Một người đàn ông trung niên trong bộ quân phục đeo hàm Thiếu Tá đang chỉ huy mọi người lên những chiếc xe đã chất gần đầy người, bên cạnh hắn là một con gấu nâu cao hơn hai mét, người đầy những vết sẹo.
Đằng sau là một nhóm nhỏ người dân mang trên người những bọc đồ lớn nhỏ, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.
Những đứa nhỏ đi cùng họ lại không tỏ ra lo lắng như người lớn, có một số đứa nhìn người đàn ông đầy ngưỡng mộ, có những đứa tò mò nhìn con gấu bên cạnh người đàn ông.
Một đứa nhỏ tầm năm, sáu tuổi thì thầm vào tai người lớn đi cùng nó: “Ba ơi ba nhìn kìa, một con gấu thật to, không biết nó có cắn người ta không nhỉ?”
Người đàn ông gắt lên: “Im lặng nào đừng có nói lung tung, nhớ bám sát mọi người không lại lạc.”
Cậu thanh niên trẻ mang bộ quân phục đứng cạnh ngài Thiếu Tá cười nói với đứa trẻ: “Em nhỏ à, em không cần phải lo, con Đại Địa Chi Hùng này là Linh Thú của Thiếu Tá Trần, nó sẽ không làm hại mọi người đâu.”
Đứa nhỏ tròn xoe mắt: “Oa, vậy ngài ấy là một Ngự Thú Sư ư, thật tuyệt vời, sau này lớn lên em cũng muốn trở thành một Ngự Thú Sư.”
Cậu thanh niên trẻ trả lời: “Vậy thì em phải học thật giỏi thì sau này mới có thể trở thành một Ngự Thú Sư được.”
Cậu bé hỏi lại: “Đại ca à, thế anh có phải là Ngự Thú Sư không?”
Cậu thanh niên nói: “Em đoán thử xem”
Sau đó làm như vô tình chìa ra một hình xăm màu bạc trên cánh tay mình cho đứa bé xem.
Đứa bé thốt lên: “Trời đất, anh giỏi thật đấy còn trẻ như vậy đã trở thành Ngự Thú Sư rồi”
Lúc này Thiếu Tá Trần bắt đầu lên tiếng: “Mọi người nhanh chân lên, chúng ta còn phải xuất phát cho đúng tiến độ”
Thế là mọi người im lặng nhanh chóng chen nhau lên những chiếc xe cuối cùng của đoàn xe.
Sau các xe đã chật kín người, người đàn ông quay sang hắn thanh niên trẻ nói: “Vương Minh nhanh lên xe đi, Trung Úy Lâm chỉ huy tạm thời của đoàn xe này, nhớ nghe lệnh cấp trên và đảm bảo an toàn cho bản thân, rõ chưa”
“Rõ thưa đội trưởng”
Sau khi chào ngài Thiếu Tá theo nghi thức quân đội Vương Minh nhanh chóng nhảy lên chiếc xe cuối đoàn, đoàn xe bắt đầu lăn bánh rời khỏi thành phố.
Thiếu Tá Trần nhìn Vương Minh lên xe, sau đó đoàn xe nối đuôi nhau rời thành phố, ông ấy rất thích cậu thanh niên Vương Minh này, còn nhỏ đã rất thông minh và tháo vác, lại còn không ngại khổ.
Còn nhỏ đã trở thành Ngự Thú Sư, những người như cậu ấy là tương lai của cả đất nước. Sau này có thể thay thế những người như ông chống lên cả một bầu trời này.
Đây là một trong những chuyến xe cuối cùng rời thành phố, hai ngày trước nhận được tin báo Ma Thú bắt đầu tấn công thành phố từ hướng Đông Bắc, đàn Ma Thú lớn nhất từ trước đến giờ xuyên thủng phòng tuyến khiến mọi người trở tay không kịp, một số người may mắn chạy thoát nhanh chóng báo cáo về thành phố.
Chính phủ sau đó nhanh chóng điều một nhánh quân đội gần đó di tản người dân đến nơi an toàn.
Người lái xe hỏi Vương Minh:
“ Không biết lần này quy mô Ma Thú triều như thế nào, không hiểu sao tiền tuyến vẫn đang yên ổn lại có thể thất thủ nhanh như vậy.”
Vương Minh trầm giọng: “Đồng chí cứ tập trung vào công việc của mình đi đã, vấn đề của tiền tuyến đã có cấp trên lo, việc của chúng ta phải đảm bảo người dân của thành phố Thương Long sơ tán an toàn.”
Người lái xe vội nói: “Vâng thưa Thiếu Úy”
Vương Minh nhìn qua gương chiếu hậu ngắm cảnh thành phố hoang tàn thở dài, mọi việc xảy ra quá nhanh, hai ngày trước đơn vị của hắn nhận được lệnh sơ tán người dân thành phố Thương Long về địa điểm an toàn.
Nghe nói tiền quyến bị đột kích bất ngờ, quân đoàn Ma Thú đột ngột xuất hiện xuyên thủng phòng tuyến, mọi người đang cố gắng ngăn chặn bước chân của đoàn Ma Thú.
Người dân thành phố Thương Long được sơ tán khẩn cấp, các Trung Đoàn bộ đội gần đó được điều tới để nhanh chóng xây dựng thành phố Thương Long thành phòng tuyến mới.
Hắn cũng muốn được ở lại chiến đấu cùng mọi người tuy nhiên gần đây việc tu luyện của hắn có tiến bộ, hắn thành công ký kết Linh Ước với con Linh Thú đầu tiên và trở thành một Ngự Thú Sư.
Một Ngự Thú Sư chưa đầy tuổi, cho dù ở Vạn Thú Tông cũng được coi như một tiểu thiên tài, vì vậy hắn được chọn gia nhập Vạn Thú Tông trong đợt tuyển đệ tử sắp tới.
Ngồi trong xe Vương Minh bắt đầu suy nghĩ miên man, ước mơ ban đầu của hắn là trở thành một giáo viên nhưng thế giới tai biến, nguy hiểm tràn lan, hắn phải gác ước mơ lại để gia nhập quân đội, một bên là đỡ đần gánh nặng cho gia đình, một bên là góp phần bảo vệ quê hương của mình.
Mẹ của hắn là một giáo viên đã lớn tuổi, một mình bà nuôi Vương Minh và một bà mẹ già, cuộc sống tuy khổ nhưng mẹ của hắn vẫn cố gắng nuôi dạy hắn đàng hoàng và lớn lên trở thành một người có ích.
Ngày hắn nhập ngũ, bà nuốt nước mắt vào trong chuẩn bị hành trang cho hắn, thế giới tai biến, quân nhân như hắn có thể hy sinh bất kỳ lúc nào nhưng vì đất nước bà ủng hộ hắn khi hắn nói ra quyết định muốn nhập ngũ.
Hắn không phụ sự kì vọng của bà, trở thành một quân nhân và sau đó trở thành một Ngự Thú Sư, ngay lập tức hắn được thăng hàm Thiếu Úy và nhận lệnh đưa về hậu phương chuẩn bị cho cuộc thi tuyển đệ tử vào Vạn Thú Tông.
Đây là nhiệm vụ cuối cùng của hắn, sau đó hắn được nghỉ phép, hắn chuẩn bị về thăm gia đình, xem thử mẹ và bà hắn dạo này như thế nào.
Sau khi nhập Vạn Thú Tông, không biết đến khi nào hắn mới có cơ hội trở về lần nữa.
Nếu là ba năm trước đây hắn không bao giờ có thể ngờ được mình có thể tu luyện và trở thành một Ngự Thú Sư.
Ba năm trước, Trái Đất trải qua một giai đoạn không thể tưởng tượng kịch biến, trời đất u ám, trên bầu trời rải đầy những vết nứt đen nhánh khủng bố.
Xuyên qua những vết nứt khổng lồ, người ta thấy những đại thế giới khác những nền văn minh ngài Trái Đất.
Các suy đoán xoay quanh các thế giới mới đầy bí ẩn nổ ra, có những người cho rằng đây là một chủng tộc ngoài hành tinh nào đó đang cố ý xâm chiếm Trái Đất hoặc là tận thế đang giáng lâm, thời đại của loài người sắp chấm dứt.
Các cường quốc nhanh chóng đưa máy bay chiến đấu cùng các thiết bị thăm dò tân tiến nhất tiếp cận các vết nứt nhưng đều thất bại.
Xung quanh những vết nứt là những luồng loạn lưu năng lượng khủng bố, những tốp máy bay chiến đấu tiếp cận bị xét nát thành tro bụi một cách dễ dàng.
Mặc kệ mọi suy đoán cũng như nỗ lực khám phá và tìm hiểu về thế giới mới, một tuần sau những vết nứt bắt đầu biến mất. Tuy nhiên ác mộng chỉ mới bắt đầu.
Từng vết nứt không gian bắt đầu trải rộng thế giới, có những cái chỉ xuất hiện lâm thời, tuy nhiên có những cái khe tiếp tục tồn tại, những cái khe đó được gọi là cổng không gian, cổng không gian là cánh cửa liên tiếp Trái Đất với thế giới bên ngoài.
Vô số thế giới liên thông với Trái Đất, cũng có vô số quái vật từ thế giới bên ngoài tiến vào Trái Đất.
Bên cạnh đó các loài động thực vật trên Trái Đất không biết vì lý do nào đó tiếp xúc với thế giới khác không khí và động thực vật khác mà bắt đầu trở nên biến dị, tiến hóa.
Bọn chúng bắt đầu trở nên hung hãn, sức mạnh ngày càng tăng trưởng, vũ khí của nhân loại rất khó để gϊếŧ chết bọn chúng, bom nguyên tử được sử dụng tuy nhiên sau đó chính nó dường như là tác nhân kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cho đám quái vật biến dị, tiến hóa trở nên càng khó đối phó.
Nhân loại tưởng chừng bó tay trước sự xâm lăng của các loài quái vật ngoài hành tinh thì các nền văn minh ngoài Trái Đất bắt đầu xuất hiện.
Thông qua sự giúp đỡ của người ngoài hành tinh, các quốc gia bắt đầu ổn định trận tuyến và lập ra những an toàn khu để bảo vệ bản thân trước sự xâm lăng của quái vật. Từ bọn họ, người Trái Đất học được tiếp xúc với tinh hoa của những nền văn minh mới.
Có những nền văn minh công nghệ kĩ thuật của họ phát triển, các loại vũ khí, phi cơ tưởng chừng chỉ có trong những phim khoa học viễn tưởng bắt đầu xuất hiện, những nền văn minh này được gọi chung là nền Văn Minh Khoa Học.
Có những nền văn minh phát triển vũ lực của bản thân, tự thân bọn họ có khả năng phi thiên độn địa, những nền văn minh tương tự gọi chung là nền văn minh Tu Chân.
Bên cạnh đó là hàng loạt các nền văn minh lớn nhỏ khác bắt đầu truyền bá nền văn minh của bản thân vào Trái Đất.
Những khái niệm mới về thế giới bên ngoài và những loài quái vật được gọi là Ma Thú tràn ngập vũ trụ.
Không chỉ vậy, Trái Đất sau tai biến cũng đang không ngừng trưởng thành, mở rộng, khi đại tai biến bắt đầu xảy ra, các vệ tinh trên bầu trời bị phá hủy làm nhân loại không thể quan sát Trái Đất từ bầu trời.
Hai năm sau tai biến, không gian loạn lưu trên bầu trời dần ổn định, nhân loại bắt đầu phóng ra vệ tinh, lúc này mọi người mới phát hiện Trái Đất đang bắt đầu trở nên xa lạ.
Toàn bộ diện tích Trái Đất mở rộng mấy lần, hơn nữa nó vẫn có xu hướng tiếp tục gia tăng.
Xích Quỷ Quốc là một quốc gia nhỏ nằm ở vùng Đông Nam của thế giới, thật may mắn là xung quanh đó không có cổng không gian nào xuất hiện nên một năm nay mọi chuyện vẫn xem như ổn định.
Tuy nhiên một năm trước, ở phía bắc của Xích Quỷ Quốc xuất hiện một cổng không gian, thông qua đó các loài quái vật bắt đầu tràn vào.
Phía Bắc của Xích Quỷ Quốc là một Đế quốc lớn nên nơi đó là trọng điểm tấn công của quân đoàn quái vật, tuy nhiên sau một thời gian dài vẫn chưa tấn công được vào đó nên một phần bọn chúng bắt đầu tràn vào Xích Quỷ Quốc.
Xích Quỷ Quốc hợp tác cùng một một tông môn thuộc nền văn minh Tu Chân gọi là Vạn Thú Tông.
Người thuộc Vạn Thú Tông có khả năng điều khiển những loài quái vật họ gọi là Linh Thú. Linh Thú khác Ma Thú và Yêu Thú ở điểm Linh Thú được khai thông linh trí từ nhỏ và được con người bồi dưỡng, từ đó bọn chúng thân thiện với con người và hai bên giúp đỡ nhau cùng phát triển, còn chức nghiệp của họ được gọi là Ngự Thú Sư.
Những người thuộc Vạn Thú Tông tiếp xúc với chính phủ của Xích Quỷ Quốc, hai bên đạt thành một hiệp nghị, qua đó Vạn Thú Tông sẽ giúp đỡ Xích Quỷ Quốc ngăn chặn Ma Thú tấn công, bên cạnh đó người của Vạn Thú Tông sẽ truyền bá phương pháp tu luyện và có quyền lợi tuyển nhận công dân của Xích Quỷ Quốc vào Vạn Thú Tông.