- Mang theo thiếu gia và người hôn mê, lập tức chạy đi!
Tiêu Vong rất nhanh làm ra phán đoán nói.
- Vâng!
Cả đám đệ tử Thiên gia lập tức đáp. Tiếp đó, ôm Thiên Hiểu cùng người hôn mê, ngay lập tức chạy ra ngoài.
Nơi đây, một lát cũng không thể ở lại.
Cũng đúng lúc này, thân hình Tinh Thái Đấu nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở trước mặt đám con cháu Thiên gia.
- Con cháu Thiên gia, các ngươi từ bỏ Ngũ Phương Kỳ sao?
Tinh Thái Đấu lộ ra nụ cười quái dị.
Xa xa chỗ Chung Sơn.
- Dần Chí Tôn, chúng ta nhanh nhanh thối lui!
Chung Sơn nói.
- Ừ!
Dần Lạc Nhật gật gật đầu, biết đại hung hiện ra theo như lời lão già nát rượu là cái gì.
Đại thế giới Vu tộc? Lúc này, vẫn còn ở chỗ này xem kịch, hiển nhiên vô cùng nguy hiểm.
- Theo ta đi!
Tiêu Vong lập tức kêu lên.
Không chút do dự, cả đám con cháu Thiên gia nhanh chuyển hướng theo Tiêu Vong.
Tiêu Vong không hề chạy ra ngoài, mà lại chạy thẳng tới chỗ Chung Sơn. Trong mắt Tinh Thái Đấu không khỏi nghi hoặc.
Thấy đám người Tiêu Vong vọt tới, Chung Sơn và Dần Lạc Nhật đều mày nhướng lên.
- Dần tiền bối, thiếu gia nói với ta, hình như Dần tiền bối thiếu Thiên gia một phần đại nhân tình, Tiêu Vong không cầu gì, chỉ cầu Dần tiền bối có thể mang nhóm ta rời khỏi nơi này, mang ra khỏi nơi, nhân tình như xong!
Tiêu Vong lập tức hét lớn.
Tiêu Vong trước tiên phân tích tình thế, biết không hay, rất có thể Tinh Thái Đấu và ba gã Vu tộc sẽ không cho bọn họ rời đi, cho nên lập tức nghĩ tới Dần Lạc Nhật, rất nhanh mang theo cả đám người bay tới.
Mà lúc này, ba gã Vu tộc cũng không có nhàn rỗi, tên cầm đầu Vu tộc chống gậy vẫn không nhúc nhích, vừa rồi ra tay với Thiên Hiểu, Vu tộc cũng quay đầu nhìn về phía bốn phương tám hướng, nhìn cường giả tứ phương.
Cuối cùng một gã Vu tộc, hình như nhận được mệnh lệnh tên cầm đầu cảu Vu tộc, đi lên phía trước.
Tay cầm gậy hướng về phía Ngũ Phương Kỳ Trận nhẹ nhàng đâm xuống.
- Thình thịch...................
Gậy chống xuống một cái, không gian trước mặt lập tức vỡ nát hầu như không còn, thông đạo tối đen bắn thẳng tới Ngũ Phương Kỳ Trận.
- Oanh...................
Thực lực khủng bố, không gian tiểu thế giới tại trước mặt Vu tộc, không ngờ yếu ớt như thế, điểm xuống một cái, đã tạo thành công kích mênh mông như thế.
Sau một tiếng nổ, không gian khổng lồ vỡ nát, khi tấn công thẳng tới Ngũ Phương Kỳ Trận, lại quỷ dị ngừng lại.
Bị Ngũ Phương Kỳ Trận chặn.
- Ngũ Phương Kỳ Trận bị Nam Cung Thắng khống chế được?
Tinh Thái Đấu thấy một màn như vậy cả kinh kêu lên.
Đã sớm nghe nói trận pháp trình độ mạnh mẽ của Nam Cung Thắng, nhưng mà cũng không đến mức khoa trương như vậy a, Tiên khí bố trí Ngũ Phương Kỳ Trận, không ngờ bị hắn khống chế ngược lại.
Này, điều này sao có thể sao?
Không chỉ Tinh Thái Đấu, vô số cường giả cũng là có ý tưởng này, Nam Cung Thắng cũng quá khoa trương rồi chứ?
- Hừ...................
Tên Vu tộc kia hừ lạnh một tiếng, gậy chống xuống tản ra ánh sáng màu trắng, hết sức âm lãnh, ánh sáng trắng hóa thành một đoàn năng lượng, hung hăng va chạm lên Ngũ Phương Kỳ Trận.
Lần này, không gian không bị vỡ nát, ánh sáng trắng kia va chạm vào cũng không phát nổ, nhưng lại có thể nhìn thấy, cái chụp khổng lồ do Ngũ Phương Kỳ Trận hình thành không ngờ ở giờ khắc này quỷ dị lõm xuống, phảng phất như có một cỗ lực lượng khổng lồ ép xuống cái lồng phòng hộ kia.
- Yêu...................
Kia Vu tộc phát ra chú ngữ quỷ dị.
- Oanh...................
Ngũ Phương Kỳ Trận ầm ầm nổ vang, không gian đột nhiên vỡ nát, khu vực khổng lồ lập tức trở nên tối đen, một hắc động cuốn phẳng tất cả xung quanh.
Ngũ Phương Kỳ Trận bị phá?
Ngũ Phương Kỳ Trận vừa vỡ, năm đạo lưu quang lập tức hóa thành Lưu Tinh Độn bắn ra bốn phương tám hướng.
Đó là Ngũ Phương Kỳ a, thân hình Tinh Thái Đấu nhoáng lên một cái, nhanh chóng đuổi theo Ngũ Phương Kỳ, đó chính là bảo bối nha.
Đuổi theo Ngũ Phương Kỳ còn có những cường giả khác, Tiên khí a, Tiên khí có sức mê hoặc quá lớn.
Sau khi không gian cường thế vỡ nát, không gian chậm rãi trở lại như cũ. Biển máu ban đầu, sau khi bị không gian bổ khuyết cũng biến mất không còn, chỉ còn lại cái hố lớn mười vạn trượng.
Trong hố lớn, Nam Cung Thắng một thân áo bào đen, tay cầm một bộ thiết thư chậm rãi bay ra khỏi hắc động.
- Các ngươi là ai?
Ánh mắt Nam Cung Thắng hiện lên vẻ kinh ngạc nhìn về phía ba gã Vu tộc.
- Ngày đó khi bắt Kỳ Lân, còn nhớ rõ một bàn tay che phủ bầu trời không?
Tên Vu tộc phá mở Ngũ Phương Kỳ Trận trầm giọng nói.
- Ngươi có phải là hắn hay không, với thực lực của hắn, tuy rằng có thể phá mỡ hàng rào giới này, nhưng mà, hắn tuyệt đối không vào được.
Nam Cung Thắng trầm giọng hỏi.
- Đó là lão tổ tông của chúng ta!
Kia Vu tộc nói.
- Ồ? Trách không được!
Nam Cung Thắng ánh mắt lạnh lùng.
- Giao ra Địa Thư, ta có thể cho ngươi toàn thây!
Tên Vu tộc kia trầm giọng nói.
- Ha ha ha ha cáp, chỉ bằng ngươi?
Nam Cung Thắng cười to nói.
- Hừ!
Tên Vu tộc kia hừ lạnh một tiếng, tay cầm gậy lại lần nữa điểm tới Nam Cung Thắng.
Một cỗ năng lượng tối đen quỷ dị chậm rãi từ trong gậy vọt ra, sau đó hóa thành một con quỷ khổng lồ, con quỷ phát ra tiếng khóc thê lương bắn thẳng tới Nam Cung Thắng.
Nơi hắc quỷ đi qua, không gian không chịu nổi lập tức vỡ nát. cổ uy thế kinh khủng, bắn thẳng đến Nam Cung Thắng.
Đây chỉ vẻn vẹn là khí thế, khiến cho vô số cường giả cách đó rất xa trong lòng cũng cảm thấy khiếp đảm, một cảm giác lạnh lẽo bao phủ toàn thân.
- Hừ!
Nam Cung Thắng hừ lạnh một tiếng.
Tay nâng Địa Thư lên một cái, một đạo ánh sáng vàng đen bắn thẳng tới hắc quỷ kia.
- Oanh...................
Hắc quỷ vỡ nát, ánh sáng vàng đen mạnh mẽ thế đi không đổi bắn tới tên Vu tộc kia. Vu tộc tay cầm trượng chắn lại.
- Oanh..........
Tên Vu tộc rút lui trăm trượng, Nam Cung Thắng cũng lui về phía sau mười trượng.
- Địa Thư, quả nhiên là bảo bối tốt!
Tên cầm đầu Vu tộc rốt cục lên tiếng.
Tên cầm đầu Vu tộc bước ra một bước.
- Hừ, tiểu thế giới không phải là chỗ của các ngươi, nhanh cút ra khỏi đây đi! Nếu không, thọ nguyên có hạn của các ngươi, cũng giảm đi gấp mười lần.
Nam Cung Thắng trầm giọng nói.
- Ngươi nói chính là nghịch chuyển thời gian sao? Nhưng lệnh của lão tổ tông không thể trái, chờ ta lấy được Địa Thư, tự nhiên sẽ rời đi!
Tên cầm đầu Vu tộc không nhanh không chậm nói.
Nhìn thấy tên cầm đầu Vu tộc bước ra một bước, Nam Cung Thắng mày mặt nhăn thành chữ Xuyên (川), bởi vì Nam Cung Thắng cảm thụ được, nếu nhưu là tên Vu tộc lúc trước, bằng vào Địa Thư còn có thể đấu được, nhưng mà tên thủ lĩnh trước mắt này, lại khiến cho Nam Cung Thắng có cảm giác không thể kháng cự.
- Ngô nhi, đi theo ta, hôm nay vi phụ sẽ truyền cho ngươi Tê Hồn thuật, Ngô Đồ, những người kia không có liên quan, ngươi hãy thu thập sạch sẽ đi!
Tên cầm đầu Vu tộc lạnh nhạt nói.
- Vâng!
Hai tên Vu tộc khác lập tức đáp.
Người không có liên quan, thu thập sạch sẽ?
Nghe một câu như thế, gần như mọi người đều biết không ổn, không ổn. Ba tên Vu tộc này muốn giết người diệt khẩu? Giết tất cả những người còn lại?
Này?
Vô số cường giả quay đầu bay ra bên ngoài.
Đám người Chung Sơn tự nhiên đã chạy về phía bên ngoài.
Đáng tiếc, người mạnh nhất đứng trước mặt không phải ở tiểu thế giới, mà lại đến từ Vu tộc quỷ dị đại thế giới.
Chỉ thấy tên Vu tộc kia đối phó Thiên Hiểu lúc trước, tay cầm quyền trượng vung lên.
Đột nhiên, trời đất u ám, toàn bộ thế giới trở nên một mảnh tối đen, vô số mây máu mưa máu ban đầu cũng biến mất không thấy.
Trong nháy mắt, tất cả cường giả phát hiện mình hình như xuất hiện ở một nơi mới, không có trời, không có đất, chỉ có một mảnh quỷ dị tối đen, dường như ngăn cách với ngoại giới vậy.
Mọi người vô cùng hoảng sợ, rất nhanh trốn chạy, nhưng, hoàn cảnh tối đen này giống như vĩnh viễn không có lối ra, căn bản trốn không thoát, hoặc là nói, bất kể bay bao xa, đều dường như không hề nhúc nhích, vẫn dậm chân tại chỗ vậy.
Hiện tượng khủng bố khiến mọi người sởn tóc gáy, nhanh chóng điều tra bốn phía, nhìn cường giả tứ phương, từng người đều giống như mình, không ngờ không thể động đậy.
Mà đây không phải chỗ quan trọng nhất, quan trọng nhất là hình như nơi này tràn ngập hơi khói quỷ dị, những người tu vi thấp, không ngờ chậm rãi hôn mê.
Không ngừng hôn mê, càng ngày càng nhiều người hôn mê.
Mọi người hoảng sợ tĩnh tâm ngưng thần, không để cho mình ngủ say, bởi vì tuy rằng bốn phía biến đổi cực kỳ quỷ dị, nhưng mà mọi người vẫn thanh tỉnh. Chỉ khi nào hôn mê, mới thực sự không có sức phản kháng.
Hôn mê, một người lại một người hôn mê.
Dần dần, tất cả cường giả tứ phương đều hôn mê.
Tiêu Vong hôn mê, đám con cháu Thiên gia cũng hôn mê, trong vô số cường giả, chỉ có hai người còn chưa hôn mê.
Một là Dần Lạc Nhật, một là Chung Sơn!
Hai người vẻ mặt đề phòng nhìn hai Vu tộc kia.
- Đại hung, ta rốt cục biết thế nào là đại hung!
Dần Lạc Nhật lộ ra nụ cười khổ vô cùng khó coi.
- Đây là cái gì?
Chung Sơn hỏi.
- Ta không chắc, tuy nhiên Hổ tộc ta dường như có ghi lại ở đại thế giới có cái gì đó, dường như gọi là thế giới, là thể tiến hóa của Thiên, Thiên Cực Cảnh nắm giữ Thiên, mà sau khi trở thành tiên nhân, sẽ tiếp tục hoàn thiện Thiên, hình thành một tiểu thế giới thuộc về chính mình. Mà có thể hình thành thế giới đều là tiên nhân cường đại, cho dù tiên nhân bình thường cũng không có năng lực này!
Dần Lạc Nhật càng nói, sắc mặt càng khó coi.
Thế giới? Tiên nhân cường đại có năng lực nắm thế giới? Vậy không phải nói thực lực tên Vu tộc trước mát, so với tiên nhân bình thường còn mạnh hơn sao? Phất tay một cái đã bày ra thế giới của mình?
- Không cần quá khẩn trương, ở tiểu thế giới, thực lực bọn họ bị áp chế, bị thế giới tiểu thế giới này áp chế.
Chung Sơn lập tức cường điệu nói.
- Tuy rằng tính như thế, nhưng cũng...!
Dần Lạc Nhật vẫn có chút lo lắng.
- Cổ Thần Thông có thể chém hắn, ngươi thì sợ cái gì? Dù có mạnh mấy đi nữa cũng có hạn!
Chung Sơn lập tức thoải mái nói.
Cổ Thần Thông? Dần Lạc Nhật không biết nói gì, Cổ Thần Thông đúng là có thể chém hắn, điểm ấy Dần Lạc Nhật vô cùng khẳng định, ngay cả tiểu thế giới này thiếu chút nữa cũng bị Cổ Thần Thông chém tan, như vậy chém một người từ bên ngoài tới bị ước thúc còn khó hay sao?
Tuy nhiên, Cổ Thần Thông là Cổ Thần Thông, đâu phải ai cũng biến thái như hắn?
- Đại năng của đại thế giới cũng không dám tiến vào, đám người Vu tộc này thực lực không bằng đại năng sao lại có thể tiến vào lâu như vậy chứ? Khẳng định có sơ hở. Chúng ta phải tìm được sơ hở của hắn, hợp lại, không hợp lại chính là chết, liều mạng còn có một đường sinh cơ!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Vậy còn ngươi?
Dần Lạc Nhật lập tức nhìn thẳng Chung Sơn.
- Khi ngươi không địch lại hắn, sẽ đến lượt ta!
Chung Sơn trầm giọng nói.
- - - - - oOo- - - - -