- Ô Nha Chí Tôn? Ngươi đã không tin, tự nhiên có thể tìm ta thử xem!
Từ Phúc cũng vô cùng ngạo khí nói.
Hai người đối diện tranh phong.
- Thình thịch...................
Chỗ trung tâm hai người giống như có một tảng đá lớn ném xuống mặt ao yên tĩnh vậy, một đạo gợn sóng không gian điên cuồng tản ra bốn phía.
Nơi chúng đi qua, tất cả đều bị nghiền nát, hoàng cung vốn đá bị phá hủy hơn nửa lại lần nữa bị hủy diệt. Vô số cung nữ, thái giám, căn bản không kịp chạy trốn đã bị cỗ không gian gợn sóng này đánh chết.
Chúng Đan sư sớm biết thứ này đáng sợ, nhanh chóng lui về phía sau, đồng thời từng người thả ra Pháp bảo của mình, thực lực chúng Đan sư cũng không phải là mạnh nhất, nhưng mà bọn họ lại vô cùng giàu có, đan, đang ngồi đây đều là Đan sư đỉnh cấp, bình thường luyện ra một viên đan giá trị cũng đủ người khác đào quặng mỏ linh thạch nửa năm.
Từng người trang bị đầy đủ, lượng lớn kỳ trận rất nhanh được bố trí, bảo vệ mọi người.
Vừa rồi, không gian va chạm, chỉ vẻn vẹn là hai Thiên Cực Cảnh thử thăm dò mà thôi.
Trách không được được xưng là người mạnh nhất thiên hạ, thực lực ngập trời!
- Khi...................
Trên trời cao đột nhiên vang lên một tiếng chuông vô cùng hùng hậu, vang vọng thiên địa, toàn bộ người Lam Diễm Thành đều cảm giác tâm thần run rẩy.
Dưới chấn động mạnh mẽ chỉ có một ít người mới giữ được tâm cảnh không loạn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt lướt qua bốn đại hung nhân, trực tiếp nhìn về phía khoảng không cao nhất kia.
Trên bầu trời có hai màu sắc, một vàng, một đen, vô cùng quỷ dị, giống nhưu hai đóa mây, đó chính là Thiên, Thiên mà chỉ có Thiên Cực Cảnh mới có!
Màu vàng chính là Thiên của Ô Hoàn, mà màu đen chính là Thiên của Từ Phúc, hai vùng Thiên này cũng không lớn hơn, hoặc là nói, trong nháy mắt vừa rồi đã đạt tới mức lớn nhất, mà bây giờ lại từ từ tán đi.
Hai vùng Thiên chậm rãi biến mất, càng ngày càng ít, không ngừng tan rã, mà ngọn nguồn của tất cả chính là một cái chuông lớn màu vàng đen ở trung ương hai vùng Thiên.
Chuông lớn phong cách vô cùng cổ xưa, một cỗ áp bách nhiếp hồn bức thẳng tới hồn phách chỗ sâu mọi người, tiếng nổ vừa rồi cũng chính là từ nó, mà cách chuông lớn đó không xa, cũng là từ mai Tinh Thần Đan lúc trước Từ Phúc luyện chế, chỉ là giờ phút này, Tinh Thần Đan trở nên vô cùng lớn, giống như một khỏa tinh tú treo trên trời cao vậy.
Ô Hoàn Pháp bảo, Lạc Hồn Chung!
Gần như trong lòng mọi người đều căng thẳng, Ô Hoàn Lạc Hồn Chung, cho dù không được liệt vào lịch cổ mười đại pháp bảo, nhưng mà cũng là tuyệt thế chí bảo được Ô Hoàn bắt đầu tế luyện từ mấy ngàn năm trước, là cực phẩm trong Pháp bảo cửu phẩm. Hung danh Pháp bảo đã truyền mấy ngàn năm qua, bây giờ lại được Thiên Cực Cảnh, Ô Hoàn tế ra. Uy lực mênh mông!
Đã có một cái Pháp bảo cường thế này, không ngờ vừa rồi va chạm với Tinh Thần Đan lại ngang sức ngang tài, chẳng phân biệt được mạnh yếu! Có lẽ nói đã phân ra thắng bại, chỉ là không có biểu lộ ra mà thôi, phía dưới đám người tu vi thấp căn bản không nhìn ra.
Lạc Hồn Chung! Tinh Thần Đan?
Thì ra đan cũng có thể cường đại như thế! Gần như tất cả Đan sư đều lộ ra vẻ hưng phấn, một cái Khí Đan mạnh mẽ như thế, khiến cho Đan đạo chi tâm cả đám Đan sư càng ngày càng kiên định.
Một lần va chạm mạnh mẽ, ít nhất vẻ ngoài thì không ai làm gì được ai.
Giữa không trung, Ô Nha Chí Tôn Ô Hoàn ánh mắt lạnh lùng, phía dưới Từ Phúc lại lộ ra vẻ tươi cười khó nắm bắt.
Lục Quy Thiên ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Từ Phúc phía dưới, Từ Phúc lại mạnh như vậy sao?
Về phần Thần Nha Đạo Quân cũng là ngưng mắt nhìn Từ Phúc.
- Ha ha ha ha......!
Niết Phàm Trần trong lòng thư sướng cười phá lên.
Kể từ đó, Niết Phàm Trần cũng không ở thế yếu nữa.
Ô Hoàn cũng chậm rãi từ trên cao hạ xuống, dừng ở trên Vạn Cổ Thánh Thai, từ xa xa đối diện Từ Phúc, Ô Hoàn cũng không có ra tay, chỉ là sắc mặt hơi hơi đỏ lên mà thôi.
Từ Phúc nhìn thẳng Ô Hoàn, cười nhạt nói:
- Vốn việc này không liên quan tới ta, chỉ là thân là người Đại Tần Thiên triều, ta không được như thế, Ô Hoàn đạo hữu, đắc tội!
- Đại Tần, có bao nhiêu người giống như ngươi?
Ô Hoàn trầm giọng hỏi.
- Ta? Ta chỉ là một cái Đan sư nho nhỏ mà thôi, người có thực lực giống như ta, quá nhiều!
Từ Phúc cười quái dị.
Quá nhiều? Lời này ai tin, ngươi cho là Đại Tần ngươi là nơi tụ tập Thiên Cực Cảnh sao?
- Hừ!
Ô Hoàn cáu giận phát ra một tiếng hừ.
- Ô Hoàn đạo hữu, lại nói tiếp, tâm tình của ta cũng gần giống như ngươi, ta cũng không muốn ra tay, nếu không như vậy đi, ngươi và ta đứng yên như thế, ngươi không nhúc nhích thì ta cũng không nhúc nhích, ta nếu đáp ứng hỗ trợ Niết Phàm Trần, ta nhất định sẽ làm được, mà ngươi với ta không thù không hận, không bằng yên lặng chờ kết quả, như thế nào?
Từ Phúc sắc mặt nghiêm lại nói.
- Hừ!
Ô Hoàn lại lần nữa hừ lạnh một tiếng, nhưng mà lại dường như đồng ý vậy.
Xa xa Chung Sơn vẫn luôn chú ý tình thế, Ô Hoàn thỏa hiệp? Ô Nha Chí Tôn và Từ Phúc thỏa hiệp? Này nói rõ điều gì, chỉ có thể nói vừa rồi Lạc Hồn Chung và Tinh Thần Đan một lần mạnh mẽ va chạm, không phải cân sức ngang tài, mà là Tinh Thần Đan chiếm thượng phong.
Này Từ Phúc thật mạnh! Đại Tần giấu thật sâu!
- Ô Hoàn đi thôi, các ngươi định kéo dài bao lâu?
Niết Phàm Trần cười nhìn Thần Nha Đạo Quân và Lục Quy Thiên nói.
- Ô Hoàn ở trong ba người chúng ta thực lực yếu nhất, nhiều không nhiều lắm, ít một cũng không sao! Đối phó ngươi, hai người chúng ta là đủ rồi!
Thần Nha Đạo Quân lạnh nhạt nói.
Ô Hoàn thực lực yếu nhất? Công dụng không lớn? Lời này rất tổn thương người, gần như mọi người đều nhướng mày, nhưng Ô Hoàn phía dưới, lại không có chút mâu thuẫn, hình như giống như Thần Nha Đạo Quân, rất rõ ràng là sự thực.
Ô Hoàn chính là Ô Nha Chí Tôn, là hung nhân tiếng tăm lừng lẫy Thần Châu, bây giờ lại bị Thần Nha Đạo Quân làm thấp đi, không ngờ không chút phản bác?
- Hai người? Ta cũng không phải chỉ có một mình?
Niết Phàm Trần nói.
- Ngươi nói lão thái giám kia? Ha ha ha! Nếu đã vào đại trận, hắn có thể chạy trốn sao?
Lục Quy Thiên cười nói.
- Phải không? Ta đây muốn nói, ta còn một người nữa?
Niết Phàm Trần bỗng nhiên cười nói.
- Ách?
Lục Quy Thiên hơi hơi kinh ngạc.
Một cái Từ Phúc đi ra đã khiến cho kế hoạch của Lục Quy Thiên biến đổi lớn, nhưng mà không ngờ nơi này vẫn còn Thiên Cực Cảnh?
Lục Quy Thiên dùng thần thức nhanh chóng qua qua những người khác, nhưng, không có a, không có Thiên Cực Cảnh a! Còn có ai?
- Linh Nhi!
Niết Phàm Trần bỗng nhiên nhìn về phía Thiên Linh Nhi kêu lên.
- Ai?
Thiên Linh Nhi hơi hơi kinh ngạc, ngươi sẽ không phải bảo ta giả mạo Thiên Cực Cảnh chứ?
Lục Quy Thiên nhìn về phía Thiên Linh Nhi, phát hiện Thiên Linh Nhi chỉ vẻn vẹn là Hợp Thể hậu kỳ mà thôi.
- Gọi Chu Tước ra!
Niết Phàm Trần trầm giọng nói.
Chu Tước? Thần Nha Đạo Quân vẻ mặt căng thẳng.
- Tiểu Hồng đánh không lại các ngươi, nó cũng mệt mỏi rồi!
Thiên Linh Nhi kêu lên.
Chẳng lẽ muốn Tiểu Hồng đi chịu chết? Thiên Linh Nhi mặc kệ.
- Ngươi!
Thần Nha Đạo Quân bỗng nhiên nhìn thẳng Thiên Linh Nhi, cổ khí tức cường đại bức thẳng tới.
- Hừ!
Niết Phàm Trần hừ lạnh một tiếng, cả người uốn một cái, đã xuất hiện ở phương hướng Thiên Linh Nhi, chặn lại Thần Nha Đạo Quân và Lục Quy Thiên!
- Niết Phàm Trần ngươi thật may mắn, ngươi muốn triệu tập Vũ Cửu Thiên?
Thần Nha Đạo Quân giọng điệu lạnh lùng nói.
- Ngươi cũng biết?
Niết Phàm Trần hơi hơi ngoài ý muốn.
- Các ngươi, đi giết nha đầu kia, nhanh!
Thần Nha Đạo Quân quay sang đám thuộc hạ Thái Tuế Thiên triều phía sau quát.
- Vâng!
Mọi người lập tức đáp.
- Vô liêm sỉ!
Niết Phàm Trần ánh mắt giận dữ.
- Lục Quy Thiên, không cần tiếp tục kéo dài, bắt đầu đi, hai người chúng ta cũng đủ lưu lại Niết Phàm Trần.
Thần Nha Đạo Quân bỗng nhiên lên tiếng.
Lúc này, chỉ thấy Thần Nha Đạo Quân mở hồ lô ra, một đạo ánh sáng từ miệng hồ lô lóe lên cái.
- Xin bảo bối chuyển thân!
Theo tiếng quát của Thần Nha Đạo Quân, Niết Phàm Trần trong lòng căng thẳng, ngón tay điểm ra, quyển Sơn Hà Xã Tắc Đồ đột nhiên mở ra.
Lập tức, vô cùng ảo cảnh đột nhiên xuất hiện, mọi người bỗng nhiên phát hiện, chỗ phế tích của mình, không gian đã biến đổi lớn, hình như biến thành một cái khe núi, bốn phía hương hoa thơm ngát, chim muông hót líu lo, hình như đến một cái thế ngoại đào nguyên.
Tuy nhiên vẫn còn nhìn thấy nhau. Mà đám người Thái Tuế Thiên triều kia rất nhanh đánh về phía Chung Sơn.
- Oanh...................
Một tiếng nổ vang, toàn bộ không gian ảo cảnh rồi đột nhiên vỡ thành mảnh nhỏ, khe núi ban đầu nhanh chóng rút đi, mọi người lại lần nữa trở lại quảng trường phế tích Vạn Đan Đại Hội ban đầu, chỉ là giờ phút này hiện trường lại lần nữa xuất hiện cỗ sóng xung kích mạnh mẽ, thổi quét bốn phía. Phế tích lại lần nữa càng phế.
Mà ba đại cường giả trên bầu trời, giờ phút này đã đến độ cao nhất, trước mặt Niết Phàm Trần là một bức tranh lớn, trong tranh có sơn có thủy, mây mù lượn lờ, giống như hư như huyễn, ảo cảnh lúc trước mọi người thấy, chính là nó!
Niết Phàm Trần ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, mà ở chỗ ống quần, một góc long bào đã bị rạch xuống.
- Trảm Tiên Phi Đao, quả nhiên lợi hại! Cho tới bây giờ chưa có ai đả thương được ta.
Niết Phàm Trần kinh ngạc nói.
Có thể thấy được, một kích Trảm Tiên Phi Đao vừa rồi, khẳng định đánh cho Niết Phàm Trần bị thương nhẹ, uy lực đao này, nghe mà rợn cả người.
- Sơn Hà Xã Tắc Đồ cũng không tồi, cho tới bây giờ không ai có thể ở dưới Trảm Tiên Phi Đao của ta mà còn sống, ngươi là người đầu tiên!
Thần Nha Đạo Quân lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, bầu trời bỗng nhiên biến đổi lớn. Tam đại tuyệt thế hung nhân, lại lần nữa thi triển ra Thiên của từng người, một trận chiến kinh thế hiện ra. Cách đó rất xa, có thể cảm nhận được một cỗ khí thế mênh mông áp chế xuống. Khiến cho mọi người phía dưới nặng nề.
Mà giờ khắc này, đám người Thái Tuế Thiên triều đã bổ nhào tới Thiên Linh Nhi.
Chung Sơn thân hình loáng lên một cái, chắn trước mặt Thiên Linh Nhi.
- Linh Nhi, gọi ra Chu Tước! Mau!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Nhưng vào lúc này, tên cường giả bay tới đầu tiên đã rút ra thanh đại đao, hung hăng chém về phía Chung Sơn, một đao cường thế, mang theo khí phách không kiêng nể gì.
Chung Sơn ánh mắt lạnh lùng, mi tâm Hồng Loan Phấn Liên vận chuyển, phân ra một cỗ năng lượng nhanh chóng tràn ngập hai mắt, Hồng Loan Thiên Kinh tầng thứ sáu! Phá Vọng Chi Thủy! Chung Sơn lật tay nhanh chóng lấy ra đại đao Ngạc Mộng.
Đang lúc Chung Sơn muốn thi triển ra Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp là lúc, đột nhiên, một cỗ khí tức vô cùng mạnh mẽ ầm ầm nổ tung trước mặt Chung Sơn, ngăn lại tất cả hành động của Chung Sơn. Cỗ khí tức mênh mông này, từ trước mặt Chung Sơn bức thẳng tới địch nhân.
- Phốc...................
Tên cường giả tới trước tiên phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược về phía sau.
Ở trước mặt Chung Sơn hiện ra một thân ảnh màu trắng.