Hai người Lạc Học Tâm cùng Lạc U quyết định kịch bản, bắt đầu thảo luận vấn đề phân phối nhân viên.
“Tiểu U con đối với người đại diện và trợ lý có yêu cầu gì không?” Ở thế giới giải trí, một người đại diện tốt tương đối khá quan trọng, kỳ thực Lạc Học Tâm đã chọn ra mấy người thích hợp, nhưng vẫn muốn nghe ý kiến của Lạc U.
Nghe được câu hỏi của cô út, ánh mắt Lạc U sáng lên, trong đầu không khỏi hiện ra một khuôn mặt lý tính (sống bằng lý trí) không rành nghề, chỉ có điều hiện tại người đàn ông đó vẫn chưa nổi danh có thể tùy ý đến nước nói ra tên, nếu như ký ức không có lầm, lúc này người đàn ông đó chỉ là một tiểu trợ lý mới vào nghề không được bao lâu.
“Cô út, con muốn tự mình chọn người đại diện và trợ lý, dù sao cũng là người ở bên cạnh con, thận trọng chút mới phải.”
“Như vậy cũng được cô sẽ để người đưa tới tư liệu người đại diện và trợ lý thích hợp cho con chọn, con coi trọng ai cô sẽ an bài cho con.”
“Tư liệu là phải xem, nhưng con cũng muốn kiểm tra một chút, xem người thật, mới cảm thấy thích hợp hay không thích hợp.” Lạc U nghĩ người đàn ông vẫn còn là tiểu trợ lý kia phỏng chừng rất khó nằm trong danh sách này, hẳn là nhìn tư liệu cũng vô dụng thôi.
“Tiểu U muốn nhìn người thật? Điều này cũng không khó, lúc cuối năm vừa vặn công ty muốn tổ chức một bữa tiệc mừng ngày thành lập, xem như là an ủi toàn thể nhân viên trong công ty lao động khổ cực một năm qua, trong thời gian này bất luận là người đại diện hay minh tinh đều sẽ tham gia, Tiểu U có thể đến xem để lựa chọn, nếu như không vừa ý người trong công ty, cô cũng có thể lấy tư liệu người đại diện của những công ty khác cho con, chỉ cần là Tiểu U muốn, cô nhất định sẽ đưa đến trước mặt con.” Lạc Học Tâm rất là quả quyết nói, có điều cô nói cũng là sự thật, ở trong thế giới giải trí tìm kiếm một người đại diện, đối với cô mà nói đây không phải là vấn đề khó.
“Hì hì, vậy con cảm ơn cô trước, đến lúc đó con nhất định sẽ tham gia.” Lạc U cũng rất tò mò, người đại diện theo mình năm, sáu năm bộ dáng ngây ngô ban đầu có thể rất thú vị hay không.
Lúc Lạc U ở thế giới giải trí từng có ba người đại diện, hai người lúc đầu cũng không quá thích hợp, mãi cho đến khi xuất hiện người đại diện thứ ba, sự nghiệp diễn xuất cô Lạc U mới chính thức đến đỉnh cao, đồng thời người đại diện này theo Lạc U phấn đấu năm, sáu năm, cũng là một trong những người Lạc U tương đối tin cậy, sau đó lúc Lạc U xảy ra chuyện, người đại diện này cũng dùng toàn lực giúp cô ngăn cản những loại scandal không thiết thực, nhưng sức mạnh của một người đại diện làm sao có khả năng chống lại các đại thế gia đây, hắn làm cũng như muối bỏ biển mà thôi, cuối cùng bất đắc dĩ rút khỏi thế giới giải trí, rời nước không biết tung tích.
Trong lòng Lạc U cũng có chút cảm ơn người đại diện này, hơn nữa thực lực của người đại diện này rất cao, ở trong phạm vi bình thường thẳng đến rất tốt bảo vệ cô, ánh mắt độc đáo săn sóc tỉ mỉ, thủ đoạn mạnh mẽ vì cô ngăn cản không ít phiền phức, hiện tại nếu quyết định bước vào thế giới giải trí một lần nữa, người đại diện này tự nhiên là lựa chọn tốt nhất, cho dù vào lúc này, khả năng chỉ là người đại diện đang trưởng thành ở bước đầu, nhưng Lạc U cũng đồng ý giúp hắn trưởng thành, đây cũng là cách mà cô cảm ơn hắn.
“Đến lúc đó con và Tiểu Thần hãy cũng tham gia, cũng để cho nó quan sát, có hài lòng thì nói cho cô, cô thực sự rất chờ mong nhìn thấy dáng vẻ ảnh hậu ảnh đế của các con.” Lạc Học Tâm cảm khái nói.
“Sẽ có một ngày như vậy, cô hãy yên tâm.” Ánh mắt của Lạc U lay động, xưng hô ảnh hậu như vậy làm cho cô nhớ tới rất nhiều, cô đã từng dựa vào nỗ lực và thực lực của chính mình nhận được xưng hô như thế, hiện tại làm lại một đời, xưng hô như vậy đã sớm không phải là mục tiêu cô theo đuổi, nhiều nhất cũng chỉ là độ cao mà cô ắt phải đạt tới mà thôi.
Buổi chiều ngày thứ hai, Lạc U nhận được hai bản tư liệu, một cái là cô Lạc đưa đến có đề cập tới danh sách người đại diện và trợ lý, Lạc U nhìn một lần, quả nhiên không tìm được cái tên trong ký ức, mà cái khác chính là ghi chép mà mẹ đưa tới, đó là một ít tâm đắc và kinh nghiệm của Tô Âm khi ở trong thế giới giải trí nhiều năm, Tô Âm biết con gái của mình cũng muốn vào thế giới giải trí hỗn loạn, đã sớm chỉnh lý bản tài liệu này, mặc dù bà là một người mẹ bận rộn không có cách nào ở bên cạnh chăm sóc con gái, thế nhưng bà đối với Lạc U chính là yêu thương không hết.
Hai bản tư liệu này đều rất quen thuộc với Lạc U, kiếp trước cô cũng từng nhận được tư liệu tương tự, lòng tin trong đó giúp cô được lợi vô cùng, nhưng làm cô cảm thấy quý giá nhất chính là sự ủng hộ và yêu thương của người nhà.
Kiếp trước đương nhiên Lạc U tiếp thu được một số chuyện, mà đời này, đã học được cảm ơn.
Hạ tuần (tương đương từ ngày 21 đến ngày 30) giữa tháng, cuộc thi cuối kỳ trường học kết thúc, chủ nhiệm lớp đặc biệt gọi cho Lạc U một cuộc điện thoại, thông báo cô không cần lo lắng cuộc thi, chỉ cần để ý chuyên tâm nghỉ ngơi, vấn đề cuộc thi cô sẽ giúp giải quyết, mà đối với thái độ vô cùng hữu hảo của chủ nhiệm lớp, Lạc U bày tỏ cảm ơn.
Cúp điện thoại, Lạc U bán tháo hai cổ phiếu đoản tuyến (1), một vào một ra lợi nhuận hơn hai mươi vạn, con số như vậy đối với cô mà nói có cảm giác như muối bỏ biển, cô ăn một bữa cơm đều có thể tiêu phí rất nhiều tiền, dù sao cũng là cô tự kiếm lời, hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút cảm giác thành công.
(1) “Cổ phiếu đoản tuyến”: Thông thường chỉ một tuần hoặc hai tuần, người đầu tư cổ phiếu chỉ muốn kiếm được lợi nhuận trong thời gian ngắn, mà không quan tâm tình huống căn bản của cổ phiếu, chủ yếu dựa vào kỹ thuật phân tích biểu đồ.
Lạc U chưa trưởng thành, nhưng Lạc gia quản lý cô cũng hết sức rộng rãi, đặc biệt là giúp đỡ vật chất, mỗi tháng tiền tiêu vặt của Lạc U đã đến mấy trăm ngàn, cái này cũng chưa tính cô ăn, mặc, ở, đi lại, mà hiện tại cô sao cổ (2) chính là dùng tiền tiêu vặt mà cô tích luỹ, bốn năm trăm vạn đều đầu tư vào thị trường chứng khoán, cũng đã giúp cô kiếm lời hơn một vạn.
(2) “Sao cổ”: Chính là hoạt động mua bán cổ phiếu, thông qua thị trường chứng khoán mua vào bán ra giá cổ phiếu sai biệt để thu lợi nhuận.
Lạc U đang tính toán tài sản của mình, thì nghe được âm thanh chuông cửa vang lên, sau đó không lâu nhìn thấy thím Ngọc đi vào, dò hỏi: “Hình như là bạn học của tiểu thư, tên là Trịnh Nghị Phong, tiểu thư có muốn gặp không?”
Thím Ngọc do dự tính tình của Lạc U khó định, cũng không dám đưa người vào, theo lý mà nói căn hộ này tồn tại tương đối bí ẩn, ngoại trừ Lạc U mang Diệp Vẫn Thần tới, người bên ngoài sẽ không ai biết.
“Không gặp.” Ba chữ Trịnh Nghị Phong làm cho Lạc U thực sự căm ghét, đây là nhà của cô, cô tuyệt đối không cho phép người đàn ông đáng ghét này đi vào đây, không khí hô hấp của cô ô uế, ai cũng không đền được!
Thím Ngọc rất kinh ngạc cũng rất khó xử, nhưng vẫn vâng theo mệnh lệnh của Lạc U, mà Trịnh Nghị Phong bị chặn ngoài cửa không có cách nào khống chế sắc mặt thay đổi, hắn thông qua quan hệ trong nhà mới tìm được chỗ ở này của Lạc U, tân tân khổ sở đến nhưng cửa cũng không đi vào được, lạnh nhạt như vậy làm cho đại thiếu gia như hắn không chịu nổi!
Sau khi tức giận Trịnh Nghị Phong cũng hơi nghi hoặc một chút, tuy rằng trước đây thái độ của Lạc U đối với hắn không lạnh không nóng, nhưng cũng không có tình người như hiện tại, dường như thật sự không ưa mình vậy, làm cho tình tình dũ toả dũ dũng (3) của hắn bị đả kích không ngốc đầu lên được, nếu như không phải gia tộc sắp xếp, hắn cũng không muốn đến gần cô gái lạnh như băng này, hắn đường đường là đại thiếu gia lúc nào chịu loại đãi ngộ như vậy, đơn giản chính là không biết điều!
(3) “Dũ toả dũ dũng”: Người Trung Quốc từ xưa đến nay khi gặp khó khăn, áp lực ở trước mắt, sẽ nhất trí đoàn kết, cố gắng khắc phục khó khăn.
“Tiểu U con đối với người đại diện và trợ lý có yêu cầu gì không?” Ở thế giới giải trí, một người đại diện tốt tương đối khá quan trọng, kỳ thực Lạc Học Tâm đã chọn ra mấy người thích hợp, nhưng vẫn muốn nghe ý kiến của Lạc U.
Nghe được câu hỏi của cô út, ánh mắt Lạc U sáng lên, trong đầu không khỏi hiện ra một khuôn mặt lý tính (sống bằng lý trí) không rành nghề, chỉ có điều hiện tại người đàn ông đó vẫn chưa nổi danh có thể tùy ý đến nước nói ra tên, nếu như ký ức không có lầm, lúc này người đàn ông đó chỉ là một tiểu trợ lý mới vào nghề không được bao lâu.
“Cô út, con muốn tự mình chọn người đại diện và trợ lý, dù sao cũng là người ở bên cạnh con, thận trọng chút mới phải.”
“Như vậy cũng được cô sẽ để người đưa tới tư liệu người đại diện và trợ lý thích hợp cho con chọn, con coi trọng ai cô sẽ an bài cho con.”
“Tư liệu là phải xem, nhưng con cũng muốn kiểm tra một chút, xem người thật, mới cảm thấy thích hợp hay không thích hợp.” Lạc U nghĩ người đàn ông vẫn còn là tiểu trợ lý kia phỏng chừng rất khó nằm trong danh sách này, hẳn là nhìn tư liệu cũng vô dụng thôi.
“Tiểu U muốn nhìn người thật? Điều này cũng không khó, lúc cuối năm vừa vặn công ty muốn tổ chức một bữa tiệc mừng ngày thành lập, xem như là an ủi toàn thể nhân viên trong công ty lao động khổ cực một năm qua, trong thời gian này bất luận là người đại diện hay minh tinh đều sẽ tham gia, Tiểu U có thể đến xem để lựa chọn, nếu như không vừa ý người trong công ty, cô cũng có thể lấy tư liệu người đại diện của những công ty khác cho con, chỉ cần là Tiểu U muốn, cô nhất định sẽ đưa đến trước mặt con.” Lạc Học Tâm rất là quả quyết nói, có điều cô nói cũng là sự thật, ở trong thế giới giải trí tìm kiếm một người đại diện, đối với cô mà nói đây không phải là vấn đề khó.
“Hì hì, vậy con cảm ơn cô trước, đến lúc đó con nhất định sẽ tham gia.” Lạc U cũng rất tò mò, người đại diện theo mình năm, sáu năm bộ dáng ngây ngô ban đầu có thể rất thú vị hay không.
Lúc Lạc U ở thế giới giải trí từng có ba người đại diện, hai người lúc đầu cũng không quá thích hợp, mãi cho đến khi xuất hiện người đại diện thứ ba, sự nghiệp diễn xuất cô Lạc U mới chính thức đến đỉnh cao, đồng thời người đại diện này theo Lạc U phấn đấu năm, sáu năm, cũng là một trong những người Lạc U tương đối tin cậy, sau đó lúc Lạc U xảy ra chuyện, người đại diện này cũng dùng toàn lực giúp cô ngăn cản những loại scandal không thiết thực, nhưng sức mạnh của một người đại diện làm sao có khả năng chống lại các đại thế gia đây, hắn làm cũng như muối bỏ biển mà thôi, cuối cùng bất đắc dĩ rút khỏi thế giới giải trí, rời nước không biết tung tích.
Trong lòng Lạc U cũng có chút cảm ơn người đại diện này, hơn nữa thực lực của người đại diện này rất cao, ở trong phạm vi bình thường thẳng đến rất tốt bảo vệ cô, ánh mắt độc đáo săn sóc tỉ mỉ, thủ đoạn mạnh mẽ vì cô ngăn cản không ít phiền phức, hiện tại nếu quyết định bước vào thế giới giải trí một lần nữa, người đại diện này tự nhiên là lựa chọn tốt nhất, cho dù vào lúc này, khả năng chỉ là người đại diện đang trưởng thành ở bước đầu, nhưng Lạc U cũng đồng ý giúp hắn trưởng thành, đây cũng là cách mà cô cảm ơn hắn.
“Đến lúc đó con và Tiểu Thần hãy cũng tham gia, cũng để cho nó quan sát, có hài lòng thì nói cho cô, cô thực sự rất chờ mong nhìn thấy dáng vẻ ảnh hậu ảnh đế của các con.” Lạc Học Tâm cảm khái nói.
“Sẽ có một ngày như vậy, cô hãy yên tâm.” Ánh mắt của Lạc U lay động, xưng hô ảnh hậu như vậy làm cho cô nhớ tới rất nhiều, cô đã từng dựa vào nỗ lực và thực lực của chính mình nhận được xưng hô như thế, hiện tại làm lại một đời, xưng hô như vậy đã sớm không phải là mục tiêu cô theo đuổi, nhiều nhất cũng chỉ là độ cao mà cô ắt phải đạt tới mà thôi.
Buổi chiều ngày thứ hai, Lạc U nhận được hai bản tư liệu, một cái là cô Lạc đưa đến có đề cập tới danh sách người đại diện và trợ lý, Lạc U nhìn một lần, quả nhiên không tìm được cái tên trong ký ức, mà cái khác chính là ghi chép mà mẹ đưa tới, đó là một ít tâm đắc và kinh nghiệm của Tô Âm khi ở trong thế giới giải trí nhiều năm, Tô Âm biết con gái của mình cũng muốn vào thế giới giải trí hỗn loạn, đã sớm chỉnh lý bản tài liệu này, mặc dù bà là một người mẹ bận rộn không có cách nào ở bên cạnh chăm sóc con gái, thế nhưng bà đối với Lạc U chính là yêu thương không hết.
Hai bản tư liệu này đều rất quen thuộc với Lạc U, kiếp trước cô cũng từng nhận được tư liệu tương tự, lòng tin trong đó giúp cô được lợi vô cùng, nhưng làm cô cảm thấy quý giá nhất chính là sự ủng hộ và yêu thương của người nhà.
Kiếp trước đương nhiên Lạc U tiếp thu được một số chuyện, mà đời này, đã học được cảm ơn.
Hạ tuần (tương đương từ ngày 21 đến ngày 30) giữa tháng, cuộc thi cuối kỳ trường học kết thúc, chủ nhiệm lớp đặc biệt gọi cho Lạc U một cuộc điện thoại, thông báo cô không cần lo lắng cuộc thi, chỉ cần để ý chuyên tâm nghỉ ngơi, vấn đề cuộc thi cô sẽ giúp giải quyết, mà đối với thái độ vô cùng hữu hảo của chủ nhiệm lớp, Lạc U bày tỏ cảm ơn.
Cúp điện thoại, Lạc U bán tháo hai cổ phiếu đoản tuyến (1), một vào một ra lợi nhuận hơn hai mươi vạn, con số như vậy đối với cô mà nói có cảm giác như muối bỏ biển, cô ăn một bữa cơm đều có thể tiêu phí rất nhiều tiền, dù sao cũng là cô tự kiếm lời, hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút cảm giác thành công.
(1) “Cổ phiếu đoản tuyến”: Thông thường chỉ một tuần hoặc hai tuần, người đầu tư cổ phiếu chỉ muốn kiếm được lợi nhuận trong thời gian ngắn, mà không quan tâm tình huống căn bản của cổ phiếu, chủ yếu dựa vào kỹ thuật phân tích biểu đồ.
Lạc U chưa trưởng thành, nhưng Lạc gia quản lý cô cũng hết sức rộng rãi, đặc biệt là giúp đỡ vật chất, mỗi tháng tiền tiêu vặt của Lạc U đã đến mấy trăm ngàn, cái này cũng chưa tính cô ăn, mặc, ở, đi lại, mà hiện tại cô sao cổ (2) chính là dùng tiền tiêu vặt mà cô tích luỹ, bốn năm trăm vạn đều đầu tư vào thị trường chứng khoán, cũng đã giúp cô kiếm lời hơn một vạn.
(2) “Sao cổ”: Chính là hoạt động mua bán cổ phiếu, thông qua thị trường chứng khoán mua vào bán ra giá cổ phiếu sai biệt để thu lợi nhuận.
Lạc U đang tính toán tài sản của mình, thì nghe được âm thanh chuông cửa vang lên, sau đó không lâu nhìn thấy thím Ngọc đi vào, dò hỏi: “Hình như là bạn học của tiểu thư, tên là Trịnh Nghị Phong, tiểu thư có muốn gặp không?”
Thím Ngọc do dự tính tình của Lạc U khó định, cũng không dám đưa người vào, theo lý mà nói căn hộ này tồn tại tương đối bí ẩn, ngoại trừ Lạc U mang Diệp Vẫn Thần tới, người bên ngoài sẽ không ai biết.
“Không gặp.” Ba chữ Trịnh Nghị Phong làm cho Lạc U thực sự căm ghét, đây là nhà của cô, cô tuyệt đối không cho phép người đàn ông đáng ghét này đi vào đây, không khí hô hấp của cô ô uế, ai cũng không đền được!
Thím Ngọc rất kinh ngạc cũng rất khó xử, nhưng vẫn vâng theo mệnh lệnh của Lạc U, mà Trịnh Nghị Phong bị chặn ngoài cửa không có cách nào khống chế sắc mặt thay đổi, hắn thông qua quan hệ trong nhà mới tìm được chỗ ở này của Lạc U, tân tân khổ sở đến nhưng cửa cũng không đi vào được, lạnh nhạt như vậy làm cho đại thiếu gia như hắn không chịu nổi!
Sau khi tức giận Trịnh Nghị Phong cũng hơi nghi hoặc một chút, tuy rằng trước đây thái độ của Lạc U đối với hắn không lạnh không nóng, nhưng cũng không có tình người như hiện tại, dường như thật sự không ưa mình vậy, làm cho tình tình dũ toả dũ dũng (3) của hắn bị đả kích không ngốc đầu lên được, nếu như không phải gia tộc sắp xếp, hắn cũng không muốn đến gần cô gái lạnh như băng này, hắn đường đường là đại thiếu gia lúc nào chịu loại đãi ngộ như vậy, đơn giản chính là không biết điều!
(3) “Dũ toả dũ dũng”: Người Trung Quốc từ xưa đến nay khi gặp khó khăn, áp lực ở trước mắt, sẽ nhất trí đoàn kết, cố gắng khắc phục khó khăn.