Sau thành công tốt đẹp của cuộc nghiên cứu, tên tuổi của Uyển Tâm đã nhanh chóng vang xa hơn so với tưởng tượng của lẽ các cánh con nhà quyền quý đang muốn làm làm người quen của cô.
Thành công này đã làm cho tên tuổi của cô vang đến Anh Quốc xa xôi.
Một người phụ nữ đang ngồi trên ghế xem tờ báo JAMA và Time.
Hai tờ báo này chỉ có người có tầm ảnh hưởng quan trọng trong một lĩnh vực.
Uyển Tâm đã nằm trong danh sách thừa hưởng khối tài sản từ việc nghiên cứu của mình.
Người đi lên bắng thực lực.
Người phụ nữ mỉm cười mà thì thầm
" Đông Phương Uyển Tâm sao? "
Bà lập tức kêu người đến
" Lotus ! Ông điều tra giúp tôi một người ?"
Ông ấy nhìn bà đầy ngạc nhiên hỏi
" Thưa lệnh bà, bà muốn điều tra ai "
Bà nhìn hình Uyển Tâm chăm chú, âm u nói
" Đông Phương Uyển Tâm "
Ông ấy vừa nghe liền lập tức thi hành.
Ai cũng cho rằng bà ấy là một người phụ nữ lạnh lùng, quyết đoán và đầy kiêu sa, giờ đã già đi qua thời gian.
----------------------------------------------------------------------------------------------
Viện nghiên cứu
Uyển Tâm dù có thành tựu to lớn nhưng cô lại không hề vui chút nào do bên cạnh cô không có người mà cô cần.
Cô cười trào phúng nói
" Cảnh đẹp người có vui đâu bao giờ? "
Uyển Tâm đang mượn câu nói trong Truyện Kiều để miêu tả tâm trạng của mình hiện tại.
Hôm nay cô lại nhận được rất nhiều cuộc điện thoại.
Họ có thể tờ mò vì sao cô còn trẻ mà lại có được thành tựu như vậy.
Cô đã quen rồi, cũng có lẽ không phải vì thành quả của cô mà là tin đồn về chồng cô - Tần Thiếu Kỳ vì cứu anh ta mà bản thân mình bị thương nặng mà không thể tham gia quân đội được nữa.
Uyển Tâm đi lang thang trên đường về, cô đang suy nghĩ về cuộc đời mình.
Cảm thấy mình thật đáng thương làm sao? Có ai như cô không? Yêu nhưng không bày tỏ, cứu nhưng lại không nói ra.
Không phải cô không nói mà là cô không thể nói.
Đây là lời hứa cô đã hứa với bà nội và ông nội Tần.
Họ đã nói với cô
" Hãy để thằng bé tìm kiếm thiên sứ cứu nó.
Nếu nó không tìm ra con thì chứng tỏ nó không đáng để con yêu, người đàn ông ngay cả tìm ra ân nhân cứu mạng còn không ra thì nó sao có thể bảo vệ con được".
Uyển Tâm nhớ lại chuyện lúc đó lại có chút ấm ức nhưng hứa thì phải làm cho dù mọi chuyện diễn biến ra sao? Hiện tại cô lại có chút thất vọng về anh rồi.
Tìm kiếm sai người, lấy đúng người, nhưng lại hận người cứu mình và bênh vực kẻ giả mảo.
Không lâu nữa đâu sẽ có kết quả thôi.
Cô đang suy nghĩ thì lại thấy tuyết rơi, tuyết rơi thật sớm hơn so với năm trước.
Có lẽ ngay cả ông trời cũng thương xót cô.
Bóng lưng của Uyển Tâm trải dà theo bước chân cô đi kèm theo đó là tuyết đầu mùa.
Dù đẹp nhưng lại khiến cho lòng người lạnh lẽo.
Tuyết đến, tuyết đi, lòng người giá lạnh.
Trên khắp các mặt báo và đài truyển hình đều đang rùm ben chuyện cô và Tần thiếu bắt đầu rạn nức tình cảm, hôn nhân đang trên bờ vực ly hôn.
Tần thiếu chưa ly hôn lại qua lại với nữ minh tinh hạng A ở khách sạn.
Tất cả các tin đồn đều đổ dồn về ba người họ.
Tin đồn xấu về Uyển Tâm cũng nhanh chóng được lan ra.
" Tiểu thư Đông Phương gia là người thế nào? Vì sao cô ấy lại làm cho Tần thiếu phải ngoại tình?"
" Ai là người xứng đôi với Tần thiếu? "
"Cuộc hôn nhân liệu sẽ đi đến hồi kết như thế nào?"
Uyển Tâm nhìn các tin tức trên màn hình điện thoại, gương mạt vẫn không thay đổi.
Cô cảm nhận được đã đến lúc thành tonaf cho anh ta rồi.
Chỉ cần vài tháng nữa thôi.
Điện thoại cô nhanh chóng reo lên
" Alo "
Cô bạn thân hành nghề luật sư đã gọi cho cô nói
" Này bạn thân à cậu không sao chứ?"
Uyển Tâm nghẹn ngào nói
"Mình ổn.
Đùng lo cho mình.
Mình sẽ đến tham gia lễ thành người của cậu mà."
Bên kia lập tức xù lông
" Con nhỏ kia sao nói bà đây xù lông hả?"
Uyển Tâm cười trừ nói " Thôi mình sẽ gọi lại sao nha.
Giờ đang về nhà "
Cô bạn thân nói " Hẹn gặp cậu ở xứ lạ ".
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi giữa hai người, đã làm cho Uyển Tâm cảm nhận được mình không lẻ loi.
Có người quan tâm mình cho dù không có anh.
Hiện tại cõ lẽ cô đã dần cách xa anh.
Thói quen này sẽ giúp cô bước đi tiếp dù không có anh bên cạnh.
Ai có thể ngờ rằng " Người con gái lạnh lùng, thông minh và đầy nguy hiểm này lại có lúc khóc thầm thế này."
------------------------------------------------------------------------------------------------
Biệt thự màu trắng ở Anh
Phu nhân đang cằm trên tay một ly rượu vang đỏ nhìn di ảnh của ai đó.
Bà tự nhủ rằng:
"Đó có phải là người anh tìm không? "
Tiếng bước chân vội vả vang lên, cánh cửa vang lên tiếng gõ Lotus đưa cho bà một phong giấy tờ đang nghiêm phong.
Bà nhanh chóng tiếp lấy và mở phong thư ra.
Bà vẫn điềm tĩnh nhìn mọi thông tin trên giấy.
Môi bà nở một nụ cười đẩy ẩn ý.
" Quả nhiên là con bé "
Xem xong đống tài liệu kia bà lập tức ra lệnh
"Hãy điều tra các việc liên quan đến con bé kể cả chuyện gần đây xảy ra với con bé.
Tôi muốn biết tất cả bao gồm cả chi tiết nhỏ nhất ".
Bà lần nữa nhìn di ảnh đang treo trên tường nói
" Tôi sẽ làm cho con bé biết thế giới này là như thế nào? Muốn làm chủ gia tộc thì phải chịu được sức nặng của nó."