Quay trở lại Đế Đô Vương Minh kiếm một khách sạn khác thuê phòng ở lại, hắn liền lôi quyển Thiên Long Đấu Khí ra nghiên cứu.
Trước đây hắn có nghiên cứu qua một vài quyển đấu khí công pháp, so với tu tiên bí tịch, đấu khí tu luyện có phần bá đạo hơn.
Nguyên khí sau khi được hấp thụ vào cơ thể được ngưng tụ thành Đấu Khí Tuyền Qua, nó bá đạo hơn nhiều so với linh hải của Tu Tiên Giả, vì vậy Đấu Khí Sư ngoài tu luyện đấu khí còn phải tu luyện thân thể.
Tiếp đến lực bộc phát của Đấu Khí Sư mạnh hơn so với Tu Tiên Giả, tuy nhiên linh hải của Tu Tiên Giả bình hòa hơn, tuy tu luyện cùng lực bộc phát kém hơn nhưng thắng ở bình hòa, ổn trọng.
Thiên Long Đấu Khí so với những loại đấu khí bình thường khác còn bá đạo hơn nữa, tu luyện yêu cầu phải sử dụng lượng lớn long huyết để ngưng luyện Thiên Long Khí.
Long Huyết không phải mặt hàng giá rẻ, tu luyện Thiên Long Đấu Khí hoàn toàn là đốt tiền, thế nhưng hiệu quả cũng kinh người, không chỉ đấu khí tu luyện được ngưng tụ hơn nhiều với đấu khí bình thường.
Long huyết còn có thể thối thể, lâu dài còn có thể ngưng tụ ra khí tức của rồng, về sau có thể tạo thành Long Uy cùng Long Tức, nói chung tu luyện đến đỉnh cao không khác nào hóa thân thành Chân Long là bao.
Không chỉ vậy Thiên Long Đấu Khí còn giải quyết một vấn đề cho Vương Minh rằng hắn rất khó để dung hòa hai hệ thống tu luyện với nhau.
Thiên Long Đấu Khí cho hắn một ý tưởng, nếu như hắn tu luyện ra Long Khí, chỉ cần nuôi Long Khí trong Linh Hải, lúc chiến đấu cùng đột phá thì dùng Thiên Long Khí làm động lực ngưng tụ thành Linh Hải Tuyền Qua là có thể sinh ra tác dụng tương tự như Đấu Khí Tuyền Qua rồi.
Vương Minh hưng phấn thôi diễn công pháp một đêm, ngày hôm sau hắn dạo quanh các cửa hàng mua hết một tỷ kim tệ long huyết, theo hắn tính toán, lượng long huyết này đủ để hắn tu luyện đến tầng thứ hai, trước mắt đối với hắn như vậy là đủ.
Thế là thời gian tiếp theo Vương Minh bắt đầu chìm đắm trong tu luyện chờ đợi khảo hạch của Tiềm Long Học Viện mở ra, Thiên Long Học Viện nằm ở nội thành có Ma Trận bảo vệ, rất khó để vào đó thế nhưng đến ngày khảo hạch hắn có thể tìm cách trà trộn vào.
Một tháng sau, Tiềm Long học viện bắt đầu mở cửa chiêu thu học viên, việc tu luyện của hắn cũng đã tiến triển, hắn ta đã tu luyện được Thiên Long Khí.
Bây giờ trong Linh Hải của hắn có một con rồng đang nằm ngủ, hắn cũng đã thành công trong việc thúc dục Thiên Long ngưng tụ Linh Hải Tuyền Qua, tu vi của hắn lại có chút tăng trưởng.
Hôm nay là ngày diễn ra khảo hạch, Vương Minh đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, hắn liền sử dụng thiên phú của Thiên Ma nhập vào bóng của một người tham gia thi tuyển, quả nhiên hắn có thể trót lọt chui vào Tiềm Long Học Viện.
Sau khi chui vào hắn liền núp sang một bên quan sát cuộc khảo hạch.
Đầu tiên là kiểm tra lý lịch, tiếp theo là khảo hạch tư chất, Ma Pháp Sư cùng Đấu Khí Sư có khu vực riêng.
Về phía Ma Pháp Sư, bên phía học viện dựng lên một cái đài nhỏ đường kính khoảng mét, bên trên có ba người đàn ông trung niên, hai người phụ trách kiểm tra, một người phụ trách ghi chép, bên trên đài nhỏ có khắc một Ma Pháp Trận hình lục giác phức tạp cùng một viên thủy tinh cầu.
Quả cầu thủy tinh dùng để kiểm trắc nguyên tố thân hòa lực còn ma pháp trận dùng để kiểm trắc tinh thần lực.
Phía còn lại cũng dựng lên một đài cao bên trên có một cột trụ, nó có thể cảm nhận được năng lượng đấu khí rồi từ đó phân định đẳng cấp của Đấu Khí Sư.
Vương Minh buồn chán đứng đợi bên cạnh, hắn ta không dám chạy lung tung trong học viện, trong này có rất nhiều trận pháp, nếu không cẩn thận đụng trúng thì chết.
Đợi một hồi hắn thấy Nguyệt Cầm xuất hiện, vẫn mang trên người bộ ma pháp bào màu xanh, dáng người yểu điệu hút tầm mắt.
Nguyệt Cầm đi lên cúi đầu lễ phép chào ba người phụ trách, mỹ nữ như Nguyệt Cầm thật hiếm gặp vậy nên họ cũng vội vàng cười đáp lễ.
Đầu tiên là kiểm tra nguyên tố thân hòa lực, Nguyệt Cầm chạm tay vào quả cầu, từ quả cầu bắn ra một luồng sáng màu xanh lóa mắt, không khí xung quanh tạo thành vòng quáy quay chung quanh.
Người trung niên ngạc nhiên nhìn vào mảnh giấy trong tay rồi lại nhìn Nguyệt Cầm hô lên: “Phong Nguyệt Cầm, tuổi: , nguyên tố thân hòa lực Phong Hệ Siêu Đẳng.”
Mặc kệ ánh mắt của moi người Nguyệt Cầm đi vào giữa Ma Pháp Trận, Ma Pháp Trận khởi động một luồng sáng bắn ra hướng về phía Nguyệt Cầm.
Ban đầu Nguyệt Cầm vẫn bình tĩnh đứng yên, một phút sau cô ấy bắt đầu tỏ ra mệt mỏi, mồ hôi rịn ra, đến khi không chịu nổi nữa Nguyệt Cầm liền rời khỏi Ma Pháp Trận.
Người trung niên đứng cạnh đó hô lên: “ Tinh thần lực cấp độ .”
Mọi người trố mắt nhìn Nguyệt Cầm, tinh thần lực cấp độ là đã đạt chuẩn cấp độ tức là Ma Pháp Sư rồi không còn là Ma Pháp Học Đồ nữa.
Nguyệt Cầm đi xuống trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, những người thông qua đợt kiểm tra trước đó cũng xúm lại bắt chuyện làm quen.
Nguyệt Cầm vẫn mỉm cười lễ độ ai đến cũng không từ chối phản ứng cực kì tự nhiên, có vẻ không phải lần đầu tiên gặp trường hợp này.
Vương Minh chăm chú nhìn Nguyệt Cầm, không ngờ thiên phú của cô ấy cao đến vậy, đang mải mê ngắm nhìn thì nghe thấy giọng của Thiên Âm:
“Cô bạn gái của ngươi có vẻ không đơn giản, ngươi coi chừng bị người khác bắt đi đấy.”
Vương Minh đỏ mặt đáp: “Chúng ta không có gì cả.”
“Ngươi là đàn ông thì phải chủ động trong chuyện tình cảm, thích là thích, không thích là không thích, nếu ngươi cứ chần chừ lưỡng lự sau này có hối hận cũng không kịp.”
Vương Minh im lặng, không hiểu sao Thiên Âm có vẻ quan tâm đến chuyện tình cảm của hắn thế nhỉ, còn làm bà mối cho hắn nữa.
Thế nhưng những điều Thiên Âm nói khiến hắn phải trầm ngâm, có vẻ như đúng là trong chuyện tình cảm hắn hơi thụ động, dù sao đây là lần đầu tiên hắn tỏ ra hứng thú với một người khác giới.
Thế nhưng bây giờ hắn còn nhiều việc khác quan trọng hơn phải làm, chuyện tình cảm nam nữ phải gác sang một bên đã, mọi thứ cứ tùy duyên vậy.
Buổi trắc thí tiếp tục diễn ra, người đến rất đông nhưng do điều kiện khắt khe nên không phải ai cũng có thể gia nhập học viện.
Đến cuối ngày, cuộc kiểm tra cũng đến hồi kết, học viện thu nhận tổng cộng người trong đó chỉ có khoảng Ma Pháp Sư, từ đó có thể thấy được ngưỡng cửa để trở thành Ma Pháp Sư cao như thế nào.
Những người còn lại ra về trong tiếc nuối, trong lúc đó người còn lại được tập trung lại một chỗ, một lão giả mặc ma pháp bào màu tím đứng ra nói:
“Chào mừng các ngươi gia nhập Tiềm Long Học Viện, các ngươi có thể gọi ta là Trương lão sư, bây giờ các ngươi theo sự chỉ dẫn về vị trí nghỉ ngơi, trong phòng của các ngươi có nội quy học viện còn những thứ còn lại đợi ngày mai chúng ta sẽ phổ biến thêm.”
Thế là Vương Minh theo đám người lẻn vào Tiềm Long Học Viện.
Trên đường đi Trương lão sư giới thiệu qua về học viện cho mọi người, từ đó Vương Minh biết được đại khái sơ đồ của Tiềm Long Các.
Đợi mọi người về phòng, Vương Minh liền lẻn đến trước Tàng Thư Các, Tàng Thư Các có tầng, bên ngoài có trận pháp bảo hộ, lại có người canh gác, Vương Minh phải lợi dụng học viên để lẻn vào đó.
Sau khi lẻn vào thành công hắn tìm một góc Tàng Thư Các đợi mọi người rời khỏi mới hành động.
Tối đến, Tàng Thư Các đóng cửa, Vương Minh bắt đầu lục tìm thông tin mình cần.
Tầng dưới cùng phần lớn chỉ là sách giới thiệu về lịch sử, địa lý cùng một vài thường thức tu luyện, hắn ta bắt đầu đọc tìm kiếm thông tin mình cần.
Một đêm trôi qua, hắn không có thu hoạch gì cả, thế là đến sáng hắn bám theo một học viên để ra khỏi Tàng Thư Các, tuy không hao phí bao nhiêu năng lượng nhưng hắn vẫn phải giữ Thiên Ma ở trạng thái tốt nhất để đề phong bất trắc.
Một tuần trôi qua, hắn ta đã đọc qua phần lớn thư tịch tầng một nhưng vẫn không có gì tiến triển, thế là hắn tìm cách lẻn vào tầng .
Tầng thứ phần lớn chứa công pháp bí tịch cùng một số truyền thuyết bí ẩn được ghi lại trên Phong Ma Đại Lục.
Các giá sách trên tầng bị phong ấn để tránh đọc trộm, học viên phải tốn điểm cống hiến mới được lấy đọc.
Thế nhưng bên người hắn có một trận pháp đại sư đi cùng, nhờ có Thiên Âm, hắn ta dễ dàng duyệt đọc toàn bộ sách ở tầng chứ .
Mất một tháng hắn ta mới đọc hết sách ở tầng , ở đây có một số sách khá thú vị, với lại hắn ta lại tích lũy thêm một lượng lớn công pháp, giúp hoàn thiện hơn công pháp của hắn, thế nhưng hắn vẫn không có thông tin về Cây Linh Hồn.
Thế là hắn nhắm tới tầng thứ , thế nhưng tầng thứ ba rất ít người lên được, thế là hắn lại phải tiếp tục nhờ đến Thiên Âm.
Tầng thứ có rất ít sách thế nhưng toàn công pháp cao cấp, và ở tầng này hắn ta tìm được thông tin về Cây Linh Hồn.
Nghe nói Cây Linh Hồn nằm sâu trong Rừng Sương Mù nằm ở vùng cực bắc của Phong Bạo Đế Quốc, trong rừng quanh năm sương mù bao phủ, lại không các cách nào xác định được phương hướng nên rất dễ lạc.
Cây Linh Hồn có khả năng thanh lọc linh hồn lại có thể tăng cường cùng chữa trị linh hồn vậy nên cho dù biết nguy hiểm vẫn có rất nhiều người tiến đến, chẳng qua số người thành công đi ra rất ít, lại không có bao nhiêu người thành công thấy được Cây Linh Hồn.
Cuối cùng cũng tìm được thông tin mà mình cần, vậy nên tiếp sau đó Vương Minh vui vẻ càn quét tầng của Tàng Thư Các.
Tầng cũng không có bao nhiêu sách nên hắn ta chỉ mất hơn một tháng là đọc xong, sau đó hắn ta bắt đầu nhắm đến tầng , dù sao cũng mất công đến đây rồi, hắn ta muốn xem tầng có những gì.
Ma Pháp Trận lên tầng phức tạp hơn nhiều những tầng dưới, phải mất một thời gian Thiên Âm mới thành công phá giải trận pháp lên tầng .
Tầng thứ trước mặt hắn chỉ có món đồ, một quyển tranh họa và một quyển sách.
Hắn ta đang muốn tiến lại gần thì nghe giọng nói của Thiên Âm vang lên: “Khoan đã, không được di chuyển.”
Ngay lập tức Vương dừng lại, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì quang trận bên cạnh sáng lên, một lão giả mặc bộ ma pháp bào màu trắng đi vào tầng .
Ông lão nhìn quanh tầng một lần, Vương Minh cảm thấy có sóng linh hồn quét qua người hắn thế nhưng có vẻ ông ta không cảm nhận được hắn.
Vương Minh nín thở hồi hộp, người mới đến có vẻ là cao thủ, nhìn động tác vừa rồi hắn hiểu rằng mình đã bị lộ.
“Không biết bằng hữu từ đâu đến, có thể hiện thân nói chuyện cùng Thanh mỗ được không.”