Cả người Hạ Mạt đều nhảy lên trên bàn, một tay nắm chặt cổ áo của nam Beta, một tay nắm chặt nắm tay liều mạng đánh lên người, lên mặt hắn, “Con mẹ nó mày mới là nuông chiều từ bé! Con mẹ nó mày mới công tử bột!”
Beta nam cũng có phản kích, nhưng đối với loại công kích không sợ chết như thế, hắn liền ngay cả điều cơ bản nhất là tự bảo vệ mình đều đã quên, chỉ có thể lấy tay bảo vệ đôi má, một bên trốn tránh một bên gào khóc, “Mày! Mày làm gì?! Điên rồi sao?! Bệnh thần kinh! Tao chọc mày cái gì?! Đừng giật tóc của tao, con mẹ nó tranh thủ thời gian buông tay! Có nghe thấy không!”
Bạn học hai bên trái phải ngay từ đầu còn bị trận chiến đột ngột làm hoảng sợ, chờ đến khi phản ứng lại liền lập tức đi lên, một nhóm người ý đồ níu lại Hạ Mạt ngăn cản cậu hành hung, một nhóm người khác nhân cơ hội này tiến lại kéo nam Beta kia ra.
Động tĩnh lớn như thế rất nhanh liền làm cho cả phòng học chú ý
Người bị đánh tên là Lý Sảng, học sinh năm thứ hai của khoa chế tạo cơ giáp, tinh Thần lực , thường xếp hạng thứ trong khoa, được cho là hạt giống tốt nhất để đánh sâu vào cấp bậc trung cấp chế tạo sư.
Đợi đến khi mọi người xem kỹ lại tướng mạo của Hạ Mạt rồi lại nhìn sang vẻ mặt sưng phù của Lý Sảng, lập tức có người thay Lý Sảng bênh vực kẻ yếu.
“Người kia căn bản cũng không phải là học sinh lớp chúng ta. Dựa vào cái gì mà ra vẻ ta đây ở lớp chúng ta?!”
Lời này lập tức nhận được sự đồng ý của phần lớn người ở đây.
“Đúng rồi! Đúng rồi! Mau kéo hắn ra đi! Mau kéo hắn ra đi!”
Một đoàn học sinh ào ào nói chuyện, Lý Sảng vẻ mặt đầy máu, một tay nắm lỗ mũi không ngừng chảy máu, một tay kéo căng thẳng tắp, chỉ vào chóp mũi của Hạ Mạt, “Mày! Mày là ai thế?! Dám giương oai ở lớp chúng ta! Mau xin lỗi đi nếu không tao sẽ không tha cho mày đâu!”
“Tại sao tao phải xin lỗi mày?!” Từ trước đến nay Hạ Mạt chưa bao giờ xúc động như vậy, thế nhưng cậu không hề hối hận về hành động của mình. Chỉ cần nói xấu Randall, cậu sẽ đánh hắn!
“Mày!” Lý Sảng bị bộ dạng thắng thắn của hắn làm tức đến bật cười, vừa nhếch môi, vết thương liền trở nên đau xót, hắn buông lỏng nét mặt, nhe răng trợn mắt.
Bạn học bên cạnh thấy Hạ Mạt tự dưng đánh người, chẳng những không hề hối cải mà còn vô cùng kiêu căng liền không khỏi tức giận nói,: “Nói lời vô nghĩa với hắn làm gì?! Trực tiếp áp giải hắn đi đến phòng giáo vụ!”
Vừa dứt lời, đã có người đến định chế ngự Hạ Mạt.
Hạ Mạt hung hăng gạt tay hắn ra, ánh mắt sắc bén giống như lazer đảo qua bốn phía, khí phách nói: “Tụ tập vu oan hoàng thất, dựa theo luật pháp sẽ bị giam ít nhất mười ngày. Chẳng lẽ tôi không thể đánh hắn vài cái?”
Tụ tập vu oan hoàng thất? Lại có người dám vu oan hoàng thất?
Mười mấy tên bạn học hai mặt nhìn nhau, nhao nhao dùng ánh mắt chất vấn nhìn về phía Lý Sảng.
Lý Sảng thu được tầm mắt của mọi người, lập tức ưỡn ngực, ý đồ dùng cái này che dấu nội tâm sợ hãi, “Tớ không có! Hắn nói dối!”
Mấy người bọn họ vốn đứng bên cạnh hắn nghe thấy lời này liền lập tức thay đổi ánh mắt nhìn hắn. Mới vừa rồi bọn họ chính tai nghe được hắn ta nói xấu điện hạ Randall, có thể không vô đạo đức nói dối như thế hay không ah?
Hết chương .