Mặt trời dần ló dạng, ánh sáng ấm áp chiếu sáng cả khu rừng. Thiên San ngồi trong săn ăn điểm tâm, đôi mắt hạnh to tròn lâu lâu lại nhìn ngó xung quanh.
“Đang tìm gì vậy?”
Giọng nói ôn nhu như gió xuân vang lên, Thiên San theo thanh âm nhìn thấy
Ngân Diện vẫn một thân màu đen đi đến.
“Đang tìm huynh đó! Mới sáng sớm huynh đã đi đâu vậy?”
“Không có gì! Nàng tìm ta là có việc gì sao?”
Ngân Diện ngồi đối diện nàng hỏi, rất săn sóc mà rói cho nàng ly trà.
Thiên San tiếp nhận nhấp một ngụm cho thấm giọng rồi nói.
“Huynh muốn ta tự nghiên cứu, học tập ta đã làm theo. Mấy cái khác không vấn đề nhưng đối với việc chế phù thì đến nay ta vẫn chưa vẽ được một 1 lá nào. Này! Không phải ta gấp gáp nhưng theo huynh nói thì với cấp bậc của ta hiện tại thì ta có thể chế phù mới đúng, chính là trong lúc chế phù ta luôn có cảm giác linh khí không đủ nên đến cuối cùng đều là thiếu hụt linh khí mà không vẽ xong. …Phải rồi! khi luyện đan cũng xuất hiện tình trạng này làm ta không thể kết đan thành công”.
Nói xong, Thiên San trông mong nhìn Ngân Diện xin hắn giúp đỡ.
Việc chế phù cũng như các thần côn dùng chu sa vẽ phù văn lên mấy tờ giấy màu vàng vậy. Khác biệt duy nhất là người ta dùng chu sa làm mực còn phù thủy là sử dụng linh khí để vẽ, hơn nữa phù thủy cấp cao thì ngoài vẽ trên giấy có thể vẽ lên bất kỳ vật nào khác giống như chuyện phong ấn pháp trận vào một vật vậy.
Ngân Diện trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Nàng chỉ sử dụng linh khí trong tự nhiên phải không?”
“Ân” Thiên San gật gật đầu. Trong sách viết vậy mà! Vận hành linh khí thành các sợi tơ rồi truyền vào vật chừa, điều khiển các sợi đó thành phù văn.
Ngân Diện thật sâu nhìn Thiên San, trong lòng tự trách: Hắn thật sơ ý! Thực tế có rất nhiều việc trong sách không có nói rõ. Còn nữa, hắn cũng nên đích thân dạy chiến kỹ công kích cho nàng, không thể để nàng chỉ biết né tránh.
Thiên San vẫn ngước đôi mắt cún con nhìn Ngân Diện hoàn toàn không biết tương lai nàng phải đối mặt với sự huấn luyện ma quỷ của ai đó hại nàng chết lên chết xuống. Dù hiện tại ngày ngày nàng cùng ma thú đối mặt nhưng nhờ có Ngân Diện trấn thủ nên bọn ma thú không dám ra tay quá nặng nếu không một oa nhi tay không tất sắt như nàng làm sao sống sót dưới móng vuốt của lãnh thú hung tàn chứ!
Trờ lại câu chuyện. Sau khi hiểu vấn đề, Ngân Diện kiên nhẫn giải thích:
“ Linh khí mà các tu luyện giả hấp thu sau đó tinh lọc chuyển hoán thành lực lượng của bản thân gọi là linh lực để phân biệt với linh khí hỗn tạp bên ngoài. Bởi vì khác với các tu luyện giả khác, phù thủy không chỉ điều khiển linh lực bản thân mà còn có cả linh khí trong tự nhiên, so với linh lực bị giới hạn thì linh khí là vô hạn, là năng lượng chủ yếu mà phù thủy sử dụng hơn nữa linh lực cũng là linh khí, thế nên trong sách mới ghi là linh khí. Với cấp bậc của nàng điều khiển được linh khí đã rất giỏi rồi! Nhưng muốn sử dụng để chế phù luyện đan là không thể. Nàng chỉ có thể dùng linh lực mà thôi”.
“Nha. Ra vậy”. Thiên San bừng tỉnh đại ngộ, gật gù đầu nhỏ. Sau đó vô cùng nghiêm túc nhìn Ngân Diện nói:” Ta không có linh lực!”.
“Hử?!”
“Ta không có nguồn linh lực! Không thể tu luyện! Nên không có linh lực!”
Tĩnh!
Ngân Diện giống như bị đóng băng, nhìn nàng trân trân đến mức Thiên San cảm
giác như nàng đã gây ra đại tội vậy!
Ngân Diện hồi thần, hít sâu, bàn tay mang bao tay đen đặt lên tay nàng cẩn thận đưa linh lực vào người nàng, cẩn thận dò xét.
Mặc dù bị mặt nạ che khuất nhưng Thiên San vẫn từ ánh mắt hắn nhìn ra được hắn đầu tiên là khinh ngạc, khó tin, khiếp sợ cuối cùng là bình tĩnh. Ân! quả thật là bình tĩnh, nàng không nhìn sai a~.
“Này! Có vấn đề gì sao?” Thiên San kéo kéo áo Ngân Diện dè dật hỏi.
Có vấn đề? Dĩ nhiên là có! Một người không có nguồn linh lực thì không thể tu luyện, không thể cảm nhận được linh khí dao động vậy làm cách nào nàng điều khiển linh khí tạo thành ma trận khế ước??? Một người không có linh lực có thể trở thành phủ thủy thì tiềm lực, thiên phú của nàng là yêu nghiệt cỡ nào a~. Điều này mà truyền ra ngoài sẽ có bao nhiêu thế lực muốn tranh đoạt nàng. Cũng may nàng là chuyển thế của “nàng”, có lẽ vì kiếp trước nàng là phù thủy nên dù trong người không có nguồn linh lực thì nhờ vào bản năng nàng vẫn có thể tạo được ma trận khế ước, chắc cũng vì vậy mà ma trận khác với trước.
( TM: Ma trận khế ước của mỗi phù thủy đều khác nhau không ai giống ai nha! Công dụng thì giống nhưng đồ văn thì khác vì nó là đặc trưng riêng của từng phù thủy).
“Ta nghĩ trước mắt nàng nên tập trung vào luyện tập kỹ năng chiến sư và bày trận. Đợi nàng đạt đến cấp bậc cao cấp cao giai có lẽ có thể điều động đủ linh khí để chế phù”.
“Ây. Hiện tại chỉ có thể như vậy. Nhưng mà… không có cách nào để ta có được nguồn linh lực sao?”
Sau khi buổn 5 giây Thiên San lại hi vọng hỏi. Thế giới này không phải rất huyền diệu sao? Năng lực của phù thủy không phải rất cường đại chẳng khác gì thần sao? Chắc là phải có cách chứ?!
“Nguồn linh lực là bẩm sinh ta chưa từng nghe có chuyện tạo ra nguồn linh lực nhưng thế giới rộng lớn có lẽ sẽ có vật có khả năng này!”
Nghe Ngân Diện nói vậy Thiên San lập tức cao hứng nhưng mà nghĩ kỹ lại liền yểu xìu như cọng bún thiêu. Thứ có tác dụng nghịch thiên như vậy, muốn có
được tuyệt đối không dễ dàng, nàng vẫn nên từ bỏ thì hơn.
Ai~ Tại sao yêu cầu của phù thủy lại khó đến vậy chứ. Phù thủy dưới tử cấp bị xem là phù thủy tập sự, trên tử cấp mới chính thức là phù thủy. Mà muốn lên tử
cấp cần vượt qua tử kiếp và lôi kiếp.
Tử kiếp chính là phải ở thời khắc chỉ còn một hơi thở, lúc cận kề tử vong kích phát khát vọng muốn sống kêu gọi lôi kiếp. Nghe thì đơn giản nhưng khó khăn là ở tâm cảnh – mục đích sống của ngươi. Phù thủy là tu tâm, tâm cảnh mở rộng thì thực lực mới tăng lên không thể nhờ ngoại vật như đan dược, linh quả,.. . Nếu như ý chí không đủ kiên định, mục đích bất chính thì xin lỗi ngươi đợi kiếp sau đi. Còn lôi kiếp là bị 9 đạo lôi điện oanh tạc. Tuy đạo đầu tiên có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, chữa trị một nữa thương thế nhưng liệu ngươi có đủ tự tin trong tình trạng nữa chết nữa sống chỉ dùng năng lực bản thân ( pháp trận, phù chú, đan dược… tự luyện chế) không có bất kỳ ngoại lực (người ngoài giúp, đan dược do người khác luyện…) để vượt qua 8 đạo lôi điện còn lại?
Nhìn Thiên San buồn bả uể ải nằm bẹp trên bàn, Ngân Diện liền suy nghĩ chuyển chủ đề: “ Nàng có thể điều khiển mộc nguyên tố?”
“Ân” Nàng có thể điều khiển được 4 loại nguyên tố mộc, hỏa, băng, phong.
“Mộc nguyên tố nơi này khá nồng đậm, nàng sẽ dễ điều khiển hơn, hiện nàng luyện tập cho thuần thục một loại nguyên tố trước, những cái khác thì để sau”.
“Ân! Đã biết”.
Mặt trời dần ló dạng, ánh sáng ấm áp chiếu sáng cả khu rừng. Thiên San ngồi trong săn ăn điểm tâm, đôi mắt hạnh to tròn lâu lâu lại nhìn ngó xung quanh.
“Đang tìm gì vậy?”
Giọng nói ôn nhu như gió xuân vang lên, Thiên San theo thanh âm nhìn thấy
Ngân Diện vẫn một thân màu đen đi đến.
“Đang tìm huynh đó! Mới sáng sớm huynh đã đi đâu vậy?”
“Không có gì! Nàng tìm ta là có việc gì sao?”
Ngân Diện ngồi đối diện nàng hỏi, rất săn sóc mà rói cho nàng ly trà.
Thiên San tiếp nhận nhấp một ngụm cho thấm giọng rồi nói.
“Huynh muốn ta tự nghiên cứu, học tập ta đã làm theo. Mấy cái khác không vấn đề nhưng đối với việc chế phù thì đến nay ta vẫn chưa vẽ được một lá nào. Này! Không phải ta gấp gáp nhưng theo huynh nói thì với cấp bậc của ta hiện tại thì ta có thể chế phù mới đúng, chính là trong lúc chế phù ta luôn có cảm giác linh khí không đủ nên đến cuối cùng đều là thiếu hụt linh khí mà không vẽ xong. …Phải rồi! khi luyện đan cũng xuất hiện tình trạng này làm ta không thể kết đan thành công”.
Nói xong, Thiên San trông mong nhìn Ngân Diện xin hắn giúp đỡ.
Việc chế phù cũng như các thần côn dùng chu sa vẽ phù văn lên mấy tờ giấy màu vàng vậy. Khác biệt duy nhất là người ta dùng chu sa làm mực còn phù thủy là sử dụng linh khí để vẽ, hơn nữa phù thủy cấp cao thì ngoài vẽ trên giấy có thể vẽ lên bất kỳ vật nào khác giống như chuyện phong ấn pháp trận vào một vật vậy.
Ngân Diện trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi nói: “Nàng chỉ sử dụng linh khí trong tự nhiên phải không?”
“Ân” Thiên San gật gật đầu. Trong sách viết vậy mà! Vận hành linh khí thành các sợi tơ rồi truyền vào vật chừa, điều khiển các sợi đó thành phù văn.
Ngân Diện thật sâu nhìn Thiên San, trong lòng tự trách: Hắn thật sơ ý! Thực tế có rất nhiều việc trong sách không có nói rõ. Còn nữa, hắn cũng nên đích thân dạy chiến kỹ công kích cho nàng, không thể để nàng chỉ biết né tránh.
Thiên San vẫn ngước đôi mắt cún con nhìn Ngân Diện hoàn toàn không biết tương lai nàng phải đối mặt với sự huấn luyện ma quỷ của ai đó hại nàng chết lên chết xuống. Dù hiện tại ngày ngày nàng cùng ma thú đối mặt nhưng nhờ có Ngân Diện trấn thủ nên bọn ma thú không dám ra tay quá nặng nếu không một oa nhi tay không tất sắt như nàng làm sao sống sót dưới móng vuốt của lãnh thú hung tàn chứ!
Trờ lại câu chuyện. Sau khi hiểu vấn đề, Ngân Diện kiên nhẫn giải thích:
“ Linh khí mà các tu luyện giả hấp thu sau đó tinh lọc chuyển hoán thành lực lượng của bản thân gọi là linh lực để phân biệt với linh khí hỗn tạp bên ngoài. Bởi vì khác với các tu luyện giả khác, phù thủy không chỉ điều khiển linh lực bản thân mà còn có cả linh khí trong tự nhiên, so với linh lực bị giới hạn thì linh khí là vô hạn, là năng lượng chủ yếu mà phù thủy sử dụng hơn nữa linh lực cũng là linh khí, thế nên trong sách mới ghi là linh khí. Với cấp bậc của nàng điều khiển được linh khí đã rất giỏi rồi! Nhưng muốn sử dụng để chế phù luyện đan là không thể. Nàng chỉ có thể dùng linh lực mà thôi”.
“Nha. Ra vậy”. Thiên San bừng tỉnh đại ngộ, gật gù đầu nhỏ. Sau đó vô cùng nghiêm túc nhìn Ngân Diện nói:” Ta không có linh lực!”.
“Hử?!”
“Ta không có nguồn linh lực! Không thể tu luyện! Nên không có linh lực!”
Tĩnh!
Ngân Diện giống như bị đóng băng, nhìn nàng trân trân đến mức Thiên San cảm
giác như nàng đã gây ra đại tội vậy!
Ngân Diện hồi thần, hít sâu, bàn tay mang bao tay đen đặt lên tay nàng cẩn thận đưa linh lực vào người nàng, cẩn thận dò xét.
Mặc dù bị mặt nạ che khuất nhưng Thiên San vẫn từ ánh mắt hắn nhìn ra được hắn đầu tiên là khinh ngạc, khó tin, khiếp sợ cuối cùng là bình tĩnh. Ân! quả thật là bình tĩnh, nàng không nhìn sai a~.
“Này! Có vấn đề gì sao?” Thiên San kéo kéo áo Ngân Diện dè dật hỏi.
Có vấn đề? Dĩ nhiên là có! Một người không có nguồn linh lực thì không thể tu luyện, không thể cảm nhận được linh khí dao động vậy làm cách nào nàng điều khiển linh khí tạo thành ma trận khế ước??? Một người không có linh lực có thể trở thành phủ thủy thì tiềm lực, thiên phú của nàng là yêu nghiệt cỡ nào a~. Điều này mà truyền ra ngoài sẽ có bao nhiêu thế lực muốn tranh đoạt nàng. Cũng may nàng là chuyển thế của “nàng”, có lẽ vì kiếp trước nàng là phù thủy nên dù trong người không có nguồn linh lực thì nhờ vào bản năng nàng vẫn có thể tạo được ma trận khế ước, chắc cũng vì vậy mà ma trận khác với trước.
( TM: Ma trận khế ước của mỗi phù thủy đều khác nhau không ai giống ai nha! Công dụng thì giống nhưng đồ văn thì khác vì nó là đặc trưng riêng của từng phù thủy).
“Ta nghĩ trước mắt nàng nên tập trung vào luyện tập kỹ năng chiến sư và bày trận. Đợi nàng đạt đến cấp bậc cao cấp cao giai có lẽ có thể điều động đủ linh khí để chế phù”.
“Ây. Hiện tại chỉ có thể như vậy. Nhưng mà… không có cách nào để ta có được nguồn linh lực sao?”
Sau khi buổn giây Thiên San lại hi vọng hỏi. Thế giới này không phải rất huyền diệu sao? Năng lực của phù thủy không phải rất cường đại chẳng khác gì thần sao? Chắc là phải có cách chứ?!
“Nguồn linh lực là bẩm sinh ta chưa từng nghe có chuyện tạo ra nguồn linh lực nhưng thế giới rộng lớn có lẽ sẽ có vật có khả năng này!”
Nghe Ngân Diện nói vậy Thiên San lập tức cao hứng nhưng mà nghĩ kỹ lại liền yểu xìu như cọng bún thiêu. Thứ có tác dụng nghịch thiên như vậy, muốn có
được tuyệt đối không dễ dàng, nàng vẫn nên từ bỏ thì hơn.
Ai~ Tại sao yêu cầu của phù thủy lại khó đến vậy chứ. Phù thủy dưới tử cấp bị xem là phù thủy tập sự, trên tử cấp mới chính thức là phù thủy. Mà muốn lên tử
cấp cần vượt qua tử kiếp và lôi kiếp.
Tử kiếp chính là phải ở thời khắc chỉ còn một hơi thở, lúc cận kề tử vong kích phát khát vọng muốn sống kêu gọi lôi kiếp. Nghe thì đơn giản nhưng khó khăn là ở tâm cảnh – mục đích sống của ngươi. Phù thủy là tu tâm, tâm cảnh mở rộng thì thực lực mới tăng lên không thể nhờ ngoại vật như đan dược, linh quả,.. . Nếu như ý chí không đủ kiên định, mục đích bất chính thì xin lỗi ngươi đợi kiếp sau đi. Còn lôi kiếp là bị đạo lôi điện oanh tạc. Tuy đạo đầu tiên có tác dụng tẩy kinh phạt tủy, chữa trị một nữa thương thế nhưng liệu ngươi có đủ tự tin trong tình trạng nữa chết nữa sống chỉ dùng năng lực bản thân ( pháp trận, phù chú, đan dược… tự luyện chế) không có bất kỳ ngoại lực (người ngoài giúp, đan dược do người khác luyện…) để vượt qua đạo lôi điện còn lại?
Nhìn Thiên San buồn bả uể ải nằm bẹp trên bàn, Ngân Diện liền suy nghĩ chuyển chủ đề: “ Nàng có thể điều khiển mộc nguyên tố?”
“Ân” Nàng có thể điều khiển được loại nguyên tố mộc, hỏa, băng, phong.
“Mộc nguyên tố nơi này khá nồng đậm, nàng sẽ dễ điều khiển hơn, hiện nàng luyện tập cho thuần thục một loại nguyên tố trước, những cái khác thì để sau”.
“Ân! Đã biết”.