Phi Vũ sơn lâm là một dãy núi gồm nhiều sơn phong nằm rìa ngoài u mãnh sơn mạch.Tu chân môn phái Thanh Vân Môn chiếm giữ chín ngọn núi nằm ở bên ngoài Phi Vũ sơn lâm.
Chín ngọn núi đầu toàn trên hai nghìn mét so với mực nước biển.
Thanh Vân Môn chủ phong bên trên.Một vị người con trai gương mặt anh tuấn trên người mặc bộ đồ y phục màu lam cũ đứng ở bên cạnh một cái cây to mắt thì luôn hướng về phương xa.Thanh niên đó thì thào nói:"Xuyên việt tới thế giới này cũng được năm rồi."
Thanh niên đó tên là Dương Văn Đức năm nay tuổi-đại sư huynh của môn phái tu chân xuống dốc"Thanh Vân Môn".
Thanh Vân Môn-một môn phái tu chân có lịch sử thành lập đến thời điểm này tròn ba ngàn hai trăm mười hai năm-một môn phái lánh đời tông môn tồn tại lâu nhất ở Tiên Võ thành lập.
Dương Văn Đức nguyên lai không phải là người của thế giới này mà là đến từ một cái tiểu thế giới có tên là Địa Cầu-thế kỷ hai mươi mốt một người thanh niên bình thường.Năm hắn xuyên việt tới tu chân giới này là vào năm khi đó hắn mới tuổi.
Hắn ở Địa Cầu là một tên thanh niên không vợ con,làm ở một công ty,tiền lương vô cùng đầy đủ.Ngoài ra,bản thân Dương Văn Đức là một tên nghiện chơi game.Dương Văn Đức chơi một loại trò chơi về thể loại tu chân xây dựng thế lực.Đồng thời hắn cũng là người sáng lập ra một môn phái tu chân sau khi tu vi của bản thân ở trong game trở thành một vị tiên nhân.
Trong lúc bản thân chuẩn bị thoát game thì có một đạo thông báo vang lên:"Người chơi!Có một cường giả cho ngài một vé khuyến mại.Ngài có muốn xem vé không?Nếu ngài đồng ý thì ngài bấm vào nút đồng ý.Còn ngài không đồng ý thì ngài bấm vào nút không."
Dương Văn Đức không chút do dự liền bấm vào nút đồng ý.Sau khi bấm xong,Dương Văn Đức liền chờ đợi quà thì một chuyện xảy ra trước mặt hắn.Chỉ thấy màn hình điện thoại tối sầm lại,một lỗ hổng xuất hiện ngay sau đó và Dương Văn Đúc liền lâm vào hôn mê bất tỉnh.
Tỉnh lại thì thấy bản thân trở thành một đứa trẻ sơ sinh.Đến khi Dương Văn Đức có ý thức thì
Dương Văn Đức mới biết chính mình không ở Địa Cầu nữa mà ở một thế giới có hai hình thức tu luyện là:võ đạo và tu tiên đạo.Thế giới này có tên là"Tiên Võ tiểu thế giới".
Bản thân hắn kiếp này cũng tên là Dương Văn Đức-Dương gia Thiên Vân thành thiếu chủ.Năm tuổi,Dương Văn Đức tham gia cuộc tuyển chọn đệ tử của các môn phái cho người tuyển nhận ở Thiên Vân thành.Hắn được chưởng môn của môn phái"thanh vân môn" thu nhận làm đệ tử.Hắn cùng sư phụ trở về môn phái và ở đó cho đến bây giờ.
Qua tám năm ở"thanh vân môn",Dương Văn Đức bước chân vào con đường tu tiên.Hiện giờ tu vi của Dương Văn Đức chính là luyện khí cảnh năm trọng thiên.
Lý do tại sao Dương Văn Đức lại ở đây mà không ở trong phòng của mình ở môn phái là vì chưởng môn của môn phái"Thanh Vân Môn"là Ngô Chí chưởng môn,chưởng môn đời thứ mười hai của môn phái"Thanh Vân Môn" qua đời đã được ba ngày.
Ngô Chí chưởng môn qua đời chủ yếu là nguyên nhân vào năm ngày trước,Ngô Chí chưởng môn đi vào trong u mãnh sơn mạch tìm kiếm cơ duyên.Cuối cùng Ngô Chí chưởng môn đã nhìn thấy một gốc nhị giai linh thảo.Tuy nhiên,Ngô Chí chưởng môn ngay sau đó bị chưởng môn của một môn phái tu chân là"Thất tinh môn"đánh trọng thương,trở về môn phái liền tiến hành trị thương.Trong vòng hai ngày chữa bệnh,bệnh tình của Ngô Chí chưởng môn ngày càng nặng.Sáng ngày hôm sau,Ngô Chí chưởng môn quy tiên để lại cho đại sư huynh Dương Văn Đức bốn vị sư huynh đệ phía sau.Trước lúc Ngô Chí chưởng môn nhắm mắt ra đi,chưởng môn đã truyền chức vị chưởng môn của mình cho đại đồ đệ rồi nhắm mắt ra đi.
"Sư huynh!Su huynh!",một đạo thanh âm vang lên đã đánh thức suy nghĩ của Dương Văn Đức.
Dương Văn Đức quay người lại và nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.Thân ảnh đó chính là thân ảnh của một đứa trẻ gái , tuổi mặc bộ đồ cổ trang màu hồng gợi lên vẻ nữ tính của thân ảnh đứng trước mặt Dương Văn Đức.
"Ánh Tuyết sư muội!Có chuyện gì không?"Dương Văn Đức mở miệng nói.
Thân ảnh đứng trước mặt Dương Văn Đức chính là Trương Ánh Tuyết-ngũ đồ đệ của Ngô Chí chưởng môn cũng là đồ đệ nữ thứ hai mà Ngô Chí xhưởng mộn thu nhận làm đệ tử có số tuổi thấp nhất,năm nay tuổi.
"Đại sư huynh!Nhị sư tỷ nói rằng mọi thứ đã chuẩn bị xong cho lễ nhận chức chưởng môn của Đại sư huynh!Xin mời Đại sư hunh trở về môn phái đại điện để làm thủ tục nhận chức chưởng môn".Thiếu nữ tên là Trương Ánh Tuyết nói.
"Chúng ta đi thôi!"Dương Văn Đức nói.
Trương Ánh Tuyết gật đầu,sau đó liền cùng vị đại sư huynh hiện tại đang ở bên cạnh cô hướng về phía môn phái đại điện của"Thanh Vân Môn"làm mục tiêu đi tới của cả hai người.
Nơi vị trí Dương Văn Đức đứng cũng rất gần với"môn phái đại điện."Cho nên chỉ chưa đầy hai nén nhang,cả hai người Trần Ánh Tuyết và Dương Văn Đức đã ở bên ngoài môn phái đại điện.Ngay sau đó,cả hai người liền nhanh chóng đi vào bên trong đại điện chính của môn phái.
Mọi người trong đại điện đều tập trung làm những công việc còn lại.Một lúc lâu sau,mọi thứ đã được chuẩn bị xong xuôi.
Dương Văn Đức đi tới cái chậu thau rửa sạch tay của chính mình sau đó liền chúng sư đệ sư muội cùng với vợ chồng bác Triệu-người giúp việc trong môn phái làm theo từng bước của lễ nhận chức chưởng môn.
Nửa canh giờ sau,Dương Văn Đức sau khi quỳ lạy di ảnh của chưởng môn đời thứ mười hai của môn phái liền nói:"Sư phụ ở trên.Bất hiếu đồ nhi Dương Văn Đức theo di huấn của su phụ trước lúc ra đi.Từ hôm nay trở đi,đồ nhi chính thức trở thành chưởng môn đời thứ mười ba của môn phái Thanh Vân Môn ta.
Đồ nhi xin hướng sẽ dốc hết sức của mình đưa "Thanh Vân Môn"ta trở thành môn phái tu chân mạnh nhất thế giới.Đồng thời cũng chăm lo thật tốt cho bốn vị sư đệ sư muội."
Nói xong,Dương Văn Đức lại lạy một lạy sau đó liền nhanh chóng đứng lên.Dương Văn Đức lập tức quay người đối với mọi người đang quỳ xuống đất nói:"Các vị!Xin hãy đứng dậy đi."
- "Tạ ơn chưởng môn!"Cả sáu người đang quỳ đồng thanh nói sau đó liền nhanh chóng đứng dậy.
Dương Văn Đức nhìn mọi người còn lại trong đại điện nói:"Các vị!Bây giờ trời cũng tối rồi.Mọi người về phòng nghỉ ngơi đi.Ngày mai chúng ta bắt đầu thương thảo phương thức phát triển môn phái."
- "Chưởng môn cũng nghỉ sớm đi!"Cả sáu người nói.Sau đó,bọn họ liền từng người một đi ra khỏi môn phái đại điện.
Dương Văn Đức đợi mọi người rời khỏi về sau,liền nhìn một lượt mọi phía xung quanh bên trong môn phái đại điện sau đó thở dài nói:"Mình phải tìm được cách kiếm tiền để sửa chữa lại môn phái đại điện.Bởi môn phái đại điện hiện nay đã có vài chỗ rách rưới rồi."
Dương Văn Đức nói xong liền bước chân ra khỏi môn phái đại điện.Nhưng sau khi đặt chân ra bên ngoài Dương Văn Đức phải dừng lại vì hắn nghe được một đạo thanh âm hợp thành vang lên: