- Ah? Nghe Từ Thanh huynh nói như vậy, ba con khỉ này cũng không thể phá giải Cửu Cung Vô Trần Trận?
- Chuyện này còn khó nói, người khống chế trận pháp có chút môn đạo. Nhưng mà còn chưa tới phiên ta quan tâm, huống hồ cũng không phải trong núi không lão hổ? Yến Nghị huynh ngươi không phải là một sao?
- Ha ha, Từ Thanh huynh thực sự biết nói đùa. Ta cảm giác lão hổ thật ra có mấy cái, nhưng mà dường như không có ý định ra tay a?
- Ha ha, vậy thì cứ chờ xem tình huống của ba con khỉ này đã, nếu bị trảm, chúng ta ra tay phá trận cũng không muộn. Dù sao thời gian trong Tu Di Sơn quý giá, chậm trễ một phút đồng hồ cũng là tổn thất lớn.
Hai người nói chuyện đều dùng ngữ khí bình thường nói chuyện với nhau, không có che lấp chút nào. Trong lúc mọi người nhìn chằm chằm vào ba người trên không trung, nội thành yên lặng có thể nghe được tiếng kim rơi, nhưng mà những lời này tương đối lớn truyền vào tai hơn phân nửa người ở đây. Đại bộ phận đều là đệ tử nam vực, vẻ mặt mang theo một tầng băng sương, bắt đầu còn chờ mong trận pháp bị phá vỡ, giờ phút này thì là hận không thể chụp chết đám người vực khác mới tốt.
Lúc này đại thủ đánh rơi Lữ Thanh Thành lại ngưng tụ trên không trung lần nữa, lại vỗ tới ba người trên không trung.
- Sợ chết bọn chún, chụp chết bọn chúng!
Trong nội tâm những đệ tử nam vực này mặc niệm.
Oanh!
Ba đạo màu sắc khác nhau công kích vào đại thủ ấn vàng kim, bốn lực lượng va chạm với nhau, uy lực bất phàm.
Ù ù! Oanh!
Rốt cục trong nháy mắt, đại thủ ấn màu vàng bị ba lực lượng kia xuyên thủ, thủ ấn lập tức tán loạn, hóa thành khí tức màu vàng tiêu biến trong thiên địa.
- Phá tan!
trong nội tâm tất cả mọi người chấn động, kinh hỉ nảy ra, cảm xúc khó có thể hình dung. Đặc biệt là những người của nam vực, trong lòng không có tư vị.
- Ha ha, không gì hơn cái này!
Trịnh Thất Tình giọng cười to vang vọng không trung.
Cảm nhận được cảm giác sùng bái phía dưới, cảm thấy thân thể đang lâng lâng.
Trong lúc này hắn đột nhiên cảm thấy không đúng, khe hở ngũ sắc quang mang như mặt trời là cửa vào Tu Di Sơn, lúc này trở nên đỏ hồng, tản mát hào quang yêu dị, từ từ hóa thành đồng tử một người.
- Ti! Cái này..., cái này xảy ra chuyện gì?
Nội tâm của hắn thần chấn, lập tức cảm thấy một lực lượng trực tiếp tiến vào thức hải của hắn, hoàn toàn không có bất kỳ lực chống cự nào, hắn lại nhảy múa.
Hai người khác ở trên không trung cũng như thế, tại đại thủ ấn màu vàng bị đánh tan liền nhìn thấy đồng tử màu đỏ yêu dị hiện ra.
- Ba người kia đang làm cái gì? Vì sao đánh tan đại thủ ấn lại không vào Tu Di Sơn?
- Đclmm! Ba tiện nhân này chẳng lẽ muốn ở trên không trung khoe khoang? Thật muốn chụp chết bọn chúng!
- Đoán chừng là thế, ngươi mau nhìn, ba người này lại đang nhảy a! Mẹ kiếp, khiêu khích, khiêu khích, đây rõ ràng là khiêu khích nam vực chúng ta.s
Phía dưới lập tức xuất hiện tiếng chửi ầm lên, những đệ tử nam vực, nhất là thiên tài đỉnh cấp của các thế lực đại phái làm sao nhịn được nhục nhã như thế, lập tức chửi ầm lên.
Ba người kia khiêu vũ trên không trung, rõ ràng chính là khiêu khích và miệt thị người nam vực, làm cho tất cả mọi người nội tâm tức giận.
Những cường giả Vũ Hoàng của các phái giận đến mức thất khiếu xì khói, toàn thân run rẩy. Nhưng thực lực người ta bày ra đó, chuyện các ngươi làm không được đều bị người ta làm được cả.
Ohương Đức cố gắng áp chế tức giận trong lòng, trầm giọng nói:
- Ba vị! Đã có năng lực phá vỡ trận pháp áp chế, kính xin mở lối đi, để cho tất cả mọi người đi vào!
Ba người kia dường ngư ngoảnh mặt làm ngơ với lời của hắn, càng nhảy càng vui.
Phương Đức tức giận muốn hôn mê, hắn thả thần thức ra muốn tìm Lý Vân Tiêu ra.
- Vì sao có cảm giác không đung nhi?
Ánh mắt Từ Thanh phía dưới đầy nghi hoặc, giật mình nói:
- Muốn nói khiêu vũ cũng bỏ đi, vì sao hèn mọn bỉ ổi như thế, ngay cả quần áo cũng cởi ra.
Hắn bên cạnh thân Yến Nghị cũng là khó có thể lý giải, ngạc nhiên nói:
- Không thể nào? Bọn chúng định làm gì? Đang ở trước mặt mọi người mà dám cởi đồ làm chuyện đó? Chẳng lẽ đông vực đã cởi mở tới mức độ này.
Người phía dưới nhanh chóng tức cười, ánh mắt mở to như chuông đồng, ngây ngốc nhìn qua không trung.
Động tác của ba người càng ngày càng hoang đường vô lý, lẫn nhau cởi sạch quần áo của nhau, trần trụi đứng trên hư không!
- YAA.A.A..! Thật xấu hổ.
Trong đám người không ít nữ đệ tử nhao nhao cúi đầu xuống. Không dám nhìn cảnh khó coi trên không trung.
Loảng xoảng!
Trầm Ngạo Bắc làm rơi Thiên Ngoại Bá Đao xuống đất, cắm thẳng vào mặt đất. Sau đó băng gấm của Dương Phương Chu, quạt của Trịnh Thất Tình nhao nhao rớt xuống. Nội tâm mọi người giật mình, đã nhìn ra vấn đề..
Đây là ba kiện huyền khí cường đại, ba người kia cũng dựa vào tâm thần hợp nhất với huyền khí, lúc này mới có thể phá vỡ cấm chế Cửu Cung Vô Trần Trận, hiện tại ba kiện huyền khí rơi xuống đất, chứng minh ba người trên bùa trời đã xảy ra vấn đề. Giờ phút này ba người đang tục tĩu lẫn nhau, người ta nhìn qua bụng dạ quay cuồng, không ít người nôn mửa nhanh chón.
- Lý Vân Tiêu đáng chết, hắn rốt cuộc đang làm cái gì?
Đinh Linh Nhi cũng vừa tức vừa giận, sự kiện long trọng như thế bị hắn làm thành khó coi như vậy. Hơn nữa đắc tội rất nhiều thế lực nam vực không nói, hiện tại ngay cả người ba vực khác cũng không buông tha, cùng nhau đắc tội! Chẳng lẽ hắn muốn náo trở thành công địch của Thiên vũ Giới.
Nhưng cũng có không ít đệ tử nam vực nhìn có chút hả hê, nhao nhao vỗ tay lớn tiếng khen hay.
Trên bầu trời các cường giả Vũ Hoàng trợn mắt há hốc mồm, lúc trước tức giận biến thành vô hình, thay vào đó là tràn đầy đồng tình.
Ba người này đều là thiên chi kiêu tử, tương lai là một phương bá chủ. Bây giờ dưới tình huống vạn chúng chú mục, về sau làm thế nào đứng chân được nữa...
Từ Thanh cùng Yến Nghị cũng ngây ngốc, Yến Nghị nuốt vài ngụm nước miếng, khát khô nói:
- Từ Thanh huynh, ngươi không phải vừa nói ba con khỉ này gặp chuyện không may thì có người xuất hiện ngay? Bây giờ nhìn ngươi biểu hiện đấy.
Toàn thân Từ Thanh khẽ run rẩy, vội vàng nói:
- Ta đâu dám, ba vị cao thủ này thực lực hơn ta cả trăm lần còn như thế, ta đi lên còn không phải tìm tự ngược sao. Ta không được, ta không được!
Trong đám người cũng không có không ít đệ tử muốn đi elen thử một lần, lúc này cả đám câm như hết, cảm thấy bàn tay rét run.
- Ha ha!
Ngay cả thành Viêm Vũ đều lâm vào trạng thái quái dị, giọng nói Lý Vân Tiêu bình thản truyền tới.
- Vì để chư vị không đến mức không kiên nhẫn, ta cố ý an bài người này nhảy múa phục vụ các vị, nhưng không thể ngờ ba người này lại ghê tỏm như thế, háo sắc thành mạng rồi.
- Quả thực là đồi phong bại tục, hủy thể diện ba người mà.
- Chậc chậc, đông vực đúng là nơi thần kỳ ah!
Thân ảnh Lý Vân Tiêu dần dần hiển hiện ra trên hư không, hờ hững nhìn qua phía dưới, vẻ mặt đầy trêu tức nói ra:
- Như thế nào đây? Chư vị xem có thỏa mãn hay không?
- Chuyện này còn khó nói, người khống chế trận pháp có chút môn đạo. Nhưng mà còn chưa tới phiên ta quan tâm, huống hồ cũng không phải trong núi không lão hổ? Yến Nghị huynh ngươi không phải là một sao?
- Ha ha, Từ Thanh huynh thực sự biết nói đùa. Ta cảm giác lão hổ thật ra có mấy cái, nhưng mà dường như không có ý định ra tay a?
- Ha ha, vậy thì cứ chờ xem tình huống của ba con khỉ này đã, nếu bị trảm, chúng ta ra tay phá trận cũng không muộn. Dù sao thời gian trong Tu Di Sơn quý giá, chậm trễ một phút đồng hồ cũng là tổn thất lớn.
Hai người nói chuyện đều dùng ngữ khí bình thường nói chuyện với nhau, không có che lấp chút nào. Trong lúc mọi người nhìn chằm chằm vào ba người trên không trung, nội thành yên lặng có thể nghe được tiếng kim rơi, nhưng mà những lời này tương đối lớn truyền vào tai hơn phân nửa người ở đây. Đại bộ phận đều là đệ tử nam vực, vẻ mặt mang theo một tầng băng sương, bắt đầu còn chờ mong trận pháp bị phá vỡ, giờ phút này thì là hận không thể chụp chết đám người vực khác mới tốt.
Lúc này đại thủ đánh rơi Lữ Thanh Thành lại ngưng tụ trên không trung lần nữa, lại vỗ tới ba người trên không trung.
- Sợ chết bọn chún, chụp chết bọn chúng!
Trong nội tâm những đệ tử nam vực này mặc niệm.
Oanh!
Ba đạo màu sắc khác nhau công kích vào đại thủ ấn vàng kim, bốn lực lượng va chạm với nhau, uy lực bất phàm.
Ù ù! Oanh!
Rốt cục trong nháy mắt, đại thủ ấn màu vàng bị ba lực lượng kia xuyên thủ, thủ ấn lập tức tán loạn, hóa thành khí tức màu vàng tiêu biến trong thiên địa.
- Phá tan!
trong nội tâm tất cả mọi người chấn động, kinh hỉ nảy ra, cảm xúc khó có thể hình dung. Đặc biệt là những người của nam vực, trong lòng không có tư vị.
- Ha ha, không gì hơn cái này!
Trịnh Thất Tình giọng cười to vang vọng không trung.
Cảm nhận được cảm giác sùng bái phía dưới, cảm thấy thân thể đang lâng lâng.
Trong lúc này hắn đột nhiên cảm thấy không đúng, khe hở ngũ sắc quang mang như mặt trời là cửa vào Tu Di Sơn, lúc này trở nên đỏ hồng, tản mát hào quang yêu dị, từ từ hóa thành đồng tử một người.
- Ti! Cái này..., cái này xảy ra chuyện gì?
Nội tâm của hắn thần chấn, lập tức cảm thấy một lực lượng trực tiếp tiến vào thức hải của hắn, hoàn toàn không có bất kỳ lực chống cự nào, hắn lại nhảy múa.
Hai người khác ở trên không trung cũng như thế, tại đại thủ ấn màu vàng bị đánh tan liền nhìn thấy đồng tử màu đỏ yêu dị hiện ra.
- Ba người kia đang làm cái gì? Vì sao đánh tan đại thủ ấn lại không vào Tu Di Sơn?
- Đclmm! Ba tiện nhân này chẳng lẽ muốn ở trên không trung khoe khoang? Thật muốn chụp chết bọn chúng!
- Đoán chừng là thế, ngươi mau nhìn, ba người này lại đang nhảy a! Mẹ kiếp, khiêu khích, khiêu khích, đây rõ ràng là khiêu khích nam vực chúng ta.s
Phía dưới lập tức xuất hiện tiếng chửi ầm lên, những đệ tử nam vực, nhất là thiên tài đỉnh cấp của các thế lực đại phái làm sao nhịn được nhục nhã như thế, lập tức chửi ầm lên.
Ba người kia khiêu vũ trên không trung, rõ ràng chính là khiêu khích và miệt thị người nam vực, làm cho tất cả mọi người nội tâm tức giận.
Những cường giả Vũ Hoàng của các phái giận đến mức thất khiếu xì khói, toàn thân run rẩy. Nhưng thực lực người ta bày ra đó, chuyện các ngươi làm không được đều bị người ta làm được cả.
Ohương Đức cố gắng áp chế tức giận trong lòng, trầm giọng nói:
- Ba vị! Đã có năng lực phá vỡ trận pháp áp chế, kính xin mở lối đi, để cho tất cả mọi người đi vào!
Ba người kia dường ngư ngoảnh mặt làm ngơ với lời của hắn, càng nhảy càng vui.
Phương Đức tức giận muốn hôn mê, hắn thả thần thức ra muốn tìm Lý Vân Tiêu ra.
- Vì sao có cảm giác không đung nhi?
Ánh mắt Từ Thanh phía dưới đầy nghi hoặc, giật mình nói:
- Muốn nói khiêu vũ cũng bỏ đi, vì sao hèn mọn bỉ ổi như thế, ngay cả quần áo cũng cởi ra.
Hắn bên cạnh thân Yến Nghị cũng là khó có thể lý giải, ngạc nhiên nói:
- Không thể nào? Bọn chúng định làm gì? Đang ở trước mặt mọi người mà dám cởi đồ làm chuyện đó? Chẳng lẽ đông vực đã cởi mở tới mức độ này.
Người phía dưới nhanh chóng tức cười, ánh mắt mở to như chuông đồng, ngây ngốc nhìn qua không trung.
Động tác của ba người càng ngày càng hoang đường vô lý, lẫn nhau cởi sạch quần áo của nhau, trần trụi đứng trên hư không!
- YAA.A.A..! Thật xấu hổ.
Trong đám người không ít nữ đệ tử nhao nhao cúi đầu xuống. Không dám nhìn cảnh khó coi trên không trung.
Loảng xoảng!
Trầm Ngạo Bắc làm rơi Thiên Ngoại Bá Đao xuống đất, cắm thẳng vào mặt đất. Sau đó băng gấm của Dương Phương Chu, quạt của Trịnh Thất Tình nhao nhao rớt xuống. Nội tâm mọi người giật mình, đã nhìn ra vấn đề..
Đây là ba kiện huyền khí cường đại, ba người kia cũng dựa vào tâm thần hợp nhất với huyền khí, lúc này mới có thể phá vỡ cấm chế Cửu Cung Vô Trần Trận, hiện tại ba kiện huyền khí rơi xuống đất, chứng minh ba người trên bùa trời đã xảy ra vấn đề. Giờ phút này ba người đang tục tĩu lẫn nhau, người ta nhìn qua bụng dạ quay cuồng, không ít người nôn mửa nhanh chón.
- Lý Vân Tiêu đáng chết, hắn rốt cuộc đang làm cái gì?
Đinh Linh Nhi cũng vừa tức vừa giận, sự kiện long trọng như thế bị hắn làm thành khó coi như vậy. Hơn nữa đắc tội rất nhiều thế lực nam vực không nói, hiện tại ngay cả người ba vực khác cũng không buông tha, cùng nhau đắc tội! Chẳng lẽ hắn muốn náo trở thành công địch của Thiên vũ Giới.
Nhưng cũng có không ít đệ tử nam vực nhìn có chút hả hê, nhao nhao vỗ tay lớn tiếng khen hay.
Trên bầu trời các cường giả Vũ Hoàng trợn mắt há hốc mồm, lúc trước tức giận biến thành vô hình, thay vào đó là tràn đầy đồng tình.
Ba người này đều là thiên chi kiêu tử, tương lai là một phương bá chủ. Bây giờ dưới tình huống vạn chúng chú mục, về sau làm thế nào đứng chân được nữa...
Từ Thanh cùng Yến Nghị cũng ngây ngốc, Yến Nghị nuốt vài ngụm nước miếng, khát khô nói:
- Từ Thanh huynh, ngươi không phải vừa nói ba con khỉ này gặp chuyện không may thì có người xuất hiện ngay? Bây giờ nhìn ngươi biểu hiện đấy.
Toàn thân Từ Thanh khẽ run rẩy, vội vàng nói:
- Ta đâu dám, ba vị cao thủ này thực lực hơn ta cả trăm lần còn như thế, ta đi lên còn không phải tìm tự ngược sao. Ta không được, ta không được!
Trong đám người cũng không có không ít đệ tử muốn đi elen thử một lần, lúc này cả đám câm như hết, cảm thấy bàn tay rét run.
- Ha ha!
Ngay cả thành Viêm Vũ đều lâm vào trạng thái quái dị, giọng nói Lý Vân Tiêu bình thản truyền tới.
- Vì để chư vị không đến mức không kiên nhẫn, ta cố ý an bài người này nhảy múa phục vụ các vị, nhưng không thể ngờ ba người này lại ghê tỏm như thế, háo sắc thành mạng rồi.
- Quả thực là đồi phong bại tục, hủy thể diện ba người mà.
- Chậc chậc, đông vực đúng là nơi thần kỳ ah!
Thân ảnh Lý Vân Tiêu dần dần hiển hiện ra trên hư không, hờ hững nhìn qua phía dưới, vẻ mặt đầy trêu tức nói ra:
- Như thế nào đây? Chư vị xem có thỏa mãn hay không?