Sarin nói xong từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp bản vẽ, trải ra trên mặt bàn. Aini thoáng nhìn liền biết đây đều là bản vẽ thiết kế, toàn bộ là vũ khí trang bị.
- Đây là giáp kỵ binh? Kiểu dáng này là một ngàn năm trước hả?
Aini có chút kỳ quái, hắn cầm lấy một bản vẽ hỏi Sarin.
Thứ này quá nặng hơn nữa giá trị chế tạo đắt đỏ, bất lợi cho bảo dưỡng. Nếu nói Sarin muốn tổ kiến một đại đội kỵ binh người còn có thể hiểu, nhưng hắn muốn tổ kiến là Đoàn lính đánh thuê quy mô khổng lồ, loại áo giáp này căn bản không có ý nghĩa.
Áo giáp nặng như vậy phải chọn chiến mã cực tốt mới có thể sử dụng, ngựa bình thường thể chất không đủ, kỵ binh mặc loại áo giáp này chỉ có thể lên ngựa trước khi xung phong, bình thường chỉ có thể đem chiến giáp đặt trên chiến xa vận chuyển, trước khi chiến đấu dựa vào lính phụ trợ giúp mặc vào.
Chiến mã tốt giá cả đắt đỏ, thậm chí còn đắt hơn một số ma thú. Sarin làm như vậy, cho dù là chỉ tổ kiến một kỳ đoàn chỉ sợ đều tiêu sạch tất cả tiền của hắn.
Năm đó tầng lớp kỵ sĩ vẫn còn, vương triều thứ bốn xa xỉ vô độ mới có thể thiết kế ra áo giáp hoa lệ đắt đỏ lại không thực dụng như vậy. Tuy nhiên vương triều thứ bốn có được toàn bộ đại lục, gom ra được một đội kỵ binh cường đại mấy ngàn người vẫn là phi thường thoải mái. Sarin không được. Nơi sản xuất ngựa ở phương bắc tuy không thiếu nhưng ngựa tốt có thể chịu tải được loại áo giáp này lại không nhiều.
Ma lang của người Caucasus tuy cũng có thể phụ trọng nhưng một khi để ma lang cõng kỵ binh như vậy ở trên người, ưu thế của ma lang liền biến mất không còn. Uy lực của loại kỵ binh này là lực đánh vào cường đại, thậm chí có thể sát thương trọng bộ binh. Nếu số lượng trọng bộ binh không đủ, loại kỵ binh mặc áo giáp nặng gần trăm cân này có thể xé mở ra một lỗ hổng trong trận địa của trọng bộ binh.
Sarin cười nói:
- Ta sao lại chế tạo loại áo giáp này chứ, cho dù có chiến mã xương khô, ta cũng sẽ không đốt tiền oan như vậy. Đây là áo giáp ma pháp, dùng thuật luyện kim chế tạo, sức nặng chỉ khoảng mười mấy cân.
- Áo giáp ma pháp? Vậy không phải càng đắt!
- Áo giáp ma pháp đắt đỏ là bởi vì phải chế tạo ra thuộc tính ma pháp cùng với ma pháp kháng tính. Áo giáp này của ta chỉ có một điều, chính là Thuật chắc chắn, thứ này đều không phòng được một cái hỏa cầu.
- Vậy phí tổn cũng sẽ không quá thấp chứ!
- Phí tổn sao, ta phát hiện vỏ sò trong biển là tài liệu luyện kim rất tốt, thứ này còn có thể nuôi dưỡng. Hơn nữa loại áo giáp này chế tạo phi thường đơn giản. Trong tay Lex có mấy trăm pháp sư cấp thấp, mấy ngàn ma pháp học đồ. Cho dù chế tạo một vạn bộ cũng không tính là chuyện khó khăn gì.
Sarin tươi cười ý vị thâm trường:
- Dù sao những Ma pháp sư đó bình thường cũng dựa vào đây tu luyện, ta coi như miễn phí cung cấp tài liệu.
Aini hoàn toàn hết chỗ nói. Sarin ngay cả Lex đều phải tận dụng đến tận cùng.
- Nhưng là thứ này, không phòng ngự được vũ khí hạng nặng chứ hả?
Aini không hổ là gia tộc Clyde đi ra, cho dù hắn chưa từng tham dự thiết kế vũ khí vẫn liếc mắt một cái nhìn ra nhược điểm của loại áo giáp này.
Sarin bật cười:
- Đây cũng không phải cho tướng lĩnh mặc, kẻ địch cũng chỉ là kiếm sĩ bình thường, thậm chí ngay cả kiếm sĩ đều không tính. Nếu kẻ địch thật sự cường đại như vậy, tỷ như Zola. Lúc hắn cầm “Nước mắt” trong tay, cho dù là áo giáp thánh cấp cũng không phòng ngự được nhỉ?
- Vậy cũng đúng.
Aini đỏ mặt.
- Tính năng chủ yếu của áo giáp này là phòng ngự cung tên, vũ khí hạng nhẹ, đối phó kỵ binh của địch tốt nhất. Chẳng sợ chiến sĩ của chúng ta mất chiến mã, dựa vào áo giáp này cũng có thể biến thành bộ binh cường đại. Áo giáp nặng mười mấy cân, đương nhiên không tính là trọng bộ binh, cũng không ảnh hưởng hành quân.
- Đây là thứ gì?
Aini cầm lấy một bản vẽ khác, không ngờ nhìn không hiểu.
- Đầu thương, có thể sử dụng như chủy thủ. Binh sĩ tùy thân mang theo một miếng chất dính, chỉ cần có cán gỗ thích hợp trong vòng một phút có thể chế tạo ra một cái trường thương.
- Cái này ta biết, ta nói là cái bên cạnh.
- Đây là hỏa đồng.
- Có ý tứ gì?
- Pháp sư nguyên tố dùng bột phấn ma pháp làm chất thiêu đốt, bột phấn ma pháp trải qua pha loãng, cho thêm lưu hoàng cùng một chút bột xương ma thú, uy lực đốt cháy cũng không nhỏ. Chính là khó thể khống chế, không thể dùng cho luyện kim. Đây là ống sứ tầng, phía cuối là ma pháp trận, chỉ cần ma pháp học đồ có thể kích phát. Ngọn lửa phun ra ngoài ít nhất có thể thiêu đốt một phút, trong vòng năm thước cái gì cũng không còn sót lại.
- Năm thước? Giống như không thích hợp chiến đấu mà.
Aini lẩm bẩm, hắn biết Sarin sẽ không thiết kế đồ vô dụng. Nhưng trên chiến trường, cung tên tệ nhất cũng có thể bắn xa mấy chục thước, có trường thương trong tay bộ binh đã quá bảy thước.
- Cũng không phải dã chiến. Thứ này đặt trên tường thành, quân địch xông lên, đốt một cái là một mảng. Đáng tiếng loại bột phấn này quá không ổn định, không thể khống chế. Nếu có thể khống chế bùng nổ là tốt rồi.
Aini nhìn bản vẽ đầy bàn hỏi:
- Đây đều là ngươi thiết kế?
- Gần như vậy, đại bộ phận là ta nghĩ ra.
- Ngươi không đi chế tạo vũ khí thật sự là đáng tiếc. Ài, nhà Clyde nếu có người như ngươi, nhà Williams đã sớm nhường ra nghề buôn vũ khí.
Aini phát hiện, vũ khí Sarin thiết kế ra đều có hạn chế, nhưng là có một điểm chung chính là giá trị chế tạo thấp. Loại vũ khí cho binh sĩ sử dụng này là phải sinh sản quy mô lớn, giá tiền quá cao các quý tộc chịu không nổi, ngươi tự nhiên cũng sẽ không có giao dịch.
Nhìn qua bản vẽ trên bàn, không dưới loại vũ khí dùng trên chiến trường. Lớn đến tường thuẫn loại lắp ghép, nhỏ đến siêu nước binh sĩ dùng để uống nước. Toàn bộ chọn dùng một ít tài liệu giá tương đối rẻ, trải qua ma pháp cấp thấp gia công lập tức có giá trị sử dụng khá cao.
Aini trong lòng thầm may mắn. Đại đa số vũ khí nơi này giai đoạn sau đều cần Ma pháp sư của Lex mới có thể chế tạo, xử lý tài liệu giai đoạn đầu là vất vả nhất cũng là bộ phận lãi ít nhất. Helene dù giành được vụ làm ăn này thu nhập cũng sẽ không quá nhiều. Tuy nhiên với tính tình của Helene, chỉ sợ vẫn đặt tâm tư vào săn bắn, vụ này có thể có có thể không.
Sarin từng đáp ứng tặng hai người mỗi người một chiếc thuyền, cho dù Helene bù tiền cũng sẽ nhận vụ làm ăn này cho Sarin.
Nghĩ đến đây, Aini đột nhiên hỏi:
- Sarin, thuyền ngươi đáp ứng cho chúng ta sẽ không phải cũng là mới thiết kế chứ?
- Đúng vậy, sao ngươi biết?
Sarin tò mò hỏi.
- Vô nghĩa. Ngươi là để chúng ta thí nghiệm tính năng thuyền cho ngươi hả, vạn nhất gặp chuyện không may thì sao?
- Cho nhiều thuyền cứu nạn là được rồi.
Sarin kiên nhẫn trả lời. Hắn đáp ứng tặng cho Aini và Helene mỗi người một thuyền, đương nhiên không phải cho không. Đầu tiên là thu nhập lần đi săn đầu tiên ở Biển đóng băng là của mình Sarin, sau đó hai người còn phải quen thuộc tính năng loại thuyền này cho Sarin. Nếu không Sarin cũng không phải quý tộc từ thiện gì, cớ gì phải tặng không hai chiếc thuyền biển giá cả đắt đỏ chứ.
Giá trị của chiếc thuyền hải tặc bằng gỗ lúc trước Sarin bắt được đều vượt qua một vạn kim tệ, tàu thuyền thiết kế dựa theo tiêu chuẩn chiến hạm, mấy chục vạn kim tệ đều là loại nhỏ.
- Ta mặc kệ Helene thế nào, thuyền ngươi cho ta nếu là đắm ngoài ý muốn, ngươi phải tặng ta một cái nữa.
- Đó là đương nhiên!
Sarin khẳng khái nhận lời, sau đó bổ sung một câu:
- Chỉ cần thuyền này có vấn đề, ta sẽ một mực để ngươi đi thí nghiệm.
- Sarin. Da mặt của ngươi nhất định là được cố hóa Thuật da đá.
Aini bất đắc dĩ nói. Tuy nhiên chỉ cần thuyền của Sarin không hại chết người, hắn cũng không tính là bị thiệt. Bởi vì cuối cùng dù thế nào hắn cũng sẽ nhận được một chiếc thuyền không tệ.
Helene cũng không xem như bị thiệt. Thuyền Sarin tặng nàng khẳng định cũng là chế tạo tỉ mỉ, ít nhất sẽ không đắm ngay lập tức. Cho dù gặp chuyện không may cũng phải thí nghiệm hàng hành vài lần mới có thể điều tra ra. Chỉ cần thuyền này có thể đi Biển đóng băng một lần đồng thời an toàn trở về thì coi như Helene kiếm đủ.
Sarin làm như vậy cũng là vì tích góp một chút kinh nghiệm cho mình. Trong tay hắn không có người chế tạo thuyền biển chuyên nghiệp, còn phải đi ra ngoài mời chào. Người mời tới khẳng định sẽ không quá nhiều, đại bộ phận còn cần tự mình bồi dưỡng. Nếu muốn để cho một công nhân tạo thuyền thành thục, ít nhất cần thời gian ba năm trở lên. Trong thời gian ba năm này, công nhân còn không thể nhàn rỗi.
Nói thế nào thì Sarin cũng là một người Scotzia huyết thống thuần khiết, trong xương tủy có thiên phú kinh thương. Loại chuyện này hắn căn bản không cần tính kế, tự nhiên liền nghĩ tới nên làm như thế nào.
- Aini. Ta là Ma pháp sư, không có khả năng đặt nhiều tinh lực ở mặt này, nhưng bên cạnh lại không có người nào có thể giúp ta. Cũng may thiết kế mấy thứ này đối với lý giải ma pháp cũng có trợ giúp, nếu không ta thật sự muốn điên lên.
Sarin từ lúc bắt đầu kiến thiết thành thị này thì gần như không được ngủ bình thường, đều là dựa vào minh tưởng khôi phục tinh lực.
Minh tưởng không thể hoàn toàn thay thế giấc ngủ, tất cả Ma pháp sư đều hiểu được điểm ấy. Nhưng Sarin luôn cảm thấy thời gian không đủ dùng, nhất là sau khi gặp phải Hắc y giáo chủ của Giáo đình, hắn biết rõ nếu như mình không cố gắng, vất vả trước kia coi như uổng phí. Giáo đình sẽ tùy thời đem mình nhốt vào địa ngục.
Đối với Sarin mà nói, tiền có lẽ không trọng yếu nhưng là thực lực lại phi thường trọng yếu. Hắn muốn thành thị này an toàn vận chuyển, phải duy trì một hạm đội tránh bị Giáo đình tập kích từ trên biển. Duy trì một hạm đội cần tốn bao nhiêu tiền? Sarin tuy không rõ lắm nhưng hắn cũng biết bảo dưỡng một chiến hạm, một năm cũng mấy vạn kim tệ.
Việc này hắn không thể không làm, không thể không cân nhắc. Nếu hắn vẫn còn là ma pháp học đồ trước kia, mục đích vẫn là mỗi bữa ăn đều có một miếng thịt hun khói, ăn bánh mì trắng mà sống thì đương nhiên không cần nghĩ nhiều như vậy. Nhưng Sarin đã không phải kẻ ăn xin nhỏ nhoi trước kia, mục đích sinh tồn của hắn cũng không còn vì nhét đầy bụng nữa.
Aini cũng không biết nói gì cho phải. Áp lực của Sarin, hắn hiểu. Nhưng loại chuyện này hắn không giúp được gì. Chính hắn cũng phải tu luyện ma pháp, biết thời gian gấp gáp cỡ nào. Nếu không cố gắng, có lẽ cả đời cũng không thể trở thành Ma đạo sĩ.
Không thành Ma đạo sĩ, tuổi thọ nhiều nhất là năm. Bất kể ngươi xuất thân thế nào đồng dạng hóa thành bụi đất.
- Quên đi. Aini, chúng ta nghỉ ngơi một chút, uống ít rượu, tán gẫu. Thế nào?
Sarin tắt đèn ma pháp trên đỉnh phòng, đốt đèn ma pháp ở trên bàn. Trong căn phòng thật lớn chỉ có một chỗ này sáng. Trong góc tối, ngọn lửa linh hồn màu đỏ nhảy trong hốc mắt bộ xương khô chậm rãi có tiết tấu.
- Được.
Aini lại ngồi xuống. Phiền não trong lòng hắn cũng không ít, hắn đem tất cả tích tụ của mình mang tới thành thị này, đối với nó cũng có cảm tình. Nhưng thế cục của đại lục dường như bất lợi cho sự phát triển của thành thị này. Quân viễn chinh của đảo quốc Đông Hải phỏng chừng đã đánh hạ thành Lian, đầu tư của mình khả năng ngâm nước rất lớn.
Đường biển đoạn tuyệt, đường bộ đoạn tuyệt. Aini không biết hy vọng ở chỗ nào, không biết ngày mai sẽ còn xảy ra chuyện gì.
Sarin rất ít uống rượu. Người Scotzia và người Tanggulas đều thích uống rượu mạnh, thẳng đến sau khi Sarin tới quận Grievances mới được uống rượu nho.
Đối với Ma pháp sư mà nói, rượu mạnh sẽ ảnh hưởng ổn định của tinh thần lực, rượu nho thì không. Lúc ở cùng một chỗ với Lex, Sarin luôn làm ra vẻ trước mặt ngoài ngoài chỉ uống trà. Lúc không có ai, hắn vẫn ngẫu nhiên uống một ít rượu.
Lấy bình rượu từ trong ngăn kéo, Sarin cũng không quá chú trọng, trực tiếp ném cho Aini. Hai người mỗi người một bình chậm rãi uống.
- Đây là rượu ngon, cần phải ly thủy tinh mỏng mới có thể thưởng thức hương vị. Tốt nhất sau khi mở nắp để thêm một lúc.
Aini uống một ngụm, lập tức nhận ra đặc điểm loại rượu này.
- Ta biết, ta chỉ là thích uống loại này với đá.
Sarin nhấc tay, cho Aini nhìn thoáng qua thủy diễm bốc lên trong lòng bàn tay
Aini lắc lắc đầu. Dùng ma pháp thay đổi đặc điểm của rượu, đây xem như là lãng phí lực lượng hả. Hắn không biết, thủy diễm của Sarin tiêu hao Ma huyền rất ít, tiêu hao chủ yếu là tinh thần lực.
- Aini. Ta nhớ được phân bố thành thị phương bắc đế quốc so với phương nam ít hơn một chút, tuy nhiên trong vòng trăm dặm tất có thành lũy có thể dùng làm cứ điểm. Thành Lian là không giữ được, tuy nhiên nếu những kẻ xâm lược này muốn xâm nhập vào trong lòng Tần Nhân sẽ không dễ dàng như vậy. Ta đang nghĩ, người Phoenix thật sự sẽ liên thủ cùng bọn họ sao?
- Sarin, ngươi làm sao vậy? Lex chưa nói với ngươi những chuyện này sao? Nếu đại công Phoenix chết đi, lại không có người thừa kế, mọi thứ trong công quốc đều phải thu về đế quốc, vốn vận mệnh của quý tộc Phoenix nắm giữ trong tay đại công, nếu thu về đế quốc chính là Thượng, Hạ nghị viện khống chế bọn họ. Quý tộc đế quốc sắc phong rất khó, có bao nhiêu người đang nhắm vào đấy. Những người này ở thành San Rock không có nền tảng, Thượng, Hạ nghị viện sẽ đem tước vị của bọn họ chia cắt hết.
- Nói như vậy, chúng ta không còn đường ra. ít nhất thời gian nửa năm chúng ta chỉ có thể ở nơi này ngồi không (chờ). Nếu phái người xuyên qua Hỗn Loạn Chiểu Trạch, vẫn phải đối mặt quý tộc của Phoenix. Nếu những người này đề cử ra một người đứng đầu, cũng sẽ không nể mặt Lex. Lex cũng không thể ngồi nhìn Phoenix thoát ly Tần Nhân.
- Ta cũng đang phát sầu về chuyện này. Chúng ta hiện tại trong tay có tiền, có tài liệu cũng có đủ Ma pháp sư. Nhưng chúng ta không có người. Ngươi muốn chế tạo hạm đội, không có công nhân, không có thủy thủ. Trong thành thị cũng không có thương nhân, hoang dã không có nông dân. Hiện tại chúng ta chỉ có một bộ khung thành thị, cái gì cũng làm không được.
- Lex nếu không phải tháng ba thì là tháng tư trở về. Thế cục trước mắt, nàng muốn dẫn quân đội tới chỉ sợ cũng là phiền toái thật lớn. Cho dù nàng không có ý bình định phản loạn, đám quý tộc kia cũng không có khả năng tin tưởng. Quận Grievances cách Phoenix hơn vạn dặm, ngươi nói nàng mang theo kiếm sĩ doanh tới đây, có người nào tin tưởng là đi ngang qua sao?
- Hay là, để Phoenix nhập vào quận Grievances, thế nào? Nói Lex cam đoan ích lợi những quý tộc kia.
- Lex ở quận Grievances còn có cơ nghiệp. Nếu nàng làm vậy, thành San Rock đầu tiên sẽ phát binh tấn công Grievances.
- Hoàng đế sẽ đối phó chị của hắn?
- Hoàng đế? Aini, ngươi đối với chuyện của thành San Rock không rõ ràng thế nào hả. Hiện tại thực quyền của thành San Rock là ở trong tay Thân vương Sephiroth.
- Vậy thì sao? Thân vương muốn làm gì vẫn là phải với danh nghĩa của Hoàng đế, nếu không quý tộc địa phương sẽ hoàn toàn bạo loạn. Sarin. Chúng ta không cần thâu tóm toàn bộ Phoenix. chỉ cần một thông đạo đi thông Kya Loulan. Không phải đã có ba quý tộc Phoenix đến đầu phục sao? Chúng ta dứt khoát tuyển nhận thêm một ít. Đế quốc hiện tại phải đối mặt liên quân Đông Hải, khẳng định sẽ ngầm đồng ý.
- Ta đã đang làm rồi. Cái đinh ở bên trấn Deep Forest đã chôn xuống, Piyanke sẽ cổ động quý tộc chung quanh. Thứ ta đồng ý cho hắn, hắn sẽ động tâm.
- Xem ra chỉ có thể chờ băng tuyết tan. Sarin. ta hơi sốt ruột.
Aini thấy Sarin tuy cũng phát sầu như hắn nhưng chuyện phải làm đều đã đi làm, trong lòng biết cũng chỉ có thể chờ đợi.
- Đúng vậy. Chờ mùa xuân vừa tới ta trực tiếp từ nơi này xuất phát đi Scotzia. Ở Scotzia mua ít tàu phá băng trở về, trực tiếp chở công nhân thuê mướn.
- Nghề đóng tàu của Scotzia...
Aini lắc đầu liên tục.
- Dù sao ta không thể đi Luyện Kim Thành chứ? Ở giữa còn cách thành Lian đó. Ba trăm chiến hạm của liên quân Đông Hải còn ở trên biển, vạn nhất gặp phải cái gì cũng không còn.
Sarin nói là tình hình thực tể. Hắn phải đi mua thuyền, tiện chuyên chở công nhân thuê mướn. Ở Luyện Kim Thành đương nhiên có thể làm ổn hết thảy, nhưng làm thế nào trở về? Thuyền luyện kim bàn quy của hắn cố nhiên có thể thần không hay quỷ không biết xuyên qua phòng tuyến của địch, nhưng những thuyền biển bình thường kia chỉ cần gặp phải chiến hạm địch sẽ không thể may mắn thoát khỏi.
Thuê pháp sư của Luyện Kim Thành hộ tống? Vậy chi phí sẽ quá lớn, hiện tại Sarin không lấy ra được nhiều tiền như vậy. Cho dù lấy ra được hắn cũng sẽ không làm vậy. Nếu thuê hạm đội của Luyện Kim Thành hộ tống, kim tệ ném ra có thể cho Sarin thành lập được một hạm đội cường đại, bao gồm cả quân nhân thuê ở trên luôn.
- Ta nghĩ rằng vận rủi của mình đã hết, không nghĩ tới vẫn còn đang tiếp tục.
Sarin ngửa đầu uống một hớp rượu lớn, làm cho chính mình hoàn toàn thả lỏng, tựa vào trên ghế. Trên ghế có Thủy Văn Thuẫn hắn bố trí, hình thành một cái đệm dựa có thể biến hình, hắn gần như nằm ở phía trên. Thủy nguyên tố có ích với thân thể bao bọc hắn, rượu uống vào cũng không kích thích đến thần kinh của hắn.
- Cũng không tính đều là vận rủi. Ta nghĩ, có kẻ xâm lược ở phương bắc gây chuyện, thành San Rock khẳng định sẽ cân nhắc duy trì Lex. Nếu Lex có thể thu phục quý tộc Phoenix ở phương bắc, thành San Rock mới có thể làm ra nhượng bộ, khiến cho địa vị của Lex tăng mạnh thêm một bước.
- Tiến thêm một bước? Nàng đã là Quận vương, tiến nữa chính là Thân vương - giống như Sephiroth.
- Còn không phải đều là chuyện của gia tộc Gelvkesi. Chi nhánh gia tộc Gelvkesi rất nhiều nhưng có lãnh địa lại rất ít. Nếu Lex cũng có thể lùi một chút, mọi người chia cắt Phoenix. Dù thế nào cũng tốt hơn để nó trở thành căn cứ lương thực của địch.
Sarin lúc này có chút không hiểu, Aini giải thích cho hắn:
- Đem thổ địa của Phoenix biến thành của nhà Gelvkesi. về sau hoàng thất có thể danh chính ngôn thuận đuổi đi tất cả quý tộc địa phương. Thượng nghị viện là nơi nào? Là nơi duy trì hoàng thất. Hạ nghị viện nếu muốn nhúng tay Phoenix. trực tiếp phái binh. Kết quả thì sao? Kết quả quý tộc địa phương bạo loạn. Cho nên Hạ nghị viện tất nhiên sẽ thỏa hiệp cùng Thượng nghị viện, nếu không trách nghiệm của bọn họ quá lớn. Sephiroth tuy rằng có thể đại biểu Hạ nghị viện, nhưng hắn cũng là dòng chính của gia tộc Gelvkesi. Nếu hoàng đế cùng Lex đều chết hết, hắn mới có thể làm Hoàng đế.
Lời này rát dễ dàng hiểu được. Mâu thuẫn giữa Sephiroth và Lex lớn cỡ nào cũng đều là chuyện trong một gia tộc. Nếu Lex chịu nhượng bộ, để Thượng nghị viện tham gia chia cắt Phoenix. Sephiroth cũng sẽ ngầm đồng ý. Sephiroth người này không chịu để con mình làm chức vị quan trọng, là bởi vì hai con trai của hắn không đương nổi trọng trách. Nhưng nếu có thể đạt được một vùng lãnh địa thật lớn ở phương bắc? Sephiroth khẳng định sẽ nguyện ý. Đó dù sao cũng là con trai
của hắn.
Vị trí địa lý của Phoenix và nơi Sarin hiện tại bất đồng. Phoenix phi thường thích hợp gieo trồng hoa màu, hàng năm chỉ trồng một quý đã tương đương thu nhập hai quý ở phương nam. Làm quý tộc ở loại địa phương này, cho dù không có bản lĩnh kinh doanh, chỉ cần tốt với nông dân một chút là tuyệt đối sẽ không bù
Sarin hồi tưởng lại dáng vẻ cố gắng của Sephiroth và Đại đế Canak, trong lòng cảm thấy nam nhân này vị tất sẽ giống như là Aini nói. Nhưng thế cục phương bắc phải nhanh chóng bình định, bởi vì bên phía Kya Loulan còn đang đánh trận. Nếu chiến sự phương bắc không thể bình ổn, vậy quân đoàn quý tộc chinh chiến cho đế quốc trong phạm vi Kya Loulan lập tức rút về bảo hộ lãnh địa của mình.
- Aini, ngươi có trách ta kéo ngươi tới nơi này không? Nếu ngươi ở trong gia tộc, căn bản không cần mệt óc như vậy, chỉ cần yên tâm tu luyện ma pháp là được.
- Yên tâm tu luyện ma pháp?
Aini cũng tợp một ngụm rượu lớn trong bình, dường như là rượu mạnh lửa đốt tới từ Tanggulas. Ngực hắn nhấp nhô thật mạnh, sau một lúc lâu mới tiếp tục nói:
- Ngươi ở thành San Rock gặp cha mẹ ta rồi, ngươi cảm thấy bọn họ đang yên tâm tu luyện ma pháp sao?
- Không, bọn họ dường như có rất nhiều chuyện phải làm.
- Đúng vậy. Chờ ta tu luyện đến một trình độ nhất định, nhất định phải dựa vào gia tộc mới có thể tiếp tục tu luyện. Ta cần tiền. Một khi nhận sự duy trì của gia tộc, ta nhất định phải làm rất nhiều chuyện cho gia tộc. Cha mẹ ta thiên phú không hề kém ta, ngươi nhìn bọn họ, đời này có hy vọng trở thành Ma đạo sĩ cấp chín sao?
Trong giọng nói Aini cất giấu oán hận, tuy nhiên hắn cũng biết nếu muốn có được lại không thể yêu cầu gia tộc trả giá vô điều kiện.
- Nhưng, kẻ địch chân chính của ta là Giáo đình. Ngươi có từng nghĩ tới, cho dù chúng ta đều là Ma đạo sĩ, cũng có khả năng chết trong trận tranh đấu này.
- Giáo đình?
Aini khinh thường cười một tiếng nói:
- Đó là một đám ngay cả heo cũng không bằng. Ngươi biết không? Những người đó, không có thần chỉ dẫn liền không sống nổi. Thật đáng buồn cỡ nào. Thân là nhân loại, chủng tộc năm xưa có thể khiêu chiến thần linh lại muốn đi tín ngưỡng thần linh. Làm cho bọn họ tín ngưỡng thêm mấy vạn năm, chờ thần linh cũng mất đi phỏng chừng bọn họ bắt đầu đi tín ngưỡng ma thú.
- Nếu ngươi dám đi giáp mặt Giáo hoàng nói như vậy, ta liền bội phục ngươi.
- Chờ ta có thể đánh thắng được hắn, ta nhất định chính mồm nói với hắn.
Aini nói chỉ là vô nghĩa, hắn không có khả năng đánh thắng được Giáo hoàng. Bản thân Giáo hoàng đã có thực lực ủa Ma pháp sư cấp chín, trong tay lại có ba thần khí của Giáo đình. Đương nhiên, một kiện trong đó hiện trong tay Sarin. Nhưng dù không có ba thần khí trong tay, lực lượng của Giáo hoàng cũng không phải loại pháp sư như bọn họ có thể so sánh.
Giáo hoàng không chỉ một người, phía sau hắn là toàn bộ Giáo đình. Trong lòng Sarin từng phán đoán, lực lượng của Đại đế Canak có khả năng xấp xỉ Roy. Một người cường đại như vậy cũng bị Giáo đình tính kế. Sarin nói thế nào cũng sẽ không đi đế quốc Tanggulas tìm chết, Aini tự nhiên cũng sẽ không có loại dũng khí này.
Hai người cứ như vậy vừa uống rượu vừa kể lể khốn cảnh hiện tại, nghiên cứu phương hướng giải quyết. Bất tri bất giác trời sáng lên, trên bàn chất đầy bình rượu, Sarin trực tiếp dựa trên ghế ngủ thiếp đi.
Aini không ngủ, hắn cầm lấy bản vẽ trên bàn, nhìn thấy mặt trái bản vẽ là từng hàng công thức ma pháp, thuật ngữ luyện kim. Aini dùng tay vuốt lông mày, lấy ra một cái bút bắt đầu sửa chữa trên bản thiết kế.