Đội ngũ hơn bốn ngàn người lại một lần nữa ra đi, trong đội ngũ có một tồn tại đặc thù, là một Ma pháp sư cấp sáu, hắn luôn luôn ở dưới sự bảo vệ của hai Hắc Thiết Kiếm Thánh. Ma pháp sư này ngoài việc trên ma pháp trường bào có ba vệt dấu hiệu ra, thì còn đeo một gia tộc huy chương. Đây là một pháp sư quý tộc, thái độ trầm ổn, cao ngạo.
Ngoài hai Hắc Thiết Kiếm Thánh kia, trong kỳ đoàn còn chuyên môn có một đại đội binh sĩ đang bảo hộ Ma pháp sư này. Hiển nhiên, Ma pháp sư này có thân phận tôn quý, quy mô bảo hộ ngang bằng với của một Ma đạo sĩ.
Phía sau đội ngũ là phụ trợ binh với số lượng khổng lồ, trang bị cỡ lớn và cỡ trung mà quân đội mang theo đều do bọn họ phụ trách bảo quản. Những phụ trợ binh này có sức chiến đấu cũng không thấp. Ít nhất so với đại đa số lính đánh thuê thì còn cường hãn hơn nhiều. Đội ngũ đi về phía trước, ngoài tiếng bánh xe vang lên, thì ngay cả chiến mã cũng duy trì im lặng. Đây là một đội quân thép.
Nếu có người nhận ra gia tộc huy chương trên ngực Ma pháp sư kia, sẽ phát hiện, một quý tộc cao nhất trong gia tộc này hiện tại là một trong sáu đại Công tước thuộc Hạ nghị viện của thành San Rock. Thượng, Hạ nghị viện của thành San Rock tổng cộng có mười hai Công tước, nắm giữ quân chính tài vụ trong thủ đô. Gia tộc của mỗi một Công tước đều có nội tình thập phần thâm hậu. Ma pháp sư cấp sáu này cũng rất trẻ tuổi, còn không đến bốn mươi tuổi, hiển nhiên do gia tộc cố ý bồi dưỡng. Huy chương gia tộc của hắn có khắc một cây tường vi màu trắng trên bề mặt.
Gia tộc Bạch Sắc Vi có lịch sử còn dài hơn cả Tần Nhân đế quốc, từ khi lập quốc, thì đã luôn luôn giữ địa vị trọng yếu tại thành San Rock. Cho dù hắn không phải là Ma pháp sư, thì Kỳ đoàn trưởng đại nhân cũng không dám mệnh lệnh hắn. Tùy quân xuất hành, chính là ý của hắn.
Cũng may Tần Nhân pháp sư tuy rằng kiêu căng, nhưng cũng không làm chậm trễ chiến sự. Pháp sư của gia tộc Bạch Sắc Vi tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng tới mệnh lệnh của Kỳ đoàn trưởng, lại càng không tự tiện hành động. Kỳ đoàn trưởng nếu muốn để cho hắn động thủ, thì chỉ cần thương lượng một chút là được. Chỉ cần là hắn cảm thấy có nắm chắc, hắn nhất định sẽ ra tay hỗ trợ.
Hắn kiêu ngạo, là từ trong xương mà ra, nhưng cũng không phải là không biết đạo lí đối nhân xử thế. Nếu nhập ngũ, đó chính là kiếm thêm một phần danh dự cho gia tộc.
Thành San Rock, đế đô tuần thành viện, bên trong một căn phòng đóng kín, ánh sáng hôn ám, có một người còn trẻ tuổi bị nhốt tại đây. Thanh niên này đang vạn phần lo lắng, đã một ngày thời gian rồi, vì sao vẫn không có hồi âm? Từ Thanh long thạch trốn tới, mình đã đưa tin tức tới thành San Rock, ít nhất cũng phải được quân chính thính của Hạ nghị viện tiếp đãi, chứ không phải là bị nhốt trong tuần thành viện thế này.
Đây căn bản chỉ là hai cái công sở, phụ trách mấy thứ không quan trọng. Người trẻ tuổi là một chức nghiệp thích khách, cũng chỉ ngẫu nhiên đi ngang qua Thanh long thạch, kết quả gặp người của Giáo đình nhân muốn làm một cuộc đại giết hại. Hắn thiên tân vạn khổ trốn thoát, đưa tin tức đến thành San Rock, vốn trông cậy dựa vào điều này mà đạt được khen ngợi của đế quốc, có lẽ có thể kếm được một tước vị Nam tước cũng nên.
Nhưng mình tiến vào thành, đã bị binh sĩ tuần thành viện bắt lại, thậm chí không gặp được người của Hoàng gia kiếm sĩ doanh nữa.
Cánh cửa đột nhiên bị mở ra, ánh sáng chiếu vào, thích khách trẻ tuổi trong lòng căng thẳng, ngoài cửa có một người trung niên có thân hình cao lớn đang tiến vào. Nngười trung niên này có khuôn mặt uy vũ, bộ râu ngắn.
Thích khách trẻ tuổi không biết tại sao mà lại vô cùng sợ hãi người trung niên này. Hắn đứng lên, thiếu chút nữa đã trực tiếp ra tay.
- Đừng lo lắng, ta nghe nói, ngươi đưa tới một tin tức trọng yếu, cần ta tự mình xác minh một chút.
- Ngài là...?
- Ta là người của Thân Vương phủ.
- Các hạ, tin tức thập phần trọng yếu, chỉ sợ đã có chút muộn rồi. Thanh long thạch gặp phải công kích. Đại lượng người của Giáo đình đã xuất hiện, nơi đó đã là máu chảy thành sông. Tất cả hộ gia đình đều bị giết, còn có một số khách thương qua lại nữa.
- Làm sao ngươi trốn tới đây được?
- Ta là một thích khách, vốn cư trú tại bên ngoài Thanh long thạch.
- Ngươi còn có đồng bạn không?
- Không có.
- Không có, ta cũng không phải lệ thuộc vào gia tộc kia.
Thích khách trẻ tuổi thành thành thật thật trả lời. Hắn còn tưởng rằng mình đang bị người trung niên này mời chào. Quý tộc sẽ dưỡng một ít thích khách, thay bọn họ làm những chuyện không công khai.
- Không có là tốt rồi.
Người trung niên cười cười. Ngón tay nhẹ nhàng điểm ra, một luồng kiếm khí màu hoàng kim trực tiếp đánh nát đầu của thích khách trẻ tuổi này.
Thi thể của thích khách trẻ tuổi mềm oặt, đổ xuống mặt đất, người trung niên xoay người ra khỏi phòng, nói với tuần thành sử đang chờ bên ngoài:
- Tất cả những người nhìn thấy tên thanh niên này, thì khi về ngươi âm thầm chuyển tới Quân tình thự tương ứng của Hạ nghị viện đi. Ta không muốn giết ngươi, cho nên ngươi phải quên tất cả mọi chuyện xảy ra đi.
- Vâng, thân vương điện hạ.
Tuần thành sử đầu đầy mồ hôi. Sephiroth thân vương vì sao phải làm như vậy thì hắn biết rõ, cho nên hắn hiểu được, một khi mình tiết lộ bất kỳ tin tức gì, tuyệt đối sẽ chết cả nhà. Những kẻ bị đưa đi Quân tình thự kia, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ hoàn toàn biến mất, chết trong quá trình chấp hành nhiệm vụ.
Thân vương coi như nhân từ, không tăng thêm tội danh cho những binh sĩ này, bọn họ sau khi chết, thân nhân còn có thể được chiếu cố rất tốt. Xem ra mình cũng không nhất định phải chết, chỉ cần quản tốt cái mồm này là được rồi.
Sephiroth tự mình đến xử lý kẻ báo tin này, vậy thì mình chỉ có thể coi như người báo tin này chưa từng xuất hiện qua là được.
Cơn phong ba nho nhỏ trong thành San Rock biến mất, cũng sẽ không có người nào nhắc tới nữa. Tên thích khách báo tin kia cũng không biết mình tại sao lại chết. Hắn làm việc hoàn toàn là vì Tần Nhân đế quốc. Sephiroth cũng chưa hỏi vấn đề mấu chốt gì, mà đã trực tiếp ra tay.
Những người bên cạnh đang bố trận pháp thật lớn, hơn bốn ngàn quân đội đã đến gần Thanh long thạch. Cho dù có trọng giáp, thì khoảng cách không đến một trăm dặm cũng chỉ cần ba giờ là đã có thể đuổi tới rồi, nơi này đường xá bằng phẳng như mặt gương, xe ngựa có thể dùng tốc độ cao nhất để chạy.
Bốn phía Thanh long thạch có sáu tòa cự nham cao như ngọn núi, hiện đã khôi phục màu sắc như bình thường, lạnh lẽo nhìn xuống Thanh long thạch bị màu trắng sương mù bao phủ. Toàn bộ khu vực bị sương trắng bao phủ đã hình thành một tòa thành trì do sương trắng tạo thành, trên tường thành, có binh sĩ do sương trắng ngưng kết ra, những binh sĩ này đã vô cùng chân thật, ngoài việc làn da còn có thể nhìn thấy sương mù lượn lờ, thì áo giáp trên người cũng đã có màu kim loại rồi.
Sáng Thế Kỷ là thủ đoạn để thần linh tạo vật, ngoài việc những sinh vật ngưng kết ra này không có linh hồn, thì tất cả đều càng lúc càng trở nên chân thật.
Hơn bốn ngàn binh sĩ từng bước tiến vào trận địa, không tới gần thành thị do sương trắng ngưng kết ra, mà bắt đầu bày trận ở khoảng cách ngoài một dặm. Phụ trợ binh bắt đầu lắp ráp các loại khôi lỗi, máy bắn đá, trọng giáp kỵ binh thì chắn ở hàng đầu, nghỉ ngơi trên chiến mã. Một khi người trong thành muốn đi ra phá hủy các loại ma pháp máy móc, trọng kỵ binh sẽ xông lên, đâm địch nhân thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng đang trong đêm tối, nhưng những phụ trợ binh kia vẫn làm việc vô cùng hoàn mỹ, chung quanh có ma pháp đăng chiếu rọi, mỗi một linh kiện đều có đánh số, bọn họ thuần thục lắp ráp các loại máy móc này lại. cái giá máy bắn đá được hoàn thành sớm nhất, sau đó là mười thạch giáp khôi lỗi. Đây là khôi lỗi cấp thấp nhất, toàn bộ dùng đá làm tài liệu, Ma pháp sư cuối cùng gia cố một chút, có thể chiến đấu được mười phút.
Thạch giáp khôi lỗi cao thước được lắp ráp xong, Ma pháp sư bắt đầu chuẩn bị các tài liệu phụ ma, miễn cho bị địch nhân nhanh chóng bổ thành mảnh nhỏ. Những linh kiện bằng đá này vốn cũng không quá chắc chắn.
Một tổ thạch giáp khôi lỗi được lắp xong, lập tức được binh sĩ trang bị lên nhiều linh kiện hơn. Thạch giáp khôi lỗi khổng lồ này khiêng một thanh chàng chùy kim loại, còn có vũ khí ném mạnh, bao gồm tiêu thương, đá tảng, ma pháp bom và các loại khác. Kỳ đoàn trưởng không nghĩ để cho binh sĩ của mình đi mạo hiểm. Hắn quyết định dùng máy bắn đá công kích một lát, sau đó phái khôi lỗi vọt vào trong màn sương, trước cứ bắn loạn một lượt rồi nói sau.
Càn quét ra một khu vực an toàn, sau đó sẽ để cho binh sĩ tiến vào. Ma pháp sư hiện tại đã có thể chuẩn bị ma pháp, đến lúc đó cùng nhau động thủ. Quét sạch màn sương mù này rồi sẽ nói sau.
Hồng y Giáo chủ phát hiện địch nhân bên ngoài trận pháp Sáng Thế Kỷ. Công kích đã bắt đầu rồi, ma pháp máy bắn đá bắt đầu ném mạnh ma pháp thạch đạn, xen giữa còn có một ít ma pháp đạn lửa, cả tảng lớn sương mù bị đốt lên. Hồng y Giáo chủ biết nhiệm vụ của mình rất khó hoàn thành rồi, địch nhân không chịu tiến vào, những người bị nhốt bên trong lại không thể giải quyết được.
Chẳng lẽ cần tự mình ra tay, đi mở căn phòng kim loại kia hay sao?
Khi Hồng y Giáo chủ đang trầm tư, trên pho tượng phía sau hắn, con nhện ma thú đã lộ ra răng nanh. Nó nhảy vọt ra, lặng yên không một tiếng động lướt tới sau lưng Hồng y Giáo chủ, Hồng y Giáo chủ mạnh mẽ quay đầu lại, đã không kịp phóng thích hộ thân phù văn cao cấp nữa, hắn vội vàng điểm một ngón tay ra, vừa lúc đánh trúng con mắt của con nhện ma thú.
Nếu đây là con nhện ma thú còn sống, một ngón tay này khẳng định có thể đánh nát đầu của con nhện ma thú, nhưng vấn đề là mục tiêu mà lúc này Hồng y Giáo chủ công kích lại là một khôi lỗi. Móng vuốt của con nhện ma thú có các sợi lông cứng sắc bén, cắt qua ngón tay của Hồng y Giáo chủ. Cái vuốt này có thuộc tính phá ma, ngay cả ma pháp hộ thuẫn cấp bốn cũng đều có thể thoải mái phá vỡ được.
Sarin cảm giác trong đầu đau đớn, hắn lập tức chặt đứt tất cả tinh thần liên hệ dùng để khống chế con nhện ma thú. Con nhện ma thú ngây ngốc rơi xuống đất, động tác có chút cứng nhắc.
Ngón tay của Hồng y Giáo chủ trở nên tê rần, lập tức bắt đầu chảy máu. Hồng y Giáo chủ hoảng sợ phát hiện, máu chảy từ ngón tay của hắn ra lại có màu xanh thẫm. Đây là loại kịch độc gì vậy? Mình từng nhận được thần linh chúc phúc cơ mà!
Hồng y Giáo chủ cũng là kẻ quyết đoán, hắn nắm lấy ngón tay bị thương, dùng sức kéo một cái, toàn bộ ngón tay đã bị hắn kéo rơi ra, trong gốc ngón tay vẫn chảy ra máu màu xanh thẫm. Hồng y Giáo chủ đáy lòng phát lạnh, hắn rút ra một thanh đoản kiếm bên hông, đó là Thánh khí, hắn trực tiếp dùng đoản kiếm chặt bỏ toàn bộ cánh tay của mình. Chỗ bị cắt qua, bởi vì có tác dụng của Thánh khí, nên máu chảy ra ít hơn một chút, nhưng vẫn có màu xanh thẫm. Hồng y Giáo chủ lập tức cảm thấy có chút mê muội, chém nữa, thì cũng chỉ có thể chém đầu mà thôi.
Chém rụng cánh tay thì còn có thể sử dụng thần thuật để khôi phục. Nhưng nếu chém rụng đầu, chẳng lẽ đi dùng thần thuật để sống lại sao? Thần thuật sống lại cũng chỉ dùng cho thi thể bình thường, chứ không phải là thi thể không đầu. Hắn miễn cưỡng lấy ra một cái bình nhỏ, bóp nát cái chai. Trực tiếp cầm viên thuốc bên trong vào tay, nhét vào miệng. Sau đó Hồng y Giáo chủ lảo đảo ngã xuống đất, không thể mở mắt ra được.
Hồng y Giáo chủ chết dưới tay khôi lỗi mà Roy cải tạo qua, cũng không tính là oan uổng, Sarin lấy ra loại độc tố này, thì số lượng cũng có hạn, mấy trăm lá khô thì mới tinh luyện ra một giọt độc tố. Loại độc tố này cũng chỉ Sarin mới có thể tinh luyện, bởi vì trên thế giới này chỉ có hắn có Thần Thụ chết héo, cũng chỉ có hắn là có một Tinh Linh làm truy tùy giả.
Đổi thành bất kỳ kẻ nào, thì cũng đều không có khả năng ám sát Hồng y Giáo chủ một cách đơn giản như thế, các độc tố khác có lợi hại đi nữa, nếu không có thần tính ở bên trong, thì không thể nhanh chóng giết chết một Thần thuật sư cấp bảy được.
Thần thuật sư cấp bảy có thần linh chúc phúc, sinh mệnh lực cường đại, gần như miễn dịch với độc tố.
Hồng y Giáo chủ ngã xuống, con nhện ma thú gần như tê liệt, Sarin cũng không cách nào tiếp tục khống chế, một ngón tay kia của Hồng y Giáo chủ thiếu chút nữa đã làm cho Sarin bị thương, đã phá hủy ma pháp trận bên trong con nhện ma thú. Có thể thấy được Hồng y Giáo chủ này có thần thuật cận chiến cường hãn như thế nào, ma pháp trận mà Roy chế tạo ra, cũng không chịu nổi công kích của hắn.
Nhưng Sarin vẫn biết chắc là địch nhân đã chết.
Hắn mở hai mắt, nói:
- Đã không có người khống chế đại trận này, tối đa là một giờ sau, chúng ta có thể rời đi được rồi.
Dưới pho tượng cao lớn, có một Hắc Chấp sự xông ra, hắn nhìn thấy thi thể của Hồng y Giáo chủ, khiếp sợ vạn phần.
- Lão Ngũ, lão gia hỏa kia đã chết!
Một Hắc Chấp sự cũng xuất hiện, nhìn thấy tình hình trước mắt, lắc lắc đầu, nói:
- Chúng ta đi thôi.
- Không đi được, đã bị vây quanh rồi!
- Hừ, vậy thì cùng chết, dù sao Trọng tài trưởng đại nhân cũng có ý này. Không cần đi quan tâm gì khác, chúng ta sẽ đi thiên quốc!
Hai Hắc Chấp sự đơn giản thương nghị một chút, một lần nữa lẻn vào bên trong sương trắng, bắt đầu bố trí công kích cuối cùng.
Đám người Sarin không có dám lập tức đi ra khỏi căn phòng kim loại kia, cũng là bởi vì đã làm cho doanh trại kim loại này hoàn toàn bị đóng kín, muốn mở ra thì còn cần phí một phen tay chân. Hơn nữa sau khi mở ra, thì không thể đóng lại lần nữa, cần thay mới một ít linh kiện thì mới có thể tiếp tục sử dụng doanh trại này.
Thạch giáp khôi lỗi bắt đầu nhảy vào trong sương mù, bọn chúng nhanh chóng lao lên tường thành, giết hại binh sĩ trên tường thành, những binh sĩ kia ngã xuống, lại đứng lên, mỗi một lần đều trở nên cường đại hơn. Nhưng tường thành bị tổn hại thì không thể chữa trị. Sương mù bên ngoài tường thành càng lúc càng loãng, đúng lúc này, tại vài dặm xa bên ngoài Thanh long thạch, sáu tảng nham thạch cao như ngọn núi đã bắt đầu có biến hóa mới.
Sáu khối nham thạch hình cự long này vốn có màu xanh đen, hiện tại bắt đầu toát ra ánh sáng màu đỏ, đồng thời chuyển biến thành màu tím. Trong nham thạch ẩn chứa lực lượng kinh người, rốt cuộc không che dấu được nữa, trong quân đội Bắc trấn, tên Ma pháp sư cấp sáu thuộc gia tộc Bạch Sắc Vi đột nhiên xoay người, hắn đã phát hiện ra biến hóa của cự nham phía xa.
Hơn bốn ngàn binh sĩ vây quanh Thanh long thạch, nhưng sáu khối nham thạch thật lớn kia lại giống như đang vây quanh hơn bốn ngàn binh sĩ này. Pháp sư cấp sáu này nói với hai Hắc Thiết Kiếm Thánh bên cạnh:
- Có nguy hiểm, ta không chống đỡ được!
- Như thế nào?
Một Hắc Thiết Kiếm Thánh còn chưa nói xong, sau khối nham thạch thật lớn kia đồng thời nổ tung.
Âm thanh thật lớn truyền ra trên trăm dặm, ngay cả ma pháp chung trong thành San Rock cũng phát ra tiếng rung nhỏ do ảnh hưởng của âm thanh này.
Trong Thân Vương phủ, Sephiroth đã trở về chợt thở dài. Binh sĩ của hai kỳ đoàn cứ như vậy mà chết. Tuy nhiên, bọn họ chết rất có ý nghĩa. Địch nhân cũng tổn thất một Hồng y Giáo chủ, hai Hắc Chấp sự, còn có mấy thủ hạ cường hãn của Thần sứ, nhưng tất cả đều chết trong vụ nổ này.
Người của Giáo đình dám động thủ ngay gần thành San Rock như vậy, lại giết chết nhân viên trọng yếu của gia tộc Bạch Sắc Vi. Lần này, hẳn là địa phương quý tộc nên tỉnh ngủ rồi chứ, Tần Nhân đã trở thành chiến trường, còn có ai dám cản trở mình nữa?
Tiếp tục đối nghịch cùng mình, không chịu xuất binh, đó chính là đối nghịch với toàn bộ Tần Nhân đế quốc.
Lần tử vong này tuy rằng không nghiêm trọng như lần ca ca chết trận, nhưng mà ý nghĩa càng thêm trọng đại, bởi vì đại đội nhân mã của Giáo đình đã xuất hiện tại thổ địa Tần Nhân, đây là tuyệt đối là điều không thể dễ dàng tha thứ được. Tôn nghiêm của Tần Nhân cần dùng máu để trả. Quân đội Tần Nhân phải đi giẫm lên thổ địa của Giáo đình.
Đáng tiếc chính là hai ngàn tinh nhuệ, còn có trang bị mấy trăm vạn kim tệ, đều đã tan thành mây khói. Vấn đề là, nếu không có người hy sinh, vậy thì đám quý tộc của đế quốc kia vẫn còn tưởng rằng Tần Nhân đang an toàn, quân đội Giáo đình sẽ không tấn công tới đây. Tại biên cảnh của Kya Loulan, chủ yếu vẫn là quân đội của thành San Rock, lực lượng của các quý tộc địa phương thì gần như không có.
Nếu không phải thông qua tấn công Đông Hải liên quân để tập kết được luồng đại quân này, thì hiện tại người Tanggulas đã vượt qua biên giới, phương bắc đã sớm bùng lên chiến hỏa rồi.
Gia tộc Bạch Sắc Vi là thế lực ở phía nam, lần này cũng tổn thấy ngoài một Ma pháp sư quan trọng ra, còn có hơn năm trăm quân nhân trong đó. Lần này, ít nhất cũng có thể phân hoá thái độ của quý tộc phía nam rồi.
Sephiroth khẽ xoay chiếc nhẫn trên tay, đó là đồ vật duy nhất mà Canak Đại Đế lưu lại cho hắn, bằng tài phú trong chiếc nhẫn này, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể tổ chức được đại quân một chi trăm vạn người.
Không đến thời khắc nguy cơ của Tần Nhân đế quốc, chiếc nhẫn này là không thể động vào.
Ài, nếu ca ca còn sống, thế cục làm sao lại khó khăn thế này được? Nghĩ đến đây, Sephiroth có cảm giác càng thêm tức giận Lex. Nếu ca ca không phải bị Lex ảnh hưởng, cũng sẽ không thân chinh Kya Loulan, ca ca mà không chết, quý tộc phía nam sẽ tuyệt đối thành thật. Với thực lực của ca ca, sống đến ba trăm hay năm trăm tuổi đều không là vấn đề. Nếu không phải Lex, Tần Nhân sẽ có một Hoàng đế cường đại nhất, Hoàng đế sống lâu nhất, đủ để thống lĩnh toàn bộ quốc gia, vượt qua ba đại đế quốc khác. Nếu lúc trước có thể hy sinh Lex thì thật là tốt.
Tại Thanh long thạch, hơn bốn ngàn quân đội đã trực tiếp chết một phần ba trong vụ nổ. Ngay sau đó, mắt đất cũng trở nên rung chuyển, sâu trong lòng đất dường như có một con viễn cổ cự thú đang chui ra, mặt đất kịch liệt run rẩy. Hỏa diễm đã không chỉ là thiêu đốt, mà còn phun ra từ khe hở trong lòng đất. Hơn nữa luồng lửa nóng này còn theo gió mà trở nên cuồng bạo hơn, xé rách áo giáp của chiến sĩ.
Bốn khối nham thạch thật lớn nổ tung, đều hướng về Thanh long thạch.
Trong phạm vi mười dặm ngang dọc, dường như đều lâm vào địa ngục. Hơn bốn ngàn quân đội không chống đỡ được một phút, thì đã bị hủy diệt thành tro bụi. Người chết cuối cùng là tên Ma pháp sư cấp sáu của gia tộc Bạch Sắc Vi, hắn tuyệt vọng phát hiện ra, bất kỳ ma pháp nào của mình cũng đều không thể thoát khỏi hỏa diễm đang ập tới từ bốn phương tám hướng.
Hơn nữa các nguyên tố gần như toàn bộ đã bị thần thuật đại trận hấp dẫn đi, Ma huyền của mình căn bản không thể điều động được. Ma pháp chứa đựng trong quyển trục đã sớm dùng xong rồi, ma pháp trong ma pháp trượng đã tiêu hao hết. Pháp sư này đã không còn muốn chống cự nữa. Hắn dùng ma pháp đưa một cái hộp kim loại vào trong lòng đất, cũng không biết có bị người khác đào ra hay không. Bên trong Thanh long thạch, căn phòng kim loại của Sarin bị mặt đất chấn động văng lên giữa không trung, cũng may hắn có kinh nghiệm, dán chặt vào nên phòng. Bên ngoài căn phòng kim loại này đã bị nham thạch phun ra mãnh liệt va chạm, nham thạch đều biến thành bột phấn, hình thành âm thanh vang vọng rất lớn trong căn phòng này.
Vài Ma pháp sư thay nhau phóng thích ma pháp phong hệ, triệt tiêu tổn hại do thanh âm tạo ra cho màng nhĩ.
Hoàng gia kiếm sĩ doanh và thân binh của Aini bị lắc cho thất điên bát đảo, toàn thân giáp trụ cũng không giải quyết được vấn đề này. Lúc đầu cũng không chuẩn bị sẵn sàng, ngoài vài người có thực lực cao ra, nhưng người khác thì bị ép vào một chỗ.
Sarin cũng không thể phóng thích ma pháp, môi trường kịch liệt xóc nảy như vậy, hắn nhiều nhất chỉ có thể phóng thích quyển trục. Chỉ có Fibonacci thì còn có thể phóng thích ma pháp cấp thấp, hơn nữa rất ung dung. Căn phòng kim loại bị nham thạch va chạm, bị lửa nóng đốt cháy, bị phong nguyên tố cắt, trong nháy mắt đã mang đầy vết thương.
Ma pháp Niêm dịch bẫy rập này có tính công kích, năng lực phòng ngự chỉ là thêm vào mà thôi, cũng không quá xuất sắc. Dùng ma pháp tính công kích để tiến hành phòng ngự, mặc dù là ý tưởng rất tốt, nhưng mà dù sao thứ này cũng không phải là ma pháp phòng ngự, ngoài khả năng đứng yên chống đỡ hỏa diễm, cũng không thể chân chính phòng bị các công kích khác.
Cũng may doanh trại kim loại này có trình độ chắc chắn rất cao, trên vạn lần va chạm kịch liệt, trên bề mặt doanh trại kim loại đã phủ đầy các vết thương sâu nửa thước, nhưng vẫn không bị đục thủng.
Một giờ sau, không gian cuồng bạo trong Thanh long thạch mới dừng lại, căn phòng kim loại đã hoàn toàn biến dạng. Mọi người đều không đứng thẳng nổi, ngay cả Sarin cũng có chút cảm giác buồn nôn. Ma hạch trên áo giáp của các chiến sĩ đã tiêu hao không còn, bọn họ không thể không dùng tới nó, bởi vì thanh âm kia thật lớn phải bị ngăn cách, nếu không thì sẽ phải chết.
Sarin không lập tức đi mở doanh trại, mà đổi mỗi chiến sĩ ma hạch cấp bốn mới, sau đó mới cùng Aini bắt đầu cắt vách tường.
Aini cần làm là dùng vong linh ăn mòn làm ra vài lỗ thủng, sau đó Sarin dùng Dòng Nước Cắt để cắt ra một khoảng có thể để người chui qua được.
Hỏa diễm vẫn đang thiêu đốt, nhưng đã không có Hồng y Giáo chủ duy trì, không có linh hồn để cung cấp thần thuật thiêu đốt, thần thuật Sáng Thế Kỷ này đã hoàn toàn ngừng lại. Một khô lâu từ trong căn phòng kim loại đi ra, thần lực lưu lại khiến cho khô lâu này có chút nao núng. Tuy nhiên không có thần thuật nhằm vào nó để tiến hành công kích, nên khô lâu này vẫn bình yên vô sự đi ra căn phòng kim loại này.
Lại là một khô lâu nữa từ trong lỗ hổng đi ra ngoài, Aini lần lượt phóng ra mười khô lâu, ở bên ngoài làm thành một vòng tròn, lại thả ra bốn Thanh Đồng Cương Thi, bảo hộ lối ra, sau đó mới là Su và Beatrice.
Chiến sĩ của Hoàng gia kiếm sĩ doanh lần lượt đi ra, nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết bên ngoài, hoàn toàn hết chỗ nói.
Trong phạm vi Thanh long thạch, tất cả đều hóa thành bột mịn. Không có thể phân biệt ra thi thể nữa, tất cả thi thể đều bị nghiền nát thành các mảnh vụn nhỏ, chỉ có áo giáp là còn thành khối, nhưng cũng chỉ đám vụn kim loại lớn bằng đầu ngón tay, đang vương vãi chung quanh.
Máu đã sớm bị bốc hơi, không có gì lưu lại để phân biệt được người nào nữa.
Thần thuật này mới là đòn sát thủ, bất kể Bắc trấn phái ra bao nhiêu người đến, thì cũng không có tạc dụng. Khởi động thần thuật này là sáu kiện Thánh khí. Sáu kiện Thánh khí được giấu trong sáu khối nham thạch xung quanh Thanh long thạch. Nham thạch cao như ngọn núi khi Thánh khí vỡ tan, thì cũng nổ tung, mang theo năng lượng thật lớn, tham gia vào khoảnh khắc mà Sáng Thế Kỷ chấm dứt.
Sáu kiện Thánh khí, sáu linh hồn giáo đồ cao cấp thiêu đốt, kéo dài tới giai đoạn cuối mà Sáng Thế Kỷ tan rã, làm cho thần thuật hết thời hạn này được duy trì thêm gần một giờ thời gian.
Chính diện giao phong, những Thần thuật sư và Giáo đình chiến sĩ kia khẳng định không phải đối thủ của hai kỳ đoàn, nhưng loại công kích kiểu tự sát này lại khiến cho hai kỳ đoàn, tổng cộng gần sáu ngàn người hoàn toàn bị huỷ diệt.
Từng có một Ma đạo sĩ nói qua, đáng sợ không phải là thần thuật, mà là thần linh làm cho những người này trở nên điên cuồng. Ma pháp đối kháng thần thuật, luôn lấy được toàn thắng, nhưng khi Ma pháp sư đối kháng với Thần thuật sư, kết quả sẽ không còn lý tưởng nữa. Thần thuật sư có bình tĩnh đến mấy đi nữa, thì cũng đều có một mặt điên cuồng.
Mà pháp sư điên cuồng đi nữa, thì vẫn duy trì một sự bình tĩnh nhất định.
Nhìn thấy Thanh long thạch biến mất, Sarin trầm mặc thật lâu sau, mới nói:
- Chúng ta vẫn nên đi thôi, nếu không thành San Rock sẽ bắt toàn bộ chúng ta về điều tra