Thời điểm tháng giêng đầu tháng 3, Diệp Vẫn Thần nhận được điện thoại từ thư kí của cha anh, nói anh đến khách sạn tham dự Diệp gia tụ hội. Đối với yêu cầu như này, Diệp Vẫn Thần tuy rằng không muốn đáp ứng, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý.
Lúc Diệp Vẫn Thần đến khách sạn, tất cả con cháu Diệp gia đã đều ở đây. Mỗi gia tộc đều có thói quen khác nhau, thời gian tụ hội cũng khác nhau. Diệp gia bình thường thích tháng giêng đầu tháng ba tụ hội chung một chỗ. Bao trọn một phòng khách hết sức xa hoa, tổng cộng đặt hơn mười bàn, tụ tập rất nhiều người Diệp gia và những người có quan hệ thân thiết.
Sự xuất hiện của Diệp Vẫn Thần cũng không gây quá nhiều chú ý, nhưng những người đồng trang lứa lại đều dùng ánh mắt lộ vẻ kì quái nhìn anh.
Về chuyện tình của anh với Lạc U, đối với người Diệp gia mà nói đã không còn là bí mật. Chuyện Diệp Vẫn Thần quyến rũ được tiểu công chúa Lạc gia, tất nhiên được mọi người rất để ý.
Đủ loại châm chọc khiêu khích, đủ loại nói móc trào phúng, cho dù là trong lời nói mang theo hâm mộ, cũng khiến Diệp Vẫn Thần cảm thấy khó chịu.
“ Quan hệ giữa tôi và Tiểu U không phiền các vị quan tâm. Thời gian này, các vị vẫn là quan tâm chính mình đi.”
Diệp Vẫn Thần giọng lạnh như băng hướng về phía mọi người, ánh mắt ẩn đầy uy nghiêm cùng đáng sợ của anh đảo qua mọi người một lượt, mà mỗi người bị anh liếc qua đều có cảm giác cả người phát lạnh.
Sau đó bầu không khí tại bàn ăn này toàn là áp lực. Diệp Vẫn Thần không thèm để ý, tự thưởng thức bữa tối của mình. Cho dù có chảy chung một dòng máu thì anh và bọn họ cũng không bao giờ giống nhau. Đối với cái gọi là người nhà này, anh chỉ có một cảm giác -- chán ghét!
Bữa tối qua đi, cha của Diệp Vẫn Thần - Diệp Chính Thanh rốt cục cũng bỏ chút thời gian cùng Diệp Vẫn Thần nói chuyện. Ông muốn Diệp Vẫn Thần về nhà ở, dù sao tiếp tục ở nhà Lạc gia có phần không thích hợp, nhưng mà bị Diệp Vẫn Thần trực tiếp từ chối. Lạc gia tuy rằng không phải nhà của anh, nhưng nếu so sánh với gia đình thì lại cho anh cảm giác tốt hơn gấptrăm lần!
Mà đối với sự từ chối của Diệp Vẫn Thần, Diệp Chính Thanh cũng không phản ứng gì khác thường, chỉ dặn dò vài câu, bảo Diệp Vẫn Thần không được gây phiềnphức, đối vớiLạc U hòa hợp, rồi tự rời đi.
Đầu năm, Diệp Vẫn Thần và Lạc U cùng nhau đến thămTô gia. Tô gia không có nhiều người như Lạc gia, nhưng quan hệlại rất hòa hợp. Ông ngoại Lạc U là một cụ già thoạt nhìn rất phong độ, bà ngoại Lạc U thì thập phần hào sảng, đối với sự xuất hiện của Diệp Vẫn Thần không hề cảm thấy bất ngờ. Cùng với cậu nhỏ Lạc gia, người một nhà cùng hòa thuận ăn cơm. Lạc U và Diệp Vẫn Thần còn lấy thêm được một bao lì xì đỏ.
Đầu năm trôi qua, Lạc U vẫn như cũ dưỡng thương tại nhà, Diệp Vẫn Thần cũng đã trở lại Cỗ Sát tiếp tục huấn luyện.
Đầu tháng ba, Lạc U cuối cùng có thể xuống giường đi lại, tuy rằng đi rất chậm, cũng không thể vận động mạnh, nhưng Lạc U vẫn nở ra một nụ cười vui mừng. Mất đi rồi mới biết được quý trọng, người sinh bệnh mới biết được khỏe mạnh quan trọng như thế nào, những lời này quả thậtrất có lí.
Mà cũng là đầu tháng 3, Lạc U nhận được kịch bản chi tiết của “ Đệ Nhất Công Chúa ”. Cô út Lạc gia cũng đã xác định đạo diễn cùng phần lớn diễn viên. Tuy rằng phim hay không hẳn là do đạo diễn, nhà sản xuất lớn, đại minh tinh làm nên, nhưng thực tế “ Công Chúa Đệ Nhất ” chính là một bộ phim như vậy.
Đạo diễn lớn là Lăng Cảm - nhiều lần đoạt được nhiều giải thưởng lớn. Nhà sản xuất lớn là Thượng Triệu đầu tư tiền bạc. Tập đoàn Chính Thiên của ông ngoại Tô gia, tập đoàn Tô Tín của cậu út Tô gia, còn có công ty giải trí Tâm Tinh hùn vốn. Nói đi nói lại đều là người trong nhà.
Còn về phần đại minh tinh, đương nhiên là trừ Diệp Vẫn Thần và Lạc U là hai người mới, nhân vật quan trọng hầu như đều là những diễn viên rất có danh tiếng sắm vai. Nam chính mời Tiểu Thiên Vương Hàn Nhạc Dương idol, tuổi gần hai mươi, trẻ tuổi tương sáng. Mà các nam nữ phụ khác cũng đều là những nghệ nhân nổi danh. Có thể khoa trương mà nói rằng, tùy ý lấy ra một người cũng có thể tự mình đảm nhiệm tốt các vai nam nữ chủ trong một bộ phim. Có thể thấy được cô út Lạc gia rất dụng tâm.
“ Cô chọn nhiều ngôi sao lớn như vậy, không sợnữ chính là conkhông có người xem sao? ” Lạc U trêu ghẹo cô út nhà mình.
Cô út Lạc gia hất mi, hỏi ngược lại:“ Tiểu U là không tin tưởng chính mình sao? Nếu ngay cả những nhân vật phụ thế này cũng không áp chế được. Tiểu U muốn theo con đường giải trí, có thể rất khó khăn.”
Tác phong của người Lạc gia rất mạnh mẽ, hoặc là không làm, nhưng nếu đã muốn làm thì sẽ làm thật nổi trội. Cô không tin tưởng khí chất nữ chính của mình chỉ là muốn đùa chút thôi. Cái ngành giải trí này, thật sự không phải nơi có thể vui đùa.
“Tuy phép khích tướng rất hữu ích, nhưng con sẽ không làm cho cô cùng mọi người thất vọng đâu.” Lạc U cười cười, rất tự tin về chuyện này.
“ Phần khởi quay vào tháng tư, chân của con có thể được không? Nếu không được thì kéo dài thêm một tháng, không cần gấp gáp.” Tuy rằng thực chờ mong, nhưng cô Lạchiển nhiên còn quan tâm đến sức khỏeLạc U hơn.
“Không thành vấn đề, con hiện tại đều có thể đi lại rồi, trường học khai giảng, con còn tính đi học mấy ngày đây.” Tuy rằng đi học dường như không để làm gì, nhưng dù sao cô vẫn là một học sinh, vẫn nên ngẫu nhiên xuất hiện trên lớp.
“Tiểu Thần đâu? Hắn có sao không? Cổ Sát huấn luyện thựcsự rất vất vả đấy.”
“Nhật trình con sẽ thu xếp tốt, cô yên tâm.”
Lạc U không có gì để nói.Cô cũng muốn tham gia Cổ Sát huấn luyện, nhưng mà về chuyện huấn luyện thì cô cũng cùng bà ngoại đã thỏa thuận tốt rồi. Chủ yếu vẫn là lấy việc quay phim là việc chính, về phần huấn luyện gì đó, chỉ có thể làm hết sức.
Nếu không phải bà ngoại nói ra, Lạc U kỳ thật thật đúng là không nghĩ tới chuyện tham gia Cổ Sát huấn luyện. Phương thức huấn luyện Cổ Sát đều là dùng để huấn luyện sát thủ,không thì cũng đều là kinh nghiệm lăn lội hắc đạo. Cô tuy rằng muốn mượn Cổ Sát làm chút việc, nhưng không có nghĩ tới chính mình sẽ tham gia. Nhưng nếu Diệp Vẫn Thần thích, như vậy cô liền cùng anh cùng nhau lăn lộn thì có sao chứ.
Một đời khác, trải nghiệm cũng khác. Sống lại một đời, nhiều thể nghiệm cũng cực kỳ thú vị.
“ Ừ. Đối với Tiểu U cô rất yên tâm. Mà tiểu U ánh mắt thật sự không sai, khả năng của Lý Ngang Vũ rất lớn, trải qua khoảng thời gian huấn luyện này đã có thể một mình đảm đương một phía. Còn có vài nghệ nhân tiểu U đề cử, mỗi một người tiềm lực đều rất lớn đấy.Điều này làm cho cô rất thắc mắc. Con sao lại biết bọn họ vậy?Hay là có ai nói với Tiểu U về bọn họ? ”
Đối với nghi vấn này, cô Lạc đúng là rất băn khoăn. Những nghệ nhân Lạc U đề cử này, ban đầu đều có vẻ rất bình thường, nhưng từ từ khai thác, lại phát hiện đều rất có tiềm lực, làm cho Lạc Học Tâm có chút kinh ngạc, có điềunhiều nhất vẫn là nghi hoặc. Tiểu U như thế nào biết được sự tồn tại của những người này đây?
“Thế giới này tin tức cùng giao thiệp đều rất quan trọng, cô cần gì để ý ai nói cho con biết chứ. Chỉ cần những người này thật sự hữu dụng vậy là đủ rồi.”
Lạc U không muốn nói dối, cũng không thể nói thật. Nếu cô thật sự nói cho cô út rằng cô là sống lại trở về, cô sợ là cô út nhất thời kích động sẽ đem cô đến bác sĩ tâm lý mất!
......
Lúc Diệp Vẫn Thần đến khách sạn, tất cả con cháu Diệp gia đã đều ở đây. Mỗi gia tộc đều có thói quen khác nhau, thời gian tụ hội cũng khác nhau. Diệp gia bình thường thích tháng giêng đầu tháng ba tụ hội chung một chỗ. Bao trọn một phòng khách hết sức xa hoa, tổng cộng đặt hơn mười bàn, tụ tập rất nhiều người Diệp gia và những người có quan hệ thân thiết.
Sự xuất hiện của Diệp Vẫn Thần cũng không gây quá nhiều chú ý, nhưng những người đồng trang lứa lại đều dùng ánh mắt lộ vẻ kì quái nhìn anh.
Về chuyện tình của anh với Lạc U, đối với người Diệp gia mà nói đã không còn là bí mật. Chuyện Diệp Vẫn Thần quyến rũ được tiểu công chúa Lạc gia, tất nhiên được mọi người rất để ý.
Đủ loại châm chọc khiêu khích, đủ loại nói móc trào phúng, cho dù là trong lời nói mang theo hâm mộ, cũng khiến Diệp Vẫn Thần cảm thấy khó chịu.
“ Quan hệ giữa tôi và Tiểu U không phiền các vị quan tâm. Thời gian này, các vị vẫn là quan tâm chính mình đi.”
Diệp Vẫn Thần giọng lạnh như băng hướng về phía mọi người, ánh mắt ẩn đầy uy nghiêm cùng đáng sợ của anh đảo qua mọi người một lượt, mà mỗi người bị anh liếc qua đều có cảm giác cả người phát lạnh.
Sau đó bầu không khí tại bàn ăn này toàn là áp lực. Diệp Vẫn Thần không thèm để ý, tự thưởng thức bữa tối của mình. Cho dù có chảy chung một dòng máu thì anh và bọn họ cũng không bao giờ giống nhau. Đối với cái gọi là người nhà này, anh chỉ có một cảm giác -- chán ghét!
Bữa tối qua đi, cha của Diệp Vẫn Thần - Diệp Chính Thanh rốt cục cũng bỏ chút thời gian cùng Diệp Vẫn Thần nói chuyện. Ông muốn Diệp Vẫn Thần về nhà ở, dù sao tiếp tục ở nhà Lạc gia có phần không thích hợp, nhưng mà bị Diệp Vẫn Thần trực tiếp từ chối. Lạc gia tuy rằng không phải nhà của anh, nhưng nếu so sánh với gia đình thì lại cho anh cảm giác tốt hơn gấptrăm lần!
Mà đối với sự từ chối của Diệp Vẫn Thần, Diệp Chính Thanh cũng không phản ứng gì khác thường, chỉ dặn dò vài câu, bảo Diệp Vẫn Thần không được gây phiềnphức, đối vớiLạc U hòa hợp, rồi tự rời đi.
Đầu năm, Diệp Vẫn Thần và Lạc U cùng nhau đến thămTô gia. Tô gia không có nhiều người như Lạc gia, nhưng quan hệlại rất hòa hợp. Ông ngoại Lạc U là một cụ già thoạt nhìn rất phong độ, bà ngoại Lạc U thì thập phần hào sảng, đối với sự xuất hiện của Diệp Vẫn Thần không hề cảm thấy bất ngờ. Cùng với cậu nhỏ Lạc gia, người một nhà cùng hòa thuận ăn cơm. Lạc U và Diệp Vẫn Thần còn lấy thêm được một bao lì xì đỏ.
Đầu năm trôi qua, Lạc U vẫn như cũ dưỡng thương tại nhà, Diệp Vẫn Thần cũng đã trở lại Cỗ Sát tiếp tục huấn luyện.
Đầu tháng ba, Lạc U cuối cùng có thể xuống giường đi lại, tuy rằng đi rất chậm, cũng không thể vận động mạnh, nhưng Lạc U vẫn nở ra một nụ cười vui mừng. Mất đi rồi mới biết được quý trọng, người sinh bệnh mới biết được khỏe mạnh quan trọng như thế nào, những lời này quả thậtrất có lí.
Mà cũng là đầu tháng 3, Lạc U nhận được kịch bản chi tiết của “ Đệ Nhất Công Chúa ”. Cô út Lạc gia cũng đã xác định đạo diễn cùng phần lớn diễn viên. Tuy rằng phim hay không hẳn là do đạo diễn, nhà sản xuất lớn, đại minh tinh làm nên, nhưng thực tế “ Công Chúa Đệ Nhất ” chính là một bộ phim như vậy.
Đạo diễn lớn là Lăng Cảm - nhiều lần đoạt được nhiều giải thưởng lớn. Nhà sản xuất lớn là Thượng Triệu đầu tư tiền bạc. Tập đoàn Chính Thiên của ông ngoại Tô gia, tập đoàn Tô Tín của cậu út Tô gia, còn có công ty giải trí Tâm Tinh hùn vốn. Nói đi nói lại đều là người trong nhà.
Còn về phần đại minh tinh, đương nhiên là trừ Diệp Vẫn Thần và Lạc U là hai người mới, nhân vật quan trọng hầu như đều là những diễn viên rất có danh tiếng sắm vai. Nam chính mời Tiểu Thiên Vương Hàn Nhạc Dương idol, tuổi gần hai mươi, trẻ tuổi tương sáng. Mà các nam nữ phụ khác cũng đều là những nghệ nhân nổi danh. Có thể khoa trương mà nói rằng, tùy ý lấy ra một người cũng có thể tự mình đảm nhiệm tốt các vai nam nữ chủ trong một bộ phim. Có thể thấy được cô út Lạc gia rất dụng tâm.
“ Cô chọn nhiều ngôi sao lớn như vậy, không sợnữ chính là conkhông có người xem sao? ” Lạc U trêu ghẹo cô út nhà mình.
Cô út Lạc gia hất mi, hỏi ngược lại:“ Tiểu U là không tin tưởng chính mình sao? Nếu ngay cả những nhân vật phụ thế này cũng không áp chế được. Tiểu U muốn theo con đường giải trí, có thể rất khó khăn.”
Tác phong của người Lạc gia rất mạnh mẽ, hoặc là không làm, nhưng nếu đã muốn làm thì sẽ làm thật nổi trội. Cô không tin tưởng khí chất nữ chính của mình chỉ là muốn đùa chút thôi. Cái ngành giải trí này, thật sự không phải nơi có thể vui đùa.
“Tuy phép khích tướng rất hữu ích, nhưng con sẽ không làm cho cô cùng mọi người thất vọng đâu.” Lạc U cười cười, rất tự tin về chuyện này.
“ Phần khởi quay vào tháng tư, chân của con có thể được không? Nếu không được thì kéo dài thêm một tháng, không cần gấp gáp.” Tuy rằng thực chờ mong, nhưng cô Lạchiển nhiên còn quan tâm đến sức khỏeLạc U hơn.
“Không thành vấn đề, con hiện tại đều có thể đi lại rồi, trường học khai giảng, con còn tính đi học mấy ngày đây.” Tuy rằng đi học dường như không để làm gì, nhưng dù sao cô vẫn là một học sinh, vẫn nên ngẫu nhiên xuất hiện trên lớp.
“Tiểu Thần đâu? Hắn có sao không? Cổ Sát huấn luyện thựcsự rất vất vả đấy.”
“Nhật trình con sẽ thu xếp tốt, cô yên tâm.”
Lạc U không có gì để nói.Cô cũng muốn tham gia Cổ Sát huấn luyện, nhưng mà về chuyện huấn luyện thì cô cũng cùng bà ngoại đã thỏa thuận tốt rồi. Chủ yếu vẫn là lấy việc quay phim là việc chính, về phần huấn luyện gì đó, chỉ có thể làm hết sức.
Nếu không phải bà ngoại nói ra, Lạc U kỳ thật thật đúng là không nghĩ tới chuyện tham gia Cổ Sát huấn luyện. Phương thức huấn luyện Cổ Sát đều là dùng để huấn luyện sát thủ,không thì cũng đều là kinh nghiệm lăn lội hắc đạo. Cô tuy rằng muốn mượn Cổ Sát làm chút việc, nhưng không có nghĩ tới chính mình sẽ tham gia. Nhưng nếu Diệp Vẫn Thần thích, như vậy cô liền cùng anh cùng nhau lăn lộn thì có sao chứ.
Một đời khác, trải nghiệm cũng khác. Sống lại một đời, nhiều thể nghiệm cũng cực kỳ thú vị.
“ Ừ. Đối với Tiểu U cô rất yên tâm. Mà tiểu U ánh mắt thật sự không sai, khả năng của Lý Ngang Vũ rất lớn, trải qua khoảng thời gian huấn luyện này đã có thể một mình đảm đương một phía. Còn có vài nghệ nhân tiểu U đề cử, mỗi một người tiềm lực đều rất lớn đấy.Điều này làm cho cô rất thắc mắc. Con sao lại biết bọn họ vậy?Hay là có ai nói với Tiểu U về bọn họ? ”
Đối với nghi vấn này, cô Lạc đúng là rất băn khoăn. Những nghệ nhân Lạc U đề cử này, ban đầu đều có vẻ rất bình thường, nhưng từ từ khai thác, lại phát hiện đều rất có tiềm lực, làm cho Lạc Học Tâm có chút kinh ngạc, có điềunhiều nhất vẫn là nghi hoặc. Tiểu U như thế nào biết được sự tồn tại của những người này đây?
“Thế giới này tin tức cùng giao thiệp đều rất quan trọng, cô cần gì để ý ai nói cho con biết chứ. Chỉ cần những người này thật sự hữu dụng vậy là đủ rồi.”
Lạc U không muốn nói dối, cũng không thể nói thật. Nếu cô thật sự nói cho cô út rằng cô là sống lại trở về, cô sợ là cô út nhất thời kích động sẽ đem cô đến bác sĩ tâm lý mất!
......