Thiên Thần Tử đi ra cung điện Thiên Hạ Phong, vẻ mặt lạnh nhạt, hiển nhiên vô cùng không thoải mái đối với việc bị đánh thức. Ánh mắt rảo qua xung quanh một vòng, trong lòng mọi người gần như đều kinh sợ.
Thiên lão lập tức bay đi. - Tổ tiên! Thiên lão cung kính nói. Thiên Thần Tử không để ý đến Thiên lão, mà lại ngẩng đầu nhìn về phía ngẩng đầu nhìn về phía kim thú đang rống trên bầu trời. Bởi vì Thiên Thần Tử đã phát hiện, chính là nó quấy rầy mình bế quan!
Kim giáp thú cũng vô cùng cẩn thận nhìn Thiên Thần Tử, trong lòng có một loại nguy hiểm theo bản năng hiện lên.
- Đến đại thế giới rồi? Thiên Thần Tử nhàn nhạt hỏi.
- Vâng, là đại thế giới, Thánh Vương khai thiên lập địa, chỉ là có Tổ Tiên tới gây sự, hiện tại đang cùng Thánh Vương đánh nhau ở trên trời, mà Kim giáp thú này lại đi theo Tổ Tiên kia! Thiên lão trả lời ngay.
- Ừ! Thiên Thần Tử nhẹ giọng đáp.
- Rống! Kim giáp thú khoa trương gào thét. Tuy rằng cảm thấy uy hiếp, nhưng tôn nghiêm không dung tha Thiên Thần Tử khinh nhờn, có ý đồ khiêu khích mình. Nên muốn dò xét tình huống của Thiên Thần Tử.
- Tổ tiên, Kim giáp thú quá mạnh mẻ, chúng ta bất lực, căn bản không thể ngăn lại nó! Thiên lão lập tức nói.
- Bất lực? Là ngươi mấy năm nay không đủ dụng công thôi, phong thuỷ thuật lần trước ta truyền cho ngươi đủ để đối phó nó rồi, mà ngươi lại bất lực? Trong ánh mắt Thiên Thần Tử hiện lên vẻ tức giận.
- Vâng, là ta còn chưa hiểu thấu đáo toàn bộ, chỉ là Kim giáp thú này cũng! Thiên lão không dám phản bác.
- Kim giáp thú? Khi Thiên gia cường thịnh cũng chỉ có thể cũng chỉ có thể trông cửa cho Thiên gia mà thôi. Trong giọng nói của khi hiện lên vẻ khinh thường.
Chỉ có thể trông cửa cho Thiên gia mà thôi? Thiên lão không khỏi ngạc nhiên, Thiên gia ta trước kia mạnh như thế nào?
Mà trên bầu trời, Kim giáp thú cũng nghe được lời này của Thiên Thần Tử, trong mắt lóe lên một cỗ hung giận, mình chỉ xứng trông cửa? Sự sợ hãi vừa rồi trong nháy mắt biến thành phẫn nộ.
- Rống!
Kim giáp thú lại lần nữa dùng Thứ Thanh Ba Công Kích bắn thẳng đến Thiên Thần Tử và Thiên lão, dường như muốn hoàn toàn chấn vỡ hai người vậy.
Trên mặt Thiên lão hơi hơi sợ hãi, nhưng Thiên Thần Tử lại vui mừng chứ không sợ. Nhìn sóng âm gào thét cuốn tới, vẻ mặt Thiên Thần Tử không biến đổi, cứ như vậy nhìn, nhìn một chút, không gian kia không ngờ quỷ dị trở lại bình thường.
Đây chính là lực lượng thiên đạo cường thế Kim giáp thú điều động tấn công a, không ngờ biến mất quỷ dị như vậy?
Kim giáp thú không tin tà lại lần nữa rống to một tiếng, sau khi rống to thần thông cường thế lại lần nữa biến mất trước mặt Thiên Thần Tử.
Lần này, Kim giáp thú sợ rồi, rốt cục hồi tưởng lại cảm giác sợ hãi vừa rồi.
Thiên Thần Tử nhàn nhạt nhìn Kim giáp thú, bỗng nhiên Thiên Thần Tử xuất thủ.
Chỉ thấy hai mắt Thiên Thần Tử hiện lên ánh sáng đỏ, Kim giáp thú trên bầu trời rồi đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
- Rống!
Kim giáp thú kêu lên cực kỳ thảm thiết, bởi vì từ đuôi tới thân thể nó bỗng nhiên biến sắc, từ màu kim loại sáng bóng biến thành tảng đá xám nâu, thậm chí còn còn kéo dài ra phía đầu.
Đồng Thuật, hóa đá?
Trên quảng trường Trường Sinh Điện, đám quan viên kinh ngạc nhìn một màn này, ai cũng nhìn ra đây là Thiên Thần Tử ra tay. Nhưng, nhưng đây cũng quá mạnh đi!
- Oanh!
Kim giáp thú từ không trung ngã xuống toàn thân toàn thân ầm ầm xuất hiện rất nhiều vết rạn. Trong mắt lộ vẻ sợ hãi, thân thể vô kiên bất tồi, không ngờ biến thành tảng đá, này còn cái gì?
Thiên Thần Tử chậm rãi vươn bàn tay phải hút về phía Kim giáp thú, một cỗ năng lượng màu xanh nhạt từ trong cơ thể Kim giáp thú toát ra, bị Thiên Thần Tử hút vào lòng bàn tay.
Sau khi hút ra năng lượng màu lam năng lượng màu lam, Kim giáp thú hoàn toàn hóa đá, không, phấn hóa, hóa thành một đống bột mịn, bị gió nhẹ thổi một cái lập tức tán đi.
- Khoanh chân ngồi xuống! Thiên Thần Tửnói.
- Vâng! Thiên lão không dám vi phạm.
Thiên Thần Tử lật tay đem năng lượng màu lam nhốt đánh vào thiên linh cái Thiên lão, đồng thời hơi hơi thi pháp. Thiên lão lập tức tiến sâu vào trong trạng thái tiềm tu.
Một canh giờ sau, Thiên lão từ từ mở mắt, vươn hai tay ra, kinh ngạc nhìn lại mình. Đây là?
- Những phong thuỷ thuật kia ta đưa cho ngươi, tu vi không đến không thể hội được. Vừa rồi, ta trực tiếp giúp ngươi lên tới Cổ Tiên, ngươi có cảm giác được không? Thiên Thần Tử nói.
Xa xa, quần thần Đại Tranh đã sớm ngây người.
Thiên lão, Thiên Tiên đỉnh phong, đảo mắt đạt tới Cổ Tiên? Này, này là thiệt hay giả? Người mặc áo đen rách nát kia thực sự mạnh như vậy? Đại Tranh ta khi nào khi nào nhân vật mạnh như vậy?
Khiếp sợ, gần như mọi người đều mọi người đều chấn kinh rồi.
Cổ Tiên, đó là khái niệm gì? Nơi này có người cả đời đều không đạt được không đạt được độ cao kia, Thiên lão vẻn vẹn chỉ nhận một tên tổ tông liền đạt tới? Thậm chí có một số người thậm chí có tính toán lập tức nhận Thiên Thần Tử làm tổ tông.
- Tạ ơn tổ tiên! Thiên lão kích động nói.
[CHARGE=]- Đây chỉ là Đây chỉ là đề thẳng tu vi, cảnh giới còn cần tự do ngươi, trong vòng trăm năm trong vòng trăm năm, nếu ngươi không đạt được cảnh giới Cổ Tiên, tu vi còn có thể rơi trở lại cảnh giới Đại Tiên! Thiên Thần Tử thản nhiên nói.
Quay về cảnh giới Đại Tiên? Cho dù trở về cũng đáng, đây chính là một cái cảnh giới, nên biết rằng, Đại Tiên đột phá khó cỡ nào?
- Vâng! Thiên lão lập tức nói.
Mà giờ khắc này, ai cũng không phát hiện, một con Kim Long số mệnh Kim Long số mệnh khác của Đại Tranh, con Kim Long số mệnh có chấm chu sa kia lại lộ ra vẻ khác thường, chu sa chỗ mi tâm hơi động, ngưng thần nhìn Thiên Thần Tử một chút.
Ngay cả Thiên Thần Tử cũng tốt không có phát hiện dị thường của chu sa Kim Long số mệnh.
Chu sa Kim Long số mệnh vẻn vẹn chỉ nhìn thoáng qua liền khôi phục bình thường, đứng ở trên biển mây số mệnh rống lên giận dữ, nhắm thẳng vào chiến trường trên trời cao.
Thiên Thần Tử nhìn trời! Trong bầu trời, một đạo lưu quang màu vàng hiện lên. - Ầm! Chung Sơn ầm ầm hạ xuống. Quần áo Chung Sơn có chút tổn hại, hiển nhiên chiến đấu với Tử Lộ cũng không có chút ưu đãi nào. Bát Cực Thiên Vĩ dừng ở đầu vai hiển nhiên hiển nhiên lúc chiến đấu vừa rồi, Bát Cực Thiên Vĩ cũng tham chiến, dù vậy cũng không làm gì được Tử Lộ.
Tổ Tiên, chung quy quá mạnh mẻ! Trên bầu trời, một đạo thiên đạo màu trắng nhoáng lên một cái, Tử Lộ lại lần nữa xuất hiện ở xuất hiện ở trên vùng trời Lăng Tiêu.
Nhưng, Kim giáp thú không thấy đâu.
Tử Lộ nhanh chóng tuần tra, thật sự không còn, hơn nữa Tử Lộ cảm thụ được, Kim giáp thú đã chết! Ai Đại Tranh có ai có thể giết chết Kim giáp thú?
Làm sao có thể, đứng thứ trên Thần Thú bảng, Kim giáp thú làm sao có thể chết chứ?
Trong chớp mắt Tử Lộ thấy được Thiên Thần Tử. Thiên Thần Tử?
Nhìn thấy Thiên Thần Tử, Tử Lộ cảm nhận được cảm nhận được một cỗ khí tức vô cùng khiếp người, cho dù đứng ở bên trong thiên đạo cũng vô cùng khiếp người.
Hắn là ai vậy? Mạnh như vậy? Người Đại Tranh?
- Kẻ hèn Tử Lộ, xin hỏi tục danh các hạ! Tử Lộ trầm giọng hỏi. Thiên hạ Tổ Tiên tuy nhiều nhưng mà phần lớn Tử Lộ đều biết, cho dù chưa thấy qua cũng nghe qua kỳ danh, mà Tử Lộ hắn quần hùng thiên hạ đều biết.
Một là hắn cũng là Tổ Tiên. Mặt khác là vì hắn là đệ tử của Khổng Tử. Thiên hạ ai không biết Tử Lộ?
- Chưa nghe nói qua! Thiên Thần Tử thản nhiên nói.
Trong lòng Tử Lộ hơi giận dữ, chưa nghe nói qua? Làm sao có thể, hắn cố ý chọc giận cố ý chọc giận ta? Không đúng, giọng nói kia là ăn ngay nói thật! Hắn thật sự chưa nghe nói qua?
Đây là quái vật gì? Từ âm phủ tới sao? Cho dù từ âm phủ tới cũng không thể không biết ta à! Gầy xương bọc da, không biết có phải Khô Lâu bộ tộc không? Còn có, mã não màu vàng trên trán kia rất kỳ quái!
Vận số nếu chỉ là vận số đặt ở trước mặt Tử Lộ, Tử Lộ tự nhiên có thể liếc mắt một cái liếc mắt một cái nhận ra, nhưng mã não màu vàng tại mi tâm Thiên Thần Tử lại so với hình thái vận số có chút khác nhau, dù sao đã dung nhập vào thân thể phát sanh biến hóa phát sanh biến hóa. Lúc trước Doanh liếc mắt một cái nhận ra, mà Tử Lộ cũng không nhận ra.
- Chưa nghe qua ta? Không sao, Gia sư là Hồng Nho Thánh nhân, Khổng Tử! Tử Lộ trầm giọng nói!
- Khổng Tử? Thiên Thần Tử dường như đang nhớ lại vậy. Tử Lộ tự nhiên gật gật đầu nhìn.
- Cũng chưa nghe nói qua! Thiên Thần Tử lắc đầu! Tử Lộ: "....." Quần thần Đại Tranh: "....." Chỉ có Chung Sơn, Thiên lão và một ít người biết, Thiên Thần Tử cũng không cố ý đả kích Tử Lộ, Thiên Thần Tử đúng là chưa nghe nói qua.
- Ngươi không ngờ chưa từng nghe qua Gia sư? Lần này Tử Lộ khó chịu.
- Quan trọng lắm sao? Thiên Thần Tử thản nhiên nói. Tử Lộ: "....."
- Tuy nhiên ngươi đến quấy rầy ta tĩnh tu! Thiên Thần Tử trầm giọng nói. Tử Lộ nhìn Thiên Thần Tử, nhất thời đoán không ra lai lịch của hắn.
- Nếu chưa từng nghe qua ta có thể nói cho ngươi biết! Tử Lộ lạnh lùng nói.
Trong lúc nói chuyện, trong tay Tử Lộ bỗng nhiên xuất hiện một quyển sách Xuân Thu! Sách Xuân Thu! Sách Xuân Thu lần này so với quyển sách Xuân Thu của Khổng Liệt Thiên và Nhan Hồi thì mạnh hơn nhiều.
Trong nháy mắt Sách Xuân Thu lấy ra, trong hư không liền xuất hiện từng chữ chữ màu đen to lớn, lơ lửng trên không trung, từng đạo thiên đạo từ phía trên tản ra.
- Nho đạo ta đều ở trong cuốn sách Xuân Thu này, nếu các hạ không biết, vậy đọc đi! Tử Lộ trầm giọng nói!
Trong lúc nói chuyện, Tử Lộ chậm rãi phát động sách Xuân Thu, trong nháy mắt, vô số chữ màu đen quỷ dị phóng đại gấp trăm lần. Khí tức mênh mông quét tới bốn phương tám hướng.
- Sách Xuân Thu? Thiên Thần Tử lộ ra vẻ trịnh trọng. Quyền trượng màu tím trong tay bỗng nhiên tung lên không trung, quyền trượng màu tím bỗng nhiên bành trướng, xông lên trời, nơi đi qua, ầm ầm phá nát chữ màu đen sách Xuân Thu hình thành.
Quyền trượng màu tím đúng là Bất Chu Sơn Trượng!
Tử Lộ hơi biến sắc, sách Xuân Thu trong tay tung lên, cũng bành trướng, hai cái Pháp bảo cùng lúc thay đổi, không ngừng súc, tới thời khắc cuối cùng ầm ầm va chạm với nhau.
- Oanh! Một tiếng nổ lớn vang lên, chỗ va chạm lập tức sinh ra một cái hắc động thật lớn, điên cuồng hút hết mọi thứ xung quanh. Hắc động không lớn, rất nhanh phục hồi như cũ, Bất Chu Sơn Trượng trở về trong tay Thiên Thần Tử, sách Xuân Thu cũng trở về trong tay Tử Lộ.
Bất Chu Sơn Trượng hoàn hảo không tổn hao gì, mà một khối thẻ tre ở giữa sách Xuân Thu không ngờ gãy nát.
Trên mặt Tử Lộ lộ ra vẻ âm tình bất định nhìn về phía Thiên Thần Tử! Bởi vì Tử Lộ nhìn ra, Thiên Thần Tử rất ung dung. Hắn không muốn cùng mình chiến đấu mà thôi, nếu như chiến đấu thật, ngược lại phần thắng Thiên Thần Tử lớn hơn rất nhiều.
- Xin hỏi tục danh các hạ! Tử Lộ trịnh trọng nói. - Ngươi không nên tới đây, ngươi đi đi! Thiên Thần Tử không trả lời. Thái độ Thiên Thần Tử rất lạnh nhạt, lạnh nhạt đến mức khiến Tử Lộ có loại có cảm giác hèn kém.
Lạnh lùng nhìn Thiên Thần Tử, lạnh lùng nhìn Chung Sơn, Tử Lộ biết thù hận hôm nay nhất định là không báo được rồi. Trong lòng mang theo một cỗ buồn bực, quay đầu nhoáng lên một cái biến mất. Trở về hỏi sư tôn.
Mà Chung Sơn tự nhiên biết ý tứ của Thiên Thần Tử, Thiên Thần Tử không chiến không phải hắn, mà ìa bận tâm về hoạt tử nhân trong Thiên Hạ Phong, thậm chí còn có cánh cửa lần trước nhìn thấy. Có lẽ bên trong cánh cửa kia còn có người nào ở bên trong