Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Lục Tùng đích thân đến thành phố S, cả khuôn mặt u sầu, vừa nhìn liền biết liên tiếp mấy ngày hắn đã ngủ không ngon giấc, trực tiếp chạy tới đây!
Lưu Triển Bằng nghe tin tức này, trong lòng cũng lo lắng không thôi! Mặc dù đa số mao liệu đã vận chuyển tới, mao liệu khác còn dễ nói, lúc đó những khối nhỏ thừa lại sau khi Đường Linh cắt ra Tử Tinh Linh, đều nằm trong lô hàng cuối cùng này! Ý tứ của cô chủ nhỏ, bên trong đống dư lại đó, nói không chừng còn có chứa đồ tốt!
Đang lúc Lưu Triển Bằng chuẩn bị đi tìm Đường Linh, thì Đường Linh cùng Lôi Tử xuất hiện ở Trân Bảo Trai, Lưu Triển Bằng liền vội vã đưa hai người họ mời vào phòng làm việc, đóng cửa lại, rồi gấp gáp nói, “Đường tổng, lô hàng mao liệu cuối cùng bị mất trộm!”
Lục Tùng đứng đó cả người bị đứng hình, “Đường tổng”? Nhìn Đường Linh có chút không phản ứng kịp, hắn nghe lầm rồi? Anh Lưu gọi cô bé đó là “ Đường tổng”!
“ Bị mất trộm ở đâu? Biết người nào làm không?” Đường Linh vòng qua bàn nhỏ, kéo cái ghế ra ngồi xuống!
Lục Tùng vẫn thất thần đứng một bên, có chút mơ hồ, há hốc miệng, nhưng lại không biết nên nói gì!
“ Ông chủ Lục, định kinh ngạc tới khi nào? Tôi nghĩ hiện tại vấn đề lớn nhất là vụ việc lô mao liệu bị mất trộm, hy vọng của tôi là ngài có thể chuyên nghiệp một chút, xứng đáng với tu dưỡng chức nghiệp của ngài!” Đường Linh nói có chút nặng lời, sắc mặt nghiêm túc!
Lời Đường Linh nói như tiếng chuông cảnh tỉnh, Lục Tùng phục hồi lại tinh thần, sắp xếp suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Vốn do tôi áp tải lô mao liệu cuối cùng này, nhưng ở thời điểm tại xe mới ra khỏi biên giới tỉnh Vân, bởi vì phải dừng xe kiểm tra, cho nên mới đậu xe xuống!”
“ Dừng xe kiểm tra cũng là chuyện thường xảy ra, nhưng liên quan gì đến chuyện mao liệu bị mất? Trọng lượng nặng như vậy, không phải một chốc một lát có thể di dời đi, huống hồ nếu có người lấy đi, nhất định sẽ có động tĩnh, không có khả năng không bị phát hiện!”
Lôi Tử phân tích nói, kỳ thực trong lòng hắn hoài nghi nhất là Lục Tùng, dù sao lô hàng bị mất trong tay hắn, một lô hàng lớn như thế, bị người khác mang đi không có khả năng không bị phát hiện, cho nên nói không chừng chính hắn lè kẻ vừa ăn cắp vừa la làng!
Lục Tùng há lại nghe không ra hàm ý trong lời nói đó, ông bộc phát tức giận, “ Lục Tùng tôi lăn lộn bao nhiêu năm trong nghề vận chuyển ngọc thạch này, dạng mao liệu nào còn chưa từng thấy! Huống hồ tôi mở cửa kiếm cơm, sao lại làm ra loại chuyện thất đức đó!”
“ Chú Lục, chú cứ nói tiếp!” Đường Linh trừng mắt nhìn Lôi Tử một cái, Lôi Tử ngượng ngùng sờ ót, không lên tiếng!
Lục Tùng liếc mắt nhìn Lôi Tử, thu lại tầm mắt, thở dài một hơi, tiếp tục nói, “Vốn chuyện như vậy là không thể nào xảy ra, cũng không biết tại sao lại thật sự phát sinh! Sau khi kiểm tra xe xong tôi đi nộp phí qua đường, lúc trở lại kêu tài xế lái xe tiếp tục chạy, lúc đến khu nghỉ ngơi dừng xe, tôi đi kiểm tra hàng hóa, lại phát hiện chiếc xe vậy mà trống không!”
Nói đến đoạn cuối, Lục Tùng hiển nhiên có chút luống cuống, âm điệu cao lên không ít, trong giọng nói cảm giác kích động ai nấy đều nghe ra được!
“ Nộp phí qua đường mất có mấy phút, tay chân gọn gàng thế nào đi nữa cũng không có khả năng mang hết xe đi! Huống chi người áp tải không chỉ có mỗi chú! Nhiều người như vậy phụ trách áp tải hàng, sao có khả năng không cánh mà bay ngay dưới mí mắt mọi người?”
Lôi Tử nhanh miệng, lại đưa ra phân tích! Lần này Đường Linh lại không có trách hắn, Lôi Tử nói không sai, nhiều người trông coi như vậy, mao liệu cứ thế không cánh mà bay, một chút manh mối không lưu lại, không có khả năng!
Lục Tùng há miệng thở dốc, muốn giải thích gì đó, nhưng lại không biết giải thích thế nào! Chuyện này phát sinh trên người hắn, hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi! Nói ra hắn cũng không thể tin, làm sao có thể khiến người khác tin được đây!
“ Có phải vấn đề nằm ở đám thủ hạ áp tải cùng ông hay không?” Lưu Triển Bằng cũng phân tích nói, phải biết ông đã từng bị người dưới lừa đảo, gián tiếp làm hại ông táng gia bại sản!
Lục Tùng cau mày, giống như suy ngẫm về độ khả thi, nửa ngày mới nói, “Mấy thủ hạ đó theo tôi rất nhiều năm, nên sẽ không làm như vậy đâu!” Trong giọng nói lại mang theo chút không xác định!
“ Đường tổng, chúng ta có báo cảnh sát không?” Lưu Triển Bằng dò hỏi, dù sao thứ quý trọng như thế bị mất trộm, cũng nên báo cảnh sát!
“ Anh Lưu, khi tôi phát hiện mao liệu bị mất trộm, lúc đó đã báo cảnh sát, nhưng đến giờ vẫn không thấy tin tức của cảnh sát!”
Lục Tùng bây giờ đã không để ý tới vấn đề danh dự công ty riêng nữa, chuyện như vậy đối với vận thương ngọc thạch mà nói là sự đả kích trí mạng! Nếu bị truyền ra ngoài, công việc làm ăn của hắn bị đả kích trí mạng!
“ Có đối tượng tình nghi sao?” Đường Linh vẫn không lên tiếng, còn đang phân tích toàn bộ sự việc!
Lục Tùng ngây ngẩn, lúc nhìn Đường Linh vẫn có chút không thích ứng, “Chuyện này…”
Hắn đúng là không nghi ngờ, sau khi xảy ra chuyện vẫn bận điều tra lô hàng, lại vội vã phóng như bay đến thành phố S, đem sự tình kể lại tường tận với Lưu Triển Bằng, làm gì có thời gian suy nghĩ sâu xa!
“ Có khả năng bị đối thủ cạnh tranh ác ý động tới?” Lưu Triển Bằng mở miệng nói, “Ông chủ Đặng chẳng phải luôn chú ý đến động tĩnh của ông sao?”
Lục Tùng do dự, “Đặng Hồng Vũ quả thực muốn dấy máu ăn phần nghề vận chuyển châu báu ở tỉnh Vân, trước kia cũng đã làm không ít ám toán, chuyện lần này có thật do hắn làm hay không, tôi thật không dám khẳng định!”
Dù sao kẻ nhòm ngó đến lô hàng mao liệu đợt này của Trân Bảo Trai cũng không ít, từ khi Trân Bảo Trai khai xuất Đế Vương Lục cùng Tử Tinh Linh ở trên đấu giá hội trở đi, theo dõi hắn áp tải hàng hóa cũng không phải là ít!
Hắn đã cẩn thận lại càng thêm cẩn thận, không nghĩ tới lô mao liệu cuối cùng vẫn xảy ra chuyện!
“ Không dám khẳng định, vậy thì đi thăm dò!” Đường Linh thờ ơ mở miệng, “Tôi cũng không tin, những thứ đó có thể biến mất tăm!”
Lục Tùng nghe xong nét mặt có chút xấu hổ, giá trị của lô mao liệu kia lớn vô cùng, nếu không tìm về được, chỉ sợ sự nghiệp của hắn coi như đi tong!
“ Đường tổng cô yên tâm! Tôi sẽ quay về tỉnh Vân, nhất định đem những thứ đã mất tìm trở về!”
Tuy rằng khi bắt đầu Lục Tùng có chút không hiểu nổi tình huống, hiện tại hắn xem như đã hiểu, thì ra Đường Linh đúng bà chủ bí mật của Trân Bảo Trai! Vốn rất cực kì kinh ngạc, những có lẽ do quá nhiều chuyện dồn dập đổ xuống đầu, Lục Tùng đã không còn tâm tư để kinh ngạc!
Đường Linh liếc mắt nhìn Lục Tùng đang trong tinh thần uể oải, mở miệng nói, “ Chú Lục, chú cứ nghỉ ngơi trước một đêm, ngày mai rồi đi, chuyện này cũng không gấp một ngày!”
Lục Tùng lại lắc đầu một cái, “Không cần, ở trên máy bay cũng có thể ngủ, tôi sẽ đi trở về! Sớm ngày tìm thấy cũng sớm ngày yên tâm!”
Đường Linh thấy Lục Tùng kiên trì, cũng không khuyên nữa, ngẫm nghĩ một hồi, dặn dò Lôi Tử vài câu, khuôn mặt Lôi Tử mặc dù không tình nguyện, nhưng cũng gật đầu, đi cùng Lục Tùng bay về tỉnh Vân!
Kỳ thực vốn có thể để Lưu Triển Bằng cùng đi một chuyến, nhưng loại chuyện như thăm dò tin tức, cần đi nơi nào điều tra, Lôi Tử càng quen thuộc hơn, nên so với Lưu Triển Bằng lại như xe nhẹ chạy đường quen!
Lôi Tử vừa đi, nhiệm vụ đưa rước Đường Linh giao cho một tên thủ hạ của Lôi Tử, biệt hiệu gọi là Nhị Cẩu, cũng thuộc nhóm người sớm nhất đi theo Đường Linh, tuối tác vẫn còn trẻ, lại hết sức cơ trí!
Phùng Tam muốn tiếp nhận công việc này của Lôi Tử, nhưng Đường Linh lại không đồng ý, bây giờ với bên ngoài Phùng Tam là đương gia của Đế Hào, nếu mỗi ngày cứ đi theo Đường Linh, quả thật có chút không tiện! Tuy rằng địa vị của Lôi Tử tại Đế Hào cũng không thấp, nhưng phần lớn thời gian đều đi theo Đường Linh, thời gian có mặt tại Đế Hào tương đối ngắn, cho nên so với Phùng Tam mà nói, Lôi Tử cũng không gây nên nhiều sự chú ý!
“ Chị Linh! Tần Bạc Dương bên kia có động tĩnh, hôm qua lúc trời tối có liên lạc với tên công nhân bị thương kia, kết quả sáng sớm hôm nay tên bị thương kia liền gào thét đau đầu, kêu la vết thương bị nặng hơn! Còn mời tới bác sĩ chuyên môn, sau khi bác sĩ khám cho ra kết quả, sau gáy bị tổn thương, trong đầu có xuất huyết nhẹ!”
Đường Linh ngồi ở trong xe, xem từ khóe miệng hơi nhếch lên kia, tâm tình giống như không tệ, Nhị Cẩu có chút không hiểu, quẹo cua một cái, bởi vì tốc độ hơi nhanh, nên xe có chút không ổn định, thân thể Đường Linh bị lay động theo xe!
“ Em xin lỗi, chị Linh! Em…em sẽ lái chậm lại!”
Nhị Cẩu có chút cẩn thận nhìn thần sắc Đường Linh, đều do hắn quá kích động, lần thứ nhất lái xe cho lão đại của lão đại, có chút khẩn trương, không khống chế tốt tốc độ!
Đường Linh chỉ cười lắc đầu một cái, trong lòng cũng có chút xúc động, quả nhiên đã ngồi quen xe do Lôi Tử làm tài xế, đột nhiên có chút không thích ứng, Lôi Tử lái xe khá ổn định, chỉ cần Đường Linh ở trên xe, bất kể là quẹo hay dừng, Lôi Tử đều chú ý, mỗi lần đều xử lý cứng tay, ở trên xe nếu Đường Linh nheo mắt lại, Lôi Tử sẽ giảm tốc độ, mục đích muốn cô ngồi được thoải mái hơn chút, những điều tỉ mỉ quan tâm này trong lòng Đường Linh cũng biết! Chỉ là không nghĩ tới bất tri bất giác, cô cũng bị kĩ thuật chạy xe của Lôi Tử ảnh hưởng đến mình!
“ Đừng khẩn trương, tôi cũng không phải lão hổ ăn thịt người!”
Đường Linh trêu đùa một câu, Nhị Cẩu nghe xong yên lòng, thấy Đường Linh còn trêu đùa hắn, hắn mới vững tin thêm chút!
“ Chị Linh, sáng sớm hôm nay vợ của kẻ bị thương kia và mấy tên bác sĩ cùng nhau đến, nhìn thấy thằng đó bị thương, làm ầm ĩ rầm trời!”
Đường Linh gật đầu, nhàn nhạt mở miệng phân phó nói, “Cứ để cô ta náo loạn, để đó xem! Các anh em cứ tạm thời bất động, tôi ngược lại muốn muốn nhìn một chút bọn họ có thể gây ra nổi loại ầm ĩ gì!”
“ Yes Sir, chị Linh yên tâm!”
“ Giáo dục Hoa Đà bên đó thế nào rồi?” Nhị Cẩu vẫn đi theo phụ tá cho Lôi Tử công việc liên quan đến giáo dục Hoa Đà, cho nên Lôi Tử đi rồi đều chuyển giao cho Nhị Cẩu!
“ Bên kia đã làm xong, tùy thời có thể dọn vào làm việc!” Rốt cục cũng hoàn công rồi, trong giọng nói của Nhị Cẩu có chút thở ra nhẹ nhàng!
Đường Linh thoáng suy tư một chút, “Không đi Trân Bảo Trai trước nữa, đi lớp học thêm!”
Nhị Cẩu nghe thấy liền quay đầu xe, lúc này hắn đã chạy xe khá ổn định, chỉ chốc lát sau đã đến nơi cần đến!
Thời điểm Đường Linh đi vào, vừa vặn gặp phải có người đến phỏng vấn vị trí giáo viên, Đường Linh cũng không gấp, tìm một chỗ trong văn phòng ngồi xuống, quá trình phỏng vấn không nghiêm túc giống hậu thế, ngược lại có chút như nói chuyện, vài người khác nữa cùng người đó đến phỏng vấn ngồi cùng một chỗ, người được phỏng vấn đang đang giới thiệu một chút về bản thân!
“ Có thể nói một chút tại sao em lại không lựa chọn trường chính quy, mà lại chọn giáo dục Hoa Đà chúng tôi?”
Dương Phong lúc này ngồi ở đối diện người phỏng vấn, tuy rằng nhìn không được biểu tình của Dương Phong, nhưng Đường Linh cũng có thể tưởng tượng ra! Dương Phong đối xử với mọi người đều rất hòa thuận, nhưng dính đến phương diện công việc, lại hết sức nghiêm túc!
Người được phỏng vấn là một thanh niên khoảng tuổi, ăn mặc sạch sẽ, vừa nhìn liền biết là người thích sạch sẽ, đến cả đuôi tóc cũng được chỉnh lý gọn gàng!
“ Em không đi trường học làm giáo viên có hai nguyên nhân, thứ nhất, em không thích bị đủ loại quy củ của trường học ràng buộc, phương thức hoạt động của trường học có quá nhiều điều cứng nhắc, phương pháp dạy học cũng đã định hình sẵn, phương pháp dạy học của em, trường học chưa hẳn chịu tiếp nhận. Thứ hai, riêng cá nhân em cho rằng, tương lai loại hình cơ quan giáo dục so với trường học càng có tiềm lực phát triển hơn, bởi vì chỉ cần em có năng lực, liền có thể nhận được trọng trách!”
Dương Phong gật đầu, lại hỏi, “Em từng có kinh nghiệm dạy học?”
Dương Phong đang cầm trong tay CV của cậu ta, viết rất rõ ràng, cậu ta tên Lý Khải, năm nay tuổi, học đại học sư phạm Liêu Đông, có thể là chưa cầm trong tay văn bằng tốt nghiệp đại học, trên lý lịch cũng không có bất kỳ kinh nghiệm làm việc liên quan nào, mặc dù bây giờ thuê giáo viên cũng khó khăn, nhưng không phải vì vậy mà nhận đại! Chuyện như vậy tuyệt đối là thà thiếu chứ không ẩu, cứ làm bừa sẽ ảnh hưởng đến trình độ dạy học toàn đội!
Lý Khải do dự một chút, mở miệng nói, “Nếu nói trên kinh nghiệm giảng bài, em không có, nhưng em đã từng dạy kèm cho không ít người, em tự nhận thấy phương pháp giảng bài khá được học sinh hoan nghênh, hơn nữa em từng dạy qua vài học sinh thành tích đều tiến bộ vượt bậc!”
Hiển nhiên nhắc đến phương thức giảng bài của mình, Lý Khải rất tự tin, ngay cả sống lưng đều ưỡn đến mức thẳng đứng!
Dương Phong đối với vẻ tự tin phát ra từ trên người Lý Khải vẫn tương đối thoả mãn, nhưng luôn cảm thấy có chút không yên lòng, cậu ta không lựa chọn đến trường học làm giáo viên, mà đến dạy thêm ở giáo dục Hoa Đà, anh có dự cảm Lý Khải vẫn có lí do riêng!
Mà lúc Dương Phong đang suy nghĩ, ngồi tại phía sau bọn họ Đường Linh lại mở miệng, “Em là học sinh nơi này, không bằng thầy dạy cho em một tiết học, cũng vừa hay để mấy vị thầy cô nơi đây mở mang kiến thức một chút về năng lực của thầy, thế nào?”
Mãi đến tận khi Đường Linh cất lời lên, Lý Khải mới chú ý tới Đường Linh, thấy cô gái mặc bộ quần áo bằng nhung màu trắng sữa, bọc kín kẽ thân người, nhìn vẻ ngoài chỉ khoảng mười lăm, mười sáu, dáng vẻ được tính là thanh tú!
“ Đường Đường, em qua đây!” Cố Vũ San mở miệng nói trước, nhưng khi thấy biểu tình của Đường Linh như ẩn ý gì đó, ở chung lâu như vậy, cô tự nhiên biết ý tứ của cái biểu tình đó!
Xem ra Đường Đường là chuẩn bị tự mình kiểm tra người được phỏng vấn kia!
Lý Khải hiển nhiên sững sờ, liền rất nhanh đã phản ứng lại, hướng về phía Dương Phong nói, “Nếu cần, em đồng ý phối hợp!”
Dương Phong cũng hiểu ý của Đường Linh, lập tức gật đầu, nhưng bọn họ cũng không tiến vào lớp học dự thính!
Vừa mới vào phòng học, Lý Khải dùng giọng điệu như nói chuyện mở miệng nói, “Bình thường không thích nhất tiết học nào?”
Đường Linh tươi cười, xem ra Lý Khải là đang chuẩn bị phụ đạo cho mình môn yếu nhất!
“ Khẩu ngữ!”
Lý Khải nghe xong sững sờ, hơi hoảng chút, mới hiểu được Đường Linh muốn nói là khẩu ngữ tiếng Anh, Lý Khải nhìn Đường Linh một cái, không ngờ Đường Linh sẽ muốn hắn dạy phụ đạo khẩu ngữ tiếng Anh!
Lý Khải cười rất tự tin, cô nhóc này cho rằng như vậy thì sẽ làm khó được hắn sao? Không khỏi quá coi thường hắn rồi!
“Khẩu ngữ? Uhm, vấn đề này cũng không phải khó, nội dung trên sách giáo khoa quá khô khan, hai chúng ta tùy tiện giao tiếp, như vậy càng có tác dụng rèn luyện khẩu ngữ!”
Đường Linh tươi cười gật gù, ra hiệu Lý Khải có thể bắt đầu, Lý Khải không hiện ra vẻ khẩn trương, Đường Linh lựa chọn khẩu ngữ, thật ra cô rất xảo quyệt, dù sao ở những năm tiếng Anh không hề phổ cập, giáo viên có thể dạy tiếng Anh không nhiều, mà giáo viên có thể nói lưu loát tiếng Anh lại càng không nhiều!
Đầu tiên Lý Khải dùng tiếng Anh mấy câu giao tiếp khá đơn giản đối thoại với Đường Linh, cũng là muốn cho Đường Linh có thời gian thích ứng, sau đó từng bước nâng cao độ khó, mà càng đi sâu vào độ khó Lý Khải càng kinh ngạc, khẩu ngữ của Đường Linh so với hắn càng chính thống hơn!
Trừ điểm này ra, Lý Khải còn kinh ngạc phát hiện, dù hắn có tăng thêm độ khó trong câu thoại, Đường Linh luôn có thể nghe hiểu được, kết quả vốn là hình thức thầy trò phụ đạo, cuối cùng lại thành hai người luận bàn!
Tương đương với sự kinh ngạc của Lý Khải, trong lòng Đường Linh cũng kinh ngạc không thôi, vốn tưởng làm khó được Lý Khải, áp chế một chút nhuệ khí trong hắn, lại không nghĩ rằng biểu hiện của Lý Khải, khiến cô rất hài lòng!
Phải biết, Lý Khải không phải là du học sinh, chưa từng xuất ngoại, lại có được một khẩu ngữ tiếng Anh lưu loát như thế, tuy rằng khẩu âm không tính là chuẩn mực Anh – Anh, có thể do không có một môi trường tiếng Anh chính thống, khẩu ngữ đến trình độ này, thật sự hiếm có!
Cứ tiếp tục giảng bài, Lý Khải tựa hồ cũng bớt đi một chút ngạo khí, đúng vậy! Ngạo khí của Lý Khải, cho dù đối mặt với Dương Phong phỏng vấn, lúc trả lời câu hỏi giọng nói tuy rằng cung kính, nhưng mơ hồ hiện ra ngạo khí!
Người như vậy, hoặc chính là có chân tài thực học, hoặc chính là kiêu căng tự đại! Rõ ràng như thế, trải qua Đường Linh một phen thăm dò, Lý Khải thuộc về dạng người trước! Hắn quả thật có chân tài thực học!
Từ trong phòng học đi ra, ngạo khí trên mặt Lý Khải thu lại không ít, Dương Phong nhìn về phía Đường Linh, Đường Linh hướng hắn gật đầu, Dương Phong đã ngầm hiểu ý cô.
“ Thầy Lý, hoan nghênh em gia nhập vào giáo dục Hoa Đà chúng ta!” Dương Phong hữu hảo vươn tay, bắt tay với Lý Khải.
Lý Khải hiển nhiên cũng rất cao hứng, giờ khắc này ngạo khí đã hoàn toàn được thu hết lại, trên mặt cũng nở nụ cười!
“ Thầy Lý, khẩu ngữ học được ở đâu?” Đường Linh mở miệng hỏi.
Dương Phong vừa nghe thì thấy Lý Khải ngẩn người, hắn biết Đường Linh muốn khảo hạch Lý Khải, lại không nghĩ rằng Đường Linh khảo lại là khẩu ngữ tiếng Anh!
Hơn nữa, Lý Khải dĩ nhiên thông qua! Điều này có ý nghĩa gì? Lý Khải đúng là một nhân tài a!
Phải biết bốn giáo viên bọn họ, tuy rằng tiếng Anh coi như không tệ, nhưng khẩu ngữ vẫn là yếu điểm, là loại điển hình người ngọng tiếng Anh, chỉ có thể đọc viết, nói không lưu loát!
Vừa nãy Dương Phong thưởng thức Lý Khải tự tin, vậy hiện tại hắn quả thực tán đồng năng lực của Lý Khải!
Lý Khải cười, “Thực không dám giấu giếm, em gặp may quen được một vài người bạn ngoại quốc, khẩu ngữ đều học được từ chỗ mấy người bạn đó, họ dạy em tiếng Anh, em dạy bọn họ chữ Hán, coi như trao đổi ngôn ngữ với nhau!”
Đường Linh nghe vậy ánh mắt sáng lên, giáo dục Hoa Đà không thể chỉ có giáo viên Trung Quốc, cũng phải cần giáo viên nước ngoài nữa! Mặc dù bây giờ tầm quan trọng của khẩu ngữ không cao, nhưng sau này lại là môn thịnh hành rất sốt! Có một số gia đình từ nhỏ đã bắt đầu bồi dưỡng khẩu ngữ tiếng Anh cho con, còn muốn cho con học ở một môi trường có sử dụng tiếng Anh giao tiếp!
Bất quá những thứ này tạm thời còn chưa vội, trước tiên phải đưa tên tuổi của giáo dục Hoa Đà nhà nhà đều biết, đó mới đúng là việc cấp bách!
Nhóm người Cố Vũ San rất nhiệt tình hoan nghênh Lý Khải gia nhập, lâu rồi bọn họ đều là bốn người, bây giờ có người mới gia nhập, đương nhiên thực vui vẻ!
Vương Chí Bằng càng nhiệt tình lôi kéo Lý Khải, hai người họ hàn huyên!
Lý Khải tuy rằng gia nhập đại gia đình này, nhưng Đường Linh nhìn ra được, Lý Khải cũng không định lưu lại dài lâu, có thể trong lòng Lý Khải, lớp học thêm này chỉ là bàn đạp của hắn mà thôi!
Lúc này Lý Khải cũng không biết, hôm nay quyết định gia nhập giáo dục Hoa Đà, sẽ ảnh hưởng rất lớn tới cuộc đời hắn!
Ngày sau thời điểm Lý Khải phong quang vô hạn, hồi tưởng lại lúc này hắn không coi trọng giáo dục Hoa Đà, thì tự thấy ánh mắt quá thiển cận! Cũng may còn tốt, hắn nắm chặt cơ hội lần này!
“Thầy Dương, mọi người thu dọn một chút, chúng ta dọn đến văn phòng giáo dục Hoa Đà!” Đường Linh nhìn về phía Dương Phong phân phó nói.
Ánh mắt Dương Phong sáng rực lên, hoàn công rồi?
“ Đường Đường, chúng ta thực sự có thể dời đi?” Cố Vũ San thính tai, Đường Linh cùng Dương Phong nói chuyện, cô đều nghe thấy, lập tức vui vẻ hỏi lại.
“ Thật sự?”
Lúc này ngay cả Vương Chí Bằng người đang nói chuyện trời trăng đất hỡi với Lý Khải cũng nghe thấy, liền không buồn để ý đến Lý Khải, đứng phắt dậy một cái, nhìn về phía Đường Linh bên này!
Lý Khải cau mày, không nói gì, bất quá trong lòng lại cảm thấy mấy đồng nghiệp này có chút lỗ mãng, chuyển chỗ thôi mà, đâu cần làm quá thế!
Đường Linh cười gật đầu, cô biết mấy người họ tuy rằng ngoài miệng không nói, trong lòng lại có kỳ vọng rất lớn đối với tòa nhà giáo dục Hoa Đà!
“ Thu dọn một chút đồ đạc cần dùng thôi, trực tiếp chuyển đi, sau này ở văn phòng mới luôn!”
Thời điểm mấy người khác đang hỏi han, Từ Khiết đã sớm yên lặng đang thu dọn đồ đạc, đợi đám người Cố Vũ San phản ứng lại, Từ Khiết đã thu dọn gần xong đồ đạc cá nhân rồi!
Vì thế mọi người mới nhận ra, thì ra nơi này gấp nhất, đích thực là cái người luôn im lặng không lên tiếng Từ Khiết kia!
Từ Khiết bị cười đến ngại ngùng, mặt đỏ lên, bắt đầu giúp những người khác thu xếp đồ đạc!
Nhị Cẩu thấy mấy người họ đang khuân đồ, liền vội vàng giúp đỡ luôn chân luôn tay, đúng là dùng không ít sức lực, ngay cả người mới Lý Khải cũng không tiếc sức lực giúp đỡ! Một chiếc xe con không bỏ hết được đồ, Nhị Cẩu lại đi tìm hai chiếc xe taxi, miễn cưỡng mới đủ để chở người và đồ!
Mấy người ngồi lên xe, Nhị Cẩu lái xe dẫn đường, rất nhanh đã tới chỗ quảng trường gần tòa thị chính nơi có tòa nhà cao tầng giáo dục Hoa Đà!
Khi mấy người họ đặt chân lên khu đất mấy ngàn mét vuông, rồi nhìn thấy trước cửa tòa nhà cực lớn cực xa hoa của giáo dục Hoa Đà, tập thể rung động!
Đây…
Trời!
Đây chính là chỗ làm việc sau này của họ?
Mấy người trong lòng nhiệt huyết dâng trào, một dòng điện xung kích thẳng lên não họ! Đây là quy mô gì trời!
Chính bọn họ dường như thấy được ngày sau huy hoàng của giáo dục Hoa Đà! Mà sự huy hoàng này sẽ do chính bọn tự gầy dựng lên!
Tại đây Lý Khải là người rung động nhất! Hắn vẫn cho rằng cái gọi là “Giáo dục Hoa Đà” bất quá chỉ là một lớp học thêm nhỏ mà thôi, bây giờ được chứng kiến một tòa nhà lớn như vậy, đầu hắn như bị người ta hung hăng nện xuống mấy cái, thật lâu chưa hoàn hồn lại!
Thì ra đây mới là – – Giáo dục Hoa Đà!