Âm phủ, Đại Tranh Thánh đình, Lạc Tinh phủ.
Lạc Tinh phủ là một phủ đệ xa hoa sau trận chiến ở Chuyển Luân Điện. Ở trong Xương Kinh, chỉ có mấy nhân vật trọng yếu mới được tới gần đây.
Trong Lạc Tinh phủ, tại một cái ao nhỏ, một nam nhân áo bào lam đang thảnh thơi thả cần câu.
Mơ hồ có thể nhìn thấy cá bên dưới du động, nam nhân vô cùng thích thú. Người này đúng là Lạc Tinh Trần mười mấy năm trước gia nhập Đại Tranh.
Lạc Tinh Trần thả câu, mà ở bên cạnh Lạc Tinh Trần, một nữ tử chuẩn bị một bàn mỹ thực, làm xong hết thảy đi đến phía sau, nhẹ nhàng nắn vai cho hắn.
- Phu quân!
Nữ nhân nhẹ giọng nói, trong mắt đầy vẻ nhu tình.
Lạc Tinh Trần một tay cầm cần, tay vỗ vỗ vai ngọc nói:
- Chuyện gì vậy, Tiểu Thiến?
- Đều do Tiểu Thiến không tốt!
Tiểu Thiến giọng điệu có chút bi thương nói.
- Không phải đã nói rồi sao? Chuyện đã qua cũng không nên nhắc lại, ta có ngươi như vậy là đủ rồi!
Lạc Tinh Trần nói.
- Ừ! Nhưng ủy khuất cho ngươi, ngươi vốn là người đứng đầu một giáo, hiện tại chỉ là một hộ pháp quốc giáo của Thánh đình!
Tiểu Thiến tự trách nói.
- Không có gì ủy khuất, đứng đầu một giáo? Ta càng thích cuộc sống bây giờ!
Lạc Tinh Trần buông cần, thân tình nhìn về phía Tiểu Thiến.
Tiểu Thiến sắc mặt ửng đỏ. Tiếp đó lắc lắc đầu nói:
- Nếu không vì ta, ngươi cũng sẽ không thua Thánh Vương, lúc ấy ngươi khẳng định bị phân tâm!
Lắc lắc đầu, Lạc Tinh Trần không khỏi nhớ lại.
- Không, thực lực Thánh Vương không thể đo lường được! Ta không phải đối thủ của hắn!
Lạc Tinh Trần lắc lắc đầu nói.
- Nhưng, ngươi không phải nói Thánh Vương chỉ có cảnh giới Thiên Tiên sao? Ngươi là Cổ Tiên, làm sao có thể?
Trần Tiểu Thiến cau mày nói.
- Ngươi không hiểu, có những lúc, thực lực không thể dùng cảnh giới để phân chia, Thánh Vương tuyệt đối là người mạnh nhất mà ta đã chiến đấu với, ta, Cổ Tiên? Ha ha, Cổ Tiên thì thế nào, ta ngay cả nghịch lưu thời gian đều sử xuất ra, Thánh Vương từ đầu tới cuối ngay cả Thế Giới của hắn cũng chưa thi triển qua, tuy rằng ta chưa thấy qua Thế Giới của Thánh Vương, nhưng mà ta có thể cảm nhận được Thế Giới của Thánh Vương rất khủng bố.
Lạc Tinh Trần lắc lắc đầu nói.
- Ừ!
Trần Tiểu Thiến gật gật đầu.
- Trước kia có thể ta quá xem nhẹ cảm nhận của ngươi, yên tâm, về sau vi phu nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi!
Lạc Tinh Trần thâm tình nói.
- Ừ!
Trần Tiểu Thiến cảm động mắt ngập nước.
——
Trong một mảnh rừng núi Chuyển Luân Cương Vực, Chung Sơn và Vương Khô đứng trong rừng, nhìn ánh sáng hoa mỹ khôn cùng trên bầu trời.
Chiến đấu, công dã tràng trước chiến đấu, đầy trời cường giả, máu đổ tứ phương, một bóng trắng như tuyết ở trong vô số cường giả, phát ra những tàn ảnh, gặt hái từng cái sinh mệnh.
- Đế Tiên Tiên, quả nhiên kỳ tài ngút trời, lúc này mới trong thời gian ngắn, không ngờ kinh nghiệm chiến đấu lại phong phú như thế, sẽ không còn bao lâu không cần ta trông giữ nữa!
Vương Khô trầm giọng nói.
- Ừ, mấy năm nay, cực khổ cho ngươi!
Chung Sơn nói.
- Ta không tính vất vả, chủ yếu vẫn là Đế Tiên Tiên, Đế Tiên Tiên thu phục Lang tộc bốn phía Chuyển Luân Cương Vực, hiện tại đã tiến vào quỹ đạo, lần này là Vạn Yêu Minh, trận chiến Vạn Yêu Minh chỉ cần một mình Đế Tiên Tiên là đủ rồi.
Vương Khô trịnh trọng nói.
- Tiên Tiên, so với Đế Huyền Sát thì như thế nào?
Chung Sơn hỏi.
- Đế Tiên Tiên? Thiên phú không yếu hơn Đế Huyền Sát, thậm chí nhìn tình huống này còn vượt qua Đế Huyền Sát, nhưng mà, Đế Tiên Tiên còn khiếm khuyết điểm. Đây cũng là điểm mạnh nhất của Đế Huyền Sát ngày trước mạnh!
Vương Khô nói.
- Ồ?
- Hung ngạo, Đế Huyền Sát ngày trước hung ngạo biết bao, một cỗ hung ngạo này khiến cái tên Đế Huyền Sát chấn nhiếp thiên hạ tiểu thế giới, Đế Tiên Tiên bây giờ còn chưa bằng được.
Vương Khô lắc lắc đầu nói.
- Cùng hoàn cảnh lớn lên có liên quan thôi, Tiên Tiên sinh ra là được che chở, làm sao cần nàng chiến đấu? Mà Đế Huyền Sát lại khác, Đế Huyền Sát từ nhỏ chính là ở trong chiến đấu trưởng thành, cổ hung ngạo này là đã tồn tại trong thâm tâm. Không hung thì chính là chết, đây chính là quan điểm của Đế Huyền Sát, mà Tiên Tiên, ta nghĩ hung ngạo về sau nhất định sẽ không kém gì Đế Huyền Sát, mấy năm nay, ta để cho nàng một mình thu phục Lang tộc bốn phía, chính là muốn bồi dưỡng hung ngạo cho nàng. Không phát hiện Tiên Tiên bây giờ càng ngày càng quả quyết sao?
Chung Sơn cười nói.
- Đúng vậy, hiện tại đã có phong phạm Chí Tôn bộ tộc!
Vương Khô gật gật đầu.
- Ừ, Tiên Tiên bây giờ đã tiến vào quỹ đạo, qua ít ngày, ta sẽ bảo nàng mang theo Lang tộc tinh nhuệ thu phục bốn phía, mà ngươi cũng không cần đi theo nữa!
Chung Sơn nói.
- Vâng! Thần cũng có thể thay Thánh Vương triệu tập lực lượng mới.
Vương Khô trịnh trọng nói.
- Ồ? Lực lượng mới?
Chung Sơn ngoài ý muốn nói.
- Vâng, âm phủ, Khô Lâu tộc khá nhiều, thần có thể Thống soái bọn họ, đặc biệt Chuyển Luân Cương Vực, thần có thể giúp Thánh Vương gọi tới một chi Khô Lâu đại quân cường thịnh. Giúp Đại Tranh Thánh đình mở mang bờ cõi!
Vương Khô nói.
- Được! Như vậy cũng sẽ không phụ cái tên quân đoàn trưởng thứ chín của ngươi.
Chung Sơn hài lòng nói.
- Vâng!
——
Chung Sơn trở lại Xương Kinh.
- Khải tấu Thánh Vương, Xương Kinh có khách tới cầu kiến Thánh Vương! Ba người quen!
Dịch Diễn nhìn Chung Sơn cổ quái nói.
- Ồ? Ai?
Chung Sơn hơi hơi ngoài ý muốn.
- Quy Thọ, Ngao Liệt, Dần Sát Thiên!
Dịch Diễn nghi ngờ nói.
Quy Thọ, nguyên tiểu thế giới Chí Tôn Huyền Vũ tộc! Sau bị Chung Sơn bức bách độ kiếp, phi thăng đại thế giới.
Ngao Liệt, nguyên tiểu thế giới Chí Tôn Long tộc đời trước! Sau bị Đế Huyền Sát bức bách phi thăng, nhưng trên đường mang theo một đám cường giả đại thế giới tiến vào tiểu thế giới cướp đoạt Long tộc ấn tỉ truyền đời, đáng tiếc một đám cường giả phân biệt chết vào tay Huyền Nguyên, Thiên gia âm phủ, Đại Tần Bạch Khởi, chỉ còn lại một mình Ngao Liệt, về sau biến mất.
Dần Sát Thiên, vốn là Thái tử Hổ tộc tiểu thế giới, từng đi theo Đại Huyền Vương Đại La Thiên triều, đáng tiếc Đại Huyền Vương sau đó bị chết, nghe đồn Dần Sát Thiên cũng chết, tuy nhiên giờ phút này lại quỷ dị xuất hiện ở Xương Kinh.
- Bọn họ, rốt cuộc đã tới?
Chung Sơn cười nói.
- Ách?
Dịch Diễn lộ ra một tia cổ quái. Thánh Vương biết bọn họ đến?
- Truyền!
Chung Sơn kêu lên.
- Vâng!
Rất nhanh, ba người đều được truyền tới.
- Quy Thọ / Ngao Liệt / Dần Sát Thiên, bái kiến Thánh Vương, Thánh Vương tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất!
Ba người vô cùng cung kính nói.
Ba người lại cung bái, thấy vậy khiến cho Dịch Diễn không khỏi cổ quái, đây là thăm viếng? Không phải ra mắt? Đây chỉ có thần tử Đại Tranh mới cung bái à.
- Các ngươi nghĩ thông suốt rồi sao?
Chung Sơn hỏi.
Quy Thọ gật gật đầu nói:
- Ngày trước cùng Thánh Vương đổ đấu, Thánh Vương thắng, nguyện thua cuộc, từ nay về sau Quy Thọ quy thuận Đại Tranh!
- Ngao Liệt nay không có nơi sống an ổn, ngày trước Mông Thánh Vương không nổi giận, cùng ta đánh cược, Ngao Liệt nguyện làm gương cho binh sĩ Thánh Vương!
Ngao Liệt cũng cung kính nói.
- Dần Sát Thiên, chờ đợi Thánh Vương điều khiển!
Dần Sát Thiên cung kính nói.
Nhìn ba người, Dịch Diễn không khỏi nhíu mày, đánh cược? Lại là đánh cược? Giống như mình trước kia mình gia nhập Đại Tranh, cũng là đánh cược một lần với Thánh Vương, cuối cùng Thánh Vương thắng.
Ba người này? Thánh Vương khi nào đánh cược với bọn họ?
Thánh Vương còn có bao nhiêu bí mật?
Ánh mắt Dịch Diễn lộ ra vẻ cung kính, không khỏi cảm thán.
- Tốt, trẫm chờ ba vị đã hơn ba mươi năm! Các ngươi rốt cuộc đã tới! Làm gương cho binh sĩ, các ngươi cũng không phải là sĩ tốt, bắt đầu từ hôm nay, Quy Thọ quay về vị trí Chí Tôn, quản lý Huyền Vũ Đại Tranh.
Chung Sơn nói.
- Tuân chỉ!
Quy Thọ lập tức đáp.
- Ngao Liệt, quay về Chí Tôn vị, quản lý Long tộc Đại Tranh!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Tuân chỉ!
- Dần Sát Thiên, liệt vào âm phủ Chí Tôn Hổ tộc, quản lý Hổ tộc Đại Tranh!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Tuân mệnh!
- Chỗ ở của các ngươi ở Tứ Tương Viên, ta đã thông báo Chí Tôn Phượng Hoàng tộc Vũ Lạc, các ngươi tới đó, Vũ Lạc sẽ mang bọn ngươi đi làm quen. Đồng thời truyền cho các ngươi Tứ Tương Đại Trận, quản lý tốt từng bộ phận bộ tộc!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
- Vâng!
Ba người đáp.
Rất nhanh, ba người được mang ly, đi tới Tứ Tương Viên.
Ba người vừa đi, Dịch Diễn lộ ra vẻ cảm thán nói:
- Thánh Vương nghĩ xa, thần cũng không bằng!
- Ồ?
- Đến đại thế giới rồi, tứ tộc vì không phải quốc thú, nhất định lòng mang bất mãn, lòng có bất mãn, thần vốn đang muốn bẩm báo Thánh Vương, cứ như vậy kéo xuống, cường giả tứ tộc này có thể sẽ sụp đổ, lần lượt rời đi. Nhưng bây giờ ba người này về, tất cả sẽ giải quyết dễ dàng.
- Quy Thọ và Ngao Liệt vốn chính là Chí Tôn, du uy có thừa, tự nhiên có thể chấn nhiếp nhị tộc, mà Dần Sát Thiên ngày trước là Thái tử Hổ tộc, cũng có thể tạo được hiệu quả giống nhau, về phần Vũ Lạc, ngày trước luôn luôn theo Vũ Cửu Thiên, đối với Phượng Hoàng bộ tộc, cũng có tác dụng hết sức quan trọng, kể từ đó, tứ tộc đã định, Tứ Tương Đại Trận sẽ không bao giờ... lo lắng không có chỗ dùng nữa.
Dịch Diễn cảm thán nói.
- Ừ!
- Ngày trước thần bố cục ở tiểu thế giới, nhưng Thánh Vương ở tiểu thế giới đã bắt đầu bố cục đại thế giới, thần cũng không bằng!
Dịch Diễn nói.
- Tốt lắm, năng lực của ngươi ta còn không biết? Không cần ở trước mặt ta khiêm nhường, nên biết rằng, đôi khi khiêm tốn chính là kiêu ngạo!
Chung Sơn cười trêu nói.
Sờ sờ mũi, Dịch Diễn hơi hơi cười mỉa.
Đại Tranh ngưng tụ lực càng ngày càng mạnh! Lại qua mười năm, trong khoảng thời gian này, Đại Tranh rất bình tĩnh, vẫn chưa đại chiến bên ngoài, chỉ có một, một cái Đế triều nho nhỏ vì một ít ích lợi mà khiêu khích một thành trì Đại Tranh. Trong hai tháng, Đế triều này hoàn toàn bị huỷ diệt, một chút bọt sóng cũng không gợn ra được.
Càng ngày càng nhiều Lang tộc bị thu phục, Đại Tranh Long tộc, Hổ tộc, Phượng tộc, Huyền Vũ tộc cũng càng ngày càng lớn mạnh, thậm chí, ở chỗ biên cảnh Đại Tranh, chậm rãi xuất hiện một ít Khô Lâu đại quân, những Khô Lâu tộc đại quân này cũng không tiến công Đại Tranh, ngược lại còn gia nhập Đại Tranh.
Người sáng suốt vừa thấy là biết, trong mười năm này, thực lực Đại Tranh lại lần nữa lớn mạnh rồi.
Thanh Minh Thánh thượng cầm đầu các cường giả, giờ phút này càng ngày càng sốt ruột. Tìm không thấy cơ hội lợi dụng Chung Sơn.
- Thánh thượng, có tin lớn, Đại Tranh Chung Sơn giờ đang rời khỏi Xương Kinh!
Một gã trinh sát quỳ lạy ở trước mặt Thanh Minh Thánh thượng.
- Cái gì? Đi đâu?
Thanh Minh Thánh thượng vui vẻ lập tức kêu lên.
- Chuyển Luân Điện, Chung Sơn đang đi về hướng Chuyển Luân Điện, cũng không có bao nhiêu đại quân đi theo!
Tên trinh sát kia lập tức nói.
- Chuyển Luân Điện? Tốt, Chuyển Luân Điện, đúng là thời cơ trời ban!
Thanh Minh Thánh thượng lập tức đứng lên.