Truyền Tống Trận một lần chỉ có thể truyền tống bốn người, còn cần chờ nguyên tố trong không gian ổn định lại, thì mới có thể tiếp tục truyền tống, khoảng cách đại khái khoảng ba phút một lần. Đám người Tieta được võ trang hạng nặng, hơn nữa đều đội mặt nạ bảo hộ, binh sĩ bên ngoài Truyền Tống Trận có chút khẩn trương.
Daniel nhận ra thanh âm của Tieta, nhưng cũng không dám buông lỏng, hắn khẽ lui về phía sau, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị động thủ.
Tieta cảm thấy buồn cười, tuy nhiên cũng không hù dọa Daniel nữa, nàng đi ra Truyền Tống Trận, nói với Daniel:
- Ta là Tieta a, người của ta đâu rồi? Tại sao lại không đến!
Tieta vừa nói, vừa tháo mặt nạ xuống.
Nhìn thấy mặt Tieta, Daniel lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, bộ dáng của Tieta không giống như bị bắt làm con tin a. Hắn chỉ chỉ ra ngoài cửa, nói:
- Người của ngươi đều ở bên ngoài đó.
Tieta gật gật đầu, đi ra đại môn, thấy ngoài cửa là có mấy trăm người Caucasus. Trong đó có một đội lang kỵ binh, nhìn chằm chằm vào đại môn. Thấy Tieta đi ra, mọi người Caucasus đều hoan hô lên.
Su đi theo Tieta ra đại môn, nhìn thấy hơn mười nam nhân bưu hãn đi về phía Tieta, đồng thời kêu lên một cách quái dị. Tay hắn không tự chủ đặt vào thanh đoản kiếm bên hông.
Zola dùng tay giữ chặt Su, ý bảo hắn không nên động thủ, Tieta đã được đám người Caucasus vây quanh mang đi xa rồi.
- Tieta!
Zola kêu lên một tiếng.
Tieta từ rất xa quay đầu lại, nói:
- Ta đi Nam uyển, ngươi nói với Sarin, buổi tối ta tới tìm hắn!
Lập tức, Tieta xoay người nhảy lên một con ma lang. Trong nháy mắt đã cùng với đám người Caucasus chạy xa vài trăm thước, vòng một cái, đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Su có chút ngẩn người, động tác trước khi đi của Tieta rất oai hùng hiên ngang. Zola vỗ vai hắn, nói:
- Đừng nhìn nữa, Tieta là thủ lĩnh của tất cả người Caucasus đấy.
- Biết rồi.
Su trầm tĩnh lại, nhìn đội ngũ biến mất phía xa, không biết đang suy nghĩ gì.
Elena lại bị cảnh sắc thành Mesterlin hấp dẫn, kiến trúc hai bên đường phố so ra không tinh xảo bằng phòng ở của Tinh Linh vị diện, nhưng cũng không có vẻ hoa lệ như tất cả các thành thị khác, mà thành thị này có phong cách cổ xưa, nhưng lại vẫn có nét hiện đại.
Thành thị trẻ tuổi này được chìm trong một mảnh xanh biếc, khiến cho Elena rất vui mừng. Những cổ thụ kia cao lớn, mang theo khí tức sinh mệnh nồng đậm. Những cây non thì cũng có mấy trăm tuổi. Tại một vách tường thấp, Elena còn nhìn thấy một tòa thụ ốc.
Thụ ốc tinh xảo thì chỉ dùng các cổ thụ ngay chết héo làm tài liệu để kiến tạo, mặc dù thân cây khô héo, nhưng chạc cây vẫn có các lá non và chồi xanh đâm ra. Đây là phương pháp trang hoàng của Tinh Linh. Những ma pháp hoa văn kia tuy rằng không phải Tinh Linh ma pháp, nhưng vẫn hấp dẫn được Elena.
Nơi này giống như Tinh Linh thành thị a!
Chiến tranh diễn ra tại Tinh Linh vị diện cũng không ít hơn trên Myers đại lục chút nào, Tinh Linh ở trong rừng rậm sáng lập thành thị, phòng ốc trên cơ bản đều là tại liệu tại chỗ. Tinh Linh năng khiếu về việc này, các thứ đồ mà họ làm ra đều hầu như không bị lặp lại, cũng giống như những kiến trúc trước mắt này.
Phía xa là một đội binh sĩ đang đứng, được võ trang hạng nặng, có bốn trăm người, đủ hai đại đội. Hiện giờ đã là mùa thu, những binh sĩ này đứng ở nơi đó, gió bấc lạnh thấu xương, không một người nào nói chuyện, tư thế vẫn giữ nguyên không đổi từ đầu đến cuối.
Tại một hướng khác, tại vị trí khoảng thước, cũng có hai đại đội binh sĩ, những binh sĩ này thân khoác trọng giáp, vẻ mặt trang nghiêm. Elena phóng cảm giác ra, phát hiện chung quanh phòng ốc đã có hơn một ngàn binh sĩ ở xung quanh, còn có mấy chục Ma pháp sư không biết đang ẩn giấu ở nơi nào nữa.
- Đó là người của Lex.
Zola nói bên tai Elena.
Elena gật gật đầu, thành thị này thoạt nhìn cũng không tệ lắm. Chỉ là ở chỗ xa xa, thì có khí tức tử vong rất nồng nặc, không biết là cái gì. Còn người tới đón tại bên ngoài Truyền Tống Trận, hẳn là Vong linh pháp sư thì phải?
Nhóm tiếp theo từ Truyền Tống Trận đi ra chính là Kiếm Sư của Lex, những Kiếm Sư này còn mặc Linh xà giáp, không chút lơi lỏng. Nhìn thấy Daniel, thì mới gỡ xuống mặt nạ bảo hộ, thu hồi vũ khí.
Lần thứ ba truyền tống vẫn như cũ là bốn Kiếm Sư. Sau đó là hai Kiếm Sư và hai Hắc Thiết Kiếm Thánh. Tiếp theo là Ma pháp sư của Lex, sau đó là bốn ác ma, cuối cùng mới là Lex, Sarin, Bayern và Nerys.
Bốn ác ma nhìn thành thị trước mắt, cũng thập phần vừa lòng. Thành thị này thật sự rất chắc chắn, từ kiến trúc tới đại lộ, còn có cả kiến trúc trong lòng đất nữa.
Beatrice thậm chí còn ngồi xổm xuống, dùng móng tay vạch xuống mặt đất, ngón tay rất đau, chỉ để lại một vết mờ nhạt màu trắng trên nền đá.
Bên ngoài Truyền Tống Trận gần Luyện ngục sa mạc, đột nhiên xuất hiện vài người mặc áo giáp màu đen, bọn họ đi về phía Truyền Tống Trận, không đợi đến gần, Truyền Tống Trận thật lớn kia đột nhiên vặn vẹo.
Những hắc giáp chiến sĩ này quá sợ hãi, xoay người bỏ chạy, nhưng đã chậm rồi. Truyền Tống Trận đã xảy ra bùng nổ kịch liệt, trong vòng phạm vi một dặm, tất cả đều hóa thành tro tàn. Hỏa diễm màu đen đang không ngừng bốc lên, chỉ không tới ba giây, đã làm cho cả khu vực truyền tống biến mất không sót lại chút gì.
Vì an toàn, Lex là một tổ cuối cùng truyền tống về thành Mesterlin, trước khi đi, nàng đã để lại ma pháp trang bị dùng để phá hỏng, một khi truyền tống hoàn thành sang bên kia, thì toàn bộ ma pháp trận bên này sẽ lập tức tự hủy.
Lần tự hủy này, tiêu hao hơn mười viên ma hạch cấp tám, còn có hơn trăm viên ma hạch trung cấp. Uy lực tương đương với vài Ma đạo sĩ đồng thời thi triển ma pháp cấp tám. Sau đó là vụ nổ hủy diệt này.
Hắc giáp chiến sĩ chạy ra vài trăm thước, đến ngay cả áo giáp cũng bị hòa tan, thân thể trong áo giáp hóa thành tro tàn. Không gian phong bạo, nguyên tố hủy diệt diễn ra liên tục, khiến cho bất kỳ kẻ nào cũng không thể tới gần, cũng không cách nào tìm hiểu rõ đã xảy ra sự tình gì, càng miễn bàn tới việc tính toán ra tọa độ chính xác của Truyền Tống Trận tại thành Mesterlin.
Không có người sống sót, Trọng Tài sở mãi cho tới khi Lex hiện ra trên chiến trường, thì mới biết rằng nàng đã thoát đi Luyện ngục sa mạc. Đó là chuyện tận mấy tháng sau. Về đến thành Mesterlin, Sarin và Lex tạm thời mỗi người đi một ngả, Sarin mang theo người của hắn quay về thần điện của mình, còn Lex thì mang theo Ma pháp sư của nàng qua về phủ đệ của mình.
Quận vương đã có thể xây dựng cung điện, tuy nhiên thành thị này là của Sarin, Lex chỉ xây dựng quận vương phủ, nằm ở vị trí cách thần điện hai dặm về phía bắc.
Sarin nghe nói Tieta bị người Caucasus mang đi nam uyển, chỉ hơi cười khẽ. Tieta hiện tại là đại địa tế ti, trên cơ bản thì trong số các Caucasus tế ti hiện tại, đã không ai có thể có lực ảnh hưởng lớn bằng nàng, cho dù là các trưởng lão trong thành, về sau cũng phải nghe theo điều khiển của Tieta.
Từ nay về sau, Tieta sẽ trở thành thủ lĩnh của người Caucasus.
Rời đi được gần một năm, thành Mesterlin phồn hoa hơn rất nhiều, Sarin được binh sĩ vây quanh, đi về phía đông tòa thành, nhìn thấy phụ cận Toà thị chính có đại lượng thương nhân, xe ngựa, hiển nhiên là tới đây làm thủ tục.
Sarin còn không biết, Tanggulas đế quốc chiếm lĩnh đại bộ phận thổ địa tại Kya Loulan, đã đoạn tuyệt thương lộ của người Scotzia, hiện tại mậu dịch tới phương bắc chỉ có thể tiến hành trong lãnh thổ Tần Nhân đế quốc, có vẻ tiêu điều hơn khi trước. Mà thành Mesterlin và thành Lian, cộng thêm Luyện Kim Thành, đã trở thành bến cảng mậu dịch trọng yếu nhất tại vùng duyên hải phía Đông của Tần Nhân.
Hiện tại bến cảng thành Mesterlin đã được xây dựng xong, mỗi ngày đều có thuyền hàng xuất phát từ Vân Lưu, đi về hướng bắc, đi nhanh qua ba bến cảng này của Tần Nhân.
Thành thị phương bắc như thế này, không muốn phồn hoa cũng khó.
Chỉ là mùa đông cũng sắp đến, bến cảng tại thành Mesterlin sẽ bị đóng băng. Ngay cả như vậy, các thương nhân cũng ngửi được mùi kim tệ. Giữa Phoenix và Mesterlin, bắt đầu có thương đội cố định xuất hiện.
Bên phía thành Mesterlin bán ra các hàng hóa rất đơn giản, khoáng thạch, gỗ, ma hạch, ma thú tài liệu.
Quân đội của Lex đã vẽ ra đại lượng bản đồ, vùng đất trong vòng hơn ngàn dặm quanh đây đã được đo đạc xong, Ma pháp sư đã vẽ ra được một khu vực, đo đạc địa điểm kiến tạo tòa thành mới.
Người thông minh đều rất rõ ràng, Lex quận vương đang muốn thành lập một quận quốc ở phương bắc. Đại lượng nô lệ bị buôn bán tới đây, những nô lệ này đều là tù binh của Đông Hải liên quân. Việc này gần như là công khai diễn ra, thành San Rock thậm chí không phát ra bất kỳ thanh âm phản đối nào.
Những tù binh kia không có khả năng nuôi cơm không làm gì, mà thả ra thì cũng không có khả năng, loại hành vi xâm lược đại quy mô này, là điều mà Tần Nhân không thể dễ dàng tha thứ. Bán cho Lex, coi như là giải quyết một phiền toái cho Sephiroth thân vương.
Đại lượng thương nhân đến mua thổ địa, khiến cho thành Mesterlin nhanh chóng phồn hoa lên. Sarin thậm chí đều có chút cảm giác xa lạ. Nếu không phải Toà thị chính ở phía đông là cấm địa, không có khả năng bán ra, thì hắn thậm chí còn cho rằng mình đang đến một tòa thành thị khác.
Phía đông Toà thị chính, một đội vong linh quân đội đang nghênh đón Sarin trở về. Đầu lĩnh là Diabinasi. Balagana thì khiến cho Daniel không bớt lo, Jodycoco trên danh nghĩa lại là của Aini. Hiện tại Diabinasi đã trở thành thủ lĩnh của vong linh quân đội, Sarin trở về, Daniel sẽ trả lại quyền lực cho hắn.
Diabinasi vốn có chút không kiên nhẫn, nhưng nhìn thấy Sarin, hắn đột nhiên tinh thần tỉnh táo hơn, đi nhanh tới, khiến cho đám người Elena sợ tới mức thiếu chút nữa đã công kích hắn.
- Ngươi! Ngươi!
Diabinasi tuy rằng đang ở trong hình dạng đã biến hóa, nhưng vẫn cao tận hai thước, hắn nhìn xuống Sarin, gần như không thể tin được vào hai mắt của mình. Sarin rời đi không đến một năm, vậy mà lại thăng cấp tới cấp sáu!
- Ta làm sao vậy? Diabinasi, ngươi có khỏe không?
Sarin mỉm cười hỏi.
- Đại nhân, ta rất khỏe!
Diabinasi xác định mình không nhìn lầm, tên lừa gạt mình này thật sự đã thăng cấp. Nếu như vậy, mình mà muốn thoát khỏi Sarin, thì gần như là không có hy vọng gì rồi.
Nhìn thấy vong linh cường đại này cúi đầu thi lễ với Sarin, Elena mới yên lòng. Cảm giác của Su mới thật là rung động, Diabinasi cường đại hơn so với hắn, có thể còn mạnh hơn cả Zola. Hắn đã có không ít hiểu biết đối với thế giới này, vốn nghĩ rằng làm Bạch Ngân Kiếm Thánh, mình sẽ là một hỗ trợ cường đại nhất bên cạnh Sarin, hiện tại xem ra, thực lực của Sarin còn cường đại hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.
Tiếp tục đi về hướng đông, nghênh đón Sarin chính là một đội binh sĩ Caucasus, những người Caucasus này toàn bộ mặc ma pháp áo giáp, cũng là binh sĩ tinh nhuệ nhất mà Tieta lưu lại cho Sarin. Những người Caucasus này sống trong thần điện, tương đương với tâm phúc của Sarin.
Nhìn thấy những người Caucasus này, Sarin phất tay nói:
- Các ngươi không cần đi theo, đi Nam uyển, Tieta muốn gặp các ngươi.
- Vâng!
Đám người Caucasus đồng thanh đáp, chỉ để lại hai thủ lĩnh, những người còn lại thì cưỡi ma lang, đi về hướng nam.
- Đại nhân! Ngài đã trở lại rồi.
Khi tới gần thần điện, có một nhóm người đang đón phía trước, cầm đầu chính là Gridone. Tên hải tặc nhỏ gầy này đã trở thành Kiếm Sư cao cấp. Hắn mang theo hơn một trăm binh sĩ, phía sau còn có mười mấy Ma pháp sư, đều là pháp sư của đảo Sigure.
Về phần chiến sĩ phía sau Gridone, Sarin thấy có một số người rất quen thuộc, nhưng cũng có một số người khá xa lạ. Gridone nhiệt tình nói:
- Đại nhân, các pháp sư muốn tới đón ngài, ta sợ thần điện có việc, nên đã ở luôn trong này.
- Ngươi làm rất tốt, Gridone, ngươi rất cố gắng, sau này ta sẽ đưa ngươi tới chỗ Lex để học tập một chút.
Gridone mừng rỡ, học kiếm thuật có thể tiến hành ở chỗ Sarin, nhưng mà chỉ huy quân đội, học tập chính trị, thì lại phải đi tới chỗ Lex. Bên phía Sarin không có nhân tài về mặt này, Sarin nói như vậy, là chuẩn bị đề bạt hắn.
- Đại nhân!
Các pháp sư chào đón, Sarin nhìn các gương mặt quen thuộc, trong lòng cũng có chút hưng phấn. Christian, Frances, Bastar đều ở đây, điều làm cho hắn vui vẻ chính là, tính cả Pasateluo và Keilnuke, toàn bộ những pháp sư này đều là cấp năm, còn có hai Ma pháp sư cấp bốn thăng cấp nữa!
Người bên cạnh mà mình có thể sử dụng càng ngày càng nhiều. Đáng tiếc không có Ma đạo sĩ. Phía sau Sarin đã có một đội ngũ khổng lồ, một đường đi vào thần điện.
Những người mới gia nhập, bao gồm bốn ác ma, sứ ma, đều bị khí thế của thần điện chấn nhiếp.
Thần điện hoàn toàn xây dựng xong, có sáu tầng. Chiều rộng khoảng tám trăm thước, khí thế hào hùng. Trong mắt Sarin, thần điện này rõ ràng đã được cải biến một lần nữa, mỗi tầng cao thước, sáu tầng chính là thước. Độ cao này đã vượt qua ma pháp tháp cấp chín rồi.
Ma pháp tháp cấp chín chỉ là thước, hơn nữa thần điện này tương lai còn có kiến trúc đặc thù sẽ được xây chồng lên, trong tay Jason có bản vẽ "Thiên không chi thành", tuy rằng không thể phục chế, nhưng vẫn có thể kiến tạo ra một kiến trúc tháp lơ lửng loại nhỏ!
Mình rốt cục cũng có một chút tiền vốn a! Sarin không che dấu được sự vui sướng trong lòng, mang theo mọi người tiến vào bên trong thần điện.
Quả nhiên thần điện đã được cải tạo một lần nữa, hai sườn đại môn là tường kép, trong tường kép binh sĩ ẩn giấu bên trong. Toàn bộ tầng một cũng đã được thông thoáng, ở trung ương là một cái đài cao sáu thước, chung quanh phân bố hơn sáu mươi cây cột lớn. Cây cột là rỗng ruột, bên trong là thang lầu xoáy trôn ốc, đi thông lên tầng hai.
Bên ngoài cây cột là thạch điêu, Sarin chỉ nhìn lướt qua, đã biết những điêu khắc này là gì, đó chính là một ít truyền thuyết xưa lưu truyền tới nay, về cuộc Nhân - Thần đại chiến năm đó!
Dọc theo thềm đá đi lên đài cao, ngẩng đầu lên thì có thể thấy trên đài cao là một khoảng trống không, là một cái sàn lớn, đi thông lên tầng cao nhất thần điện.
Đúng lúc này, trên cái sàn này được hạ xuống các thang kim loại, mọi người dọc theo thang lầu đi lên tầng hai. Daniel nói:
- Tầng hai là nơi thân binh đóng quân, phòng hội nghị ở tầng ba.
- Trước hết chưa cần họp, tất cả mọi người đều rất mệt rồi.
Sarin nói.
- Không quan hệ, hiện ở trong này đã xây dựng xong. Phương tiện cũng rất đầy đủ.
Khi nói chuyện, mọi người đã đi vào tầng ba, Daniel dẫn đầu đi xuyên qua hành lang dài, vào trong phòng hội nghị, sau đó nói:
- Đại nhân, nơi này có phòng nghỉ, có thể tắm rửa, ăn cơm, nếu ngài thích thì ở trong phòng hội nghị cũng được.
- Không cần, nơi này có nhà ăn chứ?
- Có, tầng một là nơi đại nhân nghị sự, có thể tiếp đãi hơn một ngàn người. Tuy nhiên ta không tuyển người hầu, đại nhân có thể chọn dùng một ít con rối.
Sarin gật đầu, bên dưới thần điện này dù sao cũng cất dấu một ít bí mật. Tương lai đều là người của đảo Sigure ở nơi này, không thể dùng người ngoài được. Khi mà nhân thủ không đủ, thì sử dụng con rối cũng tốt.
Có binh sĩ dẫn đám người Elena đi rửa mặt nghỉ ngơi, những binh sĩ kia cũng đều là kiếm sĩ mang ra từ đảo Sigure. Các thủy thủ trên biển thì đã được đào tạo ra rất nhiều, phòng ngự bến cảng cũng được xây dựng xong, hai chiếc chiến hạm đang đi tuần bên ngoài thì chỉ dùng hải tặc và một ít người mới. Daniel chỉ cho phép những người trung thành này vào thần điện, coi như cũng rất cẩn thận rồi.
Sarin không cần tắm rửa, có vệ sinh thuật thì Ma pháp sư tắm rửa cũng chỉ là một loại hưởng thụ mà thôi. Elena cũng lưu lại, để cho những kiếm sĩ kia hầu hạ nàng, nàng cũng cảm thấy không thoải mái.
Daniel và Diabinasi mang theo Sarin, Elena và Nerys đi vào một căn phòng không quá lớn, nơi này là phòng họp loại nhỏ, phòng hội nghị cỡ lớn có thể chứa hơn một ngàn người, không thể tùy tiện mở ra. Những người đi theo còn có cả các pháp sư đảo Sigure.
Mọi người ngồi xong, Sarin mới hỏi:
- Daniel, kể lại cho ta biết sau khi ta rời khỏi đây, thì đã xảy ra những gì rồi!
Daniel lúc này mới kẻ lại. Khi đám người Sarin mới vừa rời đi, cũng đã có đại lượng quý tộc đến tị nạn, trong đó có từ Phoenix, cũng có từ Kya Loulan. Thì ra chính là do lúc trước Lex đi khu vực Caucasus, đã thuận tiện mời chào một đám quý tộc tại Kya Loulan.
Kya Loulan đại công chết trận, những quý tộc này mất đi chỗ dựa, không có thổ địa, rất nhiều người đua nhau chạy vào trong Tần Nhân, cũng có người bỏ chạy tới Rhine công quốc .
Daniel dựa theo tiền lệ, bán ra một ít phòng và đất đai cho những quý tộc này. Cac công quốc phụ thuộc vào Tần Nhân thì đều có các thói quen tương tự với Tần Nhân, khi những quý tộc này chạy trốn, còn không quên mang theo các thợ thủ công trong địa phận của mình. Đại lượng thân binh, thợ thủ công, nô bộc, súc vật, Ma pháp sư, lương thực, kim tệ đều bị những quý tộc này mang đến từ Kya Loulan.
Những người chịu chạy đến đây, đều là những kẻ có ánh mắt tương đối sâu xa. Nơi này tuy rằng hẻo lánh, nhưng tạm thời tuyệt đối sẽ không đã bị chiến hỏa uy hiếp. Khi Lex mời bọn họ, cũng đã hứa sẽ cho bọn họ có thổ địa mới, tước vị mới. Những quý tộc này đến đây, được dẫn ra khỏi thành, tìm kiếm các khu đất có thể trồng trọt.
Lại nói tiếp, trong số bốn đại đế quốc, chỉ có quý tộc Tần Nhân là coi như đối xử không tồi với nông dân, cho nên các nông dân đi theo tới đây cũng không ít. Những người này cũng không phải là bần nông, mà là nông dân có chút tài sản, thậm chí còn có một số nông dân giàu có ngang với các Nam tước cấp thấp nhất.
Hiện giờ phía bắc thành Mesterlin đã có một lượng lớn thổ địa được phân chia cho những quý tộc này, rất nhiều tài phú của những quý tộc này đều tồn trữ trong ngân hàng đế quốc, còn chưa thể lấy ra, cho nên đều dùng hình thức cho vay. Trước hết sẽ do Daniel phụ trách, trợ giúp xây dựng các tòa thành mới cho bọn họ.
Mesterlin thành cũng không có gì khác nhiều, chỉ là đá và gỗ là vô cùng nhiều. Có đại lượng nô lệ, nên tốc độ làm việc cũng tương đối thoải mái. Những quý tộc này đi vào thành Mesterlin, gần như đều thập phần vừa lòng. Tuy rằng điều kiện cho vay có chút khó khăn, nhưng mà các tòa thành mới của họ, đều được Ma pháp sư tiến hành quy hoạch .
Daniel cũng rất thông minh, khoảng cách giữa tòa thành của các quý tộc cũng không quá xa, như vậy nhìn qua là hỗ trợ lẫn nhau, trên thực tế cũng khiến cho những quý tộc này không thể tiếp tục mở rộng ảnh hưởng được.
Quý tộc chạy nạn tuy rằng không tổn thất quá nhiều tài phú. Nhưng mà tiền mặt lại rất quẫn bách, không thể cung cấp nuôi dưỡng nhiều binh sĩ, nên rất nhiều tư binh đã bị Daniel thu lấy.
Hiện giờ binh sĩ thủ hạ của Sarin đã vượt qua hai vạn, cộng thêm kiếm sĩ doanh của Lex, tuyến phòng ngự của thành thị cuối cùng cũng có chút ra hồn. Ba vị Quân vương triệu hoán đại lượng vong linh quân đội, nếu được bổ sung thêm chút nữa, thì miễn cưỡng có thể bảo vệ được tường thành.
Mesterlin thành trải qua xây dựng, ba mặt tường thành đều dài dặm, không có mấy vạn binh sĩ thì đúng là rất khó để phòng ngự.
Aini và Helene cũng thông qua con đường của mình để mua đại lượng lương thực, toàn bộ lương thực tại phương bắc Phoenix gần như không bao giờ bán cho Tần Nhân nữa, mà trên cơ bản đều bị thu mua tới thành Mesterlin.
Sarin có hơn hai vạn binh sĩ, trong đó có người là người Caucasus mới gia nhập. Hơn là người dã man. Còn lại một vạn binh sĩ thì là trốn tới từ Kya Loulan. Người của Lex trợ giúp luyện, giải tán những người này, biên chế lại, xây dựng thành hai kiếm sĩ doanh.
Roland gia tộc và Tiffany gia tộc cũng đều tự mình đi tới Mesterlin, mua sản nghiệp, mở cửa hàng ở phía đông thành. Hiện tại thành Mesterlin đã có bốn đại gia tộc của Tần Nhân, bốn gia tộc kinh thương này có năng lực không thể khinh thường. Giao thương tại thành Mesterlin thì có một nửa là dựa vào năng lực của bốn đại gia tộc này chống đỡ lên. Trong thời gian này còn xảy ra một lần chiến đấu, chiến hạm của thành Lian từng đi vào Mesterlin, mục đích hiển nhiên là muốn chiếm lấy tuyến đường, nhưng lại bị đánh chìm ba chiếc chiến hạm.
Đại công mới của thành Lian chiến bại, buộc phải dùng kim tệ chuộc lại các chiến sĩ của hắn và các chiếc thuyền bị hỏng nhẹ. Từ đó về sau, tuyến đường biển tạm thời được an toàn. Mà vị đại công này bởi vì không lấy ra được nhiều tiền như vậy để chuộc chiến sĩ về, đành phải dùng nô lệ để trừ nợ. Binh sĩ bị bắt đại khái hơn người, mỗi một binh sĩ có thể đổi được nô lệ, Daniel không tốn chút tiền nào, mà đã chiếm được hơn hai vạn nô lệ, đại bộ phận được đưa đi phía bắc để lấy quặng.
Lần tấn công thử này hiển nhiên đã được thành San Rock ngầm đồng ý. Thành Mesterlin chiến thắng, thành San Rock đã không nói gì nữa, mấy đường đại quân và khôi lỗi chiến tranh đều được điều đi biên giới phía tây, phòng bị Tanggulas đế quốc.
- Nói như vậy, ta sắp có được một tòa thành thị rồi sao?
Sarin nghe nói ở phía tây thành Mesterlin đang xây dựng một tòa thành mới, trong lòng cảm thấy vui mừng, có tòa thành mới này để giảm xóc, thì thành Mesterlin mới được coi là có một lá chắn bảo vệ.
- Vâng, ở bên ngoài chân núi, cách Mesterlin dặm. Phần móng xây thành đã được làm tốt rồi, nhưng mà vận chuyển đá tới đó lại quá chậm, đường đi thì đã làm xong, nhưng mà chúng ta lại không có nhiều xe như vậy, nếu mà đi thuê, thì tiêu phí lại quá lớn.
Nói đến đây, Daniel trong lòng thầm hận, gia tộc Tiffany chào giá rất cao, cho nên hắn thà rằng xây thành mới chậm một chút, cũng không chịu thuê đoàn xe vận chuyển đá. Tường của tòa thành mới phải dùng bạch thạch bên phía thành Mesterlin, còn đá tại nơi đó thì hơi mềm, chỉ có thể dùng để xây dựng các kiến trúc bên trong thành.
- Vũ khí do gia tộc Roland bán ra cũng khá rẻ, đại nhân, ta xem đó gần như chỉ là giá phí tổn thôi, nếu tính cả phí chuyên chở, bọn họ thậm chí còn phải bồi thêm tiền vào nữa.
- Vậy sao? Gia tộc Roland do ai phụ trách vậy?
- Quaint Nam tước, đại nhân, nàng muốn có được sinh ý buôn bán vũ khí tại đây, đồng thời đáp ứng sau này tất cả vũ khí bán ra cho chúng ta, đều có giá như vậy.
- Ngươi đáp ứng chưa?
- Đương nhiên là chưa, việc này cần ngài tự mình nói chuyện cùng nàng.
- Tất cả sinh ý vũ khí đều cho nàng là điều không có khả năng, ta sẽ gọi người của bốn đại gia tộc tới. Để cho chính bọn họ tự ra giá, việc này ngươi không cần quản, để ta nghĩ kỹ đã.
Sarin thấy thành thị của mình đều đã có quy mô đâu vào đấy, trong lòng vui mừng, lại hỏi:
- Hiện tại có bao nhiêu tòa thành rồi?
- Có tòa thành cỡ trung, tòa loại nhỏ, phân bố ở phía tây và phía đông. Tuy nhiên những tòa nằm gần đường lớn, thì đều là của chúng ta. Mùa đông chuẩn bị tới , không có cách nào để tiếp tục khởi công nữa, nên phải sang năm mới có thể đạt tới hơn tòa thành. Những tòa không xây xong, thì đều là do khoảng cách quá xa.
- Nhiều như vậy! Binh sĩ làm sao đủ được?
- Người của Lex đưa ra chủ ý, chính là Nam tước, chúng ta cũng phụ trách tu kiến tòa thành cho hắn, dù sao cũng chỉ là một tòa thành nhỏ chưa được người mà thôi, chờ khi bọn hắn lấy được tiền về, còn phải trả lại cho chúng ta. Phía bắc thì chúng ta đã thăm dò được khoảng cách hơn dặm, đất đai thích hợp trồng trọt thì có rất nhiều, chỉ là cần có con rối tới làm, nếu không thì trâu bò sẽ bị ma lang bắt hết.
Nói tới đây, Daniel nở nụ cười. Người của Lex nhân thật là âm hiểm a, những quý tộc kia mà muốn sống sót, về sau nhất định phải dựa vào thành Mesterlin. Không có Ma pháp sư trợ giúp, thổ địa phương bắc này mà muốn trồng trọt, thì gần như là chuyện không có khả năng.