Sau đó, Lưu Khắc Huân mặc y phục dạ hành từ của chính tiểu viện bước ra.
Phía sau là mấy người Chu Ân đang dọn dẹp người Yun Phong cử đến.
Đứng từ phía xa nhìn lại tiểu viện được bao phủ bởi một hàng rào đuốc lửa lập lòe trong đêm.
Đám lính canh đó, thứ nhất là phòng trường hợp Tư Uyển giở trò không làm theo kế hoạch, hai là diệt khẩu sau khi đại sự thành.
Dù Tư Uyển có công đi chăng nữa, Yun Phong khó lòng thật sự tin tưởng một kẻ ngoại lai.
Lưu Khắc Huân dùng kinh công bay thẳng một đường đến phủ Đại công chúa.
Hoàng Lạp đi qua đi lại trước sân, lỗ tai Hoàng Lạp động đậy, âm thanh xé gió lướt qua, Hoàng Lạp chưa kịp suy nghĩ thì Lưu Khắc Huân xuất hiện trước mặt.
Lão Lưu, sao ngươi lại ở đây? Ta ở trong cung nghe tin Yun Phong cho người bao vây các ngươi thì lập tức trở về, đang định tìm cơ hội cứu các ngươi ra...
Lưu Khắc Huân đưa tay chặn Hoàng Lạp nói tiếp.
Được rồi, chuyện đó ngươi cứ yên tâm, chỉ có mấy tên thị vệ, một mình Chu Ân dư sức giải quyết.
Trong cung thế nào rồi, Tư Uyển không có chuyện gì chứ?
Hoàng Lạp lắc đầu.
Hiện tại thì không sao.
Vẫn chưa đến thời gian chính thức của buổi tiệc, Nữ vương vẫn chưa xuất hiện.
Có lẽ hiện tại, Tư Uyển cô nương đang đi mời rượu đám quan lại trong triều.
Đúng như Hoàng Lạp nói, Tư Uyển được sắp xếp ngồi sau lưng Yun Phong.
Đám quan lại nhìn thấy vị trí ngồi của Tư Uyển cũng đủ hiểu.
Cả đám quan viên sau khi kính cẩn mời rượu, nịnh hót Yun Phong thì quay sang Tư Uyển.
Lưu nữ lang sau này xin được chiếu cố.
Ta đúng là hận không thể gặp Lưu nữ lang sớm hơn.
Sau này có cơ hội làm quan cùng triều xin ngài chiếu cố.
...
Tư Uyển nghe đến mức hai tai muốn nhão ra luôn rồi.
Mất cả buổi mới đuổi được bọn đi hết.
Ngươi được bọn chúng chào đón thật.
Yun Phong ngồi phía trước hừ một tiếng, giọng điệu như chế nhạo nói.
Đều là nhờ uy danh của tướng quân.
Câu nói có vẻ là lấy lòng Yun Phong nhưng ở nơi cô ta không thấy thì Tư Uyển đầy một một chán ghét.
......
Kèn trống linh đình nổi lên, Nữ vương Hải quốc khoác Hoàng bào thêu Kim long cực lớn thể hiện rõ quyền uy của một nữ vương.
Văn võ bá quan hướng về Nữ vương đồng loạt hô to vạn tuế.
Tư Uyển quỳ ở một góc quan sát xung quanh, khi đánh mắt đến chỗ Yun Phong, chữ không cam lòng in hẳn lên mặt.
Suy nghĩ của cô ta lúc này chắc hẳn là người nên được văn võ bá quan quỳ lạy phải là mình mới phải.
Buổi tiệc chính thức bắt đầu.
Các vị điện hạ rồi bá quan lần lượt lên chúc tụng Nữ vương.
Yun Phong ngồi một lúc thì không còn kiên nhẫn được nữa, đứng dậy rời đi.
Đi được vào bước thì quay đầu ra hiệu cho Tư Uyển thực hiện kế hoạch.
Qua thêm mấy tuần rượu, Tư Uyển bắt đầu đi mời rượu.
Suốt quãng đường đều có người của Yun Phong theo sau.
Những người mà Tư Uyển cần mời rượu đều thuộc phe đối nghịch với Yun Phong.
Cả buổi Tư Uyển ngồi gần Yun Phong, mấy ai mà không nhìn thấy.
Khi mời rượu các vị đại nhân kia, họ có phần kiên kỵ với Tư Uyển, nếu không phải họ đã có hơi men trong người, cộng với Tư Uyển vận dụng hết câu chữ thì không biết đến khi nào mới có thể thuyết phục họ uống rượu.
Tư Uyển một lúc sau đi đến bên bàn của Đại công chúa, vẻ mặt tươi cười đầy một vẻ lấy lòng mà Đại công chúa một chung rượu.
Ngươi không biết ta và Yun tướng quân có quan hệ gì sao mà dám đến đây mời rượu? Đại công chúa không vui nói.
Tư Uyển đánh ánh mắt về phía hai thuộc hạ của Yun Phong.
Tư Uyển hình như đánh giá quá cao bọn chúng.
Đáp lại cô là cái hất cằm ý bảo cô tự giải quyết.
Tư Uyển không để lộ vẻ tức giận ra ngoài, chỉ mắng thầm trong bụng: Toàn một đám vô dụng.
Đại công chúa hiểu lầm thảo dân rồi, là một người buôn bán, Yun tướng quân đã chiếu cố thảo dân rất nhiều, giữa hai chúng tôi chỉ có quan hệ hợp tác trong làm ăn.
Còn tấm lòng của thảo dân không dám ở hai nơi.
Tư Uyển thật sự không tin khi còn sống bản thân có thể nói ra mấy lời không thể giả dối hơn được này.
Dưới tầm mắt của hai tên theo đuôi, Tư Uyển không thèm quan tâm sắc mặt khó ở của Đại công chúa, lời ngon tiếng ngọt tâng bốc người ta.
Đại công chúa vẻ mặt chán ghét, đưa ly rượu lên nhấp môi cho có rồi lên tiếng đuổi người.
Sau khi thấy Đại công chúa đã uống rượu, hai thuộc hạ của Yun Phong trao đổi ánh mắt cho nhau, một tên trong số đó đột nhiên rời đi.
Nhiệm vụ của Tư Uyển xem như đã xong, còn về phía Nữ vương, Tư Uyển không có quyền hạn đó.
Dự định quay về chỗ của mình ngồi một lúc, từ khi buổi tiệc bắt đầu, Tư Uyển đã uống không biết bao nhiêu là rượu.
Không ngờ giữa đường bị một đám người nhận ra, bị kéo lại: Đám nữ nhân này rốt cuộc là gì vậy, uống rượu như nước lã.
Tư Uyển sắp không xong rồi, bỗng một thị vệ vươn tay túm lấy Tư Uyển kéo đi.
Len lỏi qua đám đông thành công thoát khỏi đám quan viên phía Yun Phong..