Đoạn Việt khiếp sợ không thôi, Lý Vân Tiêu hồn lực tuyệt đối đạt tới trình độ tứ giai. Người nọ đoạt xá như vậy ít nhất cũng là ngũ giai hoặc là hơn nữa trên hồn lực. Hắn nuốt một ngụm nước miếng, gian nan nói:
– Người nọ chẳng lẽ là Thuật Luyện Sư?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Vô cùng có khả năng, bình thường chỉ có Thuật Luyện Sư mới có thể tu luyện loại công pháp đoạt xá này. Bởi vì chỉ có bọn hắn hồn lực đủ cường đại, có thể ly khai thân thể mà một mình tồn tại.
Hắn lập tức nhớ tới chính mình, cũng là vẫn lạc ở Thiên Đãng sơn mạch sau đó dĩ nhiên chuyển thế trọng sinh đến Thiên Đãng sơn mạch. Bất quá lúc đó hẳn là nhờ sự giúp đỡ của Đại Diễn Thần Quyết.
Thiên Vũ Giới quảng đại như thế, khó bảo toàn không có công pháp so với Đại Diễn Thần Quyết càng thêm thần kỳ hơn tồn tại. Người nọ cho Lý Vân Tiêu cảm giác dị thường uy hiếp, may mắn người nọ khinh thường đối phó hai người mình, trừ phi là có thực lực giống bản thân kiếp trước, nếu không sợ là không thể quay về.
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Người nọ hẳn là một mực dùng phương thức linh hồn thể tồn tại ở trong những phấn sắc tinh trần này, thẳng đến tiến vào trong cơ thể con người, do đó tiến hành đoạt xá. Thế giới to lớn, quả nhiên là không thiếu cái lạ, chúng ta ếch ngồi đáy giếng.
Đoạn Việt càng nghe càng khiếp sợ:
– Cái kia…những tinh trần còn lại kia có thể còn có hồn phách ký túc trong đó hay không?
– Có quỷ mới biết rõ được điều này!
Lý Vân Tiêu thầm mắng một câu, phi tốc hướng phía trước mà đi, thì thầm nói:
– Không quản nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta không đụng phải là tốt rồi. Tranh thủ thời gian đi tìm thi thể Tử Văn Cửu Anh Giao, đây chính là đại bảo bối ah!
Đoạn Việt nhìn xem hắn đi xa, lập tức đã giật mình, vội vàng chạy theo tới phía trước. Trên đường đi đều kinh hồn táng đảm, cảm giác bốn phía đều là du hồn đang ngó chừng hắn.
Ngay tại cách đó không xa, Lý Vân Tiêu rốt cuộc tìm được khối thi thể của Tử Văn Cửu Anh Giao, đầu triệt để bạo chết, hoàn toàn chỉ còn lại thân hình, hơn nữa thân hình đã phủ kín một màu phấn hồng. Hắn không dám dùng tay tới đụng vào, trực tiếp đánh mấy pháp quyết, liền thu vào trong trữ vật giới chỉ.
Hai người cẩn thận từng li từng tí ở trong sương mù cầu vồng đi qua, về sau một đường vô sự, rất nhanh đã ra khỏi sương mù, nhìn thấy biển cả xanh thẳm.
– Hô!
Đoạn Việt thở ra một hơi thật sâu, tâm tình thoải mái hét lớn:
– Ha ha, trở về! Ta rốt cục trở về rồi!
Thanh âm của hắn theo khí kình lan truyền ra, chấn cả mặt biển nhấc lên cơn sóng gió động trời, xa xa cuộn trào đi qua. Nhiều ngày bị dọa tới áp bức, rốt cục đã được thổ lộ ra.
– Người phương nào tại đây to tiếng náo loạn! Xoạt! Ảnh hưởng phái Vô Lượng ta đi săn!
Một thanh âm to lớn vang lên, dần dần từ trên mặt biển hiển hiện ra, bảy tám cỗ Thanh Lang Chiến Xa đến, bên trên đều đứng đầy không ít võ giả, trên khuôn mặt hiện ra vẻ giận dữ.
– Phái Vô Lượng? Ha ha, quả nhiên là Thanh Hải Trấn, cuối cùng trở về rồi!
Đoạn Việt càng là cao hứng không thôi, không kiêng nể gì cả cười to.
Một gã nam tử cả giận nói:
– Ngươi còn cười! Ngươi cũng biết chúng ta đang vây bắt giết mấy đầu Huyền Hải Đại Kim Ngưu này tổn hao bao nhiêu công phu hay không? Chỉ là bố trí liền chuẩn bị hơn ba tháng, đủ loại tài liệu cùng bí pháp càng là nhiều vô số. Hiện tại bị một tiếng rống này của ngươi, hết thảy đều uổng phí, ngươi như thế nào bồi thường chúng ta!
– Bồi thường?
Ánh mắt Đoạn Việt lạnh dần, khóe miệng hiện ra một tia cười nhạt.
Một tên nam tử khác trong nội tâm cả kinh, tu vị Đoạn Việt hắn xem xét chưa phát giác ra không đến chút nào. Điều đó chỉ có thể nói rõ người này thực lực ở xa trên mình. Hắn lập tức trên trán toát ra mồ hôi lạnh, tiến lên giữ chặt người nọ đứng trước, nháy mắt, có chút thấp thỏm nói:
– Tiền bối, ngài đại nhân có đại lượng, chớ cùng hắn bình thường so đo. Chỉ bất quá lần này chúng ta xác thực tốn hao công phu thật lớn đến bắt giết Huyền Hải Đại Kim Ngưu này, thật sự có chút đau lòng. Nhưng cùng tiền bối không quan hệ, chỉ trách trách chúng ta số mệnh không tốt.
– Hừ!
Người nọ đứng trước tựa hồ còn không phục, tức giận nói:
– Chỉ là vì che dấu mười cỗ chiến xa này, đã mua lấy vạn tấm ẩn độn phù.
Đoạn Việt thần sắc biến đổi, một cổ khí tức vô cùng bá đạo từ trong cơ thể phá tan mà ra, lập tức bao trùm cả mặt biển, đem đám người phái Vô Lượng này toàn bộ bao phủ đi vào.
Người của phái Vô Lượng sắc mặt đại biến, nhao nhao kinh hoảng không thôi, khí thế của người phía trước này mạnh thậm chí vượt quá bọn hắn dự đoán. Cái tên vừa rồi nói chuyện kia càng là sợ hãi liên tiếp lui về phía sau, trong tay một thanh trường kiếm đột nhiên hiện ra, lập tức giải phong mở ra.
Những người còn lại cũng không có nhàn rỗi, phi tốc hướng phía trên mấy cỗ chiến xa kia bỏ chạy, ý định sử dụng chiến xa liên hợp cùng một chỗ đủ để gia tăng phần thắng. Bọn hắn vì săn giết Huyền Hải Đại Kim Ngưu đã diễn luyện vô số lần hợp kích chi thuật, chỉ cần có thể trốn về trên chiến xa liền có thể giữ được tánh mạng.
– Vèo…!
Một đạo bạch sắc phá không mà qua, lập tức vượt qua tốc độ của tất cả mọi người, nhẹ nhàng rơi vào phía trên một cỗ Thanh Lang Chiến Xa. Đoạn Việt đưa lưng về phía mọi người, một tay giơ lên cao cao, dần dần tại lòng bàn tay hiện ra một đoàn hỏa diễm nóng sáng, chậm rãi kéo dài đến, hóa thành Phương Thiên Họa Kích, tản mát ra khí tức khủng bố.
– Chi!
Một người trong đó hít một hơi lạnh, sợ hãi nói:
– Không tốt, hắn muốn phá hư chiến xa!
Tên còn lại vẻ mặt âm trầm, cả giận nói:
– Chúng ta cùng tiền bối vốn không quen biết, vì sao muốn hạ sát thủ!
Đoạn Việt mắt điếc tai ngơ, tay phải mạnh mẽ đè xuống, lập tức cái Phương Thiên Họa Kích kia hóa thành một đạo kim quang, bắn thẳng đến mà xuống. Ở trên mặt biển nổ ra, tựa như một đạo kim liên nở rộ trong nước biển, dĩ nhiên mở ra một thông đạo chân không, bắn thẳng vào chỗ sâu trong đáy biển.
Đám đệ tử phái Vô Lượng kia ai nấy hoảng sợ mở to hai mắt, hoảng sợ không thôi nhìn xem người này, không rõ hắn muốn gì.
– Ùm…ụm bò….ò…!
Một đạo thanh âm động vật biển từ đáy biển trận trận truyền đến, còn kèm theo đại lượng yêu khí cùng với thanh âm thống khổ.
– Hừ, vẫn còn rất ương ngạnh. Bạch Sí Quỷ Diễm, nổ cho ta!
Trong con ngươi Đoạn Việt hiện lên một vòng sát ý, một tay niết quyết ấn, phía dưới đáy biển mạnh mẽ truyền đến một tiếng nổ lớn. Nước biển tựa hồ tại thời khắc này nhao nhao sôi trào lên, toát ra đại lượng sương mù, trên cả mặt biển một mảnh khói trắng cuồn cuộn.
Các đệ tử Phái Vô Lượng tất cả đều hoảng sợ không thôi, người trước mắt này thực lực dĩ nhiên khủng bố như vậy. Chính mình mới vừa rồi còn ngây ngốc muốn liên thủ chiến một trận. May mắn còn chưa tới được gấp, nếu không tám chín phần mười là tan thành mây khói.
– Người nọ chẳng lẽ là Thuật Luyện Sư?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
– Vô cùng có khả năng, bình thường chỉ có Thuật Luyện Sư mới có thể tu luyện loại công pháp đoạt xá này. Bởi vì chỉ có bọn hắn hồn lực đủ cường đại, có thể ly khai thân thể mà một mình tồn tại.
Hắn lập tức nhớ tới chính mình, cũng là vẫn lạc ở Thiên Đãng sơn mạch sau đó dĩ nhiên chuyển thế trọng sinh đến Thiên Đãng sơn mạch. Bất quá lúc đó hẳn là nhờ sự giúp đỡ của Đại Diễn Thần Quyết.
Thiên Vũ Giới quảng đại như thế, khó bảo toàn không có công pháp so với Đại Diễn Thần Quyết càng thêm thần kỳ hơn tồn tại. Người nọ cho Lý Vân Tiêu cảm giác dị thường uy hiếp, may mắn người nọ khinh thường đối phó hai người mình, trừ phi là có thực lực giống bản thân kiếp trước, nếu không sợ là không thể quay về.
Lý Vân Tiêu thở dài:
– Người nọ hẳn là một mực dùng phương thức linh hồn thể tồn tại ở trong những phấn sắc tinh trần này, thẳng đến tiến vào trong cơ thể con người, do đó tiến hành đoạt xá. Thế giới to lớn, quả nhiên là không thiếu cái lạ, chúng ta ếch ngồi đáy giếng.
Đoạn Việt càng nghe càng khiếp sợ:
– Cái kia…những tinh trần còn lại kia có thể còn có hồn phách ký túc trong đó hay không?
– Có quỷ mới biết rõ được điều này!
Lý Vân Tiêu thầm mắng một câu, phi tốc hướng phía trước mà đi, thì thầm nói:
– Không quản nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta không đụng phải là tốt rồi. Tranh thủ thời gian đi tìm thi thể Tử Văn Cửu Anh Giao, đây chính là đại bảo bối ah!
Đoạn Việt nhìn xem hắn đi xa, lập tức đã giật mình, vội vàng chạy theo tới phía trước. Trên đường đi đều kinh hồn táng đảm, cảm giác bốn phía đều là du hồn đang ngó chừng hắn.
Ngay tại cách đó không xa, Lý Vân Tiêu rốt cuộc tìm được khối thi thể của Tử Văn Cửu Anh Giao, đầu triệt để bạo chết, hoàn toàn chỉ còn lại thân hình, hơn nữa thân hình đã phủ kín một màu phấn hồng. Hắn không dám dùng tay tới đụng vào, trực tiếp đánh mấy pháp quyết, liền thu vào trong trữ vật giới chỉ.
Hai người cẩn thận từng li từng tí ở trong sương mù cầu vồng đi qua, về sau một đường vô sự, rất nhanh đã ra khỏi sương mù, nhìn thấy biển cả xanh thẳm.
– Hô!
Đoạn Việt thở ra một hơi thật sâu, tâm tình thoải mái hét lớn:
– Ha ha, trở về! Ta rốt cục trở về rồi!
Thanh âm của hắn theo khí kình lan truyền ra, chấn cả mặt biển nhấc lên cơn sóng gió động trời, xa xa cuộn trào đi qua. Nhiều ngày bị dọa tới áp bức, rốt cục đã được thổ lộ ra.
– Người phương nào tại đây to tiếng náo loạn! Xoạt! Ảnh hưởng phái Vô Lượng ta đi săn!
Một thanh âm to lớn vang lên, dần dần từ trên mặt biển hiển hiện ra, bảy tám cỗ Thanh Lang Chiến Xa đến, bên trên đều đứng đầy không ít võ giả, trên khuôn mặt hiện ra vẻ giận dữ.
– Phái Vô Lượng? Ha ha, quả nhiên là Thanh Hải Trấn, cuối cùng trở về rồi!
Đoạn Việt càng là cao hứng không thôi, không kiêng nể gì cả cười to.
Một gã nam tử cả giận nói:
– Ngươi còn cười! Ngươi cũng biết chúng ta đang vây bắt giết mấy đầu Huyền Hải Đại Kim Ngưu này tổn hao bao nhiêu công phu hay không? Chỉ là bố trí liền chuẩn bị hơn ba tháng, đủ loại tài liệu cùng bí pháp càng là nhiều vô số. Hiện tại bị một tiếng rống này của ngươi, hết thảy đều uổng phí, ngươi như thế nào bồi thường chúng ta!
– Bồi thường?
Ánh mắt Đoạn Việt lạnh dần, khóe miệng hiện ra một tia cười nhạt.
Một tên nam tử khác trong nội tâm cả kinh, tu vị Đoạn Việt hắn xem xét chưa phát giác ra không đến chút nào. Điều đó chỉ có thể nói rõ người này thực lực ở xa trên mình. Hắn lập tức trên trán toát ra mồ hôi lạnh, tiến lên giữ chặt người nọ đứng trước, nháy mắt, có chút thấp thỏm nói:
– Tiền bối, ngài đại nhân có đại lượng, chớ cùng hắn bình thường so đo. Chỉ bất quá lần này chúng ta xác thực tốn hao công phu thật lớn đến bắt giết Huyền Hải Đại Kim Ngưu này, thật sự có chút đau lòng. Nhưng cùng tiền bối không quan hệ, chỉ trách trách chúng ta số mệnh không tốt.
– Hừ!
Người nọ đứng trước tựa hồ còn không phục, tức giận nói:
– Chỉ là vì che dấu mười cỗ chiến xa này, đã mua lấy vạn tấm ẩn độn phù.
Đoạn Việt thần sắc biến đổi, một cổ khí tức vô cùng bá đạo từ trong cơ thể phá tan mà ra, lập tức bao trùm cả mặt biển, đem đám người phái Vô Lượng này toàn bộ bao phủ đi vào.
Người của phái Vô Lượng sắc mặt đại biến, nhao nhao kinh hoảng không thôi, khí thế của người phía trước này mạnh thậm chí vượt quá bọn hắn dự đoán. Cái tên vừa rồi nói chuyện kia càng là sợ hãi liên tiếp lui về phía sau, trong tay một thanh trường kiếm đột nhiên hiện ra, lập tức giải phong mở ra.
Những người còn lại cũng không có nhàn rỗi, phi tốc hướng phía trên mấy cỗ chiến xa kia bỏ chạy, ý định sử dụng chiến xa liên hợp cùng một chỗ đủ để gia tăng phần thắng. Bọn hắn vì săn giết Huyền Hải Đại Kim Ngưu đã diễn luyện vô số lần hợp kích chi thuật, chỉ cần có thể trốn về trên chiến xa liền có thể giữ được tánh mạng.
– Vèo…!
Một đạo bạch sắc phá không mà qua, lập tức vượt qua tốc độ của tất cả mọi người, nhẹ nhàng rơi vào phía trên một cỗ Thanh Lang Chiến Xa. Đoạn Việt đưa lưng về phía mọi người, một tay giơ lên cao cao, dần dần tại lòng bàn tay hiện ra một đoàn hỏa diễm nóng sáng, chậm rãi kéo dài đến, hóa thành Phương Thiên Họa Kích, tản mát ra khí tức khủng bố.
– Chi!
Một người trong đó hít một hơi lạnh, sợ hãi nói:
– Không tốt, hắn muốn phá hư chiến xa!
Tên còn lại vẻ mặt âm trầm, cả giận nói:
– Chúng ta cùng tiền bối vốn không quen biết, vì sao muốn hạ sát thủ!
Đoạn Việt mắt điếc tai ngơ, tay phải mạnh mẽ đè xuống, lập tức cái Phương Thiên Họa Kích kia hóa thành một đạo kim quang, bắn thẳng đến mà xuống. Ở trên mặt biển nổ ra, tựa như một đạo kim liên nở rộ trong nước biển, dĩ nhiên mở ra một thông đạo chân không, bắn thẳng vào chỗ sâu trong đáy biển.
Đám đệ tử phái Vô Lượng kia ai nấy hoảng sợ mở to hai mắt, hoảng sợ không thôi nhìn xem người này, không rõ hắn muốn gì.
– Ùm…ụm bò….ò…!
Một đạo thanh âm động vật biển từ đáy biển trận trận truyền đến, còn kèm theo đại lượng yêu khí cùng với thanh âm thống khổ.
– Hừ, vẫn còn rất ương ngạnh. Bạch Sí Quỷ Diễm, nổ cho ta!
Trong con ngươi Đoạn Việt hiện lên một vòng sát ý, một tay niết quyết ấn, phía dưới đáy biển mạnh mẽ truyền đến một tiếng nổ lớn. Nước biển tựa hồ tại thời khắc này nhao nhao sôi trào lên, toát ra đại lượng sương mù, trên cả mặt biển một mảnh khói trắng cuồn cuộn.
Các đệ tử Phái Vô Lượng tất cả đều hoảng sợ không thôi, người trước mắt này thực lực dĩ nhiên khủng bố như vậy. Chính mình mới vừa rồi còn ngây ngốc muốn liên thủ chiến một trận. May mắn còn chưa tới được gấp, nếu không tám chín phần mười là tan thành mây khói.