Sau khi soạn đồ đạc và đem theo hòm thuốc Dung Tề chạy như bay ra cửa.
Đến sân thượng trên trán anh đã thấm mồ hôi.
Cô thấy bảo " Anh làm gì mà chạy ghê vậy như có ai đòi mạng anh ấy.
"
Anh không nói gì chỉ cười, cô đâu biết anh đang suy nghĩ " Em đòi mạng anh đấy, lỡ một phút nghiên cứu của em thử xem, anh sợ mình phải định cư ở viện nghiên cứu tăng ca cùng em đấy.
Đúng là Lucifer hiện thân mà ".
Một cơn gió thoáng qua se se lạnh của mùa thu mang theo gió biển.
Anh nhìn cô mà suy nghĩ " Cô đẹp thật ! Nói thật chắc ai cũng muốn lấy cô nhưng anh thì không nha.
Anh không có ước mơ lấy cô gái còn mạnh mẽ hơn đàn ông này.
Anh thích một con thỏ trắng a chứ không phải một con rắn tuổi a "
Bỗng anh thấy có một ánh mắt nhìn anh theo bản năng anh nhìn lại thấy có ánh mắt màu lục nhìn anh a "còn ai vào đây nữa là tên cuồng em gái Kinh Lục chứ ai? "
" Tưởng gì thì ra là tên cuồng em gái ý mà khoan anh ta tới đây làm gì sao anh ta lại đến đấy không lo kinh doanh chạy theo chi ta "
Máy bay từ từ đáp xuống sân thượng cùng với nụ cười hòa hảo của Kinh Lục
bỗng trong đầu anh ta hiện lên một vài ý xấu xa " Không lẽ anh ta thích em gái mình mà anh em yêu nhau là loạn lâu mà ta mà chuyện người ta mình để ý chi mà họ đâu chung huyết thống yêu nhau cũng..
" chưa kịp suy một hết anh bị một cát tát của Kinh Lục vào mặt anh tỉnh ngay quát bực tức.
" Anh điên à sao lại tát tôi đau quá huhu"
Kinh Lục điềm đạm đáp " Anh không lên máy bay thì ở nhà ngủ luôn đi "
Bất giác anh la lên " Đi thì đi tưởng tôi sợ Tâm nhi hả "
Anh bị ném cô một ánh mắt lạnh băng chéo chéo " anh thấy mình sắp bị sét đánh tới rồi " bèn lủi thủi lên máy bay lại quên là hộp thuốc kế bên không xách theo bèn quay lại lấy
Kinh Lục mất kiên nhẫn đáp :" Làm sao em quen được tên não cá vàng này vậy " cô lơ đễnh đáp " tình cờ ".Dung Tề lên máy bay thì bắt đầu cả cùng đến Bazil
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng ở Tần gia
h sáng
Không khí trong phòng trở nên lạnh lẽo khi vắng bóng thiếu phu nhân.
Ngôi nhà này trở về hiện trạng ban đầu sự im lặng ùa đến, không còn tiếng vui cười rôm rả như hôm qua.
Ông bà Tần có thói quen dậy sớm để tập thể dục, cả hai ông bà cùng chạy bộ quanh khuôn viên Đế Thành.
tiếng sau
Người làm trong nhà bắt đầu tất bật chuẩn bị bữa sáng cho ông bà và hai cậu chủ.
Hôm nay có món ăn Pháp một bàn thịnh soạn : confit de canard, galette, choucroute, foie gras, escargots de bourgogne, soype a loignon, bouillabaisse, bánh crepe, rượu vang Bordeaux.
Sau khi ông bà đi chạy bộ về liền lên phòng tắm rồi xuống nhà ăn sáng.
Lúc này bên phòng của Thiếu Phong anh ta đang sáng tác bài hát mới của Thiếu Kỳ anh ta đã dậy từ sớm lúc cô đi, trong thồi gian này anh xử lý việc tập đoàn và làm xong bảng hợp đồng thời hạn năm.
Anh chờ cô về ký tên nữa và thêm điều cô muốn là xong hai bên có thể giao việc anh xuống lầu ăn sáng hôm nay có món Pháp mà anh chỉ thích duy nhất là rượu Pháp còn ăn thì ăn gì cũng được cả.
Không biết từ lúc nào mà anh có thói quen như vậy có lẽ không ăn tùy tiện hay quên cả ăn uống mà anh mới có ngày hôm nay trở thành người đàn ông hoàng kim mà khó ai tiếp cận.
Ông Tần nhìn thấy con cả mà không thấy con út bèn kêu người hầu lên kêu nó phút phút phút rồi phút sau không nghe động tĩnh ông bèn lên gõ phòng nó nghe vọng ra " Lát nữa tôi ăn chừa phần cho tôi "
Ông Tần tức giận " mày không ăn thì cút về nơi nhảy nhót của mày đi mày không ra thì sao này ở nhà này không tiếc bỏ luôn phần cơm của mày đâu"
Anh giật mình " chết là tiếng của lão ba a chết anh rồi "
anh lập tức ra mở cửa và xuống lầu với ánh mắt viên đạn của cha.
Mẹ anh cũng không kiên nhẫn la " Con hay nhỉ để người lớn trong nhà chờ mình con.
Con có vai trò to lớn thật đấy.
"
Anh bẽn lẽn nói " Ba mẹ nay sao thế sao ai cũng la con vậy.
Không lẽ nhà có chuyện gì à "
Ông Tần bực " con trai lớn không đưa con dâu đi làm, con bé sớm đã đi làm không biết còn ăn sáng hay chưa? "
Bà Tần " con dâu bảo bối của mẹ sao đi làm sớm thế mẹ còn muốn cùng con mua sắm nữa mà"
Bỗng anh lại nói " ba mẹ không nghe con nói à sao cả nhà gì kỳ vậy hỏi không ai trả lời "
ông bà Tần cũng không thèm ngó lo ăn sáng
anh vẫn không bỏ cuộc nói tiếp " con phải con ruột không vậy hay lượm con trong gốc cây nào vậy"
Ông Tần trả lời " con ghẻ " bà Tần " lượm ở thùng rác "
Anh muốn khóc tới rồi a bèn cầu cứu anh cả " anh cả anh trả lời đi anh "
Thiếu Kỳ trả lời khiến mặt anh đen xì " Im đi "
anh suy nghĩ bèn ăn phần của mình thôi không dám hó hé gì nữa sợ lại đắc tội các vị gia gia đây