Thật là Loạn Phi Phong Chuy pháp sao? Trước mắt Đường Tam hiện ra thân ảnh đồi phế của cha, chẳng lẽ nói cha vốn chính là một vị thợ rèn xuất sắc sao?
"Tam thúc, ta cũng không biết nó có đúng là Loạn Phi Phong Chuy Pháp hay không, đây là cha dạy cho ta."
Thạch Tam thở dài một hơi, cười bộc trực nói: "Xem ra, lần này ta là bắt gặp bảo bối rồi.
Điều kiện thuê vừa rồi bỏ đi, tạm thời tiền công của ngươi sẽ giống mọi người, mỗi tháng một ngân hồn tệ.
Nếu việc buôn bán tốt, sẽ lại tăng thêm."
Cứ như vậy, Đường Tam chính thức thành một viên trong tiệm rèn của Thạch Tam, bắt đầu cuộc sống no đủ.
Bắt gặp Đường Hạo âm thầm quan sát, Đường Phong lúc này lên tiếng "Ba ba ta có chuyện cần người giúp."Nghe vậy Đường Hạo nhíu mày ngạc nhiên lên tiếng hỏi "Có chuyện gì sao?"
"Đúng vậy, ta tìm được cách hồi sinh mẫu thân rồi, bây giờ ta chỉ cần hạt giống của mẫu thân đưa đến chổ vị thần mà ta kế thừa trồng rất nhanh mẫu thân sẽ sống lại."
Đường Hạo lúc này kích động, tay nắm chặt vào bả vai của Đường Phong run rẩy nói "Thật....!thật sao?"
"Đúng vậy"
Đường Hạo lúc này nhanh chóng đưa Đường Phong bay đến sơn cốc.
Chứng kiến sơn cốc Đường Phong không khỏi nhíu mày
"Ba ba, người thật không biết là Lam Ngân Thảo cần nơi khô ráo có ánh nắng sao, sao lại đưa mẫu thân trồng ở đây thế này không khỏi hại chết mẫu thân a."
Nghe vậy Đường Hạo không khỏi ngượng ngùng, dù sao hắn cũng là PHĐL kêu hắn chiến đấu với rèn thì may ra hắn biết, chứ hắn có biết trồng trọt đâu, thấy vậy Đường Phong không khỏi lắc đầu nhanh chóng nhổ Lam Ngân Thảo sao đó đen vào không gian mà trồng."
"Ba ba người nắm tay ta."
Tuy có điều không hiểu, nhưng Đường Hạo vẫn làm theo, tiếp theo đó Đường Hạo liền theo Đường Phong vào Không gian, dựa vào tìm hiểu hắn phát hiện có thể bí mật đưa người vào không gian, bất quá do chênh lệch thời gian nên hắn cũng chỉ tranh thủ một lúc không dám ở lâu.
Phát hiện nơi đây linh khí dồi dào Đường Hạo không khỏi cảm thán kinh ngạc.
"Nơi đây không ngờ linh khí lại dồi dào tới như vậy."
"Kkk, ba ba thấy ta lợi hại không, bất quá thời gian ở đây trôi nhanh nên mẫu thân sẽ sớm hồi sinh thôi, chúng ta giờ ra ngoài đi, việc chăm sóc mẫu thân cứ để cho ta."
"Hảo Tiểu Phong chăm sóc mẫu thân thật tốt, ta có lẽ phải đi một chuyến ra ngoài không tiện chăm sóc người cùng Tiểu Tam, Tiểu Tam đành nhờ ngươi vậy."
"Ba ba ta chỉ chăm sóc Tiểu Tam được năm thôi, sau khi hết một năm ta sẽ xin tốt nghiệp cùng Thiết thúc đi đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rèn luyện rồi."
"Ngươi đến đó rèn luyện cũng hảo, haizz đành nhờ Đại sư vậy.
Có Thiết huynh ta cũng yên tâm."
Sau đó người cứ thế tách nhau ra.
Một năm sau.
"Ca ca huynh không cùng ta về ư?"
"Tiểu Tam a, ta đã tốt nghiệp cũng đã nói với phụ thân là ta đi rèn luyện rồi, nên không cần thiết phải về.
Có Tiểu Vũ bầu bạn với ngươi rồi, bất quá hẹn năm sau tại học viện Sử Lai Khắc."
"Đệ biết rồi, đại ca bảo trọng a."
"Phong ca, ngươi bảo trọng."
"Được rồi Tiểu Tam, Tiểu Vũ các ngươi bảo trọng." Nói xong Đường Phong nhét vào tay Đường Tam ngàn Kim hồn tệ, sau đó cả người chia thành hướng khác nhau lên đường.
Đường Thiết lúc này cũng âm thầm theo sau Đường Phong, còn Đường Hạo thì đi gặp Đại sư.
Ngồi dọc xe ngựa đi mấy ngày cuối cùng cũng đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Tinh đấu đại sâm lâm nằm ngay ở chính phương Nam của Đấu La đế quốc, rừng rậm chia cách hai đại đế quốc, bởi vì nơi này hồn thú đông đảo, cũng là biên giới của hai nước, chẳng phân biệt được địa phương rõ ràng.
Nhìn trên bản đồ, đại bộ phận diện tích của Tinh đấu đại sâm lâm nằm trong Tinh La đế quốc, tất nhiên đến giờ Đấu La đế quốc cũng không có thừa nhận điểm này.
Là một trong tam đại cư địa của hồn thú, nơi này tự nhiên là địa phương mà hồn sư...!hi vọng nhất, bởi vì mỗi lần đến chỗ này cũng đều ý nghĩa việc bọn họ đã tiến giai.
Tinh đấu đại sâm lâm tồn tại trên Đấu La đại lục bao nhiêu năm cũng không một ai có thể nói chính xác, nhưng sau khi đi vào rừng rậm, rừng càng ngày càng rậm rạp đủ để nói cho mọi người thấy được sự tồn tại cửu viễn của nó.
Từ xa xa, Đường Phong mơ hồ cảm giác được một trận thanh khí từ phía trước mặt truyền đến, mang theo thực vật mùi thơm ngát thấm đẫm trong lòng mọi người, một cảm giác thoải mái nói không nên lời.
Chầm chậm hút một ngụm không khí trong lành, ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông trên cơ thể dường như được mở ra, cái cảm giác sảng khoái này...!khó có thể dùng lời mà diễn tả được.
Nhìn xa xa, Đường Phong thấy một mảng hải dương màu xanh biếc, vừa nhìn qua mảng màu xanh biếc đó đã cảm thấy rung động, những kẻ khác ưa thích không khí trong lành vì vậy mà đến đây.
Rốt cục trước mặt bọn họ đã tới Tinh đấu đại sâm lâm, cây cối cao lớn đã vượt quá hơn hai mươi thước, đây mới chỉ là...!bên ngoài mà thôi, rừng cây rậm rạp căn bản không có đường đi, bóng cây nặng nề, nhìn không ra cảnh tượng chân thật trong đó.
Đi tới phía trước rừng rậm, không khí càng trở nên thoải mái hơn, phảng phất như nhiệt độ cũng giảm xuống vài phần, một cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái cùng mùi bùn đất ẩm ướt không ngừng kíƈɦ ŧɦíƈɦ khứu giác của mọi người.
Lúc này Đường Phong cùng Đường Thiết người đã bất chi bất giác đi vào sâu, Đường Phong rất nhanh hái các thảo dược mà hắn thấy trên đường đi sau đó đem trồng trong Không gian.
Tiến vào khu vực của hồn thú Ngàn năm, Đường Phong lập tức khiêu chiến với một con Thái thản cự viên năm, trận chiến nổ ra rất ác liệt.
Thái thản cự viên từng đợt từng bổ tấn công về phía Đường Phong, hắn khiến Đường Phong rơi vào thế bất lợi, nhưng chưa được vài giây thì Đường Phong liên tục dùng Loạn Chuy Phong phản kích từng đòn từng đòn cứ thế bên ngang bằng, Vào Chùy thứ Đường Phong rất nhanh đã hạ được con Thái thản cự viên ấy, bất quá hắn không gϊếŧ chỉ đánh bị thương, sau đó chữa trị.
Thấy Đường Phong không ác ý, nên con Thái thản cự viên ấy cũng vui vẻ, sau đó cùng đối luyện với Đường Phong.
Còn Đường Thiết thì một bên quan sát cùng âm thầm bảo hộ để bọn họ không bị các hồn thú khác tập kích.