Niệm lực tiêu hao quá khủng bố, chỉ một hồi công phu mà Hồng Loan Phấn Liên ở mi tâm ảm đạm rất nhiều, nhưng niệm lực căn nguyên hình thành ngó sen phía dưới lại rất nhanh bổ sung cho Hồng Loan Phấn Liên.
Chưa từng xuất hiện tiêu hao khoa trương như vậy, giờ khắc này, Chung Sơn sợ Hồng Loan Phấn Liên bị hao tổn, thậm chí trong đầu còn có ý nghĩ buông bỏ sử dụng Hung Đồng ý, tuy nhiên, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Chung Sơn được ăn cả ngã về không, một vòng ánh sáng lam khủng bố bắn ra, toàn bộ nhằm về phía Thương Thiên Nhãn.
Một vòng ánh sáng lam bắn ra, niệm lực của Chung Sơn có chút nhìn thấy đáy, nhưng mà vẫn còn tốt, cũng không bị khô kiệt.
Chung Sơn cũng muốn nhìn một chút xem ánh sáng lam này rốt cuộc có có năng lực lớn cỡ nào, lúc trước Hung Đồng chỉ mở ra đã chấn nhiếp gió lốc của Tây Hải, vô số cơn lốc ngừng thổi, pháp tắc, quy tắc rung động, bây giờ thì sao? Ánh sáng lam vừa ra, sẽ làm cho người ta sợ hãi như thế nào?
Chung Sơn mang theo một cỗ chờ mong nhìn về phía bầu trời.
Lúc ánh sáng lam bắn về phía Thương Thiên Nhãn, trong ánh mắt Thương Thiên Nhãn hình như cũng hiện lên một chút hoảng hốt, hiển nhiên cũng cảm nhận được sự quỷ dị của nó.
Nhưng mà, khi ánh sáng lam ngay lập tức chiếu qua Thương Thiên Nhãn, lại quỷ dị cái gì cũng không phát sinh.
Hình như đó chỉ là ánh sáng màu lam bình thường, giống như một gợn sóng cũng không có. Tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ?
Trong mắt Thương Thiên Nhãn không ngờ cũng hiện lên vẻ nghi hoặc. Tiếp đó là vẻ khinh thường.
Chung Sơn cũng phát mộng, xong rồi? Vậy là xong rồi sao? Ánh sáng lam có lợi ích gì?
Tuy rằng kinh dị vì Thương Thiên Nhãn nhân tính hóa, nhưng mà Chung Sơn càng nghi hoặc ánh sáng lam vì sao không tạo được một chút hư tổn? Từ ánh mắt của Thương Thiên Nhãn nói cho Chung Sơn biết, vừa rồi không có một chút dị thường, mà không có một chút điểm dị thường này lại làm hao hết gần như toàn bộ niệm lực của Chung Sơn?
Trong lúc Thương Thiên Nhãn phục hồi tinh thần lại chuẩn bị diệt sát Chung Sơn thì...
Chung Sơn rốt cục nhìn thấy thứ hắn mong muốn. Nhìn một màn trên bầu trời kia, Chung Sơn kinh hãi há hốc miệng, không thể nào?
Bầu trời, trong ánh mắt Thương Thiên Nhãn, vết rạn vốn bị Cổ Thần Thông dùng Khai Thiên Phủ mở ra, trải qua từng đó năm tu bổ rất nhiều, nhưng mà vẫn còn hơn một nửa vết rạn tồn tại.
Chung Sơn có thể cảm nhận được khí tức Khai Thiên Phủ lưu lại ở đó, đồng dạng cũng biết, đó là Phá ý của Khai Thiên Phủ tồn tại trong Thương Thiên Nhãn, Phá ý cường đại khiến cho Thương Thiên Nhãn cũng khó bức ra ngoài.
Hung Đồng màu lam của Chung Sơn có hiệu quả gì?
Chỉ thấy vết rạn chỗ trong Thương Thiên Nhãn kia, là cái khe Khai Thiên Phủ lưu lại, bỗng nhiên xuất hiện vô tận dung nham như nước súp chảy xuống.
Ánh mắt Thương Thiên Nhãn bị chảy mủ?
Chung Sơn khuôn mặt co rút lại!
Đồng thời, trong ánh mắt Thương Thiên Nhãn hiện lên vẻ mờ mịt, hình như tình cảnh chảy mủ này cũng nằm ngoài dự đoán của Thương Thiên Nhãn vậy, hơn nữa chảy mủ càng ngày càng nhiều, thương thế Thương Thiên Nhãn lại càng chuyển biến xấu hơn. Vô duyên vô cớ chuyển biến xấu hơn?
- Rắc.....................!
Vết nứt của Thương Thiên Nhãn chuyển biến xấu, lập tức mở rộng, giống như lần trước Cổ Thần Thông bổ ra vậy, vô hạn chuyển biến xấu, càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng mở rộng.
- Oanh...........................
Thương Thiên Nhãn ầm ầm nổ tung, một cỗ oanh tạc mãnh liệt, đánh cho Tây Hải lại lần nữa nổi lên sóng to gió lớn.
Nguy cơ khổng lồ, cứ như vậy mất đi?
Thương Thiên Nhãn, mang theo diệt thế uy mà đến, mang theo sứ mệnh trừ bỏ yêu nghiệt tuyệt thế mà đến, mang theo quyền uy tuyệt đối của tiểu thế giới mà đến, kết quả còn chưa kịp phát uy, ánh mắt đã chảy mủ rồi tự bạo.
Đây là chuyện buồn cười cỡ nào, nhưng mà từ trong sâu xa có thể xem tự bạo đơn giản như vậy sao?
Một đạo ánh sáng lam, mắt bên phải của Chung Sơn, từ Hung Đồng chiếu xạ ra một đạo ánh sáng lam à.
Ánh sáng lam đó là cái gì. Chung Sơn đã đoán được, là vận rủi, là triệu chứng xấu, là vận xui.
Người khác tu vận, xu cát tị hung, mà Hung Đồng màu lam này chính là áp đạt vận đại Hung cho người ta.
Người khác vận đang cực tốt, ánh sáng lam vừa chiếu tới, hắn liền xui xẻo rồi.
Ánh sáng lam vừa chiếu, liền gặp vận rủi liên tục.
Ánh sáng lam vừa chiếu, vận thế liền giảm mạnh.
Ánh sáng lam này không có tính công kích, nhưng mà lại là ngọn nguồn của tất cả tai nạn.
Thương Thiên Nhãn lúc đầu ngăn chặn được Phá ý của Khai Thiên Phủ lưu lại, nhưng mà vừa bị ánh sáng lam chiếu vào, vận rủi chiếu qua đầu, đại hung liền lộ ra. Vốn còn đang bị áp chế trong trạng thái cân bằng, lập tức không áp chế được nữa, hơn nữa giờ khắc này bị vận rủi quấn quanh, các loại ảnh hưởng không tốt cũng đổ xô tới.
Thương Thiên Nhãn gặp phải bi kịch!
Mặc cho ngươi đại biểu pháp tắc tiểu thế giới trừng phạt yêu nghiệt, mặc cho ngươi cường thế vô địch, nhưng mà gặp phải ánh sáng màu lam chiếu vào, ngươi nhất định sẽ không hay ho, 'Vận', trong tiểu thế giới, chưa từng có người nào thao túng, nhiều nhất chỉ là dựa thế xu cát tị hung. Nhưng mà Hung Đồng màu lam của Chung Sơn lại mạnh mẽ ép cho ngươi cái vận rủi đại Hung.
Chung Sơn không nghĩ tới lại là năng lực quỷ dị như vậy.
Vận rủi? Triệu chứng xấu? Vận xui? Hung Đồng màu lam bắn ra không ngờ lại tạo thành trò đùa quái ác như vậy? Ánh sáng đại Hung!
Chung Sơn bây giờ vẫn còn có cảm giác nằm mơ, nhưng Thương Thiên Nhãn bị cỗ Hung quang này chơi đùa lại là sự thật. Thật sự nổ tung, cho dù ngươi có tất cả cường thế, nhưng mà bị vận xui bao phủ, vô tận mặt xấu liền hiện ra hết, bi kịch tương lai lập tức buông xuống.
Loại năng lực này quá biến thái, niệm lực hao gần như hết, ít nhất phải nửa năm sau mới có thể khôi phục hơn phân nửa, nói cách khác, muốn mở lại Hung Đồng màu lam này, ít nhất phải chờ nửa năm.
Tạm thời chỉ có thể trở thành con bài chưa lật, đương nhiên, đối với Chung Sơn mà nói, bất kỳ con bài chưa lật nào đều có thể được Chung Sơn phát ra hiệu quả lớn nhất. Hung Đồng màu lam? Ánh sáng Hung? Quá biến thái à!
Hung Cát Song Đồng, mắt bên phải Hung Đồng, trái mắt Cát Đồng, mắt trái trái ngược với cái này, nhất định sẽ liên quan tới ánh sáng đại cát.
Lúc này mới chỉ là tầng thứ tám, sau này sẽ như thế nào?
Chung Sơn nhắm mắt, tĩnh tọa một canh giờ, trong lòng dẹp yên cỗ kích động kia.
Đại thế giới khác với tiểu thế giới, nghe Thi tiên sinh từng đề cập qua, đại thế giới cường giả vô số, Đồng Thuật cũng có rất nhiều, cường giả như rừng, các loại năng lực cũng cực kỳ biến thái.
Có người có thể thao túng Luân Hồi, có người có thể thao túng không gian, có người lại có thể thao túng mơ và ảo, thậm chí còn có người có thể thao túng thời gian.
Một thế giới lớn cường thế, mình lại chuẩn bị đối mặt với đại thế giới sao?
Chung Sơn hít vào một hơi thật sâu, Hung Cát Song Đồng thật là lợi hại, nhưng phải còn xem vận dụng như thế nào. Đại thế giới?
------
Mười ngày sau, Chung Sơn trở lại Lăng Tiêu Thiên Đình. Nê Bồ Tát tiến đến.
- Thánh thượng, thần có việc bẩm báo!
Nê Bồ Tát cung kính nói.
- Ồ?
Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn.
- Tuy rằng trước kia chưa từng có tiền lệ, nhưng mà thần vẫn phỏng đoán, có tin tức không tốt!
Nê Bồ Tát nói.
- Tin tức không tốt?
- Vâng, sử dụng Thái Cực Đồ bố trí Âm Dương Điện, nối liền và thông hai giới âm dương nhưng mà có lẽ sau khi khai thiên, thời điểm âm dương hai giới đều tiến vào đại thế giới, thì sẽ trở nên vô dụng, không còn tác dụng nối liền và thông hai giới với nhau nữa.
Nê Bồ Tát nói.
- Ồ?
- Tiếp theo, cửa hai giới cũng vì sau khi khai thiên mà hợp lại, hai giới lại lần nữa cách xa nhau, thậm chí phương vị dương gian ta ở đại thế giới cũng chưa chắc đối ứng với âm phủ ở âm phủ của đại thế giới.
Nê Bồ Tát trịnh trọng nói.
Chung Sơn nhíu mày suy tư.
- Nếu chiếu ngươi nói, sau khi chúng ta khai thiên, Đại Tranh ta thế lực âm dương hai giới sẽ ngăn cách với nhau, sẽ trở nên bặt vô âm tín sao? Một cái ở dương gian đại thế giới, một cái ở âm phủ đại thế giới, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản không tìm thấy nhau?
Chung Sơn hai mắt híp lại.
- Vâng!
Nê Bồ Tát mang theo vẻ lo lắng gật gật đầu.
- Ừ, ta biết rồi, ngươi lui xuống dưới đi!
Chung Sơn nói.
- Vâng!
Nê Bồ Tát đi rồi, Chung Sơn lại lần nữa suy nghĩ, khai thiên, Đại Tranh phải hợp binh tại một giới sao? Không được, làm sao có thể buông bỏ âm phủ như thế? Thiên hạ, thiên hạ là đánh đến, mỗi thứ phân ra thì thế nào? Vậy bản thể, ảnh thân sẽ chiến một giới đi!
Lại năm sau. Lăng Tiêu Thiên Đình, chỗ phòng luyện công của Chung Sơn.
- Oanh........................
- Rắc, rắc....
Từng tiếng xương lệch vang lên.
- Rống!
Trong phòng luyện công truyền đến tiếng rống hưng phấn của Chung Sơn.
Thành công, Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai! Chung Sơn không ngờ bằng vào lực lượng bản thân, mạnh mẽ từ Thiên Cực Cảnh tầng mười một tấn công đến Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai. Đạt tới cảnh giới phàm nhân đại viên mãn, lúc này toàn thân có một loại thư sướng trước nay chưa từng có, thậm chí Chung Sơn cảm thấy, hình như toàn thân tràn ngập một cỗ lực lượng cần phải phát tiết.
Trăm năm, trăm năm, Chung Sơn đã xông phá một tầng cuối cùng.
Trăm năm nhìn như rất ngắn, nhưng tương đối với thiên địa nghiệp vị của Chung Sơn, tuyệt đối là khiến cho vô số người xấu hổ, hiện tại tốc độ tu luyện của Chung Sơn sau khi thống nhất thiên hạ, đã đạt tới lần.
Trăm năm tu luyện, tương đương với người thường tu luyện bốn, năm vạn năm. Bốn, năm vạn năm? Thời gian này có thể bồi dưỡng ra mười đời tiên nhân rồi.
Chung Sơn mới đầu hưng phấn, sau đó lại trở lại yên tĩnh, trong lòng xúc động đứng dậy, tiêu sái bước ra đại điện, tiếp tục đi tới triều hội.
ngày sau, trong triều đình.
Chung Sơn ngồi trên Cửu Long Thiên Ỷ, nhìn quần thần cả triều cung kính mà đứng.
- Trăm năm nữa, Đại Tranh sẽ khai thiên!
Chung Sơn chính thức xác định thời gian.
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế..................!
Quần thần chúc mừng.
- Hiện tại điểm ra một ít công khanh, sau khi khai thiên tiến vào thiên hạ âm phủ.
Chung Sơn lên tiếng nói.
Tiến vào thiên hạ âm phủ? Đó chính là nói, những đại thần này, sẽ có một số người bị phái tới âm phủ.
- Vâng!
Quần thần tuân mệnh.
Lúc này một lão thái giám cầm thánh chỉ của Chung Sơn ở chỗ thánh giai tuyên đọc thánh chỉ.
--------
Vào âm phủ Vương tước, Công tước có:
Thái tử, Chung Chính!
Quân đoàn trưởng thứ ba, Dịch Diễn!
Quân đoàn trưởng thứ bảy, Diêm Trùng Chi!
Quân đoàn trưởng thứ tám, Triệu Sở Hướng!
Quân đoàn trưởng thứ chín, Vương Khô!
Quân đoàn trưởng thứ mười, Tiêu Vong!
Cẩm y vệ tổng chỉ huy sứ, Liễu Vô Song!
Khâm Thiên Giám Giám chính, Nê Bồ Tát!
Dịch Thiên Giám Giám chính, Nam Cung Thắng!
Thành giám sát xây dựng, Lục Kiến Bằng!
Ở dương gian Vương tước, Công tước có:
Thái tử, Chung Thiên!
Quân đoàn trưởng thứ nhất, Lâm Khiếu!
Quân đoàn trưởng thứ tư, Thi tiên sinh!
Quân đoàn trưởng thứ năm, Thủy Vô Ngân!
Quân đoàn trưởng thứ sáu, Thủy Kính!
Khâm Thiên Giám Giám phó, Thiên lão!