cô tủi thân nói
“ Anh có người mình yêu rồi, anh rất yêu cô ấy, buồn cười là anh đơn phương cô ấy “
Uyển Tâm ngạc nhiên nói
“ Không ngờ khúc gõ như anh lại thủy chung vậy nha, nói em nghe ai vậy ? Em hướng dẫn bí kíp cho dù gì em cũng là con gái mà chắc sở thích giống nhau “
Anh cười nhạo cô đáp
“ Em là con gái sao? Con gái mà đi thích quà sinh nhật là súng ống,đồ gỗ, xe đua, dược liệu à, em không phải con gái mà là …là…à em tự nghĩ đi ”
Uyển Tâm phụng phịu nói
“ anh định nói em là đàn ông à “
Anh phản bác
“ đấy là em nói nha anh không có nói đâu nhá “
Xong cô và anh lại nhìn nhau phì cười, họ vẫn như vậy, vẫn thân nhau như lúc ấy chỉ là hiện tại mỗi người một nơi.
Có người tri kỷ như vậy cảm thấy rất là vui vẻ.
Vinzento bỗng nhiên đề cập đến nói
“ Mai em muốn đến trụ sở anh chơi không? Em đi đi cho em xem thành tựu của anh trong bao năm qua với lại nhìn anh ra dáng boss ra sao ? Haha”
Cô nhiệt tình đáp
“ Được mong anh có thể đối xử với em nhiệt tính như hôm nay “
Trong mắt Vinzento lộ rõ sự cưng chiều hiếm thấy nói
“ Đừng lo mèo hoang nhỏ em gây họa anh thu gọn tàng cục cho em, lo chơi cho thoải mái đi rồi về nước “
Uyển Tâm nhắc nhẹ anh
“ Không được nói em là mèo hoang nhỏ “
Anh tiếp tục chọc cô nói
“ Vậy thì là bông hồng nhỏ “
Cô ỉu xìu nói
“ Haizz tùy anh vậy “