Sau khi đỗ xe hai người đi vào trong.
Bóng họ trải dài trên mặt đât.
Uyển Tâm suy nghĩ miên man
" Thật mong nó sẽ kéo dài mãi mãi "
Thiếu Kỳ nhìn thấy Uyển Tâm có biểu hiện kì lạ nhưng anh không nói gì chỉ nhìn cô.
Hình ảnh này giúp như hình ảnh chông chở đi đi làm vậy.
Đến cửa của phòng nghiên cứu, Uyển Tâm lấy một cái thẻ, bên cạnh đó còn phải lấy dấu vân tay và võng mạc nữa.
Tiếng " ting " một cái trên mà hình nói
" Invalid" ( Hợp lệ )
Uyển Tâm nhìn tự hào nói " Anh thấy viện nghiên cứu thế nào ? "
THiếu Kỳ cũng bình thản đáp " Cũng được "
Uyển Tâm nhăn nhăn nói " Phải rồi sao bằng tập đoàn nhà anh được "
Uyển Tâm đến viện nghiên cứu dẫn theo Thiếu Kỳ khiến mọi người trong viện nghiên cứu kinh ngạc một phen
Có một người can đảm chất vấn Uyển Tâm, còn ai chứ là người ghét cô trong cái viện này, do cô ta không bằng Uyển Tâm lại hay thích làm lỗi sai của người khác mà bắt lỗi
" Đây là ai vậy hả Uyển Tâm giáo sư "
Uyển Tâm nói cô ta
" Cô đã làm xong bài báo cáo khoa học cho tạp chí News chưa ? Không phải cô giàng với tôi sao ráng mà làm cho tốt đi "
Thiếu Kỳ cũng phụ họa theo
" Lần đầu tôi nghe em nói nhiều như vậy? "
Uyển Tâm nhìn anh cười cười nói
" Vậy sao? Bản thân em còn không biết đấy "
Mọi người đếu không ngờ rằng người Uyển Tâm dắt theo lại là " Chủ tịch Tần thị "
Các nhà nhiên cứu nữ thì thầm to nhỏ " Là..là..
Tần thiếu kìa "
" A đẹp trai quá "
Còn các nhà nghiên cứu nam cho rằng " Ai lại đi cướp nữ nhân cảu ông "
Uyển Tâm bắt đầu vui vẻ nới với mọi người rằng " Chào mọi người đây là người nhà của tôi Tần thiếu "
Cô ả ganh ttij với Uyển Tâm chợt xong lên ỏng ẹo nói
" Tần thiếu Uyển Tâm có quan hệ gì với anh vậy ? Anh có biết không Uyển Tâm có rất nhiều bạn khác giới đó "
Rồi cô ta nhing Uyển Tâm nói tiếp
" Anh là bạn trai Uyển Tâm hay Uyển Tâm là tình nhân của anh vậy "
Lúc này Uyển Tâm nhìn cô ta vui mừng khôn xiết khi có người gặp họa
" Trịnh Dung ơi Trịnh Dung chọc ai không chọc đi chọc khối băng ngàn năm.
Phen này cô bị chết cóng thì đừng cầu cứu tôi đấy "
Thiếu Kỳ không để tâm cô ta mà chỉ nhìn Uyển Tâm, anh bất ngờ sau đó là giận dữ rồi nói
" Buông tay "
Cô ta vẫn ỏng ẻo dựa vào anh, ngực cô ta dính sát cánh tay anh.
Thiếu Kỳ nhìn cô ta lạnh như băng nói
" Cút ra ! Đừng làm bẩn áo của tôi "
Trịnh Dung bị anh đẩy, ngã xuống đất tỏ vẻ đáng thương nói
" Em có gì không bằng Uyển Tâm, chi bằng em thế chỗ cô ta, nhất định sẽ làm anh hài lòng "
Uyển Tâm nhìn anh không quan tâm nói
" Tôi đi công việc đây anh chơi vui vè nha ! Chồng "
Thiếu Kỳ nhìn cô vui vẻ nói
" Nếu vợ mở lời vậy thì cho cô ta đến Châu Phi nghiên cứu đi "
Xong anh quay sang hỏi mọi người cho có lệ nói
" Có ai muốn đi chung với vị tiểu thư này không ?"
Trịnh Dung bị lời nói cùa Thiếu Kỳ là cho sợ hãi, cô ta la lên nói
" Ba tôi là Thị trưởng, anh không có quyền đụng vào tôi.
Tránh ra "
Thiếu Kỳ nhanh chóng nói " Tôi nghĩ cha cô nên nghỉ hưu rồi "
Trịnh Dung nghe nói bèn vang xin " Xin anh Tần thiếu tôi sai rồi, xin anh tha cho cha tôi và Trịnh gia "
Anh cười lạnh nói " Cha cô th am nhũng công quỹ đến lúc đi tù rồi "
Tất cả mọi người sợ hãi khi nghe anh nói điều đó, mỗi người họ đều có một suy nghĩ
" Không nên đụng đến anh ta "
" Chị Uyển Tâm có người chồng thật ưu tú nha.
Hâm mộ quá "
Lúc này thầy của Uyển Tâm đi đến bắt tay anh, ông hiền từ đáp
" Chào cậu tôi là thầy của con bé.
Cậu đến phòng của con bé đợi nó đi.
Có chút chuyện xảy ra nên con bé phải đi "
Thiếu Kỳ đưa tay ra bắt tay ông, lịch sự hòa nhã nói
" Chào thầy, con là chồng của Uyển Tâm_Tần Thiếu Kỳ "
Anh lại nhìn ông nói tiếp " Cháu có thể trò chuyện với thầy không? Nếu thầy không bận "
Ông cười cười nói " Được được theo ta nào "
Phòng thí nghiệm_ Nơi để nọc độc rắn
Uyển Tâm mặc đồ bảo hộ đi vào, cô lại thấy căn phòn này có vấn đề, cô đi đến chỗ hộp điện và cầu dao của văn phòng
"Tại sao căn phòng này nhiệt độ lại cao lên như vậy? "
Uyển Tâm nhớ rõ căn phòng này luôn để nhiệt độ - độ C, giờ nó lại độ
Uyển Tâm đến lồ ng kính đựng chú rắn trên đầu có ngọc thạch kia.
Cô hỏi thăm nó
" Mày ổn chứ? Kim xà "
Con rắn Kim xà lục mãn thấy cô bèn ngẩng đầu lên kêu " khè...khè..khè" rồi cạ vào cái kính
Uyển Tâm thấy nó có vẻ suy yếu bèn mở lồ ng kình ra rồi cô lấy một chiếc kim trong hộp khử khuẩn châm vào tay mình
" Uống đi nó giúp mày lấy lại sức đầy "
Con rắn nhìn cô gật gật, nó chăm chú uống bỗng nó khè một cái.
Thì ra là nó thấy có một con rắn sắp không nổi bè kêu con rắn đó chịu đựng " Khè Khè "
Uyển Tâm chăm chú nhìn cái lồ ng kinh có chứa con rắn bạch xà mà không để ý đến kim lục xà.
Nó thấy vậy bèn nhả ngón tay cô ra, lấy cái đuôi nhỏ của mình khều khều cô rồi chỉ về phía con rắn kia.
Uyển Tâm hiểu ý bè đưa con rắn đó đến chỗ tiểu kim, đặt con rắn đó cạnh nó.
Kim xà dùng thân mình làm giảm nhiệt độ của bé rắn đó.
Do con rắn đó là rắn sống ở biển gần nam cuacj nên nó cần có nhiệt độ băng mới sống được.
SAu đó Uyển Tâm cài lại nhiệt độ ban đầu và thăm những mẫu vật thí nghiệm còn lại.
Trong căn phòng này có hơn loại rắn đến từ các nước trên thế giới, bọn chúng đều sống ở nới cực lạnh cực hàn nên nọc của chúng rất độc, mà tiểu kim lại là bá chủ nơi này nên nó có vẻ tự hào lắm.