Công tước Balde cười ha hả nói:
- Helene, Sarin điện hạ có ý cùng thành San Rock dắt tay tiến công đế quốc Tanggulas không?
- Công tước, điều này người phải tự mình đi nói với vương ta. Từ Mesterlin đến Tanggulas chỉ có thể trải qua Kya Loulan.
Helene tuy rằng trước kia không có tước vị, nhưng cũng là xuất thân gia đình quý tộc. Đối với loại lời mang tính thử này sẽ không ngay mặt đáp lại. Đáp sai dù không tốt cũng sẽ khiến cho Sarin bất mãn.
- Công quốc Rhine, cũng là có thể mượn đường.
Công tước Balde cười ha hả nói, dường như tranh chấp với Helene vừa rồi chưa từng phát sinh, vẻ mặt hòa nhã thân thiện.
- Vậy cũng cần Scotzia đồng ý mới được. Nếu không, không phải là thêm phiền cho thành San Rock sao?
Helene mặt mày tỉnh bơ trả lời, rất là quy củ.
Balde không hỏi ra được cái gì, trong lòng thầm nghĩ. Sarin kia bắt đầu kiến quốc liền sắc phong bốn Công tước, nghe thì hoang đường nhưng trên thực tế lại là thủ đoạn tốt để lung lạc quý tộc. Helene này tuổi còn trẻ đã là Công tước, người khác nếu muốn dụ dỗ nàng thoát ly Mesterlin cũng không có khả năng.
Thành San Rock dù thế nào không thể cấp nàng đãi ngộ Công tước chứ. Nếu không thể, mình sẽ không tìm thấy sơ hở gì. Trước khi đi Thân vương Sephiroth dặn dò riêng mình, phải nhìn xem nội chính của Mesterlin này thế nào. Tạm thời xem ra, mình còn không có chỗ xuống tay. Trong bốn Công tước, nữ nhân đến từ gia tộc Williams này hẳn là tốt nhất để thu mua.
Balde tâm tình phức tạp đi tới dưới thành Mesterlin. Tường thành đồ sộ của thành Mesterlin lại khiến hắn có chút choáng váng. Phía sau Ma đạo sĩ Tiffany và Stephany bên cạnh nàng lúc này cũng không thể bình tĩnh nổi. thành San Rock cũng không phái gian tế tới, chỉ là tìm nghe lời đồn của một số thương nhân. Không có hình ảnh ma pháp duy trì, vĩnh viễn không biết sự bao la hùng vĩ của thành Mesterlin.
Theo lý thuyết Ma đạo sĩ đến tứTr sẽ không có loại ý nghĩ này. Nhưng tường thành của thành Mesterlin tuyết trắng như dùng ma pháp cắt qua, không tỳ vết chút nào. Trải qua đại chiến cũng bị ma pháp tẩy rửa sạch. Dãy Dante trên tường kéo dài vài dặm, bất kỳ một Ma pháp sư nào đi tới trước tường thành này đều có xúc động muốn cúng bái.
- Thật sự hạ được tiền vốn a!
Tiffany tán thưởng nói.
Lần này Stephany cũng không nói gì. Dãy Dante trên thực tế là một loại dãy ma pháp cao hơn công thức Figaro. Thành lập trên tường thành cần tiêu phí tài liệu không thể đếm xuể.
Cửa thành rộng mở, trên đầu tường thả ra pháo mừng ma pháp. Quan nhỏ của đoàn sứ thần cũng không thể khinh thị Mesterlin. Bọn họ vốn đang nói cười, nhìn thấy thành Mesterlin tự nhiên ngậm miệng lại. Tòa thành thị này quả thật là có phong phạm của thủ đô. Kỳ thật cho dù làm hoàng thành của đế quốc cũng không kém đến đâu.
Sarin vẫn như cũ không tới nghênh đón, ở trong thành phụ trách tiếp đãi là Daniel. Hắn trên thực tế là người xử lý chính vụ. Là Vong linh pháp sư cấp sáu, ở trong thành nghênh đón Công tước của đế quốc miễn cưỡng không xem như là hạ thấp thân phận.
Daniel nghênh đón khiến cho Balde lại bị đả kích. Lúc Mesterlin xây dựng quân đội một lần nữa, đặc biệt mở rộng biên chế quân đoàn vong linh. Daniel tuy rằng phải xử lý chính vụ nhưng thủ lĩnh của quân đoàn vong linh vẫn phải là hắn.
Cho nên lúc Daniel nghênh đón, cưỡi Pi Hughes thật lớn, phía sau người là mấy trăm binh sĩ vong linh đi theo. Đám binh sĩ vong linh này không phải là bộ xương khô mà là Cương thi càng thêm cao cấp. Cương thi mặc khôi giáp, không có một chút mùi vị, toàn bộ dùng ma pháp vong linh tinh lọc qua, ngọn lửa linh hồn trong mắt mỗi tên có màu tím.
Daniel cười lớn đi lên đón, lúc này Tiffany cũng đến gần Balde. Daniel lễ phép trước hành lễ pháp sư với Đại ma đạo sĩ Tiffany, sau đó nói với Balde:
- Công tước các hạ, hoan nghênh người tới thành Mesterlin!
Hắn nói khách khí nhưng lại không nhảy xuống sau lưng Pi Hughes mà đứng trên đỉnh đầu Pi Hughes, có chút ý tứ trên cao nhìn xuống.
Balde không dám sát tới trước đành phải đáp lễ, sợ Daniel đi tới hắn. Nếu đứng sát quá, cho dù Vong linh pháp sư áp chế khí thế của tọa kỵ, chiến mã của hắn cũng chịu không nổi. Cấp bậc chênh lệch quá lớn. Loại chiến mã huyết mạch nồng đậm này của hắn cũng chỉ tương đương với ma thú cấp hai.
Ba cái đầu to lớn của Pi Hughes lắc lư trái phải, nhìn thấy hai pháp sư phía sau Balde cũng không dám làm càn, dừng lại bước chân.
- Chủ công mời các vị trực tiếp tới hoàng cung đấy.
Daniel cũng thấy được Ma đạo sĩ cấp tám trong đội ngũ của đối phương, trong lòng có chút kính sợ, lời nói tự nhiên cũng khách khí rất nhiều.
Theo lý thuyết, ba ngàn binh sĩ hộ tống đoàn sứ thần phải dừng lại ở tây trấn, tuy nhiên Sarin không mệnh lệnh làm như vậy đều được dẫn tới thành Mesterlin. Daniel chỉ huy thủ hạ giao tiếp với sĩ quan bên cạnh Balde dẫn binh sĩ đi doanh trại trong thành.
Đường phố phi thường rộng rãi, hai bên Sarin còn an bài đoàn người xem náo nhiệt. Trong đoàn sứ thần, quan nhỏ chuyên môn phụ trách sự vụ tương quan vốc tiền ném sang hai bên đường. Tuy nhiên xem náo nhiệt đều là binh sĩ trong quân được nghỉ, chỉ có một ít trẻ nhỏ cười vàng xông vào tranh thưởng.
Helene cảm giác rất vui mừng. Binh sĩ của Sarin huấn luyện trước tiên không phải là kỹ xảo đánh nhau mà là kỷ luật. Không có lệnh của trưởng quan, không có một binh sĩ đi nhặt tiền. Lại nói, đoàn sứ thần ném ra chỉ là tiền đồng, bọn họ cũng chướng mắt, cũng là chuyện không có cách nào. Thành Mesterlin hiện tại gần như không có người rảnh rỗi, mọi người đều đang công tác, không có khả năng đến xem loại náo nhiệt này. Sarin chỉ có thể cho binh sĩ nghỉ tới đây, người đang huấn luyện cũng không quấy rầy. Balde rất là buồn bực. Hai bên đường phố này rõ rằng không phải thị dân tự phát tiến đến. Người của thành Mesterlin thật sự là kẻ chưa thấy qua việc đời. Không đúng, người như vậy hẳn là lúc này tranh trước chen sau đến xem náo nhiệt mới đúng chứ!
Hoàng cung được xây dựng ở thành bắc, chiếm diện tích còn không bằng một nửa quy mô của thần điện. Hoàng cũng cũng không có tường cao viện sâu, chỉ là cửa chính hùng vĩ dị thường.
Tiffany dùng ánh mắt đảo qua, liền tính toán ra cửa chính của hoàng cung này so với thành San Rock vẫn thấp một chút, hẳn là vừa khéo thấp hơn một thước. Đây tuyệt đối không phải vô tình. Ánh mắt của Ma pháp sư có thể đo lường ra khác biệt chỉ nhỏ bằng sợi tóc.
Vệ đội của đoàn sứ thần lúc này lại bị người dẫn đi, đóng quân ở phụ viện ngoài hoàng cung. Trong hoàng cung là không cho phép binh sĩ võ trang hạng nặng tiến vào. Toàn bộ đoàn sứ thần, trừ Công tước Balde, hai Ma pháp sư chỉ còn lại hơn một trăm người.
Daniel lúc này mới xuống khỏi Pi Hughes, lấy tay vỗ cái đầu cúi thấp của nó, Pi Hughes tự động rời đi. Tiffany nhìn ở trong mắt, trong lòng đối với người bên cạnh Sarin đã có hiểu biết. Mỗi một người đều không giống bình thường. Vong linh thật lớn này có thể tự do đi lại trong thành, không cần Ma pháp sư khống chế, đây chỉ có thể là vong linh cấp cao có trí tuệ. Mà người trong thành không vì vậy mà kinh hoảng, nói rõ người trong thành đối với cách làm của thủ hạ Sarin và quý tộc sớm đã tán thành. Không có người cảm thấy vong linh thật lớn này lượn lờ trong thành có gì không đúng.
Xem ra Hoàng đế bệ hạ phán đoán vẫn là rất chuẩn xác. Sarin này, căn cơ tuyệt đối sẽ không nông cạn, phía sau hắn tất nhiên có thế lực thật lớn duy trì.
Kỳ thật suy đoán của Tiffany chính là lối mòn tư duy của Ma pháp sư. Sarin có thể có người giúp đỡ như Daniel cũng hoàn toàn là ngoài ý muốn. Vong linh của Daniel cũng là có được ngoài ý muôn. Mà người trong thành Mesterlin, đã trải qua một trận công thành chiến khủng bố, vong linh phát huy tác dụng rất lớn trong chiến tranh, giảm thấp thương vong của binh sĩ. Những thị dân này trên cơ bản đều xuất thân Tần Nhân, đối với Vong linh pháp sư không có cảm giác sợ hãi gì. Pi Hughes lại có trí tuệ, sẽ không quấy rầy người thường. Chỉ một hai tháng mọi người có thể quen với sự tồn tại của con quái vật lớn này ở trong thành.
Về phần Hoàng đế bệ hạ, Augustini tin tưởng Sarin có năng lực là bởi vì chị của hắn. Ở trong lòng Augustini, Lex là người ánh mắt độc đáo, ý nghĩ vượt qua chú hắn. Người có thể được Lex coi trọng tuyệt đối sẽ không kém.
Hoàng cung này bình thường là nơi đóng quân của kiếm sĩ doanh cung đình, Sarin căn bản không ở lại nơi này, chỉ là đem địa điểm gặp mặt các quý tộc quy định ở nơi này, làm cho thần điện trở thành lãnh địa tư nhân của hắn, không cho phép người ngoài tiến vào nữa.
Binh sĩ trong hoàng cung vẫn là áo giáp lộng lẫy, vũ khí đổi thành trường kiếm, mỗi người diện mạo hiên ngang. Những áo giáp này trong dã chiến chính là một tấm giấy, nhưng là mặc thoải mái, bình thường đứng gác và tuần tra không chút tốn sức gì cả. Sarin chọn lựa một vạn người Caucasus này vốn không phải vì đưa bọn họ lên chiến trường. Hơn nữa những chiến sĩ Caucasus này chỉ có lúc huấn luyện mới là một bộ trang bị khác.
Trong hoàng cung chỉ có một tòa đại điện xử lý chính vụ tương đối hùng vĩ, đoàn sứ thần được mời vào đại điện. Sarin cuối cùng xuất hiện, một thân quần áo hắn mặc vẫn là Ma thần sáo trang Roy luyện chế, chẳng qua không đeo mặt nạ. Lần này Sarin không rụt rè, đi ra cung điện đón tiếp. Trong đoàn sứ thần có Ma đạo sĩ cấp tám, hắn không thể quá mức chậm trễ. Thể diện này không phải là cấp cho Balde.
Bên cạnh Sarin là Nicolas. Nicolas khẽ nói bên tai Sarin, Sarin mỉm cười chào đón, thi lễ với hai Ma pháp sư phái sau Balde nói:
- Đại sư Tiffany... vị đại sư này là?
Tiffany nhìn chằm chằm Nicolas một cái, thản nhiên nói:
- Vị này là đại sư Stephany.
- Hai vị đại sư tới, Sarin vô cùng vinh hạnh. Còn có Công tước Balde, một đường vất vả.
Khẩu âm của Sarin âm cuối có thêm một tia dịu dàng, có vẻ hết sức văn nhã.
- Quốc vương điện hạ, người khách khí rồi.
Tiffany trả lời. Ở Tần Nhân, quốc vương chỉ có thể xưng điện hạ. Trước kia ở Vân Lưu thật ra cũng có xưng hô bệ hạ, bị Hoàng đế Vân Lưu mạnh mẽ thay đổi, toàn bộ đại lục về sau liền không có quốc vương. Quốc vương của công quốc cũng bị hạ xuống là Công tước. Sarin tự xưng là quốc vương, thành San Rock chấp nhận, tuy rằng không thể dùng xưng hô các hạ cũng quả quyết không chịu xưng Sarin là bệ hạ. Phía sau Sarin đi ra đón tiếp còn có đám người Aini, mười hai Bá tước không thiếu một người đều đi tới gặp mặt đoàn sứ thần của Tần Nhân.
- Hai vị đại sư, Công tước các hạ. Chúng ta đi vào nói chuyện.
Trên mặt trẻ tuổi của Sarin tươi cười sáng lạn, hắn chờ cái ngày này vốn cho rằng phải vài năm sau. Hiện tại thành San Rock chủ động đưa tới cái mũ cao, hắn từ chối thì bất kính!
Sarin là quốc vương, đạt được sự tán thành của Hoàng đế Tần Nhân, không còn ai có thể phủ nhận huyết thống của hắn nữa. Về sau sắc phong quý tộc, xuất binh chinh chiến đều là danh chính ngôn thuận.
Hoàng cung của Sarin, trong đại điện không có khí phái của người Vân Lưu mà là học hoàng cung của Tần Nhân, mỗi người đều có chỗ ngồi, không có thiết lập bậc thang cấp bậc. Người của đoàn sứ thần được an bài ở điện phủ bên ngoài, một đường mệt nhọc vốn là nên nghỉ ngơi trước. Chỉ là Sarin trước hết muốn gặp Balde này, đoàn sứ thần cũng được an bài ở tại hoàng cung không hợp quy củ, vì thế trước hết bày tiệc chiêu đãi.
Bàn dài hình trứng thật lớn, Sarin ngồi ở ghế chủ tọa, bên trái là người của hắn bên phải là người của đoàn sứ thần. Balde không ngồi bên cạnh Sarin, an bài bên cạnh Sarin là hai vị Ma đạo sĩ. Stephany bị Nicolas xem thấu cũng không để ý, chỉ là không nói lời nào. Trong lòng Sarin cũng có chút rối rắm. thành San Rock phái hai Ma đạo sĩ cấp tám là có ý gì? Nếu Nicolas không ở bên cạnh, chẳng lẽ hai Ma đạo sĩ này muốn xuống tay với mình hay sao?
Hắn vốn sẽ không nghĩ như vậy, vấn đề là Stephany giả làm pháp sư áo bào trắng, dọc theo đường đi đều không bị Zola nhìn thấu. Là Nicolas lên tiếng nhắc nhở, hắn mới dùng Mắt nguyên tố quan sát, phát hiện ra vấn đề.
Vì thế liền xuất hiện trường hợp như vậy. Sarin lạnh nhạt đối với Balde, các quý tộc bên trái hắn lại rất hưng phấn, nóng bỏng nhìn Balde hy vọng từ trong miệng hắn nghe được tin tức có lợi với vương quốc. thành San Rock phái hắn đến, không phải là du sơn ngoạn thủy chứ?
Balde cũng không biết nói gì cho phải. Vốn dựa theo quy củ, hắn nên trước tiên ở lại nơi như dịch quán gì đó, song phương bố trí trước thời gian, phải làm nghi thức long trọng, sau đó trình quốc thư, đoàn sứ thần cùng các quý tộc của Mesterlin trao đổi một phen, rồi hắn mới nói với Sarin nhiệm vụ Hoàng đế bệ hạ và Thân vương Sephiroth giao cho hắn. Giờ thì hay rồi, Sarin bộ dạng gấp không thể chờ, trực tiếp đưa hắn tới hoàng cung.
May mắn Sarin cũng có chuẩn bị, thành Mesterlin cái gì khác không nhiều, người hầu các quý tộc mang tới là nhiều nhất. Sarin gọi tới mười mấy đầu bếp giỏi, đã chuẩn bị xong tiệc rượu.
Sau khi uống một tuần trà, từng món thức ăn được bưng lên. Sarin vì chiếu cố người của đoàn sứ thần, không làm giống như ở thần điện, sai khiến vong linh làm phục vụ.
Phụ trách bê đồ ăn lên chính là người hầu mượn từ đám quý tộc. Sarin chưa kết hôn, cũng không bố trí nữ quan cung đình. Lui tới đều là nam nhân cường tráng.
Chén rượu giơ lên, Sarin bắt đầu dùng giọng điệu quý tộc nâng cốc chúc mừng, Balde coi như thả lỏng. Tuy rằng phương thức ngôn ngữ của Sarin là thói quen vương triều thứ tư cổ xưa nhưng là rất hợp khẩu vị của hắn.
Sau khi uống ba chén, Sarin lại an bài vài pháp sư cấp thấp lên, pha chế rượu cho mọi người – Đây cũng là phong cách của quận Grievances. Dùng nước chữa trị pha chế rượu, có thể khiến rượu càng thêm nhạt một ít, lại không thương đến thân thể.
Không khí hài hòa, lúc này Sarin mới mở miệng hỏi:
- Công tước. Bệ hạ cho người tới có bàn giao chuyện gì đặc biệt không?
Hắn không nói tới quốc thư, nội dung trong quốc thư không gì ngoài song phương thiết lập sứ thần cố định lẫnnhau, trường kỳ đóng quân ở thủ đô của đối phương, tiện thư từ qua lại lẫnnhau. Sứ thần quán này là cần thiết lập truyền tống trận. Truyền tống trận có thể trực tiếp trao đổi thư tín bất cứ lúc nào, cũng không thể truyền tống người sống như là truyền tống trận cỡ lớn.
Quốc thư khẳng định còn bàn tới các vấn đề biên giới cùng với cho phép quân đội tiến vào. Những điều này không phải Sarin quan tâm, hắn quan tâm chính là cá nhân Hoàng đế Tần Nhân là thái độ gì. Dù sao giữa Lex và Sephiroth là như thế nào hắn cũng rõ ràng. Đối với thành Mesterlin, thành San Rock sẽ tương đối đề phòng quân chính quy của mình, không có khả năng tiến vào Phoenix, nhiều nhất ở Phoenix gần biên giới, trên con đường quân viễn chinh của Giáo đình trải qua cấp cho mình một con đường ra thông với Kya Loulan.
- Bệ hạ người...
Balde sửa sang lại ý nghĩ một chút nói:
- Bệ hạ hy vọng đả thông thương lộ giữa nơi này và thành San Rock, chủ yếu là... bệ hạ hy vọng trong thời gian chiến tranh Mesterlin có thể cung cấp ma hạch cho thành San Rock.
Balde cũng không nói yêu cầu của Thân vương Sephiroth. Tiffany là người của hoàng đế, có một số lời tốt nhất là nói sau lưng nàng. Hoàng đế ngầm phái thêm một Ma đạo sĩ tới, chưa chắc không phải nhằm vào chính mình. Nếu mình làm quá nhiều việc cho Thân vương chậm trễ chuyện của Hoàng đế, vậy hai Ma đạo sĩ kia tuyệt đối có thể giết sạch hắn và người của hắn.
Nên biết rằng, binh sĩ nghe hắn điều khiển mới có một ngàn bốn trăm người, đó là Hoàng đế đáp ứng. Mà một ngàn sáu trăm người còn lại là nghe theo Tiffany.
Cái tên Stephany này có chút làm hắn sợ hãi. Nữ nhân này nghe nói là Ma pháp sư thân tín của Đại đế Canak, không thuộc trong phạm vi Ma pháp sư hoàng gia. Hoàn toàn là pháp sư tư nhân, nếu nàng làm gì, cung đình sẽ không thừa nhận, cũng sẽ không gánh chịu trách nhiệm. Đến lúc đó Stephany bỏ chạy sang Luyện Kim Thành, coi như mình chết oan chết uổng.
- Bệ hạ cần bao nhiêu?
- Mười vạn viên ma hạch cấp bốn.
- Giá cả thế nào?
- Một trăm kim tệ.
- Chuyện này...
Sarin cố ý trở nên trầm ngâm. Ở cửa hàng trang bị trên chợ là có bảng giá. Giá cả ma hạch cấp một di động khá lớn, rẻ nhất là một kim tệ, đắt nhất chẳng qua là năm kim tệ. Ma hạch cấp hai có thể bán được mười kim tệ, đặc biệt tinh thuần có thể bán được hai mươi kim tệ. Ma hạch cấp ba có thể bán được tới một trăm kim tệ.
Ma hạch cấp bốn đắt nhất có thể bán được một ngàn kim tệ, tuy nhiên bình thường đều sẽ không vượt qua bốn trăm kim tệ. Đây là chỉ trước khi cắt. Sau khi cắt, giá của ma hạch cấp bốn là hai trăm kim tệ. Ma pháp sư kỹ thuật tốt có thể đem một viên ma hạch cấp bốn cắt thành ba đơn vị tiêu chuẩn trở lên. Ma hạch nếu không cắt là không thể khảm vào ma pháp trận.
Ma hạch không cắt định giá dựa theo cỡ lớn nhỏ. Sau khi cắt, cỡ bằng nhau trừ đi phí thủ công và hao tổn. Một viên hai trăm kim tệ, xấp xỉ một nửa là vì cắt thủ công tạo thành.
Một trăm kim tệ, đây khẳng định là giá sau khi cắt. Bởi vì cỡ của ma hạch cấp bốn ít nhất có thể cắt ra ba đơn vị tiêu chuẩn. Hoàng đế Tần Nhân cuồng vọng đến đâu cũng không có khả năng ép mua ép bán như vậy.
Các quý tộc cũng trở nên khẩn trương. Đây là giá cả xuất hàng Sarin cấp cho bọn họ. Nếu Sarin đáp ứng, bọn họ xem như không có lời. Độ khó cắt ma hạch cấp bốn lớn hơn ma hạch cấp thấp mấy chục lần, thủ công là phi thường đắt đỏ. Sarin không giúp bọn họ, bọn họ kiếm càng ít. Sarin đáp ứng hay không, bọn họ cũng không thể thay đổi ý nghĩ của Sarin. Nếu không về sau Sarin không quản cắt, lúc bọn họ bán ra lợi nhuận giảm xuống ít nhất %.
- Giá này không được. Ma hạch năm nay ta đã bán cho các Công tước và Bá tước đang ngồi đây. Trong tay ta chỉ chừa bốn vạn viên ma hạch.
Trong lòng mọi người tức thì nóng lên. Sarin không đem ma hạch giao cho bọn họ, giữa bọn họ và Sarin vẫn chỉ là hiệp định miệng. Nếu vì kết giao với thành San Rock hy sinh ích lợi của bọn họ cũng là có thể. Lại nói, kết giao với thành San Rock chỗ tốt đối với bọn họ cũng không nhỏ, những quý tộc này cũng không muốn cản trở, cho nên trong lòng mới mâu thuẫn như vậy.
Balde còn muốn nói cái gì, Sarin nói:
- Giá cả trên thị trường là hai trăm kim tệ, đây cũng không phải ma hạch cấp thấp, là cần pháp sư tiến hành cắt. Học đồ cũng chưa chắc làm được. Như vậy, ta muốn thêm %, kim tệ. Nếu ngươi đồng ý, chính ta xuất tiền trợ cấp quý tộc của ta, để cho bọn họ dựa theo giá này bán cho ngươi.
Balde đau lòng. Trước khi đi Augustini dặn dò hắn, phải đem ma hạch mua vào trong tay. Về giá cả có thể cho phép cao lên %. Nói cách khác, trên thực tế Hoàng đế nguyện ý thu mua với giá kim tệ. Tuy nhiên chỉ cần giá vượt qua kim tệ hắn liền không kiếm chác.
Nhưng Sarin nói rõ rằng đã đem ma hạch bán đi. Nếu hắn không đồng ý giá này, như vậy đi nói với các quý tộc thôi.
Nếu là như vậy chẳng khác nào hắn đắc tội tất cả quý tộc của Mesterlin, chuyện Thân vương bàn giao sẽ không có hy vọng.
Một quả tim của các quý tộc lọt vào trong bụng. Cái giá kim tệ tuy rằng vẫn thấp nhưng là bọn họ không cần chiếm dụng tài chính gì, chỉ là ngồi yên thu tiền, một viên ma hạch liền kiếm kim tệ!
Phân phối của Sarin cuối cùng là bốn Công tước mỗi người hai vạn ma hạch, mười hai Bá tước mỗi người năm ngàn. Còn lại hai vạn ma hạch phân phối cho quý tộc khác. Những người đó mỗi người có thể lấy được mấy trăm viên là không tệ rồi.
- Bốn người các ngươi, mỗi người xuất ra một vạn viên. Các ngươi, mỗi người năm ngàn. Như thế nào?
Sarin cũng không quản Balde đáp ứng hay không liền nói điều kiện với các quý tộc của mình.
Bọn người Quaint xuất thân bốn gia tộc lớn, đều là có tiền không có quyền, những quý tộc khác không bì được. Bốn người bọn họ không sợ chiếm dụng tài chính, mười hai Bá tước lại càng có thể chấp nhận phương thức này. Năm ngàn viên ma hạch vừa vào tay liền bán đi, trực tiếp kiếm năm vạn kim tệ, mông đều không cần động một cái. Sarin nói sẽ trợ cấp bọn họ, bọn họ lại không dám lấy.
Đám người Aini cho dù không muốn cũng không tiện cự tuyệt. Dù sao còn có mười vạn ma hạch để bán, chia đều vẫn là kiếm rất nhiều.
- Sarin điện hạ. Bệ hạ còn cho ta mang đến cho người một ít lễ vật.
Balde không dây dưa chuyện ma hạch. Hắn thấy Sarin đối với hai Ma đạo sĩ cũng không có vẻ khúm núm, biết rằng người này không thể thuyết phục trong lòng tự nhiên cũng có tính toán khác.
- Ồ, bệ hạ cũng thật khách khí. Không biết là lễ vật gì.
Sarin ra vẻ tò mò. Chuyện ma hạch đã xong, sau này dựa theo giá cả này, hắn cũng có thể bán riêng cho Hoàng đế. Hoàng đế khẳng định sẽ không chịu nợ, ngược lại là vụ buôn bán tốt.
Trong lòng Balde cũng đang nghĩ, bệ hạ muốn tận lực thu mua nhiều, mình đưa ra con số mười vạn, Sarin đáp ứng ngay lập tức khẳng định là còn có hàng tồn. Mình mua thêm của Sarin một ít, cũng dựa theo cái giá này, sau khi trở về là một khoản thu không tồi. Lần này tùy thân mang theo hơn hai vạn kim tệ toàn bộ mua ma hạch, sau khi trở về có thể kiếm được hơn mười vạn kim tệ đây.
- Đây cũng không phải ta tùy thân mang theo. Đại sư Tiffany, xin...
Balde hết sức khách khí nói với Tiffany.
Tiffany cười cười, đứng dậy đi ra chỗ trống trải trong đại điện, từ trong trang bị không gian thả ra một thứ khổng lồ. Đây là một cái máy móc luyện kim dài mười mấy thước, toàn thân màu vàng kim, giống như một cái thoi dệt vải thật lớn. Độ cong mặt ngoài máy móc hoàn mỹ dị thường, phù văn ma pháp màu bạc tối sắp hàng trên mỗi một kết cấu độc lập.
- Đây là chiến hạm lặn dưới nước, thành San Rock mới nghiên cứu chế tạo, ngay cả thành Lian đều chưa được trang bị. Bệ hạ biết thành thị của ngươi gần biển, phòng biển vẫn là hết sức trọng yếu cho nên cho ta mang cái này tới cấp cho ngươi.
Balde đắc ý nói, Sarin lại dở khóc dở cười.
Chiến hạm lặn dưới nước? Đây rõ rằng là thứ cường đại hơn lúc trước Lex vội vàng luyện chế gấp trăm lần. Nhưng mình đã có thuyền luyện kim bàn quy, cần chiến hạm lặn dưới nước này làm gì?